Edit Thu Nhan Thu Ngo Niem
Sau khi ăn cơm xong, Tô Từ vừa thay quần áo vừa suy nghĩ cách nấu nước nóng để tắm. Buổi sáng, cô đã đi đến thác nước để tắm và bị nước lạnh làm cho run cầm cập. Mãi sau thân thể cô mới ấm lên chút ít. Hiện tại chỉ mới là mùa thu, còn có thể chịu đựng tắm rửa, nhưng khi mùa đông đến thì sao? Liệu cô có phải gáng gượng vượt qua mấy tháng không tắm rửa?Chỉ mới tưởng tượng như vậy, Tô Từ đã cảm thấy hơi ghê tởm.Tâm trạng không tốt, bàn tay cô vô ý làm cây kim khâu bị gãy và đâm vào tay mình, khiến cô phải hét lên. Chưa kịp phản ứng gì, tay cô đã bị một bàn tay lớn nắm lấy.Thấy trên đầu ngón tay Tô Từ chảy ra giọt máu, Tiger vội vàng chạy tới, cẩn thận dùng đầu lưỡi liếm sạch máu trên ngón tay cô. Miệng hắn mơ hồ gọi "Tô Tô", đôi mắt màu vàng ẩn chứa một biểu cảm... đau lòng?Tô Từ chớp mắt, cảm thấy rất vui mừng. Biểu hiện tình cảm của Tiger ngày càng đúng chỗ, hay là cô lại hoa mắt?Mặc dù cô không quá quan tâm đến vết thương nhỏ như vậy, nhưng có người quan tâm đến mình vẫn là cảm giác rất tốt. Tô Từ duỗi tay nắm lấy bàn tay đang nắm lấy mình, vỗ nhẹ an ủi Tiger.Bàn tay của Tiger rộng rãi, ngón tay không thon dài mượt mà như của cô. Xương tay hắn rất thô to và sắc bén, khiến chỉ cần một động tác nhỏ cũng có thể gây ra tổn thương lớn. Tuy nhiên, đôi tay này chưa bao giờ làm tổn thương cô khi ôm lấy cô.Khóe miệng Tô Từ hơi nhếch lên, cô sờ mặt Tiger. Làn da của hắn rất tốt, khuôn mặt hình dáng cũng rất sắc nét. Có lẽ vì lý do chủ quan, Tô Từ cảm thấy Tiger thực sự rất đẹp trai. So với Chu Lập, hắn càng...Nhắc đến Chu Lập, Tô Từ mấp máy môi.Thực ra, so với tưởng tượng, cô ngày càng thích nghi với hoàn cảnh này, hoặc có thể nói cô rất máu lạnh. Đã quyết định làm gì thì làm cho xong. Dù sự việc xảy ra một lần nữa, cô cũng sẽ chọn như lần trước, không giả mù sa mưa ăn năn sám hối, cũng không làm ra bộ dạng nửa sống nửa chết để chuộc tội. Việc quan trọng nhất là sống sót.Tô Từ tự giễu, khóe miệng giật giật. Tiger dường như nhận ra tâm trạng của cô, buông tay cô ra, tiếp tục gọi "Tô Tô" và vuốt ve đầu cô, giống như cô thường xuyên vuốt ve đầu hắn khi hắn trong hình dáng lão hổ.Xuất phát từ động cơ tốt, nhưng chưa được bao lâu, ngón tay bén nhọn của hắn làm cho tóc của Tô Từ bị rối tung lên. Tô Từ tức giận nắm tay hắn kéo xuống, sau đó một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu.Tô Từ liền cố sức ôm một tảng đá lớn bên cạnh, chỉ vào vị trí trung tâm và nói với Tiger: "Tiger, tróc lấy nó."Tiger nhìn cô, mặc dù không hiểu rõ lý do, nhưng vẫn nghe lời, duỗi tay tróc tảng đá, và dễ dàng tạo ra một cái lỗ trên đá.Tô Từ thấy vậy, mắt cô sáng lên. Với sự trợ giúp của Tiger, cô không cần phải lo lắng tìm nước nóng nữa. Chỉ cần tìm tảng đá lớn và yêu cầu Tiger đào rỗng nó là giải quyết được vấn đề. Trước đây, cô không nghĩ đến việc làm dụng cụ từ đá vì không có khả năng đào rỗng đá. Nhưng giờ thì cô cần làm một số nồi để nấu nướng.Với sự trợ giúp của Tiger, cô có thể làm ra dụng cụ từ đá. Nếu dựa vào mình, cô chỉ có thể làm ra vài dụng cụ từ dây mây, không chắc chắn và không thuận tiện.Tô Từ nghĩ ra phương pháp tốt nhưng chưa thực hiện ngay. Làm cho tảng đá có hình dạng như ý muốn của cô không phải quá khó với Tiger, nhưng vì trời đã chiều, cô chỉ có thể làm ra một cái bồn tắm thô ráp bằng đá.Sáng sớm hôm sau, bầu trời lại mờ mịt mây đen, mưa to nhanh chóng rơi xuống khu rừng. Tô Từ vốn định kêu Tiger ở lại