Edit Phan 9 Tinh Te Nu Vuong Dong Nat
Tại sao lại tìm sai chỗ? Theo lý mà nói, chuyện này không thể xảy ra. Trước khi rời khỏi gò đất, Quý Dữu đã thử để lại một bộ thu phát tín hiệu ở đó. Vì vậy, cô lần theo tín hiệu để tìm đến hướng này. Nếu bộ thu phát không hỏng, thì không thể nào tìm sai được.Cô suy nghĩ một chút, không do dự mà điều khiển cơ giáp hạ xuống gò đất đầu tiên. Máy nhận tín hiệu của cô cũng được đặt ở đây.Mặt đất bên dưới toàn là đất cháy, rất cứng. Chân máy cơ giáp giẫm lên như giẫm vào lớp đá dày. Quý Dữu thử dùng tay máy đào một cái, đào không nổi.Cô quan sát kỹ lại, đất cháy quá cứng, không hề có độ ẩm, hoàn toàn không thích hợp cho thực vật sinh trưởng. Điều này đúng với giả thuyết ban đầu của cô.Sau đó —Cô không xuống khỏi cơ giáp điều khiển “Đầu Đao Tiêm” tiến sát đến gò đất. Gò đất này khoảng 100 mét vuông, cơ giáp có dáng mảnh nên hoàn toàn có thể đứng lên gò. Nhưng Quý Dữu không hành động hấp tấp.Cô đứng bên cạnh, quan sát bằng bộ cảm biến của cơ giáp. Gò đất này cũng được tạo từ đất cháy. Kết quả kiểm tra sơ bộ cho thấy: thành phần đất cháy ở gò đất và đất cháy xung quanh hoàn toàn giống nhau, không có khác biệt, tức là cùng một loại vật chất.Quý Dữu nhíu mày. Vậy bộ thu phát tín hiệu đâu?Ánh mắt cô chuyển lên cao, rơi vào vị trí cách khoảng 5 mét bên trái gò đất, ở đó có một vật thể màu đen, nhỏ như hạt gạo, chính là bộ thu phát tín hiệu.Cô dùng tinh thần quét qua, xác định đúng là thiết bị cô đã để lại.Lúc này, thiết bị phát tín hiệu gặp sự cố, tín hiệu lúc được lúc không. Nếu không có tinh thần khắc ghi trên đó, Quý Dữu cũng chẳng định vị nổi vị trí nó.“Có đúng chỗ không vậy?” Cô nhíu mày hỏi 6 sợi tơ tinh thần trong thế giới tinh thần.Lúc này, 6 sợi tơ tinh thần đều nằm uể oải, kiệt quệ trong không gian tinh thần. Lão Đại còn đỡ, nhưng 5 sợi tơ kia thì giống như vừa ra khỏi trại tị nạn, mặt mũi vàng vọt, gầy guộc, làn da vốn mịn màng thì giờ nhăn nheo chẳng khác gì ruột heo luộc bị mất nước.Khụ khụ… Quý Dữu lập tức gạt bỏ hình tượng kỳ quặc vừa nảy ra trong đầu. Cô nhìn 6 sợi tơ tinh thần của mình với ánh mắt thật sự đau lòng.Thời gian vừa qua, để tung hỏa mù đánh lạc hướng kẻ địch và thu thập thông tin, cô một mình đóng nhiều vai, khiến các sợi tơ tinh thần cực kỳ mệt mỏi. Chẳng được nghỉ ngơi, cũng không được tiếp xúc với vật phẩm hồi phục hay trang bị hồn khí gì cả…Nên bây giờ, sợi tơ nào cũng xơ xác.Thực ra, ở góc độ Quý Dữu không nhìn thấy, 6 sợi tơ tinh thần đều nhận ra cô đang rất suy sụp. Chủ nhân vốn là một luồng sáng mạnh mẽ, rực rỡ như mặt trời. Giờ đây, ánh sáng ấy mờ nhạt, không còn cao lớn như trước nữa.6 sợi tơ tinh thần bắt đầu cảm thấy bối rối và lo lắng. Khi chủ nhân xuất hiện, chúng cố gắng gượng dậy để không khiến cô lo lắng…Nhưng… thật sự bất lực.…Quý Dữu rất rõ về tình trạng bản thân, cũng rất hiểu hoàn cảnh hiện tại cực kỳ tệ hại.
