Edit Tong Anh My App Khong The Cuu Vot The Gioi
Lania cảm thấy Jason là người có khả năng chịu đựng tâm lý rất mạnh.Ví dụ như ngay sau cuộc đối thoại xấu hổ vừa rồi, khi Austin hỏi anh có muốn ở lại ăn tối cùng bọn họ không, anh chẳng cần suy nghĩ nhiều mà đồng ý ngay, thái độ vô cùng thản nhiên.Trong lúc Jason sửa chữa hệ thống điện, Lania quay về phòng, thu dọn lại giường.Thực ra, cả buổi chiều khi chờ Jason tỉnh lại, cô cũng không rảnh rỗi.Dù chỉ trong một buổi trưa không thể nào dọn dẹp hết cả căn nhà chính, nhưng lau dọn một vài phòng thì vẫn có thể.Lania chủ yếu kiểm tra lại tủ quần áo trong phòng, lôi toàn bộ quần áo bên trong ra xem thử có bị chuột gặm hay không, tiện thể quét sạch mạng nhện bám trong góc.Dù trò chơi luôn cung cấp cho cô rất nhiều thông tin về lịch sử và bối cảnh của tòa trang viên này, khiến cô có cảm giác nơi đây còn ẩn giấu rất nhiều bí mật, nhưng cô vẫn chẳng biết gì về vị tổ tiên xa mà game nhắc tới.Tự nhiên, cô cũng không thể biết được đống quần áo mang phong cách thế kỷ trước kia là của ai.Lania chọn ra những bộ còn nguyên vẹn, dự định đưa cho Austin xử lý. Không biết chúng sẽ bị đem bán ở chợ đồ cũ hay sẽ được gửi đến nơi nào khác.Trong lúc dọn dẹp, Lania tiện tay mở ứng dụng [AbyssRium], định vào phần "Thỏa thuận người dùng" để tìm kiếm thông tin.Câu nói của vị thần biển ở Atlantis vẫn còn khắc sâu trong đầu cô.Nếu lần này cô không sử dụng kỹ năng để cứu Jason, có lẽ cô vẫn có thể bỏ qua bản thỏa thuận mà không bận tâm nhiều.Nhưng bây giờ thì không thể.Cô buộc phải xem xét lại toàn bộ điều khoản để kiểm tra xem liệu có tồn tại bất kỳ kẽ hở nào trong đó hay không.Dù sao, thỏa thuận này có nghĩa là cả hai bên đều phải trả giá một thứ gì đó để làm hài lòng đối phương.Nếu cô có thể dùng [AbyssRium] để cứu người, vậy thì chắc chắn cô đã đồng ý một điều kiện tương đương nào đó.Lania tập trung nhìn màn hình, cẩn thận đọc từng chữ một.Ngoài dự đoán của cô, bản thỏa thuận thật sự chẳng có điều khoản nào đặc biệt.Mục đích chính của nó chỉ là cung cấp cho sinh vật biển cơ hội lên lục địa, đồng thời yêu cầu người được thuê phải có trách nhiệm đảm bảo an toàn cho các sinh vật biển.Ngoài ra, cô còn có thể yêu cầu chúng giúp đỡ trong một phạm vi nhất định.Thoạt nhìn thì nó giống như một bản hợp đồng thuê nhân viên của công viên hải dương.Hai bên hoàn toàn tự nguyện, không hề có bất kỳ điều khoản bất công nào.Lania không mấy tin tưởng, cô tiếp tục kéo xuống xem. Ban đầu, nội dung hiệp nghị chỉ gồm những điều khoản cơ bản, nhưng mới được một phần ba trang thì bỗng dưng xuất hiện những dòng kỳ lạ."Điều khoản số 46: Tôi cá là Aquaman bơi rất tệ. Nghe nói anh ta là ngư dân, thật khó mà tưởng tượng nổi.""