TruyenFull.Me

[EDIT/H/NP] [C1-200] Ôn Nhu Khó Nhiễm - Oản Đậu Giáp

Chương 62: Vào Thư Phòng Xem Đại Ca Làm Huyệt?

yuth_xd

Hôm sau Thượng Quan Vân Nhai ra cửa làm việc, trước khi đi thừa dịp Tô Tình Vân không chú ý, hắn liền lẻn đến phòng ngủ của Ôn Tình Nhiễm. Hắn cố ý đến đó là để kiểm tra xem nàng có rút cái như ý mà mình cắm vào nhục huyệt nàng đêm qua hay không. Đến khi Ôn Tình Nhiễm cởi dây lưng, để lộ ra cái tiểu huyệt bánh bao, chuôi như ý kia vẫn còn nguyên vẹn cắm trong huyệt nàng.

Thượng Quan Vân Nhai vuốt ve cái đầu như ý đang lộ ra, rút ra kéo vào hai cái, thấy chuôi như ý còn dính tinh dịch đặc quánh của mình, liền yên tâm. Hắn cười nói: "Tinh dịch của gia qua một đêm còn đặc quánh như vậy, chắc chắn có thể làm phu nhân một lần là có được con trai. Phu nhân hôm nay cứ ngậm lấy tinh dịch của gia, cũng không uổng công gia đêm qua vất vả một đêm."

Ôn Tình Nhiễm không hiểu ý hắn. Đêm qua tinh dịch hắn bắn vào hơn phân nửa đều đã bị Thượng Quan Phong Tiềm làm ra khỏi nhục huyệt rồi. Hiện giờ nơi đó chứa nhiều tinh dịch của Thượng Quan Phong Tiềm. Nhưng mặc kệ là tinh dịch của ai, Ôn Tình Nhiễm đều vui vẻ ngậm lấy. Ngậm như vậy một đêm đã làm nàng thoải mái không ít, nếu Thượng Quan Vân Nhai cũng muốn nàng ngậm cái này thì sao nàng lại không vui chứ.

Thấy Ôn Tình Nhiễm ngoan ngoãn gật đầu, Thượng Quan Vân Nhai liền vừa lòng ra cửa.

Từ ngày đó trở đi, Thượng Quan Vân Nhai phỏng đoán đã có mục tiêu, lấy cớ muốn Ôn Tình Nhiễm mang thai, tìm cơ hội lẻn vào phòng nàng để rót tinh. Xong việc hắn chắc chắn sẽ lấp kín nhục huyệt, không để một giọt tinh dịch nào của mình chảy ra. Vì thế, hắn còn lén lút tìm thợ thủ công theo kích cỡ của mình, lấy ngọc thạch điêu khắc một cây dương vật giả. Ngay cả khi mình không có ở đó cũng muốn cây dương vật giả kia thay thế mình cắm trong nhục huyệt đó.

Tưởng tượng đến nhục huyệt của Ôn Tình Nhiễm chứa tinh dịch của mình, lại còn bị cắm bởi dương vật giả giống hệt cái của mình, tâm trạng Thượng Quan Vân Nhai liền thoải mái không ít.

Bên này được vui sướng, nhưng bên Thượng Quan Phong Tiềm lại càng thêm không thoải mái. Bởi vì Thượng Quan Vân Nhai gần đây thường xuyên nửa đêm lẻn vào phòng Ôn Tình Nhiễm, hắn cũng không tiện ban đêm lại bò vào cùng nàng làm huyệt.

Đành phải nghĩ mọi cách ban ngày làm nàng ra phủ để thao lộng. Nhưng cũng may hắn đã liệu trước, trước đây đã lấy danh nghĩa đại phu nhân Diêu phủ để ước hẹn nàng. Sau đó liền phỏng theo đoạn kiều duyên hai người nhất kiến như cố kết làm tri kỷ, có rất nhiều lý do để đưa Ôn Tình Nhiễm đi lại mà không gây nghi ngờ.