Cô lo rằng nếu không sớm ra khỏi không gian này, chính mình cũng tiêu đời.Vì vậy, cô nuốt hết áp lực vào trong, không nói ra một lời, chỉ lặng lẽ lấy ra mấy viên đường đậu, nhét vào miệng. Ngay lập tức, chúng tan biến.Trạng thái tinh thần của 6 sợi tơ không cải thiện quá rõ rệt, nhưng tinh thần đã phấn chấn hơn một chút. Lão Đại ngẩng đầu lên:【Đúng vậy, chủ nhân. Chính là vị trí này.】Lão Nhị cũng cố gắng lên tiếng:【Không sai, chính là vị trí này.】 Lão Tam, Lão Tứ, Lão Ngũ, Lão Lục cũng lần lượt vẫy đuôi để biểu thị sự đồng ý.Quý Dữu lập tức nhíu mày: [Nếu vị trí không sai, thì có nghĩa là gò đất này chính là nơi tôi cần tìm? Không sai chứ?]Lão Đại vẫy đuôi:【Chắc là không sai đâu.】Quý Dữu nói: “Vậy thì chính là nơi này.”Nói xong, cô điều khiển cơ giáp cúi người, định nhặt bộ thu phát tín hiệu lên. Nhưng ngay khi tay sắp chạm vào, cô bỗng khựng lại!Có gì đó không ổn.Lão Tứ vốn uể oải nằm trên đầu Lão Ngũ, bỗng dựng thẳng đầu lên:【Chủ nhân, vị trí của bộ thu phát tín hiệu cũng có thể bị người ta động tay động chân đó. Nếu ai đó di chuyển nó sang một gò đất khác, rồi đặt lại đúng vị trí ban đầu thì sao?】Nghe vậy, Quý Dữu nheo mắt: “Bảo sao tôi cứ thấy có gì đó kỳ lạ. Bộ thu phát tín hiệu hoàn toàn có thể bị di chuyển, rồi đặt lại như cũ.”Lão Tứ gật đầu mạnh mẽ:【Ừ ừ!】Đúng lúc đó, Quý Dữu cảm thấy tim mình khẽ rung lên. Cô giơ tay chạm nhẹ vào thiết bị liên lạc chuyên dụng gắn ở tai, dùng để kết nối với rồng vàng.“Có chuyện gì vậy?” Quý Dữu hỏi.Rồng vàng đáp: “Nữ nhân, đã đến nơi chưa?”Quý Dữu gật đầu, rồi lại lắc đầu: “Đã đến rồi, nhưng có chút bất thường. Tôi cần thời gian xác minh.”Sau đó, cô tóm tắt tình hình cho rồng vàng.Rồng vàng nói: “Cô tranh thủ đi. Tôi và Lão Ngưu đã tuần tra xung quanh, không thấy dấu vết của Hồng · Hồng · Thạch và đồng bọn, cũng chưa nhận được tin tức gì từ đàn anh Hà Tất. Nếu phát hiện điều gì, tôi sẽ báo ngay.”Quý Dữu nghiêm túc đáp: “Tôi sẽ tranh thủ. Hai người nhớ giữ an toàn.”Rồng vàng: “Ừ.”Nghĩ đến trạng thái tinh thần của Quý Dữu, việc duy trì liên lạc sẽ tiêu hao năng lượng. Dù rất không nỡ, rồng vàng vẫn lập tức ngắt kết nối.Quý Dữu nhìn đồng hồ, đã tách khỏi rồng vàng và Lão Ngưu được 6 phút. Cô phải tranh thủ thời gian, nếu không, khi Thanh · Lục · Thạch rảnh tay, thì sẽ thật sự rắc rối.Sau đó —Quý Dữu không vội nhặt bộ thu phát tín hiệu, mà tiếp tục đi một vòng quanh gò đất. Vẫn không phát hiện bất kỳ điều gì bất thường.“Nếu gò đất này đúng là nơi tôi từng thấy, thì chứng tỏ giả thuyết ban đầu không sai, gò đất này là do con người tạo ra.” Nghĩ vậy, cô nhảy sang gò đất cách đó 1000 mét, cũng đi một vòng quan sát kỹ lưỡng, vẫn không thấy gì khác thường.Gò đất này chỉ khác một điểm: không có bộ thu phát tín hiệu mà cô từng đặt.“Cỏ xanh và đá đã biến mất không dấu vết? Không để lại chút tàn tích nào sao?” Quý Dữu đứng yên một lúc, rồi cúi người nhặt bộ thu phát tín hiệu lên. Ngay sau đó, cô không nghĩ ngợi gì, ném nó ra xa.Chỉ nghe —Đinh đoong ~ Một âm thanh trong trẻo vang lên khi thiết bị va chạm với lớp đất cháy cứng rắn.“Không có ai động tay động chân sao?” Quý Dữu trừng mắt ngạc nhiên.
