TruyenFull.Me

Edit Nph Hoc Sinh Hang Bet Trong Hoc Vien Quy Toc

Bản dịch chỉ có ở Wattpad imhoanggiagia, ủng hộ web reup sẽ bị ẻ chảy 3 ngày 3 đêm ~

——————————

Hôm nay là ngày công bố thành tích.

Trường Fantiya sẽ không công bố thành tích công khai mà chỉ gửi đến tay học sinh dưới dạng phong bì, với cái tên hoa mỹ là để bảo vệ cho sự tự tin của học sinh, tránh so sánh lẫn nhau.

Chỉ có ba người đứng đầu lớp mới có thể có mặt trên bảng xếp hạng.

Chiếc phong bì A4 màu vàng có tem sáp nóng rất nặng, Trình Kha nghiến răng nghiến lợi, vốn dĩ muốn về nhà rồi xem để không ảnh hưởng đến tâm trạng, nhưng trong lòng lại có một chút hy vọng mình có thể phát huy vượt mức bình thường, nên cuối cùng vẫn mở phong bì ra.

Trên tờ giấy cứng là thành tích từng môn, điểm cuối cùng là D.

Sắc mặt cô tái nhợt, nội tâm có một loại xúc động muốn xé phiếu điểm thành từng mảnh nhỏ, nhưng chất lượng của phiếu điểm rất tốt, cô xé không được, xung quanh lại có bạn cùng lớp, cô chỉ đành tươi cười một cách cứng đờ, giả vờ như mình đã làm tốt bài kiểm tra.

Cô thường gặp xui xẻo trong mấy dịp quan trọng. Lúc diễn ra kỳ thi cũng thế, vì quá căng thẳng nên đau bụng, kỳ thật cô đã đoán được mình sẽ thi không được tốt, nhưng không nghĩ tới sẽ tệ đến như vậy.

Cô nghĩ ít nhất mình cũng có thể lấy được điểm C, không ngờ lại là D, thấp hơn nữa chính là F, là không đạt, cô có thể phải thu dọn đồ đạc và cuốn gói rời đi ngay lập tức.

Điểm dù thấp, không chừng còn có thể bị đội sổ, nhưng ít nhiều gì vẫn đạt. Cô tự an ủi mình một phen.

“Thầy tin rằng tất cả học sinh đều đã nhận được phiếu điểm của mình, nếu có sai sót trong khâu đăng ký, vui lòng đến văn phòng tìm thầy để sửa chữa trong ngày hôm nay.”

Chủ nhiệm lớp đứng trên bục giảng, ổn định bọn học sinh đang trò chuyện sôi nổi về thành tích lần này.

“Ngoài ra, chúng ta hãy chúc mừng bạn Liên Chiêu Thanh đã một lần nữa giành được vị trí hạng nhất lớp và đứng đầu khoá, cùng với học bổng cả năm học này!”

Học bổng đối với đại thiếu gia nhà họ Liên mà nói chẳng qua chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi, quan trọng hơn là hắn đã giành được vị trí đứng đầu khối. Việc đánh giá thành tích của học viện Fantiya khó hơn rất nhiều so với các trường học bình thường, cho dù trong số những thiếu gia và tiểu thư cực kỳ xuất sắc, muốn đạt được vị trí đứng đầu cũng rất khó.

Hơn nữa Liên Chiêu Thanh còn vượt xa vị trí thứ hai trong một số môn học, ngoại trừ các môn tự chọn như văn học và lịch sử thế giới, về cơ bản mọi môn học đều có điểm tuyệt đối.

“Liên thiếu đỉnh vãi!”

“Liên thiếu lại hạng nhất rồi!”

Liên Chiêu Thanh quá mức ưu tú, đến mức mọi người đều vui vẻ phục tùng hắn, bởi vậy nên không khí trong phòng học nhất thời tràn ngập vui sướng.

Mà tâm bão dường như đã quen với những cảnh tượng như vậy, sống lưng hắn thẳng tắp, như cây trúc xanh trong cơn gió bão, không kiêu ngạo nhưng cũng không khiêm tốn.

Liên Chiêu Thanh cười nhẹ, giọng nói êm tai: “Cảm ơn mọi người, mọi chi tiêu tối nay ở Iris tôi khao hết nhé.”

Học viện Fantiya có rất nhiều nhà ăn, phục vụ đủ loại món khác nhau, trong đó Iris là nhà ăn có chi phí đắt đỏ nhất. Cho dù đã giảm giá cho học sinh thì tiền uống rượu và phí phục vụ vẫn có giá mấy vạn một người.

Hầu hết các học sinh quý tộc vẫn có đủ khả năng chi trả, nhưng đại thiếu gia nhà họ Liên đãi một bữa, điều này vẫn khiến mọi người cảm thấy có chút phấn khích.