Nếu cả ngày cứ hẹn ở trà thất sương phòng bên ngoài, thời gian dài e rằng sẽ lộ tin tức. Thượng Quan Phong Tiềm liền thường xuyên đưa nàng đến cửa hàng mà hắn quản lý. Thứ nhất là hắn việc bận, cũng không thể luôn cùng nàng làm huyệt mà không làm việc, như vậy vừa làm việc vừa làm tao huyệt nàng, vừa hợp lí lại càng thêm vui sướng; thứ hai là tiểu nhị và chưởng quầy của cửa hàng này chưa từng gặp Ôn Tình Nhiễm, không biết nàng là em dâu hắn. Hơn nữa, những người này đều là người của hắn, miệng kín không nói lung tung, càng không sợ tin tức tiết ra ngoài.

Cứ như vậy càng làm Thượng Quan Phong Tiềm không kiêng nể gì, ở thư phòng hậu viện của cửa hàng đó hầu như ngày nào cũng thao lộng cô em dâu mình.

Mà Thượng Quan Vân Nhai tuy nói hiện giờ rất để bụng đến Ôn Tình Nhiễm, nhưng chuyện của Tô Tình Vân bên kia cũng làm hắn phiền lòng không thôi. Mắt thấy bụng của biểu muội mình ngày càng lớn, hắn vốn nghĩ là sẽ nâng nàng làm bình thê*. Nhưng lão phu nhân bên kia lại không chịu. Tô Tình Vân nghe nói chỉ có thể làm thiếp cho hắn, tất nhiên là lại khóc lại nháo mọi cách không vui, làm cho hắn sứt đầu mẻ trán.
*ý chỉ hai người vợ cùng có vai trò vợ cả

Nghĩ không bằng tìm đại ca giúp đỡ cầu tình, liền tìm thời cơ đi cửa hàng của Thượng Quan Phong Tiềm tìm hắn. Nào ngờ vào cửa hỏi chưởng quầy, chưởng quầy lại nói Thượng Quan Phong Tiềm đã đi ra ngoài.

Thượng Quan Vân Nhai nghĩ tới một chuyến không dễ dàng, không bằng liền ở lại đây chờ hắn trở về, liền nói muốn vào thư phòng hậu viện chờ. Chưởng quầy vừa nghe liền đại kinh thất sắc, vội nói: "Nhị gia, thư phòng kia hiện giờ có chút dơ loạn, nhị gia không bằng cứ ở đại sảnh chờ đi."

Thượng Quan Vân Nhai nhìn chằm chằm vẻ mặt kinh ngạc của chưởng quầy: "Sao lại thế, thư phòng của đại ca còn có thể dơ loạn? Gia chưa từng thấy qua thư phòng hắn có lúc nào bừa bộn cả, gia quả thật tò mò, nhất định phải đi xem mới được." Thượng Quan Phong Tiềm xưa nay thích sạch sẽ, cùng hắn làm huynh đệ nhiều năm như vậy Thượng Quan Vân Nhai nghe được lời này tự nhiên thấy kỳ lạ. Nói xong cũng không màng chưởng quầy ngăn cản liền đi về phía hậu viện.

Mới đến trong viện liền nghe được trong thư phòng truyền đến tiếng nữ tử yêu kiều rên rỉ, tiếng huyệt bị vỗ vang cách cửa sổ cũng có thể nghe được. Hắn nghiêng đầu liếc nhìn chưởng quầy một cái, chưởng quầy giật mình nói: "Nhị gia, đại gia hiện giờ đang bận, nhị gia không bằng đi bên ngoài chờ đi..."

Thượng Quan Vân Nhai đang muốn nói chuyện, trong phòng lại truyền đến tiếng Thượng Quan Phong Tiềm: "Có phải nhị đệ ở bên ngoài không?"

Thượng Quan Vân Nhai nhướng mày, hướng về phía trong phòng nói: "Đại ca, đệ có một số việc muốn nói với huynh, đại ca nếu rảnh thì đến đại sảnh tìm ta."

Nào ngờ Thượng Quan Phong Tiềm lại nói: "Không vội, nhị đệ cứ vào đi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me