Điều khoản số 47: Cuối tuần nào Antony cũng mặc váy hồng đến khu nghỉ dưỡng cao cấp để được cá cảnh nhiệt đới mát-xa. Trông anh ta chẳng khác nào một con cá voi mốc meo."Lania: "......"Chỉ vì chưa điền đủ một trang tảo biển mà người soạn thảo hiệp nghị đã viết linh tinh sao???Cô bình tĩnh tắt trò chơi.Bữa tối diễn ra trong bầu không khí nặng nề. Ai nấy trông như vừa đi dự một lễ tang về, mặt mày nghiêm trọng, ánh mắt lạnh lùng. Không rõ là vì nhiệm vụ thất bại hay vì lý do nào khác. Logan còn đỡ, chỉ có vẻ hơi bực bội vì phải đào đất suốt cả ngày. Nhưng còn thủ lĩnh Autobots...Lania liếc nhìn ra ngoài cửa sổ.... Hắn vẫn còn loanh quanh hái trái cây.Sau bữa tối, Jason sải bước lên xe máy, đơn giản chào tạm biệt rồi rồ ga lao đi, để lại âm thanh động cơ vang vọng trong màn đêm.Lania nhìn theo bóng hắn khuất dần, thở phào nhẹ nhõm rồi quay về phòng thay quần áo.Mặc dù phần lớn là do tình thế ép buộc, nhưng cô không thể phủ nhận rằng tòa trang viên này đã giữ chân cô lại. Hai ngày qua, cô cứ tất bật lo hết chuyện này đến chuyện khác, đến mức không còn thời gian suy nghĩ về lý do mình đến Gotham ngay từ đầu.Hay đúng hơn là... từ trước đến nay, cô làm gì cũng chẳng bao giờ suôn sẻ.Lania không oán trách, cô chỉ đơn giản cảm thấy đây là một sự thật khách quan. Giống như cách trò chơi thiết lập các chỉ số: nếu may mắn có thể đo lường bằng một con số, thì chỉ số may mắn của cô vốn đã thấp hơn người bình thường. Dù cô có cố gắng bao nhiêu, kết quả vẫn chẳng thay đổi được.Lúc còn ở New York, cô luôn khoác chiếc áo choàng đỏ bên ngoài bộ đồ thường ngày. Nhưng thực ra, quần áo lúc ấy rất bất tiện, khiến mỗi lần di chuyển, cô đều cảm thấy vướng víu và gò bó.Lania dần hiểu vì sao rất nhiều siêu anh hùng đều chọn mặc đồ bó sát.Cô thay áo ba lỗ và quần jeans, kéo chặt đôi găng tay dài ngắn không đồng đều, rồi quấn băng vải quanh mặt để che giấu danh tính. Chiếc áo choàng hồng cũ của cô dính xăng, đành phải lục tủ quần áo tìm cái khác. Nhưng khi lấy ra, cô mới phát hiện kích cỡ của nó hoàn toàn không phù hợp.Thay vì gọi đây là áo choàng, có lẽ phải gọi là một chiếc áo khoác đen lót hồng thì đúng hơn. Dù không quá dài, nhưng phần cắt may rất kỳ lạ. Mũ choàng làm bằng chất liệu cứng, không ôm sát đầu mà tạo thành hình vòm trên vai, trông giống như một cây nấm hơn. Cổ áo kéo dài xuống tận khuỷu tay, có hai dải lụa kim loại vắt ngang, vừa đủ để cô xỏ tay vào.Lania xoay sở một lúc lâu, cuối cùng đành chấp nhận bộ trang phục kỳ quặc này.Manh mối về con dê đen chỉ dẫn đến Gotham, nhưng ngoài thông tin đó ra, người phụ trách không để lại thêm bất kỳ đầu mối nào. Ngay cả khi muốn điều tra, Lania cũng không có nhiều cơ sở để bắt đầu.Nhưng là người ngoài, cô vốn dĩ không thể hiểu hết mọi bí ẩn của một thành phố có hàng trăm năm lịch sử.Dù vậy, chắc chắn sẽ có người biết nhiều hơn cô, và nhiệm vụ của cô bây giờ là tìm ra người đó.So với New York, Gotham về đêm luôn tràn ngập một bầu không khí thần bí. Có thể là vì làn sương mù dày đặc, có thể là vì bóng tối đè nén. Mỗi góc khuất trong thành phố đều như có linh hồn, sẵn sàng vươn ra những xúc tu tham lam.Lania len lỏi giữa những tòa nhà cao tầng, vừa đi vừa lật xem bản ghi nhớ mà Jarvis để lại, hy vọng tìm được cách quét dữ liệu tâm trạng của những người xung quanh. Đó là một kỹ thuật chỉ AI mới có thể sử dụng, còn cô chỉ có thể tìm kiếm từng mục một, lọc ra các từ khóa quan trọng trong hàng trăm tài liệu.Cuối cùng, sau một hồi tìm kiếm, cô cũng thấy một dòng liên quan:Điều 27: Tìm kiếm nhanh các từ khóa trong văn bản trong phạm vi gần nhất.Bên dưới là một liên kết quen thuộc. Lania bấm vào, lập tức được chuyển hướng đến một trang web học lập trình.Nhưng lần này, trên giao diện trang web chỉ toàn là những dãy số dài ngoằng.Lania: "......"Nhìn chằm chằm vào hàng loạt đoạn mã phức tạp, cô bỗng cảm thấy một nỗi sợ hãi quen thuộc.Cô còn chưa học nổi khóa nhập môn, bây giờ đã phải đối mặt với một chương trình nâng cao thế này sao?