TruyenFull.Me

Edit Hoan Dam My Mat Na Toi Loi Co Mat

Chương 119

I not deny the jury, passing on the prisoner's life, may in the sworn twelve have a thief or two Guiltier than him they try. What's open made to justice, that justice seizes. What knows the laws that thieves do pass on thieves'Tis very pregnant, the jewel that we find, we stoop and take't, because we see it; but what we do not see we tread upon, and never think of it. You may not so extenuate his offence for I have had such faults; but rather tell me, when I, that censure him, do so offend, let mine own judgment pattern out my death, and nothing come in partial. Sir, he must die.

——Shakespeare, Act II of "Measure for Measure"

Tôi không phủ nhận rằng trong số mười hai bồi thẩm nhân đang định đoạt mạng sống của bị cáo, có thể cũng có kẻ trộm, còn tội lỗi hơn cả người đang bị xét xử. Những gì phơi bày ra trước công lý thì công lý sẽ nắm lấy. Luật pháp biết rõ rằng, kẻ trộm cũng có thể phán xét kẻ trộm. Điều đó thật hiển nhiên: viên ngọc mà ta nhìn thấy thì ta cúi xuống nhặt lấy, vì ta thấy nó; còn thứ ta không nhìn thấy thì bị ta giẫm lên mà chẳng bao giờ để tâm đến.

Ông không thể giảm nhẹ tội lỗi của hắn chỉ vì tôi cũng từng có lỗi như vậy; mà hãy nói với tôi rằng, nếu tôi, kẻ đang lên án hắn, cũng phạm phải điều tương tự, thì chính bản án mà tôi đặt ra sẽ là khuôn mẫu cho cái chết của chính tôi, và sẽ không có chút thiên vị nào xen vào.

Thưa ngài, hắn phải chết.

——Shakespeare, Act II of "Measure for Measure"】

Một thương gia giàu có có con gái đang học tiểu học bị bắt cóc, cùng bị bắt đi còn có vài bạn học của cô bé. Vụ bắt cóc xảy ra vào thời điểm vị thương gia đang tổ chức tiệc sinh nhật cho con gái tại khách sạn. Cô bé khi ấy đang chơi cùng vài người bạn học thân thiết được mời đến, còn vị thương gia thì cùng vợ xã giao với khách mời trong buổi tiệc. Khoảng hơn chín giờ tối, mấy đứa trẻ được phát hiện đã mất tích. Hơn mười giờ đêm, kẻ bắt cóc gọi điện đến yêu cầu tuyệt đối không được báo cảnh sát nếu không sẽ "xé vé*", đồng thời nêu rõ số tiền chuộc.

*xé xác, giết người

Nhiều đứa trẻ bị bắt cóc cùng lúc, cha mẹ chúng đều là những doanh nhân có tiếng. Vừa phát hiện con mình mất tích, mấy cặp vợ chồng đều định lập tức báo cảnh sát. Thế nhưng khi nhận được cuộc gọi từ kẻ bắt cóc, vì quá sợ lời đe dọa "báo cảnh sát thì xé vé", sau một hồi tranh cãi kịch liệt, cuối cùng họ quyết định không báo án, ở lại nhà vị thương gia chờ chỉ thị tiếp theo từ kẻ bắt cóc.

Chiều hôm sau, tức sau khi vụ bắt cóc xảy ra được mười bốn tiếng, vị thương gia đã giao tiền chuộc theo yêu cầu. Thế nhưng dù đã giao số tiền chuộc rất lớn, ông ta không còn nhận được bất kỳ cuộc gọi nào từ kẻ bắt cóc nữa. Mười hai tiếng sau, thi thể của con gái ông ta được phát hiện gần một căn biệt thự ngoại ô. Không lâu sau đó, những đứa trẻ còn lại lần lượt được người khác đưa về nhà an toàn.

Thi thể của cô bé được một công nhân vệ sinh phát hiện, người này lập tức báo cảnh sát. Cảnh sát nhanh chóng tới nơi phong tỏa hiện trường, An Thiện cùng trợ lý Hạ Mông cũng có mặt để tiến hành giám định pháp y ban đầu.

