TruyenFull.Me

Edit Hanson Binh Dan Hanh Phuc

Ngồi xe buýt lắc lư lắc lư đúng bốn mươi phút đồng hồ trong ngày hè nóng nực, hôm nay Thắng Vũ cố tình mặc áo sơ mi chữ T màu lam cùng quần dài màu đen, chảy mồ hôi ròng ròng, oán giận nói: "Tôi nói đi bằng xe lửa cho nhanh, cậu lại không chịu đòi ngồi xe buýt chen chúc như thế này để làm gì? Ngắm cảnh a?! Có cái gì đẹp đâu?!"

"Đi xe lửa mất tới 20 đồng tiền, nhiêu đó có thể mua một ký trứng gà a." Đông Tiêu cũng cảm thấy nóng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn trở nên đỏ bừng, trên cái trán láng mịn đổ tầng mồ hôi, thường kéo vạt áo sơ mi đằng trước quạt quạt mấy cái, Thắng Vũ tức giận lấy khăn tay ra ném cho cậu: "Lau đi, tôi đi mua chai nước lạnh."

"A?! Không muốn uống nước lạnh đâu?! Tôi chỉ thích ăn kem đậu đỏ." Đông Tiêu tay vội chân loạn móc tiền trong túi ra bị Thắng Vũ một phen ngăn chặn: "Tôi mời, ngoan ngoãn ở đây chờ."

Mua cho Đông Tiêu cây kem đậu đỏ, chỉ tốn có 1 đồng tiền, Thắng Vũ mua thêm hai chai trà lạnh, uống một ngụm liền không cảm thấy vị trà, đã vậy lại còn rất ngọt! Bất quá thời tiết lại nóng, đành phải chấp nhận.

"Cái kia, đại ca, chúng ta vì cái gì lại đi xa như vậy?" Đông Tiêu không rõ hỏi, "Ở gần chỗ mình cũng có tiệm bán đồ điện mà."

"Muốn mua đồ điện đương nhiên phải đến cửa hàng tốt nhất, có nhiều loại để lựa chọn hơn." Chai trà đá này thật khó uống, lần sau rút kinh nghiệm chỉ nên mua nước lọc.

"Máy giặt không phải chỉ có một loại hay sao, phải lựa cái gì a?" Đông Tiêu lại không rõ mà hỏi, đầu lưỡi hồng hồng liếm qua liếm lại kem đậu đỏ, lúc thì vươn ra, lúc thì lui về, Thắng Vũ nhìn thấy thiếu chút nữa là đi nhầm đường, ho khan một tiếng nói: "Được rồi được rồi, cho dù tôi là người bình thường không có tiền, cũng cảm thấy nên mua đồ tốt một chút, đi nhanh đi!"

Khi bọn họ đến trung tâm đồ điện tử lớn nhất thành phố cũng vừa lúc đang diễn ra một cuộc triển lãm tại đại sảnh, Đông Tiêu miệng mở lớn, ngơ ngác nhìn xung quanh, máy giặt đủ loại xếp thành một hàng giống nhau, kế bên còn có tiếp viên nữ xinh đẹp mỉm cười hướng dẫn khách hàng cách sử dụng như thế nào. Thấy cậu nửa ngày không mở miệng nói chuyện, Thắng Vũ không để ý nhiều liền kéo tay cậu trực tiếp tiến vào, chỉ hàng máy giặt xếp ngay ngắn kia nói: "Này bé ngoan, chọn một cái đi."

Đông Tiêu nhìn thoáng qua giá tiền, lập tức lắc đầu: "Mắc quá!"

"Thật đúng là keo kiệt." Thắng Vũ thấp giọng nói một câu, sau đó nói lớn, "Kỳ thật cũng không quá mắc a, hơn nữa đây là hàng hiệu nhập khẩu từ nước ngoài."

"Trong nước cũng có hàng hiệu vậy, hơn nữa lại tiện nghi hơn, có bảo hành và ưu đãi vân vân." Đông Tiêu kiên trì nói.

"Chưa có mua mà cậu đã tính toán như vậy?!"Thắng Vũ kinh ngạc, Đông Tiêu cũng không trả lời, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của nữ tiếp viên sắp đi lại đây, cậu liền nắm lấy tay kéo hắn ra ngoài, "Chúng ta đi xem cái khác!"

