Edit Nph Hoc Sinh Hang Bet Trong Hoc Vien Quy Toc
Suy nghĩ của Trình Kha rất đơn giản, cô vừa mới qua loa một lần mà quyết định vận mệnh của mình, nhiệt huyết vẫn đang hừng hực, xấu hổ và ngượng ngùng thì chưa quay lại.Cô chỉ cảm thấy dù sao cuối cùng đều phải làm, thì hôn nhau là cũng chuyện bình thường cả thôi!Trình Kha căn bản không đọc kỹ các điều khoản trong hợp đồng.Liên Chiêu Thanh trầm mặc một lúc, ngay lúc Trình Kha tưởng hắn muốn từ chối, thì lại nghe hắn nói: “Cậu đánh răng trước đi.”Cẩn thận quá!Trình Kha chạy vào nhà vệ sinh, đánh răng một cách giận dữ và cẩn thận, đến cả kem đánh răng có vị bạc hà mà cô ghét nhất cô cũng nhịn. Mãi đến khi hơi thở cô đậm mùi bạc hà, mới chạy quay lại.“Xong rồi.” Cô nói.Liên Chiêu Thanh nhìn chằm chằm vào cô, tầm mắt hắn dừng trên cánh môi lấp lánh ánh nước của cô.Trông có vẻ ăn rất ngon.Hắn nghĩ như thế, giơ tay chế trụ gáy cô, hôn lên.Hắn chưa từng hôn ai, nên chỉ hành động theo bản năng, dùng đầu lưỡi lần theo hình dáng môi cô, nếm được một chút vị bạc hà mát lạnh.Trình Kha kỳ thực cũng không có nhiều kinh nghiệm, nhưng cô bị Lan Lạc dạy hư. Lan Lạc vừa nhiệt tình lại dính người, mỗi lần hôn cô đều xà nẹo xà nẹo, nhất định phải hôn đến khi cô thở hồng hộc, tim đập nhanh hơn mới chịu buông tha. Vì thế, đương nhiên cô cũng cho rằng hôn môi nhất định phải nồng nàn sâu lắng, môi và lưỡi quyện vào nhau.Cô nghĩ nghĩ, rồi vươn tay móc vào cổ Liên Chiêu Thanh. Trong lòng cô vẫn còn một phần yếu đuối hèn nhát, đầu ngón tay chỉ mơ hồ đặt sau gáy hắn, đầu lưỡi trượt vào trong miệng hắn, cẩn thận khám phá.Cô chỉ làm như thế trong vô thức, nhưng lại như bật mở một cái chốt nào đó.Liên Chiêu Thanh cúi đầu, đôi mắt tối sầm, ôm cô lại gần hơn, bắt chước động tác của cô, đuổi theo lưỡi cô, cho đến hắn móc được lưỡi cô, khiến cô muốn tránh cũng không thể.Khi hắn làm giáo viên thì là một người thầy giỏi, khi làm học sinh thì cũng là một học trò tốt, gần như không cần cố gắng quá sức đã nắm được bí quyết, tiến thêm một bước xâm chiếm môi và lưỡi cô, cướp đoạt hơi thở của cô.Hai tay hắn cũng vòng qua eo cô, cơ bắp ở cẳng tay phồng lên, thít chặt lại, phác hoạ vòng eo dưới lớp áo ngủ to rộng.Chiếc váy cô mặc tối hôm qua không hiểu sao bị nhăn nhúm, hắn nhìn không nổi, vì thế tự mình đổi cho cô thành một bộ quần áo khác thoải mái hơn.Khi đó Liên Chiêu Thanh không cảm thấy có gì không ổn, nhưng giờ phút này lại không khỏi nhớ đến cái eo trắng nõn đó, có thể nhìn ra được chủ nhân của nó không có thói quen tập thể hình, trên bụng và sườn eo có một chút thịt mềm, lúc ôm vào, có thể cảm nhận được cánh tay mình hơi chìm vào vòng eo mềm mại.Thật mềm. Đầu lưỡi mềm, eo cũng mềm, giống như chỉ cần dùng nhiều lực hơn một chút, chúng sẽ tan chảy như bơ.Cứu mạng, thở không được…Trình Kha hối hận, sao hắn hôn giỏi vậy!Mặt cô nghẹn đỏ bừng, eo bị ép chặt đau nhức, đang định dũng cảm phản kháng, Liên Chiêu Thanh đột nhiên dừng lại.Trong mắt hắn vẫn còn gợn sóng, tầm mắt dừng trên dấu răng sau cổ cô.Kỳ thực các dấu hiệu rất rõ ràng, liếc mắt một cái là có thể biết được đã có chuyện gì xảy ra với cô tối hôm qua. Hắn không quan tâm đến việc cô đã chia tay như thế nào, nhưng thật khó chịu khi nhìn thấy dấu vết của người khác trên người mình đang hôn.