Edit Tu O Bien A Toi Thanh Nam Than Quoc Dan
Tuy nhiên, Lư Khả là một người nói nhiều. Chưa kịp để Bạch Việt phản ứng,cậu đã chuyển sang chủ đề tiếp theo.Mãi cho đến khi tìm được chỗ ngồi của mình, cậu mới yên tĩnh lại."Chờ máy bay cất cánh xong tớ sẽ lại tới tìm cậu."Lư Khả nhìn Bạch Việt với ánh mắt đầy mong đợi.Bạch Việt mỉm cười với cậu, rồi tiếp tục bước vào bên trong.Chẳng mấy chốc, hắn đã tìm được chỗ ngồi theo số vé – chỗ ngồi cạnh cửa sổ,khu giữa phi thuyền.Tuy nhiên, lại phát hiện đã có người ngồi ở đó.Bạch Việt kiểm tra lại một lần nữa để chắc chắn mình không đi nhầm chỗ, rồiliền lên tiếng với Omega đang chiếm chỗ của mình: "Chào anh, đây là chỗ ngồicủa tôi."Cậu Omega này có kiểu tóc bob ngắn ngang cằm. Chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua hắnmột cái, rồi quay trở lại, tiếp tục nói chuyện với bạn như thể không hề nghethấy gì.Bạch Việt nhìn xung quanh, phát hiện tên hot streamer kia đang ngồi ở hàng ghếphía sau, Omega này lại ngồi chen vào đây, đại khái có thể hiểu là fan hâm mộcủa streamer kia.Hắn đã hiểu vấn đề.Bạch Việt bước tới, nhẹ nhàng vỗ vai cậu Omega tóc bob.Cậu ta quay lại, khó chịu, vội vã hất tay Bạch Việt ra: "Tôi chỉ ngồi mộtlát, đừng làm phiền."Thái độ này khiến Bạch Việt nhớ đến An Vũ. Cũng kiểu ra lệnh, coi mình làtrung tâm, không để ai vào mắt.Hắn suy nghĩ một chút, rồi quyết định kéo mạnh cổ áo của cậu ta lên, một cáigiật mạnh khiến cậu ta bị kéo bật khỏi ghế.Cậu Omega chỉ cảm thấy cổ áo bị kéo căng, không kịp phản ứng thì đã bị BạchViệt mạnh tay lôi lên.Cậu ta bị ép phải đứng dậy, ngạc nhiên một lúc. Khi quay lại, cậu ta pháthiện người vừa ngồi vào chỗ của mình chính là Omega mà trước đó đã chào."Anh ——!"Cậu Omega tóc Bob tức giận, mắng một tràng dài toàn những lời tục tĩu. NhưngBạch Việt không để tâm, chỉ yên lặng kéo hành lý của mình vào dưới ghế.Cậu Omega này đành phải tìm sự trợ giúp từ người khác, giậm giậm chân nói: "Anhnhìn xem, Xán Tinh, cậu ta làm gì vậy?"Lý Xán Tinh mới lúc này chú ý đến sự việc. Vì gã đang chỉ quan tâm đến nhómfans gần mình, những người xung quanh không đáng để chú ý.Nhưng khi nhìn lên, nhìn thấy kiểu tóc của cậu Omega kia, gã ta không nhịnđược mà bật cười.Cậu Omega tóc bob đứng sững người lại, đưa tay lên đầu, lúc này mới phát hiệnra cổ áo mình đã bị kéo lên tới tận đầu.Trang phục của cậu ta có thiết kế kiểu cổ rộng, trước khi nóng giận, cậu tađã không chú ý tới. Giờ mới nhận ra vì sao vai lại cảm thấy khó chịu như vậy.Cậu ta càng lúc càng tức giận, vội vàng kéo áo xuống, chỉ tay về phía BạchViệt rồi nói với tên streamer: "Anh nói xem, cậu ta làm vậy với em, saolại đối xử như thế với em?!"Lý Xán Tinh không biết rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng khi fan đã lên tiếng, gãcũng phải có thái độ. Vì thế, gã hắng giọng rồi nhìn về phía chỗ ngồi."Bạn học này..."Chưa kịp nói hết câu, đối phương đã quay đầu lại nhìn. Khi nhìn rõ diện mạocủa người kia, Lý Xán Tinh không khỏi sững sờ, nửa ngày không thể nói được lờinào.Omega tóc bob vẫn tiếp tục chỉ trích: "Em chỉ ngồi một lát thôi, cậu taliền ra tay như vậy, thật thô bạo!""Không phải."Lý Xán Tinh ngắt lời Omega, ánh mắt đột nhiên trở nên sâu sắc hơn,"Chuyện này thật sự là lỗi của chúng ta. Đã làm phiền người khác rồi, cácbạn quay lại chỗ ngồi đi."Omega tóc bob mặt đầy vẻ không thể tin nổi: "Xán, Xán Tinh, anh địnhđuổi bọn em đi sao?"Các Omega khác cũng bị liên lụy, đều trừng mắt nhìn Omega tóc bob, rồi quaylại nũng nịu: "Chắc còn lâu mới cất cánh, để bọn em ngồi cùng anh chút nữađi."Lý Xán Tinh lắc đầu: "Mọi hành khách đều đã đến hết, chiếm chỗ của họkhông tốt, sẽ có người không vui đâu." Gã nói với vẻ vô tội, "Chắccác bạn không muốn tôi bị mắng oan đâu."