trong sơn động để giúp cô làm gia cụ, nhưng Tiger lại có hành động khác thường. Sáng sớm, hắn đã ra ngoài săn mồi và trở về với một con mồi đã được lột da và xử lý sạch sẽ.Tô Từ cảm thấy bất ngờ. Mặc dù Tiger hiện tại cũng ăn ba bữa một ngày, nhưng bữa chính vẫn là vào buổi tối. Cô thường để lại chút thức ăn cho bữa sáng hôm sau và đợi chiều Tiger trở về với con mồi.Tuy Tiger đã hiểu một số đối thoại đơn giản nhưng vẫn không thể trả lời nghi vấn của Tô Từ. Cô đành phải giúp hắn nhóm lửa nướng thịt.Chưa lâu sau khi Tiger trở về, mưa đã ngừng. Khi thịt nướng đã chín, hắn đưa khối thịt lớn vàng óng cho Tô Từ, rồi mới xé một cái chân sau.Do sự khác thường của Tiger, khẩu vị của Tô Từ cũng không tốt lắm. Thấy vậy, Tiger ra ngoài hái một nhánh trái cây và đưa cho cô trước khi tiếp tục ăn.Trong khi ăn, Tiger thỉnh thoảng nhìn Tô Từ, phát ra âm thanh giống như trước kia hắn trò chuyện với cô trong hình dạng dã thú, lẫn với âm thanh "Tô Tô". Tô Từ cố gắng lắng nghe nhưng không tìm ra manh mối gì.Rất nhanh, Tiger vào sơn động. Tô Từ theo sau, xem hắn sắp xếp lại các vật dụng trong ba lô. Sau đó, hắn nhét ba lô vào trong ngực cô, ôm cô nhảy xuống sơn động và biến thành hình thú để cô ngồi lên lưng hắn.Tô Từ tin tưởng Tiger, nhưng vì không thể giao tiếp, cô chủ yếu đoán ý định của hắn qua quan sát.Lần này cũng vậy.Tô Từ nghĩ rằng Tiger đang đưa cô đi tuần tra, vì ngoài việc sáng sớm đi săn, hắn không có hành động gì khác thường. Nhưng sau khi ra ngoài, Tiger chạy thẳng về một phương hướng, và nhanh chóng, cảnh sắc quen thuộc bị bỏ lại phía sau.Lúc này, Tô Từ nhận ra điều gì đó không ổn. Cô vỗ vỗ lưng Tiger, ra hiệu để hắn dừng lại, nhưng Tiger chỉ chậm lại tốc độ, khò khè một tiếng, quay đầu cọ xát cô rồi lại tiếp tục chạy.Tô Từ không còn cách nào khác, đành nắm chặt ba lô trên lưng và tiếp tục ghé mình trên thân Tiger.Khi trời chiều sắp xuống, Tiger tìm được một cái sơn động gần nguồn nước và đưa cô vào đó để tạm trú. Tô Từ nhận ra rằng, Tiger không có ý định quay trở về sơn động. Suy nghĩ về con dã thú đột nhiên xuất hiện gần sơn động vài ngày trước, Tô Từ hiểu ra rằng, Tiger có ý định tìm một nơi định cư mới.Khả năng lớn nhất là Tiger muốn rời xa bộ tộc đó. Nhưng trên người cô chỉ có ba lô!Dù một số vật dụng quan trọng đã được sắp xếp trong ba lô, vẫn còn rất nhiều đồ dùng khác còn lại trong sơn động, như da thú và các thứ linh tinh khác. Hiện tại đã là mùa thu, việc tích cóp da thú để dùng cho mùa đông không hề dễ dàng. Thế mà giờ cô phải rời đi mà không mang theo chúng.Tô Từ cắn răng, tức giận đánh một cái lên người Tiger đang ngồi bên cạnh đống lửa. Hắn chỉ nhếch miệng cười, cọ tới gần cô kêu "Tô Tô", bắt lấy tay cô liếm liếm như an ủi, làm như đang đùa giỡn với một đứa trẻ hờn dỗi, rồi lại tiếp tục công việc của mình.Cơn tức giận trong lòng Tô Từ không có chỗ trút, cô đành phải thở dài, ra ngoài sơn động lượm thêm củi. Một nơi xa lạ, dù là một sơn động tương đối an toàn, cũng không thể đảm bảo không có dã thú xâm nhập. Trong khi Tiger ra ngoài săn không thể mang theo cô, cô chỉ có thể lượm nhiều củi hơn để phòng khi có dã thú đến xâm nhập, cô có thể chống đỡ đến khi Tiger trở về.Về việc chuyển nhà, Tiger là lão hổ, đã chuyển thành người chưa được bao lâu, tư tưởng của hắn không giống với Tô Từ. Hắn căn bản không thể thông báo cho cô ý định chuyển nhà của mình. Việc đặc biệt chuẩn bị ba lô cho cô trước khi đi đã là rất chu đáo rồi.Tô