Về vụ bắt cóc của vị thương gia, sau khi nhận được tiền chuộc, kẻ bắt cóc giết chết con gái ông ta nhưng lại đưa những đứa trẻ khác về nhà nguyên vẹn. Dù thoạt nhìn đây chỉ là một vụ bắt cóc đòi tiền chuộc bình thường, hành vi của hung thủ lại có nhiều điểm bất thường.

Và điều khiến người ta sởn gai ốc hơn cả là tình trạng thi thể của cô bé khi được phát hiện.

Lúc tham gia tiệc sinh nhật, cô bé mặc một chiếc váy công chúa màu hồng phồng xoè, tóc được tết rồi vấn lên, đầu đội một chiếc vương miện nhỏ. Thế nhưng khi được phát hiện, cô bé đã bị thay toàn bộ trang phục sang đồ múa ba-lê, giày da nhỏ trên chân cũng bị thay bằng một đôi giày múa ba-lê không vừa chân, chiếc vương miện bị tháo ra, trên môi cô bé bị dùng son vẽ một nụ cười quái dị giống như chú hề.

Theo kết quả khám nghiệm sơ bộ của An Thiện, cô bé chết do ngạt thở, công cụ gây án là loại vật như dây ruy băng. Trừ vết siết cổ, trên người không có dấu vết ngược đãi nào khác. Thời gian tử vong được ước đoán là từ 11 giờ đến 11 giờ rưỡi đêm hôm trước.

Nói cách khác, chỉ một thời gian ngắn sau khi bị bắt cóc, cô bé đã bị giết.

Vợ chồng thương gia được cảnh sát đưa đến cục để nhận dạng thi thể. Sau khi xác nhận người chết chính là con gái mình, vợ ông ta ngất xỉu tại chỗ và được đưa vào bệnh viện gần đó. Chỉ còn lại người thương gia ở lại cục để phối hợp điều tra.

Những gia đình khác có con bị bắt cóc cũng được phân công điều tra theo thực tế. Các điều tra viên hình sự đến nhà nạn nhân thẩm vấn những đứa trẻ trong sự giám hộ của mẹ chúng, còn người cha thì được mời đến sở để cung cấp thông tin liên quan đến thời điểm trước cùng như sau khi xảy ra vụ việc.

Ngay từ giây phút tiếp nhận vụ án, đội hình sự đã bắt đầu tiến hành điều tra.

Họ kiểm tra camera giám sát để xác minh cách những đứa trẻ bị đưa đi, đề nghị bên kinh tế điều tra hỗ trợ truy vết dòng tiền chuộc, lần theo tín hiệu cuộc gọi mà người thương gia nhận được, đồng thời tiến hành điều tra lý lịch của vợ chồng thương gia và các phụ huynh khác.

Qua camera giám sát, có thể thấy lũ trẻ ban đầu đang chơi trốn tìm trong khách sạn, sau đó đột nhiên được con gái thương gia gọi tập hợp lại rồi tự mình đi ra khỏi khách sạn, bước lên một chiếc xe hơi đỗ gần đó.

Toàn bộ quá trình không hề có hình ảnh ghi lại việc người lớn nào tiếp xúc với bọn trẻ. Vậy thì hung thủ đã dùng cách nào khiến những đứa trẻ tự nguyện rời khỏi khách sạn và lên xe?

"Diêm Lâm, kẻ từng trốn thoát khỏi sự truy tố trong vụ thao túng cổ phiếu năm xưa, chính là người chỉ huy toàn bộ vụ thao túng. Mấy năm trước Diêm Lâm tham gia vào các quỹ khởi nghiệp P2P, sau khi lập công ty đã săn đầu người từ giới ngân hàng để lập đội, chuyển hướng đầu tư các dự án lớn, thực chất là làm ăn mờ ám. Cuối năm 2014, hàng loạt dự án đầu tư đổ bể gây nợ xấu nghiêm trọng. Năm 2015, cộng sự của Diêm Lâm thao túng công ty để lên sàn, còn ông ta thì âm thầm rút lui. Đến năm 2018, hàng loạt vụ P2P đổ vỡ, năm 2019 ngành tài chính internet bị siết chặt quản lý, nhưng vì Diêm Lâm đã rút lui từ sớm nên lại một lần nữa thoát thân." Hoàng Chính Khải báo cáo lý lịch cá nhân của Diêm Lâm với Thẩm Tàng Trạch. Trong phòng giám sát, mấy cảnh sát hình sự đều nhíu mày, nét mặt đầy chán ghét.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Diêm Lâm chính là loại người làm giàu bằng cách "ăn bánh bao tẩm máu người khác".