Thắng Vũ cảm thấy bàn tay nhỏ mềm mịn nắm lấy tay mình mang theo cảm giác thoải mái vô cùng, bàn tay nhỏ ngọ nguậy ngứa ngứa, càng muốn nắm thật chật, lại càng không thể.

"Được rồi! Nghe lời cậu mua cái khác, còn nữa, đừng nắm tay tôi như vậy, rất nóng a."Thắng Vũ vì cố gắng không cho chính mình trầm mê trong cảm giác đó, cố ý gào to một tiếng, buông tay cậu ra, đôi chân dài bước đại đến một cái máy giặt khác: "Cái này thế nào?"

"Giá cũng không mắc lắm...Ai nha, nhưng không thể quyết định nhanh như vậy được, chúng ta cứ tiếp tục đi chỗ khác xem sao, ở đây nhiều cửa hàng bán  giống nhau, biết đâu còn có chỗ rẻ hơn." Đông Tiêu xoay người nhìn xung quanh nói.

Nghe cậu nói như thế, Thắng Vũ bắt đầu hối hận khi dẫn cậu đến đây, gần nửa tiếng đồng hồ vậy mà Đông Tiêu tinh thần vẫn còn rất phấn chấn, chạy qua chạy lại, đọc quảng cáo, tính năng, khuyến mãi của từng loại máy giặt, Thắng Vũ bên này mệt mỏi đi đến cái ghế dài ngồi cùng những lão nam nhân cũng đang mệt mỏi khi phải đi cùng vợ mua sắm.

Vì cái gì đi mua sắm lại mệt đến như vậy a? Trước kia chỉ biết cậu rất thích những đồ điện tử tiện lợi, lại quan tâm khuyến mãi giảm giá, so sánh, không nghĩ tới việc tận mắt chứng kiến cậu tuyển chọn từng món lại kĩ càng đến như vậy, không phải đơn giản là chỉ mua máy giặt đồ thôi sao, xài quá vài năm liền hư, tuỳ tiện chọn đại một cái là được rồi, nhìn bộ dáng của cậu y như muốn dùng cái máy đó cả đời vậy.

"Anh cũng đi mua sắm cùng vợ sao?" Người nam nhân ngồi bên cạnh nhìn thấy bộ dáng động cũng không muốn động của hắn, đồng tình nói, "Ai, nữ nhân a, lúc mua sắm bộ dáng tràn đầy sức sống, chỉ vì mua có cái tủ lạnh mà tôi bị vợ bắt đi đến đây tới ba ngày, tôi nói vợ cứ đi lựa đi, cái nào vừa ý thì mua, còn tôi ngồi đây nghỉ mệt, liền bị mắng là không biết lo cho gia đình."

Thắng Vũ ngay cả khí lực để phản bác cũng không có, nếu thực sự đi mua đồ cùng vợ thì tốt rồi, đằng này Đông Tiêu với hắn là quan hệ gì a?

Bất quá cũng phải suy ngẫm một chút, nếu tự mình chọn mua đồ thì không tính, Thắng Vũ thực sự xem quan hệ với Đông Tiêu là như thế nào a?

Nhìn thấy bộ dáng chuyên tâm của cậu, mắt to đen láy nhìn không chớp vào bản hướng dẫn dán trên máy, lại còn cực kỳ chăm chú nghe nữ tiếp viên quảng cáo, miệng lúc thì mỉm cười lúc thì mím môi suy nghĩ, nhíu mày không biết đang nghĩ cái gì, hình ảnh này...Thật sự rất đáng yêu!

Lần đầu tiên quan sát cậu từ đằng xa, nguyên lai sóc con này cũng thật xinh đẹp, chắc bởi vì gần đây được ăn uống đầy đủ cho nên nhìn tròn ra. Hai má phấn nộn, thoát khỏi bộ dáng thiếu niên ngây ngô non nớt như lúc trước, ánh mắt to linh động, lông mi dày đen cong lên như cánh quạt nhỏ, mũi nhỏ cao thẳng, đôi môi hồng đỏ, cái cổ thon tinh tế đến mức chính mình có thể một tay bóp chặt...

Ầm ầm ầm! Hắn rốt cuộc đang nghĩ cái gì?! Chẳng qua là người ở chung nhà mà thôi, tại sao lại dùng ánh mắt mê đắm như vậy đánh giá người ta?! Sóc con không phải đồng tính luyến ái! Thắng Vũ ngươi không thể hại cậu ấy!

