TruyenFull.Me

[Edit/H/NP] Tàn khuyết mỹ nhân trở thành cộng thê

Chương 3

_Miao_00

"Hôm nay mụ mụ muốn ăn gì?"

Hứa Kiều nhìn người đàn ông tóc vàng ngồi bên giường, đối phương có khuôn mặt cực kỳ tuấn tú, đôi mắt trắng dã, đẹp như kim cương.

Đây không phải là ngoại hình nên có của con người, thực ra đối phương không phải là con người.

Ở đây trong vòng 3 ngày, đối phương luôn ra vào lúc cậu rời khỏi giường, nhẹ nhàng tiến vào hỏi cậu muốn ăn gì, nếu cậu không trả lời, đối phương sẽ mang rất nhiều đồ ăn, để cậu chọn.

Nếu cậu không ăn hết, cậu sẽ bị Trùng tộc ném xuống, trong ngày tận thế muốn sống sót lâu dài, không nỡ lãng phí đồ ăn Hứa Kiều sẽ ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của đối phương mỗi lần.

"Tôi muốn ăn sủi cảo."

Trên mặt Yến Cửu mang theo nụ cười, thực ra trong lòng đang hưng phấn.

Mụ mụ nghiêm túc trả lời, vẻ mặt ngoan ngoãn như vậy, ngoan đến mức hắn hận không thể "ăn" mụ mụ ngay lập tức.

Hoàn toàn không được! Tự tiện ra tay với mụ mụ, nếu để đám gia hỏa kia biết chuyện, chắc chắn bọn họ cũng sẽ ra tay với Mẫu mẫu.

Mụ mụ là của hắn! Trước khi hắn hành động, những kẻ khác tuyệt đối không được động vào! Bị Thích Từ giành trước đã đủ khiến hắn tức giận rồi!

"Vậy Mụ mụ chờ một chút, Yến Cửu sẽ đi lấy cho người."

Đối diện với một Trùng tộc vừa lễ phép vừa ngoan ngoãn như vậy, Hứa Kiều có chút ngượng ngùng, bèn gật đầu đáp: "Được."

Nhìn bóng dáng đối phương rời khỏi phòng, Hứa Kiều lặng lẽ thở ra. Hai ngày trước, cậu vẫn còn sợ hãi, nhưng bây giờ dường như đã quen với hoàn cảnh này, thậm chí còn cảm thấy đám Trùng tộc này cũng không quá đáng sợ.

Những con sâu này không giống với những gì cậu từng tưởng tượng. Chúng đối xử với cậu rất dịu dàng. Là vì cậu là Trùng mẫu nên bọn chúng mới đối xử như vậy sao?

Hứa Kiều cúi đầu đặt tay lên bụng. Trùng tộc kia – Thích Từ – đã nói rằng cậu đang mang thai. Nhưng... cậu là đàn ông! Làm sao có thể mang thai được chứ?

Một lúc sau, Yến Cửu quay lại với khay thức ăn trên tay. Hương thơm của sủi cảo lập tức kích thích vị giác của Hứa Kiều, khiến bụng cậu réo lên vì thèm ăn.

Sau khi ăn xong, Hứa Kiều quyết định nói ra những suy nghĩ của mình. Cậu không nói bừa – cậu đã quan sát thái độ của Yến Cửu suốt mấy ngày qua. So với Thích Từ, Yến Cửu ngoan ngoãn hơn rất nhiều, cũng không tùy tiện động chạm vào cậu.

"Khi nào tôi có thể ra ngoài?"

Nụ cười trên mặt Yến Cửu bỗng chốc khựng lại. Hắn hạ giọng hỏi: "Mụ mụ muốn rời bỏ ta sao?"

"Không phải! Tôi không phải là mụ mụ của cậu!" Hứa Kiều vội vàng đính chính.

Cậu chỉ là một thanh niên bình thường hai mươi mấy tuổi trên Địa cầu, sao có thể trở thành trùng mẫu của Trùng tộc được chứ?!

Thế nhưng, Yến Cửu lại hiểu theo một nghĩa khác. Trong suy nghĩ của hắn, chỉ khi Trùng mẫu giận dỗi mới phủ nhận mối quan hệ này.

"Mụ mụ đang giận ta sao?"

Hứa Kiều ngơ ngác chớp mắt. Vì không hiểu Yến Cửu đang nói gì nên cậu vô thức nghiêng đầu.

Hành động này lại vô tình làm dịu đi cơn tức giận trong lòng Trùng tộc trước mặt.

"Mụ mụ, lần sau đừng nói như vậy nữa." Yến Cửu cúi xuống, giọng nói mang theo chút nguy hiểm. "Nếu không, ta sẽ không kiềm chế được mà ăn luôn người đấy. Ai bảo mụ mụ lại đáng yêu như vậy chứ?"

Hứa Kiều bị lời nói đó dọa sợ, vô thức rụt người lại. Cậu co chân lên, vô tình để lộ cẳng chân dính đầy dấu vết của Thích Từ dưới lớp chăn.

Những dấu ngón tay trên da đã mờ đi phần nào, nhưng làn da của Hứa Kiều quá trắng, dù đã nhạt bớt vẫn vô cùng rõ ràng.

"Tôi... tôi không nói." Hứa Kiều lắp bắp đáp, rồi để chuyển chủ đề, cậu chủ động hỏi: "Thích Từ thế nào rồi?"

"Gia hỏa đó đang bị mấy Trùng đực khác đánh cho nhừ tử đấy."

Trong thế giới của Trùng tộc, chỉ có kẻ chiến thắng mới giành được quyền giao phối với Trùng mẫu. Hành động của Thích Từ đã khiến nhiều Trùng đực bất mãn, có lẽ bây giờ hắn ta đã bị đánh đến thảm thương rồi. Nghĩ đến đây, trong lòng Yến Cửu bất giác cảm thấy hả hê.

"Tại sao hắn lại bị đánh?" Là vì giúp ta trút giận sao?

Trùng mẫu đơn thuần nghĩ như vậy.

Yến Cửu dễ dàng đoán ra suy nghĩ trong lòng Hứa Kiều, hắn mỉm cười, chậm rãi đáp: "Bởi vì hắn đã làm tổn thương mụ mụ."

Hứa Kiều chớp mắt, trong lòng càng tin chắc rằng bọn họ đang thay cậu lấy lại công bằng.

( sao ngắn vị trời)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me