Trong phòng học lại phát ra một loạt hoan hô.

“Ha ha, Liên thiếu thật tốt ha ha.”

Trình Kha xen lẫn trong đám đông, cười khan vài tiếng.

Đồ thần kinh, không thể đổi cách khen thưởng khác cho mọi người sao?

Cô là người hướng nội, không có bạn bè, đến nhà ăn Iris một mình sẽ rất xấu hổ, cô sẽ không đi.

Ngay sau đó, bọn học sinh đã bình tĩnh lại và chuẩn bị cho tiết học tiếp theo.

Học viện Fantiya rất có hệ thống, ngoài các khoá học chính còn có rất nhiều khoá học tự chọn và khoá học tổng quát bắt buộc.

Trình Kha đã chọn một môn có tên là kinh tế vi mô, cô không thích, nhưng môn học này rất dễ lấy điểm A, nếu cô học hành chăm chỉ thì chắc lấy điểm A không phải là vấn đề.

Sau khi ngồi vào phòng học, giáo sư bắt đầu giảng bài. Trình Kha vừa mở phần mềm ghi chú trên iPad, vừa nghĩ đến Liên Chiêu Thanh ban nãy.

Nhà họ Liên khởi nghiệp là một nhà công nghiệp, là một trong những tập đoàn tài chính lớn nhất nước A. Bọn họ kiểm soát nhiều ngành công nghiệp, có nguồn tài chính và tầm ảnh hưởng trải khắp toàn cầu, đồng thời có bối cảnh sâu rộng trong cả hai giới chính trị và kinh doanh.

Liên Chiêu Thanh là một thiếu gia hoàn toàn xứng đáng, nhưng mà hắn không vì gia thế hiển hách của mình mà kiêu căng ngạo mạn. Ngược lại, hắn vẫn luôn giữ tư thái bình đạm, tuy rằng trông rất xa cách nhưng cũng xem như là người dễ hoà đồng nhất trong số các thiếu gia.

Thực ra Trình Kha chưa bao giờ nói chuyện với Liên Chiêu Thanh, mặc dù bọn họ học cùng lớp suốt một năm, khí tức của Liên Chiêu Thanh quá mạnh, cô sợ.

Nhưng điều này vẫn không ảnh hưởng đến chuyện cô ghét hắn.

Cô cảm thấy hắn thực sự quá tự phụ, quá giả tạo. Nếu như cô có địa vị và khuôn mặt đẹp như Liên Chiêu Thanh, cô nhất định sẽ là người kiêu ngạo nhất thế giới.

Tiếc là gia đình cô điều hành một chuỗi siêu thị cao cấp, mấy năm gần đây làm ăn khấm khá, nên cũng coi như người giàu mới nổi, cô và em trai có thể theo học tại học viện Fantiya, nhưng so sánh mà nói thì vẫn còn kém xa những người đứng trên đỉnh kim tự tháp.

Khuôn mặt tuấn tú của Liên Chiêu Thanh lại xuất hiện trước mặt. Mẹ nó, ghét nhất mấy đứa làm màu!

Trình Kha lật qua phần cuối của PPT môn học này, cảm thấy mình đã hiểu rồi. Cô đi học chỉ ngồi ở hàng ghế cuối cùng trong lớp để dễ ngủ và làm việc riêng. Giờ phút này cũng nằm dài trên bàn, ngủ!

Giọng của giáo sư như thôi miên, Trình Kha nhanh chóng chìm vào mộng đẹp.

Cô mơ thấy một cái đĩa xoay lấp lánh màu vàng, trên đĩa xoay có một tấm biển ghi mấy dòng chữ mô tả về các đạo cụ 18+, mỗi một cái ô vuông sẽ có mấy dòng chữ đồi trụy đầy gợi tình, ví dụ như “Xuân dược siêu mạnh”, “Mã gen Omega”, “Khẩu dâm biến thái”, vân vân mây mây.

Mỗi một cái ô vuông còn đánh dấu bằng mấy từ như “SSR” và “SR”, những chữ này dường như có liên quan đến mức độ khêu gợi và độ hiếm có. Bên cạnh đĩa xoay có một thanh nhiệm vụ, có nút màu xám, không thể nhấp vào được.

Trình Kha: Cái quỷ gì vậy?

Trình Kha đang chuẩn bị cố gắng tỉnh dậy và nghe bài giảng tiếp.

Đúng lúc này, trước mắt cô xuất hiện một cái pop – up:

[Đăng nhập thành công, chúc mừng nhận được một lần quay.]

Đĩa xoay trước mặt phát ra ánh sáng mạnh mẽ, như thể đang nói mau tới quất nó quất nó đi, cảm giác có chút ghê tởm, Trình Kha chớp chớp mắt.

