TruyenFull.Me

[EDIT]【Xem phim/ Xem ảnh thể】Nhà ăn của văn hào - Mặc Anh

Chap 18

mukakam360

[Những lát thịt cừu mỏng khi nhúng sơ vào nồi nước lẩu đang sôi, sẽ nhanh chóng cuộn lại thành màu nâu có thể ăn được, rồi chấm nhẹ vào bát nước sốt mát lạnh, là có thể trực tiếp cho vào miệng, cắn một miếng lớn trong làn hơi nóng nghi ngút, tận hưởng mỹ vị.
 
Ăn qua năm món, uống qua ba lượt rượu, trước khi đám người trong đại sảnh thực sự bắt đầu phát điên, Thủ thư búng tay, mời ra tiết mục chính của tối nay.
 
"Leng keng!"
 
Cánh hoa anh đào hợp cảnh từ trên trần nhà nhẹ nhàng bay xuống, "bộp" một tiếng, cả một cuộn giấy trắng rơi xuống.
 
"Bốc thăm trúng thưởng đặc biệt mừng năm mới của Thư viện!"
 
Tiếng vỗ tay máy móc đã được thu âm trước vang lên, còn về các thành viên Thư viện, ngoại trừ số ít những vua cổ vũ luôn ngoan ngoãn tán dương mọi việc Thủ thư làm, phần lớn đều nhìn với ánh mắt lạnh nhạt "Cô đang làm cái gì vậy?".
 
"Dù sao cũng không có chỗ dựng đền thờ cho các thầy *đi hatsumode, nên dùng cái này thay thế vậy." Thủ thư giả vờ không thấy sự tẻ ngắt của đại sảnh, hướng về tấm vải trưng bày khổng lồ đang rủ thẳng xuống từ trần nhà mà giải thích chi tiết
 
*Hatsumode (初詣) là một trong những phong tục đón năm mới quan trọng nhất của Nhật Bản, đó là chuyến đi lễ chùa, đền (Phật giáo hoặc Thần đạo) đầu tiên trong năm. Mục đích của hatsumode là để con người tạ ơn thần linh vì đã giúp họ vượt qua năm cũ một cách an toàn và cầu mong năm mới bình an, may mắn. Có 3 cách cầu may trong hatsumode là rút quẻ omikuji, mua bùa hộ mệnh omamori, trang trí mũi tên trừ tà hamaya trong nhà.
 
Theo nguyên tắc tự nguyện tự trả tiền, mỗi lần bốc 300 yên. Trong chiếc hộp trong suốt đựng đầy quả cầu nhỏ bằng nhựa mờ đục, tất cả đều là chế phẩm luyện kim, đảm bảo dù có dùng kính hiển vi cũng không nhìn ra được sự khác nhau giữa cầu với cầu.
 
Và lá thăm bên trong quả cầu, từ trên xuống dưới chia thành các giải A, B, C, D, E, F, G. Giải A là thú nhồi bông phiên bản giới hạn của Thư viện, lần lượt chiếm ba vị trí đầu trong hệ sinh thái là *mèo đeo nơ, *sinh vật kỳ lạ thân dài màu xanh lá bí ẩn và *sinh vật màu trắng bí ẩn có kích thước nhỏ hơn nó một chút; Giải B là một đống thú nhồi bông, gồm chiếc túi hình *con cáo giống của Niimi Nankichi, các loại thỏ Izumi Kyoka yêu thích, *con cừu Tsubouchi Shoyo yêu thích nhất, *gối ôm hình mèo siêu to giống của Hagiwara Sakutaro, có đến ba bốn chục loại chồng chất lên nhau, tùy ý lựa chọn; còn giải C là tranh khắc gỗ phiên bản đặc biệt, tổng cộng chín mươi chín loại, có thể tự do chỉ định dựa trên hình bóng, toàn bộ nội dung đều là phong cảnh đặc biệt khắp nơi trên thế giới, trong túi còn kèm theo hình nhân giấy nhỏ in để tương tác.]
 
*Mèo đeo nơ ở đây là chỉ Neko – một trong những quản lý của Thư viện. Một chú mèo đực biết nói với công việc đưa ra các chỉ thị từ quốc gia. Khá nghiêm túc với công việc ra ngoài tắm nắng, cuộn mình như quả bóng và đánh một giấc của mình. Không quá hòa đồng thân thiện, nhưng cũng không phiền khi được người khác cưng nựng:
 

 
*Sinh vật kỳ lạ thân dài màu xanh lá bí ẩn:

*Sinh vật màu trắng bí ẩn:

*Con cáo của Niimi Nankichi:

 
*Gối ôm hình mèo siêu to của Hagiwara Sakutaro:
 
 

*Con cừu Tsubouchi Shoyo yêu thích nhất:
 

 
"Đây, đây là cái gì? Bốc thăm trúng thưởng sao?"
 