Hình như cuối cùng Đông Tiêu cũng quyết định được, nhìn nữ tiếp viên cười cười, quay đầu nhìn Thắng Vũ vẫy vẫy tay.

Nam nhân bên cạnh ngạc nhiên nhìn đến cảnh tượng này có chút kỳ quái, Thắng Vũ hướng người bên cạnh nở nụ cười đùa nói: "A, đó là con tôi, lúc nãy không thấy nên mới ngồi đây chờ?" 

Hắn nghênh ngang đứng lên đi đến chỗ của Đông Tiêu, chợt nghe sau lưng có âm thanh của đồ vật gì đó rơi xuống.

"Đại ca! Đại ca, cái này tốt, tôi chọn cái này, anh xem, hiện tại đang được giảm giá, còn được tặng thêm bàn ủi quần áo cùng bột giặt, còn nữa, bảo hành là năm năm đó! Chỉ có cái này là lâu nhất, còn có...."

"Đừng nói nữa, cậu thấy tốt là được rồi, tôi tin tưởng vào lựa chọn của cậu." Thắng Vũ không nói nhiều lời liền lấy tiền ra trả, hướng nữ tiếp viên nói, "Làm phiền đưa về tận nhà."

"Việc này, quý khách, thật ngại quá, tôi không thể rời khỏi khu này được cho nên ngài có thể đi tới khu phục vụ, ghi địa chỉ nhà để được giao về tận nhà" Nữ tiếp viên áy náy nói.

"Chậc, thực phiền toái." Thắng Vũ đành phải đến quầy phục vụ, lấy phiếu ghi địa chỉ, nói với nhân viên ở đó: "Đây là địa chỉ và số điện thoại, khi tới liền gọi cho tôi."

"A? Còn được giao hàng tận nhà sao?" Đông Tiêu kinh ngạc hỏi, người nhân viên cảm thấy bộ dáng của cậu rất thú vị liền nở nụ cười, "Đương nhiên a, đây là phương cách làm việc của chúng tôi."

"Tiểu quỷ, người ta không giao tận nhà, chẳng lẽ lại muốn chúng ta vác về nhà sao?" Thắng Vũ gõ đầu Đông Tiêu một cái, tự mình điền đầy đủ thông tin vào.

Chờ tất cả thủ tục xong xuôi, khi bọn họ ra khỏi khu trung tâm đã là buổi chiều, hoàng hôn đỏ rực.

"Này, cậu có đói bụng không?" Thắng Vũ hỏi Đông Tiêu, "Chúng ta tìm một quán, ăn xong rồi hãy về."

Buổi sáng mười giờ bọn họ mới ăn điểm tâm, cho nên hiện tại bụng Thắng Vũ đã kêu réo ầm ĩ.

"Ăn ở bên ngoài sao?" Đông Tiêu có chút do dự.

Biết đứa nhỏ này đang luyến tiếc không muốn tiêu tiền, Thắng Vũ tính nói tiếp thì  Đông Tiêu lại giống như vừa quyết định được cái gì, ngẩng đầu lên nói: "Được! Hiện tại trở về rất muộn, như vậy, đại ca, tôi mời anh ăn cơm nha."

"Ừ, được." Thắng Vũ giật mình nói theo phản xạ.

"Chúng ta đã cất công tới đây thì đi vòng vòng xem có cái gì ăn ngon a." Đông Tiêu cao hứng nói, "A, đại ca, vừa rồi tôi có nhìn thấy một cái máy giặt, tự hoạt động toàn bộ! Chị tiếp viên nói, chỉ cần đem quần áo bỏ vào, ấn một nút là tự động giặt, cái gì cũng không cần quan tâm! Nhưng rất là mắc."

Thắng Vũ nhún nhún vai: "Cái máy đó cũng không cần thiết, đơn giản là tốt rồi, phức tạp xài khó muốn chết."

"Còn có một cái máy khác, có thể tự sấy khô quần áo luôn, thật tiện lợi, anh nghĩ xem lúc sấy, nước giặt quần áo có chảy ra ngoài không?"

"Nếu nước có thể không thoát ra ngoài thì cái xưởng kia cũng không cần vất vả sản xuất máy giặt nữa."

