Edit Xem Phim Xem Anh The Nha An Cua Van Hao Mac Anh
[Sự xuất hiện của Rimbaud chỉ gây gợn sóng nhỏ trong "Cừu".Nakahara Chuuya đã nghĩ suốt quãng đường về cách giải thích cho thân phận của cậu ta, kết quả chỉ nghĩ ra được một cái chẳng ra gì—"con tin quan trọng". Nó vừa phù hợp với khí chất không ăn nhập gì của cậu ta với phố Suribachi, vừa có thể giải thích lý do tại sao nửa tháng sau cậu ta sẽ biến mất. Nakahara Chuuya rất hài lòng. Bởi vì là con tin, cho dù cậu vì xử lý công việc mà phải rời đi, người của "Cừu" cũng sẽ giúp cậu trông chừng cái tên nhóc nhìn thì ngoan ngoãn nhưng thực ra không an phận lắm này. Rimbaud cũng rất hài lòng. Bởi vì là con tin, lũ trẻ đó ở trước mặt cậu đều không chút kiêng dè, tùy tiện thảo luận những thông tin đối với cậu mà nói vô cùng quý giá, cũng chẳng lo sợ bị cậu nghe thấy. Còn cậu thì biểu hiện ngoan ngoãn như một con rối, nếu không cần thiết thậm chí không bước ra khỏi phòng. Những người ở đây dường như đều là trẻ con bản địa của Yokohama, vì vậy dù gần hay xa cũng từng chứng kiến vụ nổ tạo ra phố Suribachi kia. Vụ nổ, lệnh giới nghiêm sau vụ nổ, những kẻ mang huy hiệu khác nhau từng đi ngang qua, vân vân, từng thứ từng thứ, liên quan hoặc không liên quan. Cậu giống như một thương nhân thu thập thông tin về *hợp đồng tương lại, từng lớp từng lớp một, kiên nhẫn thăm dò, rốt cuộc trước khi Nakahara Chuuya mở miệng đuổi cậu đi, miễn cưỡng khâu lại được một chân tướng sự việc lộn xộn. *Hợp đồng tương lai (期货) là một thỏa thuận pháp lý để mua hoặc bán một tài sản cụ thể với một mức giá đã định trước vào một thời điểm trong tương lai."Arahabaki", kết quả của thí nghiệm quân sự không xác định, chính xác là lý do khiến một "Rimbaud" và "Verlaine" khác vượt ngàn dặm xa xôi đến Viễn Đông. Sau đó xảy ra sự cố không rõ nguyên nhân, dẫn đến vụ nổ, hình thành nên phố Suribachi. Còn về nội dung của sự cố này, Rimbaud bỏ phiếu cho khả năng "Verlaine" phản bội. Rất đơn giản, Verlaine vẫn còn sống, làm Vua ám sát của mình khắp nơi trên thế giới, còn Rimbaud lại từ đây bặt vô âm tín, nếu không phải đã chết, thì là đã phát sinh các loại biến cố nên không thể không mai danh ẩn tích. Về phần "Arahabaki" đã đi đâu.]"Không ngờ chỉ dựa vào những lời nói vụn vặt, liền khâu ra được toàn bộ chân tướng sự việc sao? Vị Rimbaud-kun này đúng là ghê gớm thật!" Mori Ogai nhìn toàn bộ quá trình Rimbaud thu thập thông tin, nhịn không được vỗ tay tán thưởng. Nếu ở trong thế giới của ông, ông e rằng sẽ không nỡ từ bỏ viên kim cương này!Biết Mori Ogai đang nghĩ gì, Dazai Osamu cười lạnh một tiếng: "Một nhân viên tình báo xuất sắc như vậy xuất hiện ở Yokohama, kẻ nào đó đã làm chuyện trái lương tâm hẳn phải bắt đầu lo lắng hãi hùng rồi nhỉ!" Sau đó hắn chuyển hướng sang Sakaguchi Ango: "Không biết nhân viên tình báo nào đó dùng dị năng để gian lận thấy thế nào?" Sakaguchi Ango phớt lờ ý châm chọc trong lời nói của Dazai, đẩy gọng kính nói: "Lần hành động này của vị Rimbaud-san, chỉ sợ đây là lần đầu tiên chúng ta nhìn thấy thành viên của Thư viện chủ động xuất quân với mục đích rõ ràng đi!" Đúng thật, mọi người lập tức ý thức được điều này có ý nghĩa gì. Ban đầu Thư viện với bên ngoài phát triển rất tiêu cực, sự tương tác của bọn họ trong thế giới trên màn hình kia bị động nhiều hơn, nhưng lần này Rimbaud xác thật là chủ động ra tay. Trong lòng mọi người chùng xuống. Quả nhiên, một tổ chức hơn trăm người, dù phần lớn là những kẻ yên ổn thì cũng không thiếu kẻ gây chuyện, mà những hành động như vậy chỉ sợ sẽ càng ngày càng nhiều khi họ dần hòa nhập với thế giới này. Mặt khác, một số người chưa từng tham gia vào góc tối này của Yokohama lại chú ý đến cụm từ "thí nghiệm quân sự." Yosano Akiko lập tức nhớ đến kế hoạch Quân đoàn Bất Tử cũng do quân đội khởi xướng, vẻ chán ghét trên gương mặt không khỏi thêm nặng nề.