Ở tận New York, Jarvis chỉ đơn giản nhún vai: "Đây chỉ là kiến thức cơ bản thôi. Ông chủ chỉ mất vài giây để viết một đoạn mã quét dữ liệu cấp Laniakea. Cái này chỉ là một lệnh con nhỏ mà thôi."Mặc dù đã chuẩn bị tinh thần để học lập trình, nhưng Lania vẫn chưa có thời gian để bắt đầu. Bây giờ đột nhiên phải nhảy vào một bài học phức tạp, cô thực sự không biết phải làm sao...Huống chi, với cô mà nói, chuyện này không chỉ đơn giản là nhập số liệu hay sao chép rồi dán, cô còn cần tìm cách biến đổi đoạn mã để nó có thể hoạt động bình thường ngay cả trong dòng sông ánh sáng. Nhưng làm thế nào để chữ cái và ký hiệu của tiếng Anh có thể biến thành ánh quang—Bóng áo đỏ đột nhiên dừng lại trên sân thượng.Lania mở lại ghi chú, kiểm tra kỹ một lần nữa.Ánh đèn neon hòa vào màn hình điện thoại, cô cúi đầu đọc từng dòng chữ, sau đó nhắm mắt lại.Có lẽ... cô đã hiểu sai ngay từ đầu.Jarvis là một trí tuệ nhân tạo, bản thân hắn đã là một chuỗi mã nhị phân toàn số 0 và 1. Cách hắn nhận thức thế giới cũng dựa trên dữ liệu số hóa, nhưng hệ nhị phân chỉ là một phương thức tính toán do con người đặt ra. Hắn không thể nhìn thấy dòng sông ánh sáng, cũng không thể trực tiếp cảm nhận được dòng chảy của nó, vì thế cách duy nhất hắn có thể nghĩ đến là khuyên cô học lập trình để kiểm soát năng lực của mình.Con người sử dụng mã máy tính dưới dạng ký tự số, trong khi ở dòng sông ánh sáng, thứ thay thế cho những con số ấy chính là ánh sáng.Lania không thể so sánh ưu nhược điểm giữa hai cách biểu đạt, cô chỉ cảm thấy dòng sông ánh sáng đại diện cho một hướng phát triển hoàn toàn khác với thế giới thực, và đó lại chính là thứ cô quen thuộc hơn. Giống như khi bước vào Atlantis, cô chẳng cần học cách điều khiển luồng sáng, những tia sáng ấy đã tự nhiên hòa vào cơ thể cô, thân thuộc như thể chúng vốn là một phần của cô vậy.Chỉ trong một nhịp thở.Luồng ánh sáng đột nhiên bừng lên rực rỡ hơn vài phần, từng tia sáng liên tục lan rộng, sinh trưởng như băng hoa tua tủa nở rộ trong một đoạn phim tua nhanh. Lania không cần nhìn cũng biết, trên [Twitter] đã xuất hiện một tính năng mới—chỉ cần nhập từ khóa, hệ thống sẽ quét toàn bộ những nội dung liên quan trong khu vực lân cận.Chỉ có một vấn đề duy nhất...Lania mở mắt, nhìn vào góc trên bên phải màn hình—chỉ còn lại 66% pin....Hết điện rồi.Do trước đó đã hấp thụ năng lượng của cả nửa thành phố, dung lượng pin của cô được mở rộng lên gấp nhiều lần, thông thường dùng cả nửa ngày cũng chưa chắc giảm được 1%. Thế nên cô vẫn luôn rất thoải mái trong việc tiêu thụ năng lượng, hơn nữa thức ăn và vật phẩm dung hợp cũng không thể bổ sung điện năng cho cô.Bây giờ nghĩ lại, việc sử dụng ứng dụng này thực sự tiêu hao một lượng điện khổng lồ.Cô không biết Jarvis đã làm thế nào để