"Còn nữa a, tôi thấy một cái máy nhỏ, chị tiếp viên nói là dùng để giặt đồ lót với vớ, thật sự rất nhỏ, không phải rất kỳ quái sao, đồ lót với vớ chỉ cần giặt chung với quần áo là được mà."

Thắng Vũ liếc cậu một cái, rất muốn nói với người đi đường là hắn không quen  biết cậu, nhưng chung quy vẫn không nói gì, chính là thúc giục: "Nơi này có nhiều quán ăn, mau quyết định xem sẽ ăn ở đâu. Đợi lát nữa nhiều người thì phải xếp hàng chờ."

Đông Tiêu không hề nghe lời hắn nói, vẫn chìm đắm trong thế giới máy giặt, mơ màng nói: "Chờ tôi có nhiều tiền, muốn mua một cái liền mua một cái, muốn mua hai cái liền mua hai cái, đúng rồi! Mua thêm một cái máy nho nhỏ nữa! Máy lớn thì giặt quần áo, máy nhỏ thì rửa thức ăn."

"Dùng máy giặt để rửa thức ăn lận đấy, có sáng kiến nha." Thắng Vũ cố ý nói khích cậu, Đông Tiêu vẫn chưa nhận ra, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Đúng vậy, hiện tại mua đồ ăn được đóng gói ở siêu thị rất mắc tiền, còn mua đồ ăn ở chợ thì dính bùn đất, còn có thuốc tẩy trừ sâu, báo chí nói rất nhiều, mua trái cây phải rửa kỹ, tôi rửa hai ba lần cũng sợ không sạch được, còn nữa còn nữa, củ khoai tây, củ cải, lần trước mua trên mặt có rất nhiều đất, rửa bằng tay cũng không thể sạch được, máy giặt dùng nước xoáy mạnh, như vậy cái gì cũng có thể trôi hết!"

"Không thể tin được, nhờ đi mua máy giặt lần này mà cậu đã hiểu được cách thức giặt là dùng dòng nước xoáy, tốt!" Thắng Vũ quyết đoán vung tay nói: "Ngày mai cho cậu mua."

"Cái gì?! Tôi nói chơi thôi, không cần phải mua a, tôi vẫn chưa có tiền." Đông Tiêu khẩn trương nói.

"Ai nói mua máy giặt." Thắng Vũ liếc mắt nhìn Đông Tiêu.

"Vậy thì mua cái gì?" 

"Mua cái bàn chải rửa rau làm bằng sợ dây thép a." Thắng Vũ nhịn cười, nghiêm trang nói, một lúc sau Đông Tiêu mới phản ứng lại, bắt lấy tay hắn kêu lên: "Đại ca thật xấu! Dám chọc tôi! Hừ! Chờ tôi có tiền, chẳng những mua hai cái máy giặt, tủ lạnh cũng mua hai cái! Nghĩ muốn mua cái gì liền mua cái đó, mua một cái thật lớn, một cái đặt ở nhà bếp, một cái..."

"Một cái đặt ở phòng làm việc đi?!" Thắng Vũ nói đùa với cậu, Đông Tiêu đắc ý lắc đầu, "Sai rồi, một cái đặt ở phòng ngủ, mùa hè mở cửa tủ lạnh ra, coi như máy lạnh luôn!"

Hai người đùa giỡn cũng đi được một đoạn đường, nơi này là khu buôn bán, cho nên có rất nhiều nhà hàng – khách sạn cao cấp, Thắng Vũ nhìn nhìn, quyết định không thể để sóc con tiếp tục làm đứa ngốc, liền đẩy đẩy vai cậu: "Rốt cuộc muốn ăn cái gì, cậu quyết định nhanh đi! Tôi thấy những nhà hàng ở đây trang trí theo kiểu Nhật Bản, tiếp viên mặc ki-mô-nô phục vụ, chúng ta có nên vào không?"

"Tôi nghĩ hay là ăn McDonald!" Đông Tiêu chỉ vào con đường đối diện có treo bảng quảng cáo, cao hứng nói, "Tôi thích nhất là ăn gà của McDonald."

----------

sau này mọi người thấy mình có edit sót hay sai chỗ nào, cứ comment thẳng chỗ đấy để mình sửa nhé, mình cảm ơn rất nhiều <3

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me