Cái gì tới thì cũng tới rồi. Cô nghĩ, dù sao tất cả cũng chỉ là mơ thôi, không dùng thì phí!

Cô nhấp vào nút “Rút một lần” bên cạnh đĩa xoay.

Đĩa xoay phát ra mấy tiếng cười dâm đãng, khiến cô hoảng sợ. Sau đó, đĩa xoay dừng lại ở một trong những khoảng trống.

[Chúc mừng đạt được đạo cụ cấp B: Thuật nhập mộng mà mấy kẻ biến thái thích sử dụng (một lần), vui lòng chọn mục tiêu để sử dụng, giới hạn: học sinh học viện Fantiya.]

Trình Kha: Mày nói ai là biến thái?!

Trình Kha cảm thấy mình vừa bị sỉ nhục, cô hừ lạnh một tiếng, giấc này ngủ hay không ngủ gì cũng như nhau!

“Vui lòng chọn mục tiêu để sử dụng, vui lòng chọn mục tiêu để sử dụng…”

Pop – up trước mặt vẫn không ngừng nhấp nháy, thậm chí còn áp sát vào mắt cô, biểu thị nếu cô không chọn nó sẽ không buông tha.

“Sao lại phiền phức như vậy…” 

Trình Kha “chậc” một tiếng, hầu hết các học sinh trong Fantiya với cô đều mơ hồ, số ít những người mà cô có thể nhớ kỹ lại là những người mà cô ghét nhất.

Cô chọn Liên Chiêu Thanh.

Đĩa xoay lại phát ra tràng cười dâm đãng, rồi tầm nhìn của cô tối sầm lại.

Lần nữa mở mắt ra, Trình Kha xuất hiện trong phòng học của học viện Fantiya.

Lớp học trống rỗng, trên mặt bàn còn có một số đồ dùng của học sinh, nhưng không thấy người đâu.

Liên Chiêu Thanh ngồi ở chỗ của mình, vẫn là bộ dạng ôn hoà xa cách như thường lệ. Hắn đang viết gì đó trên giấy.

“Còn không mau tới đây, không phải muốn tôi giúp cậu làm bài tập sao?”

Phát hiện Trình Kha xuất hiện, Liên Chiêu Thanh ngẩng đầu nhìn về phía cô, không có biểu cảm gì, nhưng giọng điệu lại khá ôn hoà.

[Đạo cụ cấp B: Thuật nhập mộng mà mấy kẻ biến thái thích (một lần) đã được sử dụng thành công, xin mời tận hưởng ~]

——————————

R: 02.10.2024

E: 13.11.2024

——————————

Hồi đầu tui định 15.11 lên bài, mà không ngờ trong nhà tui xảy ra chút chuyện. Trước giờ tui không tin mấy chuyện tâm linh lắm, mà đợt này ba tui gặp chuyện xong tui sợ luôn. Năm nay ba tui 53 tuổi (tuổi ta), mọi người hay nói 49 chưa qua 53 đã tới, tui mới nhớ hồi ba tui 49 cũng gặp trục trặc, tuy không nặng như bây giờ nhưng nói chung chuyện cũng lớn. Đợt này ba tui bị tai nạn lao động, bị máy cắt trúng đầu, máu chảy lênh láng. Tui cách ba tui một cái màn hình điện thoại nhìn xót quá trời, còn mẹ tui thì khóc bù lu bù loa, đến giờ mặc dù tui vẫn bình tĩnh kể lại cho người thân nghe, nhưng tui nhớ đêm hôm đó tui lo lắm, mà tui còn có một đứa em, thành ra phải gắng sức mà dỗ nó, chứ tui mà khóc nữa thì cái nhà chắc loạn mất. Tới lúc đó tui mới ý thức được không ở bên cạnh ba mẹ khó chịu đến mức nào, không thể làm được gì hết, cứ phải ngồi chực chờ cái điện thoại đợi tin tức. Tâm trạng tui mấy ngày qua có hơi bất ổn, nên không edit được gì nhiều, giờ tui đỡ hơn rồi mới lên bài đây, mấy bà đọc truyện vui vẻ, lỡ mà có thấy lỗi dịch thuật gì thì cứ comment rồi tui đọc, nào có thời gian tui sửa hen.

Tạm thời trong thời gian tới tui vẫn sẽ edit truyện, sẽ cố gắng 2 - 3 chương/tuần, nhiều hơn thì chắc hơi khó vì tui thấy mình tham lam mà thầu nhiều bộ quá :> Tui tạm thời không đăng bài trên Wordpress được nên nếu bà nào đọc Wordpress thì chắc phải đợi tui thêm một khoảng thời gian nữa á nghen, sẵn tiện tui cũng đang tìm chỗ decor Wordpress nữa, bà nào biết chỗ nào làm ổn thì giới thiệu tui điiii

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me