Khác với những người còn lại, Thẩm Tàng Trạch chỉ lạnh lùng nhìn vào màn hình, theo dõi Diêm Lâm đang ngồi trong phòng thẩm vấn chờ bị hỏi cung, giọng cứng rắn nói: "Lại là vụ thao túng cổ phiếu năm đó."

Đang lật xem hồ sơ sơ bộ của vụ án, khi nhìn thấy con số tiền chuộc, Lâm Sương Bách dừng mắt lại, hắn nói: "Đội trưởng Thẩm, số tiền chuộc này có gì đó không ổn."

Thẩm Tàng Trạch khoanh tay trước ngực, nói: "Cậu* nói đi."

*vì hai người yêu không công khai nên khi nói chuyện có người ngoài mình sẽ để xưng hô như bình thường nha.

"Khoản tiền chuộc tám nghìn một trăm mười tám vạn tám nghìn bốn trăm năm mươi mốt tệ ba hào hai xu." Lâm Sương Bách đưa ngón tay gõ nhẹ vào hồ sơ vụ án trong tay: "Thông thường, trong các vụ bắt cóc tống tiền, số tiền chuộc mà kẻ bắt cóc yêu cầu ít thì vài chục vạn, nhiều thì mấy trăm vạn đến hàng chục triệu, thậm chí có những kẻ điên cuồng còn đòi tới cả trăm triệu. Nhưng bất kể yêu cầu bao nhiêu, hầu như không ai báo ra con số chính xác đến từng xu như thế này, hơn nữa lại còn dùng cách nói chỉ những người trong ngành kế toán hay tài chính mới dùng."

Nghe vậy, Thẩm Tàng Trạch lập tức hiểu ý Lâm Sương Bách: "Số tiền chuộc này có vấn đề. Kẻ bắt cóc không đơn thuần là đang đòi tiền."

"Đúng vậy." Lâm Sương Bách gật đầu: "Khoản tiền này rất có thể liên quan đến vụ thao túng cổ phiếu năm xưa, hoặc cũng có thể dính líu đến vụ án tài chính P2P. Mà vụ này, tuyệt đối không phải chỉ là một vụ bắt cóc tống tiền đơn giản, rất có khả năng đây là vụ trả thù do nạn nhân năm xưa gây ra."

"Đi điều tra đi." Thẩm Tàng Trạch lập tức chỉ thị cho Hoàng Chính Khải: "Trong hai vụ thao túng cổ phiếu và tài chính P2P năm ấy, xem có khoản nào trùng khớp với số tiền chuộc này không." Sau đó, anh quay sang hỏi Lâm Sương Bách: "Cậu có nghĩ đây là do hung thủ trong vụ livestream tự sát đánh bom tái phạm không?"

Lâm Sương Bách không trả lời ngay. Vài giây sau mới nói: "Không loại trừ khả năng đó, nhưng hiện tại chứng cứ và manh mối vẫn chưa đầy đủ, chưa thể tùy tiện kết luận."

"Còn một chuyện nữa." Thẩm Tàng Trạch nói tiếp: "Số tiền chuộc lần này không hề nhỏ, vậy mà Diêm Lâm lại giao tiền trước mà không báo cảnh sát. Trước chúng ta, bên điều tra kinh tế đã hỏi Diêm Lâm rồi, nhưng ông ta kiên quyết không tiết lộ cách mình giao tiền chuộc. Giao dịch lần này rất có thể không hợp pháp, Diêm Lâm e rằng sẽ bị điều tra thêm nên từ chối phối hợp với chúng ta."

Thẩm Tàng Trạch đã xem đoạn ghi hình bên điều tra kinh tế lấy lời khai, cũng từng trao đổi với họ. Rõ ràng Diêm Lâm một mực từ chối nói rõ cách thức chuyển tiền chuộc, thậm chí còn mời cả luật sư. Việc lấy lời khai sau này e rằng sẽ chẳng dễ dàng gì.

Huống chi cha mẹ của mấy đứa trẻ bị bắt cóc đều là dân làm ăn, trong chuyện này hẳn có nhiều điều không tiện nói ra, mức độ thành thật khi phối hợp với cảnh sát tới đâu, cũng còn phải xem xét.