Đương nhiên là không rồi!Dù rất tiếc, nhưng vì thần tượng đã nói vậy, đám Omega chỉ đành đứng dậy,không vui vẻ gì mà quay lại chỗ ngồi.Một Omega khác còn đẩy Omega tóc bob một cái: "Đều tại cậu, làm gì màgiận dữ thế! Khiến chúng tôi giờ phải đi sớm như vậy."Họ đã cố gắng biết bao để vào học ở hành tinh D-312, tìm được chuyến bay củaLý Xán Tinh rồi mới có thể trò chuyện với gã. Kết quả, vì Omega tóc bob này, họlại bị vướng phải chuyện này và phải rời đi sớm. Sau khi máy bay cất cánh, họlại không thể tự do di chuyển. Đến khi xuống máy bay, không biết bao lâu nữamới có cơ hội gặp lại."Tôi, tôi..." Omega tóc bob không biết phải nói gì.Cả đám Omega thở dài, cuối cùng tản ra, ai về chỗ nấy, không khí trongkhoang trở nên yên tĩnh hơn."Cậu không sao chứ?"Lý Xán Tinh nhìn Bạch Việt, lên tiếng: "Họ tuy có hơi ồn ào, nhưngkhông có ác ý, hy vọng cậu đừng tức giận. Tôi thay mặt họ xin lỗi cậu."Bạch Việt mỉm cười: "Không sao."Lý Xán Tinh thấy nụ cười của đối phương, nghĩ rằng lại một Omega bị mình thuhút, vì vậy gã cố ý vén tóc rồi nói: "Tôi là Lý Xán Tinh, có lẽ cậu cũngđã xem qua livestream của tôi."Bạch Việt trả lời một cách thành thật: "Chưa xem."Lý Xán Tinh: "..."Gã hắng giọng vài lần, định nói gì đó để cứu vớt chút hình tượng, thì độtnhiên nghe thấy giọng nói mang vẻ không hài lòng từ phía sau."Chỉ là một tên streamer, đừng có mà dám làm quen với người khác. Nóinhư thể ai cũng phải biết cậu ta là ai ấy."Lý Xán Tinh nghe vậy, ngẩng đầu lên nhìn về phía sau, khuôn mặt lập tức lộvẻ khó chịu.Người đến là một alpha, cơ thể vạm vỡ. Tóc cắt ngắn và nhuộm vàng, nhìn rấtnổi bật.Sau khi đám omega rời đi, xung quanh chỗ ngồi của Bạch Việt bỗng dưng trởnên trống trải. Người tóc vàng rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Bạch Việt, bắtchéo chân rồi cười cợt: "Đừng để ý đến mấy tên soái ca này, trao đổi số điệnthoại với anh đi."Ngay từ khi Bạch Việt lên phi thuyền, người này đã để ý đến hắn. Vừa rồithấy hắn cùng nhóm omega khác có chút xung đột, gã định đến cứu giúp, nhưngcuối cùng hắn đã tự mình giải quyết xong sự việc.Mặc dù không tìm được cơ hội thích hợp, nhưng điều đó cũng không ngăn cản gãbắt đầu làm quen.Dù bề ngoài của gã không tồi, thân hình cũng rất đẹp. Thêm nữa, gã là mộtalpha cấp B, từ trước đến nay chưa từng thất bại khi tiếp cận ai.Và quan trọng nhất, gã là một học viên đặc cách của " Học viện Quân sựTổng hợp Đế Nhất".Chỉ cần nghe thấy cái tên đó, dù đối phương có không mấy hứng thú, cũng sẽkhông tránh khỏi việc nhìn gã với ánh mắt khác. Đâu có uổng phí khi gia đìnhhắn bỏ ra bao nhiêu tiền mua cho gã một suất học.Bạch Việt nghe gã nói đến "học viên đặc cách Đế Nhất", ánh mắtkhông khỏi thay đổi chút ít.Người tóc vàng nhận ra sự thay đổi đó, cho rằng có cơ hội, định tiếp tụctiến lên, nhưng ngay lúc này, một giọng nói từ phía sau ghế vang lên: "Cái danhhiệu ấy, có gì đáng khoe khoang?"Người tóc