Cô lo rằng nếu không sớm ra khỏi không gian này, chính mình cũng tiêu đời.Vì vậy, cô nuốt hết áp lực vào trong, không nói ra một lời, chỉ lặng lẽ lấy ra mấy viên đường đậu, nhét vào miệng. Ngay lập tức, chúng tan biến.Trạng thái tinh thần của 6 sợi tơ không cải thiện quá rõ rệt, nhưng tinh thần đã phấn chấn hơn một chút. Lão Đại ngẩng đầu lên:【Đúng vậy, chủ nhân. Chính là vị trí này.】Lão Nhị cũng cố gắng lên tiếng:【Không sai, chính là vị trí này.】 Lão Tam, Lão Tứ, Lão Ngũ, Lão Lục cũng lần lượt vẫy đuôi để biểu thị sự đồng ý.Quý Dữu lập tức nhíu mày: [Nếu vị trí không sai, thì có nghĩa là gò đất này chính là nơi tôi cần tìm? Không sai chứ?]Lão Đại vẫy đuôi:【Chắc là không sai đâu.】Quý Dữu nói: “Vậy thì chính là nơi này.”Nói xong, cô điều khiển cơ giáp cúi người, định nhặt bộ thu phát tín hiệu lên. Nhưng ngay khi tay sắp chạm vào, cô bỗng khựng lại!Có gì đó không ổn.Lão Tứ vốn uể oải nằm trên đầu Lão Ngũ, bỗng dựng thẳng đầu lên:【Chủ nhân, vị trí của bộ thu phát tín hiệu cũng có thể bị người ta động tay động chân đó. Nếu ai đó di chuyển nó sang một gò đất khác, rồi đặt lại đúng vị trí ban đầu thì sao?】Nghe vậy, Quý Dữu nheo mắt: “Bảo sao tôi cứ thấy có gì đó kỳ lạ. Bộ thu phát tín hiệu hoàn toàn có thể bị di chuyển, rồi đặt lại như cũ.”Lão Tứ gật đầu mạnh mẽ:【Ừ ừ!】Đúng lúc đó, Quý Dữu cảm thấy tim mình khẽ rung lên. Cô giơ tay chạm nhẹ vào thiết bị liên lạc chuyên dụng gắn ở tai, dùng để kết nối với rồng vàng.“Có chuyện gì vậy?” Quý Dữu hỏi.Rồng vàng đáp: “Nữ nhân, đã đến nơi chưa?”Quý Dữu gật đầu, rồi lại lắc đầu: “Đã đến rồi, nhưng có chút bất thường. Tôi cần thời gian xác minh.”Sau đó, cô tóm tắt tình hình cho rồng vàng.Rồng vàng nói: “Cô tranh thủ đi. Tôi và Lão Ngưu đã tuần tra xung quanh, không thấy dấu vết của Hồng · Hồng · Thạch và đồng bọn, cũng chưa nhận được tin tức gì từ đàn anh Hà Tất. Nếu phát hiện điều gì, tôi sẽ báo ngay.”Quý Dữu nghiêm túc đáp: “Tôi sẽ tranh thủ. Hai người nhớ giữ an toàn.”Rồng vàng: “Ừ.”Nghĩ đến trạng thái tinh thần của Quý Dữu, việc duy trì liên lạc sẽ tiêu hao năng lượng. Dù rất không nỡ, rồng vàng vẫn lập tức ngắt kết nối.Quý Dữu nhìn đồng hồ, đã tách khỏi rồng vàng và Lão Ngưu được 6 phút. Cô phải tranh thủ thời gian, nếu không, khi Thanh · Lục · Thạch rảnh tay, thì sẽ thật sự rắc rối.Sau đó —Quý Dữu không vội nhặt bộ thu phát tín hiệu, mà tiếp tục đi một vòng quanh gò đất. Vẫn không phát hiện bất kỳ điều gì bất thường.“Nếu gò đất này đúng là nơi tôi từng thấy, thì chứng tỏ giả thuyết ban đầu không sai, gò đất này là do con người tạo ra.” Nghĩ vậy, cô nhảy sang gò đất cách đó 1000 mét, cũng đi một vòng quan sát kỹ lưỡng, vẫn không thấy gì khác thường.Gò đất này chỉ khác một điểm: không có bộ thu phát tín hiệu mà cô từng đặt.“Cỏ xanh và đá đã biến mất không dấu vết? Không để lại chút tàn tích nào sao?” Quý Dữu đứng yên một lúc, rồi cúi người nhặt bộ thu phát tín hiệu lên. Ngay sau đó, cô không nghĩ ngợi gì, ném nó ra xa.Chỉ nghe —Đinh đoong ~ Một âm thanh trong trẻo vang lên khi thiết bị va chạm với lớp đất cháy cứng rắn.“Không có ai động tay động chân sao?” Quý Dữu trừng mắt ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me