Edit Nguy Huynh De Trong Sinh Tinh Te Van Nhan Me
Đới Ánh Kỳ thực vui mừng, trước mắt tuy bé trai này thoạt nhìn không dễ ở chung, thế nhưng động tác trong tay lại là thực cẩn thận, này cũng là một đứa nhỏ tốt.Lance tự nhiên không biết đứa trẻ sơ sinh trước mắt mặt đầy vui vẻ trong lòng suy nghĩ cái gì, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé tròn một cục, trong lòng tràn đầy một cảm xúc kỳ lạ, nhỏ nhỏ, mềm mềm, yếu ớt. Đây chính là em trai sao...Nhưng hai anh em không ở một chỗ được bao lâu, một đôi nam nữ liền cùng nhau đi đến. Nam nhân tóc màu xám bạc phát mâu, khuôn mặt lập thể tuấn lãng, mỗi một góc độ đều cực kỳ hoàn mỹ, phảng phất quỷ phủ thần công, thêm vào khí chất thành thục dùng lời ở thế kỉ hai mươi mốt đến nói, chính là nam thần. Còn nữ nhân tóc cuộn sóng quăn màu nâu, mắt to trong veo màu nâu, khuôn mặt cũng là tuyệt mỹ, rõ ràng là một nữ thần. Ở kế bên đôi nam nữ như thần có thêm một bé trai xinh đẹp tinh xảo đến tận cùng, thật là một nhà khiến người ta có áp lực rất lớn a.Đới Ánh Kỳ bất tri bất giác tập trung vào suy nghĩ của chính mình đến xuất thần hoàn toàn không có chú ý bên cạnh một nhà ba người đang trò chuyện. Chung quy hắn chính là nghe cũng nghe không hiểu ngôn ngữ của bọn họ. Hắn hiện tại là một tên thất học. Không biết lão gia tử luôn tâm tâm niệm niệm bồi dưỡng hắn thành một tinh anh biết hắn biến thành kẻ thất học, có thể hay không bật mồ nhảy ra tìm hắn tính sổ."Xem ra Lance rất thích em trai nhỉ?" Nữ nhân tóc màu hạt dẻ một bên trêu đùa đứa con nhỏ bên trong giường trẻ em, một bên hướng đứa con lớn nói.Lena ban đầu cũng là vui đùa bèn nói như vậy, chung quy con trai lớn tính tình thế nào nàng cũng tinh tường, nhưng không nghĩ đến, phía sau thế nhưng trả lại một tiếng rất nhẹ nhưng thực kiên định, "Vâng".Lena kinh ngạc quay đầu, tóc quăn cuộn sóng màu nâu vẽ ra một đường cong đẹp đẽ, nhìn con trai lớn tuy vẫn như trước đây không có biểu tình gì, thế nhưng tầm mắt lại thủy chung không rời bóng dáng đứa trẻ sơ sinh đặt trong nôi, không khỏi cười, "Đúng vậy, em trai lớn lên dễ nhìn như vậy, Lance như thế nào lại có khả năng sẽ không thích cơ chứ."Lance mím môi, không có đáp lời.Một bên gia chủ Rhede thò tay vỗ vỗ bả vai Lance nói,"Lance, con là anh lớn, về sau phải chiếu cố tốt em trai, biết không?""Vâng, con sẽ." Lúc này đây, Lance thực kiên định gật đầu, phảng phất là hạ một hứa hẹn nào đó.Trong giường trẻ em, đứa bé bị Lena sờ buồn ngủ, Đới Ánh Kỳ lật người, vô tri vô giác lâm vào mộng đẹp.Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt một cái, đã ba năm trôi qua. Hiện tại, Đới Ánh Kỳ đã 3 tuổi, một lần nữa được thể nghiệm trải qua tư vị thơ ấu kỳ diệu. Tuy rằng có nhiều vấn đề không thuận tiện, nhưng muốn khóc thì khóc, muốn cười thì cười, có thể phát giận này nọ, Đới Ánh Kỳ đời trước hoàn toàn không có lĩnh hội qua tư vị này. Đời trước hắn chính là Đới Gia trưởng tử dòng chính, tuy rằng được đặt nhiều kỳ vọng, nhưng những gia giáo nghiêm cẩn lại thường xuyên khiến hắn thở không nỗi. Thế nhưng đời này người nhà đối với hắn thái độ lại đơn thuần cưng chiều, đúng ra là có chút phóng túng cho hắn, nhất là anh Lance. Tuy rằng thường xuyên trưng ra bộ mặt lạnh hù dọa người, nhưng cơ hồ không có cự tuyệt bất cứ yêu cầu nào của hắn.Ba năm nay, hắn đã có thể nghe hiểu cơ bản về ngôn ngữ thông dụng của Liên Bang, hắn cũng biết, đời này hắn tên là Mạc Lý. Muốn nói về ba năm nay, hắn nghe qua rất nhiều lời khen của trưởng bối dành cho hắn, cái gì mà lớn lên thực dễ nhìn, sau này nhất định mê chết người. Điều này khiến hắn đối với diện mạo của chính mình rất tò mò, chung quy đời này gen cha mẹ hắn cường hãn như vậy, hắn hẳn cũng không xấu đi, bất quá khiến hắn nghi hoặc một điểm là vì cái gì đại ca Lance lớn lên nghịch thiên như vậy đều không có ai khen qua diện mạo của hắn, trưởng bối đối với hắn khen bình thường đều là ưu tú, thủ tịch, có năng lực linh tinh.