vàng tức giận quay lại nhìn.Người nói chính là người nổi tiếng mà trước đó Bạch Việt đã gặp. Gã ta nhìnngười tóc vàng với vẻ không mấy thiện cảm: "Thật ra, tôi cũng là học viên đặccách của Đế Nhất."Gã nói tiếp, "Hơn nữa, tôi là alpha cấp A."Khuôn mặt người tóc vàng lập tức tái xanh. Dù ngoại hình và thân hình có thểtương đồng, nhưng sự khác biệt về cấp độ gen là điều không thể thay đổi. Đốiphương cố tình khoe khoang, rõ ràng là muốn ngắt lời gã.Dù người tóc vàng đến trước, nhưng gã chẳng quan tâm mấy. Dù sao, từ lúc lênphi thuyền, gã đã chú ý đến omega này!Bạch Việt không quan tâm đến cuộc tranh cãi của hai người, hắn đang suy nghĩvề một vấn đề khác.Trên phi thuyền này, "học viên đặc cách Đế Nhất" có vẻ nhiều mộtcách bất ngờ.Dù tất cả đều là sinh viên đến D-312, nhưng không phải chỉ có mỗi "ĐếNhất" là trường quân đội. Thật trùng hợp, hai người hắn gặp đều là bạncùng trường sao?Bạch Việt suy nghĩ một chút.Cuộc đấu khẩu giữa người tóc vàng và Lý Xán Tinh ngày càng gay gắt, có vẻnhư sẽ sớm xảy ra xô xát.Người tóc vàng quay sang nhìn omega từ nãy giờ không nói gì: "Dù chúng tôicó cãi nhau thế nào, người quyết định cuối cùng vẫn là mỹ nhân này."Gã duỗi tay, đặt cánh tay lên lưng ghế của Bạch Việt, tự cho là quyến rũ màliếm môi."Cưng à, cho anh số liên lạc đi. Sau này có anh bảo vệ, không ai dám ức hiếpem đâu."Bạch Việt nhìn người tóc vàng: "Anh muốn số của tôi?"Người tóc vàng nghe vậy, tưởng có cơ hội, gật đầu đầy tự mãn.Bạch Việt cười: "Tôi là alpha."Nghe thấy vậy, người tóc vàng sửng sốt, rồi sau đó cười mỉa: "Em nói mình làalpha? Nói dối mà không chuẩn bị kịch bản à? Nếu tôi nói tôi là omega, muốn làmbạn với em, em tin không?""..."Quả thật, gã không tin lời nói của Bạch Việt, mà chỉ coi đó là một cái cớ đểtránh lời tán tỉnh.Bạch Việt không trả lời, ánh mắt xuyên qua vai người tóc vàng, nhìn sang cácalpha khác.Lúc lên phi thuyền, hắn đã chú ý đến vài người này, ánh mắt của họ không mấythân thiện, và những nét mặt chế nhạo ấy cho thấy họ chắc chắn là một nhóm.Những người này thấy Bạch Việt nhìn về phía họ, không né tránh, mà còn đứnglên và chủ động tiến đến.Lý Xán Tinh lúc đầu định nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy nhóm người vạm vỡđang tiến đến, gã ngay lập tức im bặt.Gã là cấp A, đúng, nhưng hầu hết chỉ dùng để thu hút omega.Còn đối với alpha, dù có không muốn đánh nhau, chỉ cần gã phô ra cấp độ củamình, những người kia sẽ sợ hãi và chạy mất.Những người này cơ thể vạm vỡ, trông chẳng giống sinh viên chút nào. Gãkhông chắc, nếu thực sự đánh nhau, liệu tin tức tố của mình có vượt qua được họkhông.Hơn nữa, họ biết gã là cấp A, nhưng vẫn dám đến gần, có vẻ như không sợ hãichút nào.Lý Xán Tinh cau mày. Cũng không cần phải vì một omega mới quen mà gâychuyện, hơn nữa gã thậm chí còn chưa biết tên của người đó.Người tóc vàng nhìn thấy Lý Xán Tinh không nói gì, liền cười nhạo: "Kẻ yếu."Nghe vậy, Lý Xán Tinh chỉ nhíu mày.