“Không… Không hôn nữa sao?”Trình Kha cẩn thận hỏi. Cô mệt, tuy cô mới dậy chưa đầy hai tiếng, nhưng cô đã muốn nằm xuống lại rồi.Tầm mắt cô dời xuống, dừng trên chỗ phình ra rõ ràng trên quần tây đen của hắn, đột nhiên cảm thấy không ổn.Mấy giờ trước cô vừa mới làm xong, tâm trí và cơ thể yếu ớt của cô vẫn chưa hồi phục, cô thà viết luận còn hơn quan hệ tình dục!“Đến giờ học rồi. Đồng phục của cậu đã được chuẩn bị trong phòng thay đồ, đi thay quần áo đi, chờ lát tài xế đưa cậu đến Lantis.”Liên Chiêu Thanh buông cô ra, ngoại trừ đôi môi hơi đỏ, hắn đã biến trở lại thành đại thiếu gia lạnh lùng cao ngạo.Có lẽ vì ánh mắt mê hoặc của Trình Kha nhìn quét trên mặt và thân dưới của hắn quá mức rõ ràng, hắn hiếm khi bồi thêm một câu quý giá: “Không cần để ý, cậu chỉ cần hoàn thành nội dung hợp đồng là được.”Vì thế một giờ sau, Trình Kha không hiểu sao lại ngồi trong phòng học quen thuộc.Tiết này là văn học và sáng tác, cô vừa mới bắt kịp bài luận, không có chút manh mối nào, đang căng da đầu nghĩ ngợi lung tung, lại nhớ đến dáng vẻ vừa rồi của Liên Chiêu Thanh.Tuy rằng cô vẫn ghét tính cách làm màu đến chết của hắn, nhưng đồng thời cũng có chút bội phục, đã cứng đến như vậy mà vẫn có thể nhịn xuống, theo một nghĩa nào đó, đó cũng là một loại bản lĩnh.Kỳ thi giữa kỳ sắp bắt đầu, hầu hết các tiết học đều đang giảng giải và kiểm tra trước kỳ thi. Trình Kha gần đây bận rộn đến mức không học một ngày nào, gần như kiệt sức, toàn thân u ám.Nếu không thì cô đi làm tình đi, ít nhất cô vẫn có thể nằm yên đó ai làm gì làm, nhưng còn chuyện học, cô thực sự không học được!Trình Kha hạ quyết tâm, còn chưa đi được mấy bước, đã bị một người kéo cổ tay.“Chị, cuối cùng cũng tìm được chị… Chị đừng giận có được không? Ngày đó đều là lỗi của em, chị muốn đánh muốn mắng em sao cũng được, nhưng chị có thể về nhà ngủ nghỉ được không? Chị không trả lời điện thoại hay tin nhắn nào của em, em rất lo…”Trình Quyết nói rất nhanh, hiển nhiên đã suy nghĩ rất lâu trong lòng. Hắn to lớn như vậy, nhưng sức lực lôi kéo Trình Kha lại không nhiều, chỉ cần tránh nhẹ một chút liền có thể thoát ra.Trình Kha không thích tiếp xúc với hắn ở trường nên Trình Quyết dù biết cô đã về cũng không dám trực tiếp đi tìm. Hắn biết Trình Kha sẽ chuồn êm, nên đã đợi rất lâu bên ngoài giảng đường, mới bắt được Trình Kha.Trinh Kha còn chưa kịp nói gì, sắc mặt Trình Quyết đột nhiên thay đổi. Hắn thò qua ngửi ngửi tóc Trình Kha, kinh ngạc nói: “Chị, chị đã đi đâu vậy? Đây không phải mùi dầu gội chị thường dùng ở khách sạn… Chị ngủ lại ở nhà người khác sao? Là ai? Đàn ông à? Chị đang yêu sao?”Trình Kha do dự một chút giữa “Sao em biết mùi dầu gội của khách sạn là mùi gì” và “Em là chó à”, cuối cùng chọn tát một cái vào mặt hắn.