Đới Ánh Kỳ nghi hoặc cho đến một ngày hắn vô tình tìm đến một cái gương, mới biết được giải đáp, hắn mới biết rõ trong gương chính mình lớn lên có dạng gì. Quả thực chính là sét đánh giữa trời quang. Hắn khi đó trong lòng chỉ có một ý tưởng, lừa đảo! Đều là lừa đảo!! Toàn bộ đều là đại lừa đảo!!!Chỉ thấy trong gương là một bé trai tóc đen mắt đen, làn da trắng nõn cũng coi như phấn nộn khả ái. Tuy ngũ quan chưa nảy nở nhưng căn bản cùng hắn đời trước là một khuôn đúc ra. Muốn nói đến đời trước hắn lên lên cũng coi như ngũ quan đoan chính có chút soái, đơn độc xách ra cũng được xem là một tiểu soái ca. Nhưng muốn cùng đời này phần đông đều là soái ca mĩ nữ hàng thật giá thật so vẫn là không bằng được. Đới Ánh Kỳ nghĩ đến đời này hắn chứng kiến bất luận là cha mẹ, anh trai thậm chí là đến cô dì chú bác, mỗi người đều là ngũ quan tuyệt mỹ. Hắn cảm thấy mình vừa phát hiện ra chân tướng, nhất định là bọn họ nhìn tới bộ dạng của chính mình rất xấu, sợ mình sau khi lớn lên quá mức tự ti, mới liều mạng tạo dựng tự tin cho mình nên luôn khen ngợi bề ngoài chính mình. Ngược lại anh trai kiên định như vậy căn bản liền chưa từng khen qua mình. Này, thật là một cố sự bi thương...Tự cho là chân tướng, Đới Ánh Kỳ suy sụp trong một quãng thời gian dài, muốn biết trước kia hắn vẫn đối với chính mình tự tin, thế nhưng lúc này đây, thật sự bị biến thành có chút tự ti.
Người đầu tiên phát hiện Đới Ánh Kỳ không thích hợp chính là anh cả Lance mẫu mực. Lúc bình thường hắn đều tìm thấy em trai trong phòng chiếu phim mà em ấy thích nhất nhưng hiện tại tìm không thấy người, hắn lại chuyển đến tìm đến một số địa phương khác, cuối cùng mới tìm thấy em trai đang quay lưng vào góc tường co rúm người lại tại một góc trong hậu hoa viên thưa thớt, hẻo lánh.Nhìn bóng dáng nho nhỏ, cô đơn rụt thành một đoàn, tâm Lance như bị ai nhéo một cái, âm ỉ đau. Hắn liền đưa chân bước nhanh hơn hướng về phía trước, nhẹ nhàng đến chỗ sau lưng Mạc Lý* ngồi xuống, phát ra âm thanh ôn nhu:" Làm sao thế?"(* Bắt đầu dùng tên kiếp này cho khỏi nhầm lẫn nha.)Mạc Lý phía trước nghe được tiếng bước chân quen thuộc liền biết là anh trai. Anh là người hắn tiếp xúc nhiều nhất ở đời này, cũng có thể nói là người thân cận nhất, hiện tại hắn đang có vấn đề, quả thật tốt nhất nên thổ lộ ra. Nghĩ như vậy, Mạc Lý có chút u oán xoay người lại nhìn anh nói, "Anh ơi, có phải em lớn lên đặc biệt xấu đúng không?"Lance ngạc nhiên, hắn hoàn toàn không hề nghĩ đến em trai nhà mình thế nhưng sẽ hỏi vấn đề này. Em trai bảo bối của hắn đương nhiên sẽ không xấu, hơn nữa chẳng những không xấu còn là phi thường xuất chúng. Tướng mạo tràn ngập phong tình tự nhiên, sau khi lớn lên tuyệt đối có thể làm mê đảo hàng vạn người, ai, bất quá em trai lớn lên dễ nhìn cũng là một phiền não, bởi vì như vậy sẽ có rất nhiều người đến cùng hắn đoạt em trai. Nếu như em trai có thể cùng hắn có tướng mạo phổ thông liền tốt (Dan: em cũng muốn có tướng mạo phổ thông như anh =)))) ). Hiện tại trong giới văn nghệ, nhiều người đang theo đuổi loại tướng mạo này của em trai, cái gọi là siêu sao vũ trụ Bối Lợi Mỗ bộ dạng còn không dễ nhìn bằng em của hắn đâu, đúng vậy, trong giới văn nghệ rất rối loạn, em trai khả ái của hắn không cần bước vào chỗ đó là tốt nhất. Quả nhiên hắn đem loại hình giải trí về siêu sao trong phòng chiếu phim đều đổi là quyết định chính xác (edit: ngta hỏi ca có 1 câu sao ca có thể thoát tuyến đến như vậy!! (_ _") )Mạc Lý tự nhiên không biết anh mình đã tự bổ não bao nhiêu, hắn nhìn Lance chậm chạp không đáp lại vấn đề, cũng không giống những người kia đều giống nhau toàn đưa ra những lời khen giả tạo, quả nhiên chỉ có anh đối với mình là thành thực.Như vậy, tâm tình khó hiểu của Mạc Lý liền tốt lên rất nhiều, hắn nhấc tay quen thuộc treo tại cổ của anh nhà mình, tại trong lòng anh loạn cọ một phen nói, " Chỉ có anh là đối với em tốt nhất."Lance được em trai bảo bối đột nhiên thân cận biến thành tâm hoa nở rộ, ngay cả cái mặt lạnh lâu năm đều nhịn không được lộ ra tươi cười rõ rệt, lúc này hắn nơi nào có thể nhớ được phía trước em trai hỏi vấn đề gì. Vì thế, một cái hiểu lầm cứ như vậy che đậy xuống...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me