Đúng là người không sợ gì cả. Tương lai của gã đầy triển vọng, không thể vìchuyện nhỏ này mà thất bại.Vì vậy, gã ngồi xuống, không để tâm, đeo lên bịt mắt.Người tóc vàng lại nhìn Bạch Việt: "Bây giờ chỉ còn em và anh thôi. Anh nóirồi, những con côn trùng phiền phức kia, anh sẽ giúp em đuổi đi hết."Lúc này, đám bạn của người tóc vàng đã đến gần, đứng ngay sau gã. Họ to lớn,chỉ đứng đó thôi cũng đã tạo nên một bóng tối đầy đe dọa.Không xa, Lư Khả cũng nhận ra có điều bất thường. Nhưng khi nhìn thấy nhómalpha to lớn, cậu bỗng nhiên không dám đứng dậy, chỉ có thể ngồi im trong ghế,bám vào lưng ghế, hy vọng Bạch Việt có thể vượt qua nguy hiểm.Bạch Việt ngẩng lên nhìn họ, cười: "Côn trùng? Hình như còn năm con."Cộng với người tóc vàng, vừa vặn là năm người.Nhóm alpha này không phải kẻ ngu dốt, đương nhiên hiểu được omega này đangchửi mình. Tuy nhiên, trong mắt họ, đó chỉ là hành động của kẻ yếu muốn làm ravẻ.Giữa hai ghế có thể hạ được tay vịn.Người tóc vàng ấn xuống, tiến lại gần sát, hơi thở gần như phả vào cổ BạchViệt: "Anh đã nhượng bộ đủ rồi. Anh nói đến mức này, nếu em không cho số liênlạc, thì chính là coi thường anh đấy."Nếu chỉ cần đưa số liên lạc là có thể đuổi nhóm người này đi, Bạch Việtđương nhiên không ngại.Tuy nhiên, những yêu cầu của họ có lẽ không chỉ dừng lại ở đó. Sau khi đưasố, có thể họ sẽ càng đòi hỏi thêm.Bạch Việt nhẹ nhàng nâng tay, gõ gõ vào ghế.Phi thuyền sắp cất cánh, nếu phát tán tin tức tố ở đây, có thể sẽ làm tổnthương nhân viên, vì vậy... phải tìm một không gian kín.Hắn nhìn sang phòng vệ sinh không xa. Mặc dù không gian không lớn, nhưng kínđáo và dễ kiểm soát."..."Bạch Việt nhìn người tóc vàng. Chưa kịp mở lời, bỗng từ đám đông vang lên mộtgiọng lạnh lùng: "Biến đi."Giọng nói không lớn, nhưng có một sự hiện diện mạnh mẽ. Chỉ hai chữ cũng đủkhiến mọi người cảm nhận được một luồng khí lạnh.Nhóm alpha ngoài kia bất ngờ quay lại nhìn. Khi nhìn thấy người đến, tất cảđều cười với ý đồ không tốt.Ha, lại thêm một omega không biết sống chết.Người dẫn đầu hắng giọng, chuẩn bị giơ tay vỗ vai đối phương. Nhưng chưa kịpchạm vào, cổ tay đã bị nắm chặt. Ngay sau đó, cánh tay bị vặn mạnh, khiến vaicủa gã bị trật khớp."Á!!!"Tiếng kêu thảm thiết vang lên trong khoang. Những hành khách xung quanh, vốnđang làm việc của mình, đều quay đầu lại nhìn.Nhóm alpha còn lại thấy bạn bị đánh ngã, chưa kịp nghĩ ngợi gì, lập tức tiếnlên trợ giúp. Tuy nhiên, họ hoàn toàn không nhìn thấy đối phương hành động nhưthế nào. Chỉ nghe thấy những âm thanh vỡ vụn vang lên, như thể xương cốt bị bẻgãy.Chưa đầy một phút, cả đám người vạm vỡ đều bị đánh ngã xuống đất, chỉ cònlại mỗi người tóc vàng ngồi trên ghế."Cái tên này—!"Người tóc vàng cảm thấy mình đã đến lúc tỏa sáng, liền vội vàng đứng dậy, vươntay về phía trước định tung đấm. Nhưng chưa kịp ra tay, gã ta đã bị nắm lấy cổáo, thô bạo quăng ra ngoài. Thân thể của gã đập vào tường tạo ra tiếng động lớn,rồi ngã xuống đất.Không còn ai cản trở, Bạch Việt cuối cùng cũng nhìn rõ khuôn mặt của ngườivừa ra tay.Một mái tóc vàng rực rỡ.Khác với mái tóc vàng nhuộm của tên kia, từng sợi tóc của người này đều mềmmại và bóng mượt. Khi đối phương quăng tên kia đi, những lọn tóc nhẹ nhàng baytheo, rồi lại rủ xuống một cách tự nhiên.Gương mặt của người này thật đẹp, một cách khó phân biệt giới tính, nhưngyết hầu lại rõ ràng, khiến người khác không thể nhầm lẫn với phụ nữ.Đối phương nhận thấy ánh mắt của Bạch Việt, liền quay đầu nhìn lại.Đôi mắt xanh băng giá lạnh lẽo, không có bất kỳ cảm xúc gì. Giống như mộtcon rối do người ta tạo ra, mặc dù xinh đẹp nhưng lại hoàn toàn thiếu sinh khí.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me