Ánh mắt Trình Quyết sáng trong hơn, cô thở dài, kéo Trình Quyết ra khỏi danh sách đen, cho hắn xem giao diện điện thoại.“Chị không tức giận, tối nay sẽ về nhà. Để chị yên, đừng nói cho ba biết.”Trình Kha ném ra một câu, cảm thấy mình đã bày tỏ thái độ đủ rồi, liền rời đi.Trình Quyết nhìn bóng lưng của cô, sờ lên mặt mình, cô không dùng nhiều sức, trên mặt có cảm giác ấm áp dễ chịu.Hắn phải điều tra những người xung quanh Trình Kha. Suy cho cùng, hắn là em trai, hắn phải bảo vệ chị mình thật tốt.Sắc mặt hắn tối sầm, có vẻ có chút u ám. Lúc này, khí chất của hắn rất giống Trình Kha, không ai có thể nhận sai hai chị em này.Trình Kha muốn đi tìm Liên Chiêu Thanh, cô phải làm nhiệm vụ có thời hạn, còn có một kế hoạch nhỏ tà ác muốn thực hiện. Nhưng khi lấy điện thoại di động ra, cô lại xấu hổ phát hiện mình không có thông tin liên lạc của Liên Chiêu Thanh.Có lẽ cô có thể liên hệ Lan Lạc, nhờ hắn đi tìm Liên Chiêu Thanh… Những ý tưởng hài hước bắt đầu nảy ra trong đầu Trình Kha, nhưng rất nhanh đã bị cô gạt đi.Sắc trời dần tối, hoàng hôn nhuộm kín bầu trời thành màu hồng tím. Trình Kha do dự một chút, chuẩn bị thử vận may ở Hội học sinh.Cô đi đến khu vực Hội học sinh trong toà nhà hành chính, nơi này yên tĩnh hơn toà nhà giảng dạy, đá cẩm thạch màu đen trắng trơn bóng sáng ngời, tràn ngập tinh hoa và không khí của Thiên Long Nhân, làm cô vô thức co rút người lại, trong lòng bắt đầu muốn rút lui.Trình Kha đang chuẩn bị quay đầu về nhà ngủ thì nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía sau.“Người chị em, đang tìm ai à?”Cô hoảng sợ, quay đầu.Đứng trước mặt cô là một thiếu niên tóc đen, làn da tái nhợt, thần sắc có chút ngây thơ vô tội, dường như đang rất tò mò về cô.Hắn có một đôi mắt màu xanh lục rất đẹp, như dòng suối trong rừng, trong trẻo đến mức không có bí mật nào có thể che giấu được.Trình Kha không tự chủ được, mở miệng: “Tôi… Tôi tìm Liên Chiêu Thanh, cậu ấy có ở đây không?”Thiếu niên chớp chớp mắt, dường như nghiêm túc suy nghĩ trong chốc lát, rồi nhe nhàng nói: “Anh Liên đang ở trong phòng Hội trưởng.”“Ồ, cảm ơn cậu.”Thiếu niên mỉm cười gật đầu với cô, rồi rời đi như thể đang mộng du.NPC hướng dẫn này ở đâu ra vậy? Còn đẹp đến như thế.Trình Kha thêm người này vào danh sách thịt người rồi đi về phía phòng Hội trưởng.Trình Kha đứng trước cửa phòng Hội trưởng, nội tâm có chút thấp thỏm, nhưng vẫn cắn chặt răng, nhẹ nhàng mở cửa.Trong phòng, Liên Chiêu Thanh đang chăm chú xem tài liệu trong tay, lông mày hơi nhíu lại, toát ra một cỗ hơi thở nghiêm túc lãnh đạm. Nghe thấy động tĩnh, hắn ngẩng đầu nhìn về phía cửa, ánh mắt sắc bén và bình tĩnh.“Trình Kha? Cậu tới đây làm gì?”Hắn nhẹ giọng gọi tên cô, kèm theo chút ngạc nhiên và thắc mắc.Trình Kha lấy hết can đảm, đi tới trước mặt hắn, nhỏ giọng nói: “Tôi… Tôi đến thực hiện hợp đồng.”_____________R: 27.10.2024
E: 17.12.2024
E: 17.12.2024
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me