[Rimbaud chống cằm, như có điều suy tư mà nhìn về phía Nakahara Chuuya đang vội vã bước đến."Thủ lĩnh của Mafia Cảng được xác nhận bệnh nghiêm trọng." Cậu mang theo mùi thuốc súng trong gió đêm, mở miệng lại là tin tức còn long trời lở đất hơn cả thuốc súng, báo hiệu một đợt sóng gió mới sắp ập đến Yokohama. Người của "Cừu" lập tức nổ ra một trận thảo luận tranh cãi ầm ĩ, có người nói Mafia Cảng giờ không còn đáng sợ nữa, có người nói nên cẩn trọng một chút tranh thủ tận dụng cơ hội, có người nói đến lúc bọn họ làm "Cừu" rạng danh rồi...Rimbaud nhìn ra được Nakahara Chuuya không muốn nghe những điều này. Giữa tiếng người ồn ào hỗn loạn, lông mày cậu càng lúc càng nhíu chặt lại, nhưng cơ thể vẫn ngồi yên như cũ, giống một bức tượng thạch cao vừa mới đúc xong.Ôi trời."Chuuya, tôi đói rồi." Cậu ta bỗng nói.Trước khi những người khác có thể phản bác "Tù binh thì cần gì phải cho ăn", Nakahara Chuuya như được ân xá, một tay túm lấy Rimbaud, như cơn gió lao vào phòng bếp.Giống như món đồ trang trí - Rimbaud: "..."Đối phương lại còn cứ lầm bầm: "Cậu không nói tôi cũng không để ý, duy trì dị năng quá tiêu hao thể lực... Cậu định nấu món gì? Cậu biết làm đúng không?"Thư viện mấy người dám mở nhà hàng, chắc chắn tất cả đều là đầu bếp.Nakahara Chuuya dùng đôi mắt xanh lam lấp lánh nhìn cậu đầy mong đợi.Rimbaud: ... Thôi bỏ đi.]Nakahara Chuuya: Sao đột nhiên lại có dự cảm xấu."Người của Thư viện, hẳn đều biết nấu ăn đi ha?" Tuy rằng có dự cảm như vậy, nhưng anh vẫn tự an ủi mình mà nói.Edogawa Rampo đã dùng ánh mắt đồng cảm nhìn anh.Nhìn cuộc tranh luận của những thành viên "Cừu" đó, Dazai Osamu lại nhớ đến ký ức khi còn 15 tuổi giao thiệp với những người này, không khỏi cười lạnh ra tiếng:"Thật đúng là buồn cười, đám người kia cũng chỉ có con sên nhầy nhụa mới có thể chịu đựng được nhỉ! Chú lùn là kẻ cuồng bị ngược à? Vậy mà có thể sống cùng một đám du côn lâu đến vậy, nghĩ thôi đã thấy ghê tởm rồi!"Nghe hắn nói, Nakahara Chuuya lại nhớ về một số ký ức không tốt, liền mặc kệ mấy dự cảm vừa rồi: "Dazai khốn nạn, đừng có mà đắc ý! Chờ sau khi rời khỏi đây mi chết với ta!"["Đun một bát canh đi," Rimbaud nhìn những nguyên liệu thừa còn sót lại chút ít trong bếp—"Cừu" thường sẽ không để nguyên liệu nấu ăn qua đêm, rốt cuộc không có tủ lạnh, cũng lo lắng bị người khác trộm đi—thuần thực xắn tay áo lên, kéo chiếc ghế từ góc phòng, đứng lên trên, "Canh cá."*Bouillabaisse, từng là món ăn của người nghèo. Các ngư dân hái rau dại không tên, ném vào thân cá bị cá lớn cắn nát thành mảnh và những con cá nhỏ như cành liễu mà ngay cả ăn mày cũng không thèm để ý, trực tiếp dùng nước biển nấu, đổ lên trên bánh mì đen cứng như đá, tạo thành bữa ăn thô sơ miễn cưỡng nuốt được.*Bouillabaisse (马赛鱼汤) là một loại súp cá truyền thống của vùng Provence, Pháp, có nguồn gốc từ thành phố cảng Marseille.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me