Từ chỉ có thể tức giận một chút và trong lòng quyết định rằng việc quan trọng trước mắt là phải dạy ngôn ngữ cho Tiger.Mặc dù trời đã mưa từ sáng, nhưng ban ngày trong rừng vẫn rất oi bức. Mùa thu có sự chênh lệch nhiệt độ rõ rệt, và khi mặt trời lặn xuống núi, thời tiết sẽ nhanh chóng trở nên lạnh. Ăn cơm tối xong, Tiger biến thành hình thú, dùng chi trước bới bới Tô Từ. Cô sờ đầu lông xù của hắn, thêm bó củi vào đống lửa rồi dựa vào cái bụng mềm mại của Tiger.Một ý niệm chợt lóe lên trong đầu cô – hình thú của Tiger dễ thương hơn. Hình người của hắn mang lại cảm giác áp bách, và cô thường muốn sờ đầu hắn hoặc dựa vào cơ thể hắn, nhưng lại nhớ rằng hắn là một người, là một nam nhân.Tô Từ thực sự không quen với việc một nam nhân trưởng thành lại mò mẫm, chà xát, liếm lông của cô.Cô khoác lên bụng Tiger, cảm nhận nhịp thở của hắn lên xuống, tay vô thức mò dưới lớp lông mềm mại. Nghĩ đến việc những sợi lông bị kéo căng sẽ đau đớn, cô vội đứng lên, đẩy thân thể Tiger để lộ phần lưng dưới ánh lửa.Cô thấy nơi cô thường xuyên nằm hoặc ngồi, có mấy nhúm lông đã bị bắt thành một đoàn. Phần da phía dưới lớp lông nổi lên một vầng hồng hồng, đây là hậu quả của việc cô nắm giữ trong một thời gian dài. Nơi mà cô thường xuyên nắm để cố định thân mình, da lông rõ ràng thưa thớt.Tô Từ cảm thấy đau lòng khi nghĩ rằng Tiger mỗi ngày bị cô kéo lông.Tiger không biết Tô Từ đang nghĩ gì, chỉ cảm thấy cô đứng đờ ra hơi lâu, quay đầu cọ xát cô và phát ra âm thanh khò khè.Tô Từ thở dài, dùng tay vuốt ve sửa sang lại những chỗ lông không được tự nhiên, thêm củi vào đống lửa. Sau đó, cô lấy một miếng da thú làm đệm trải dưới đất, nằm xuống rồi quay người lăn đến dưới bụng Tiger. Nghe tiếng tim đập và âm thanh thư giãn khò khè của hắn, cô dần đi vào giấc ngủ.Ngày hôm sau tỉnh dậy, Tiger đã ra ngoài đi săn. Tô Từ bắt đầu cắt rất nhiều dây mây quanh sơn động, dùng dao gọt sạch lá trên dây mây, loại bỏ cả các cành nhỏ, rồi quấn quanh dây mây bằng cây cỏ dẻo dai.Khi cô đã chuẩn bị đủ dây mây, Tiger cũng đã trở về.Sáng hôm đó, khi Tiger ra ngoài đi săn, có lẽ hắn đã quyết định không ăn trưa. Nhưng Tô Từ không biết rõ. Ngày hôm qua cô cũng không ăn no, nên đến giữa trưa, Tiger đã tìm được vài quả trứng trên một bụi cây cỏ gần bờ sông, mang về cho cô làm đồ ăn trưa, rồi lại đi tiếp.Khi ăn cơm, Tô Từ đột nhiên nghĩ đến việc này, cố gắng ăn no, để lại một miếng thịt trong cái túi nhỏ bên ngoài ba lô, và hái rất nhiều trái cây để cất kỹ. Sau đó, cô bảo Tiger biến thành hình thú.Tô Từ không biết rõ mục đích của Tiger là đi đâu và sẽ đi bao lâu. Nhưng cô không thể như trước nắm lấy lông của Tiger để cố định mình. Điều đó không chỉ làm giảm khả năng cố định mà còn làm đau Tiger.Cô không muốn cổ của Tiger có hai nơi bị cô nắm đến trụi lông.Tô Từ đã nghĩ ra một phương pháp. Cách đơn giản nhất là dùng dây mây quấn thành hai sợi, một sợi cột vào một chi trước của Tiger, và cô ngồi trên lưng hắn, nắm lấy đầu sợi dây. Chỉ cần dây mây đủ chắc chắn và chiều dài không ảnh hưởng đến tốc độ chạy của Tiger, đây sẽ là một giải pháp tốt để cố định.Tô Từ leo lên lưng Tiger thử nghiệm, hiệu quả khá ổn. Tuy nhiên, dù đã quấn một vòng cây cỏ bên ngoài, dây mây cứng vẫn có ma sát, thậm chí có thể làm tổn thương Tiger. Dây mây chỉ có thể dùng trong tình huống cấp bách.Sau này, đến nơi ở mới, cô sẽ dùng da thú để làm một cái thử xem.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me