tối ưu hóa hệ thống, nhưng với cô, mỗi lần quét dữ liệu đều tốn vài phần trăm pin, phạm vi tìm kiếm cũng không quá rộng. Nếu muốn quét cả thành phố Gotham, cô có lẽ sẽ cần đến 200% pin—tương đương với việc tiêu thụ toàn bộ năng lượng của một thành phố lớn như New York...May mắn thay, hôm nay vận may của Lania có vẻ không tệ lắm.Trước khi lượng pin tụt xuống dưới 50%, cô đã tìm được một manh mối đáng giá."Black Goat dạo này sao thế? Đây đã là người thứ mấy đến đây tìm thông tin rồi?"Lania dừng lại, nhìn vào điểm đánh dấu trên bản đồ, sau đó ngẩng đầu lên—một quán bar nhỏ bình thường đến mức không thể bình thường hơn.Cô theo bản năng sờ vào túi.Không đúng rồi, trước khi ra ngoài cô đã thay quần áo.... Hơn nữa, ngay cả khi không đổi đồ, cô cũng chẳng có tiền.Lania: "......"Không có tiền mà vào quán bar liệu có bị đuổi ra không nhỉ?Thực ra, ngay từ đầu cô cũng không nghĩ việc điều tra tin tức sẽ thuận lợi đến mức không cần động tay động chân. Nhưng nếu có một phần vạn cơ hội đối phương sẵn sàng bán tin tức, thì biết đâu chừng chỉ cần có tiền là giải quyết được?Cô hơi do dự, ánh mắt lướt qua thư mục trò chơi trên màn hình.Đại đa số các trò chơi đều có hệ thống tiền tệ, Lania từng ngây thơ nghĩ rằng chơi game có thể kiếm tiền... Dĩ nhiên, sự thật nhanh chóng vả thẳng vào mặt cô. Tiền vàng trong [Mộng Ảo Hoa Viên] chỉ là đơn vị tiền ảo, không thể rút ra hiện thực, lựa chọn còn lại duy nhất là [AbyssRium], trò chơi này sử dụng kim cương và ngọc trai làm đơn vị tiền tệ. Nếu có thể rút ra thế giới thực, thì cô sẽ ngay lập tức trở thành triệu phú.Mang theo chút hi vọng, Lania mở [AbyssRium], dừng lại vài giây trên dòng chữ "Kim Cương", sau đó thử xác nhận rút tiền. Một thông báo hiện lên:[Lưu ý: Khi rút tiền, hệ thống sẽ trừ 40% số kim cương làm thuế thu nhập.]
[Xác nhận] | [Hủy bỏ]Lania: "............"Khoan đã?Hóa ra mấy điều khoản hợp đồng này lại gài bẫy cô ở chỗ này sao???Đúng lúc này, một âm báo tin nhắn ting lên. Lania nhìn vào màn hình, nhận ra cái tên quen thuộc.Spidy: Này, cậu ơi, thời tiết Gotham thế nào rồi?Vì có quá nhiều thông báo mỗi ngày, Lania đã lâu không kiểm tra tin nhắn. Cô lật lại danh sách, cũng may Nhóc Nhện không gửi quá nhiều tin, cũng không giận vì cô đã im hơi lặng tiếng bấy lâu.Lania lướt qua tin nhắn, từng dòng từng dòng hiện lên theo thời gian thực, Nhóc Nhện vẫn đang gửi thêm.Spidy: Ngày mai trường tớ sẽ đến Gotham để tham gia cuộc thi khoa học kỹ thuật! Tớ là một thành viên trong đội đấy, trưa mai sẽ có mặt ở Gotham. 😉Spidy: Cậu là người Gotham à? Hay chỉ đến đó du lịch? Bọn tớ vẫn chưa quyết định xong sau cuộc thi sẽ đi đâu ăn, cậu có đề xuất chỗ nào không?Spidy: À mà, cậu biết chỗ nào ở Gotham có thể nhìn thấy Batman không? LOLSpidy: Người bình thường có được phép vào sở cảnh sát để chiêm ngưỡng Bat-Signal không? Mấy đứa trong nhóm tớ tò mò về nó lắm!Lania: "......"Cô định nhắn lại rằng mình mới chuyển đến Gotham, nhưng đột nhiên dừng lại, trong đầu nảy ra một câu hỏi.Batman là ai?
Đôi lời:Tui sẽ tạm nghỉ khoảng 2 tháng và quay lại với 5 chap liên tiếp.Giờ thì bye bye.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me