Cuộc điều tra lần này, e là sẽ chẳng hề suôn sẻ.

(truyện chỉ được đăng tại wattp@d: BBTiu4, những nơi khác đều là reup!)

Mấy đứa trẻ bị bắt cóc thế mà cả mấy phụ huynh đều không chọn báo cảnh sát, điều đó đủ để phản ánh thái độ của họ. Dù hiện tại con gái của Diêm Lâm đã bị giết hại, cảnh sát buộc phải can thiệp, nhưng giữa các bậc phụ huynh này có thỏa thuận gì ngầm hay không, có sẵn lòng tiết lộ sự thật hay không, tất cả đều là vấn đề đáng cân nhắc.

Thực tế là, trong rất nhiều vụ bắt cóc tống tiền, người thân nạn nhân thường vì nhiều lý do khác nhau mà chọn không báo cảnh sát và chính điều đó đã khiến cảnh sát không thể triển khai kịp thời các hành động tìm kiếm, giải cứu, bỏ lỡ thời gian vàng cứu nạn.

"Nói thật lòng, em không muốn trách cứ các gia đình nạn nhân, nhưng họ có biết vụ bắt cóc có khung thời gian vàng là 24 tiếng không vậy." Trong phòng giám sát, Vương Tiểu Nham gắt gỏng nói, rõ ràng là không thể chấp nhận việc các bậc cha mẹ ấy trì hoãn không báo án: "Trong vòng 24 tiếng đầu tiên, nạn nhân thường chưa bị chuyển tới nơi ẩn náu kín đáo hơn, phần lớn cũng chưa bị tổn hại gì nghiêm trọng. Cảnh sát chúng ta có thể tận dụng quãng thời gian này để triển khai biện pháp cứu hộ hiệu quả nhất, từ định vị thiết bị liên lạc, tìm nhân chứng, đến lục soát khu vực xung quanh, cơ hội cứu sống nạn nhân vẫn rất lớn. Nhưng chỉ cần quá 24 tiếng, một khi nạn nhân bị đưa tới nơi ẩn thân kín đáo hơn, không chỉ công tác tìm kiếm khó khăn hơn, mà đa số trường hợp nạn nhân đều phải chịu tổn thương nghiêm trọng về thể xác lẫn tinh thần, thậm chí là bị sát hại."

Thẩm Tàng Trạch không quay lại nhìn người lính trẻ trong đội luôn dễ nổi nóng này, chỉ nghiêm nghị lên tiếng: "Vương Tiểu Nham, đối với loại án bắt cóc này, chúng ta không chỉ cần đứng ở góc độ hung thủ để xem xét vụ án, mà còn phải đứng ở góc độ nạn nhân và người thân nạn nhân để cố gắng hiểu hành động cùng với tâm lý của họ. Cậu là cảnh sát nên cậu biết thời gian vàng 24 tiếng, biết báo cảnh sát là cách tốt nhất để cứu người. Nhưng họ thì không, họ chỉ là những công dân bình thường, không có nhiều kiến thức chuyên môn, chỉ có thể dựa vào hiểu biết cùng phán đoán của mình để làm điều họ cho là đúng. Đặt kỳ vọng quá cao vào người bị hại và người nhà họ, bản thân điều đó đã là một sai lầm. Huống chi vụ này, thực tế lại phức tạp hơn hẳn mấy vụ bắt cóc thông thường mà cậu nói."

Trong bất kỳ hoàn cảnh nào cũng không nên đổ lỗi hay quá mức soi mói hành vi hay sơ suất của nạn nhân cũng như thân nhân họ. Nếu cứ chăm chăm vào việc "nạn nhân đã làm sai điều gì" hoặc "đáng lẽ ra nên làm gì", người ta sẽ vô tình dịch chuyển trọng tâm, điều đáng bị soi xét vốn dĩ phải là hành vi phạm tội của hung thủ.

Luật pháp có thể duy trì trật tự xã hội, thậm chí là một phần của thế giới này, nhưng không có nghĩa là nó đủ sức trừng trị mọi kẻ phạm tội. Còn những người được luật pháp bảo vệ, lại càng không có quyền chỉ trích hay kết tội nạn nhân và thân nhân họ, càng không nên góp phần củng cố cái gọi là "tư tưởng đổ lỗi cho nạn nhân".

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me