"Nhìn là biết rồi còn gì... các thành viên của Thư viện có vẻ không mấy hứng thú với hoạt động này nhỉ."
 
"Không biết giải thưởng có lại là chanh không! Hehehe..."
 
"Cảm giác phong cách đột nhiên từ ấm áp chuyển sang hài hước. Chẳng qua phần thưởng trông siêu phong phú!"
 
[Nghe đến đây, những người có vận may luôn không tốt đã không rét mà run, Thủ thư vẫn cứ tiếp tục đọc:
 
Giải D, móc khóa kỷ niệm 5 năm do Thủ thư chế tác, đi kèm thẻ khắc tên và họa tiết tự chọn, tổng cộng hơn một trăm loại, sưu tập đủ mười loại có thể đổi một *card đặc biệt; Giải E, có thể nhận được tổng cộng hơn 300 loại phiếu đổi, bao gồm phiếu rượu đặc biệt, phiếu thuốc lá, phiếu phạm lỗi (?), mỗi lần mở đảm bảo có ít nhất 5 phiếu, nhiều nhất 20 phiếu, một khi sưu tập đủ 50 phiếu chưa sử dụng giao cho Thủ thư, có thể nhận được một hộp đầy đủ 16 con dấu và sáp niêm phong phiên bản kỷ niệm; Giải F thì càng lợi hại hơn, có thể bốc được tổng cộng hơn 600 sticker và bookmark, trong đó không chỉ có chữ ký tay của các thầy, danh ngôn, hình chibi, ảnh *triệu trang, mà còn có bất ngờ siêu lớn, "thư viết tay của Thủ thư”, toàn thế giới chỉ có một!
 
*Card đặc biệt - 特典卡 là một thuật ngữ thường gặp trong tiếng Nhật (và đôi khi được dùng nguyên bản trong các sản phẩm có liên quan đến văn hóa Nhật Bản như anime, manga, game, v.v.). Nó có thể được hiểu theo nhiều cách tùy ngữ cảnh, nhưng nhìn chung đều mang ý nghĩa là "thẻ đặc biệt" hoặc "thẻ ưu đãi/quà tặng đặc biệt".

 
*Triệu trang (召装): Thuật ngữ trong game, là một cách thức gacha mà thông qua đó bạn có thể nhận được các Trang tượng (装像) và các trang phục đặc biệt của văn hào. (dưới đây là một trang tượng của Ozaki Koyo)

 
——Đương nhiên, tỷ lệ rơi hoàn toàn khác nhau.
 
Những dân địa phương chưa hiểu việc đời nghe mà mặt tê rần, Thủ thư khẽ hắng giọng, bình thản nói: "Còn về giải G, người bốc trúng sẽ phải bốc thêm một lần nữa ở hộp biểu diễn này, bên trong có các que thăm ghi biểu diễn ảo thuật, ngâm thơ, diễn *manzai, ... sau khi biểu diễn xong có thể nhận được giấy khen và huy hiệu lưu niệm, cũng là bốc ngẫu nhiên nhé~"
 
*Manzai (漫才) là một loại hình nghệ thuật truyền thống của Nhật Bản, trong đó một bộ đôi khiến khán giả bật cười bằng cách trò chuyện hài hước. Điều này được thực hiện bằng cách chia sẻ hai vai trò: boke, người cố tình nói hoặc làm điều gì đó hài hước và tsukkomi, người chỉ ra điều đó. Các diễn viên hài thường biểu diễn manzai trong bộ vest. Điều này được cho là để khán giả tập trung vào nội dung của câu chuyện.
 
"Toàn bộ doanh thu lần này sẽ được dùng để xây dựng nhà ăn, cảm ơn sự ủng hộ của mọi người!"
 
Mọi người: "…"]
 
"Cái gì? Đây là công ty lòng dạ siêu cấp thâm hiểm gì vậy?!"
 
"Rõ ràng là bỏ tiền ra để bốc thăm trúng thưởng, nhưng nếu xui xẻo thì còn phải đi biểu diễn sao?"
 
Izumi Kyouka vẻ mặt mong đợi: "A, không biết sẽ có màn biểu diễn gì nhỉ."
 
"Bắt đầu mong chờ rồi đó! Kyouka-chan!"
 
"Quả nhiên đây chính là cờ bạc mà..."
 
"Thật sự sẽ có người đi bốc thăm trúng thưởng sao?"
 
[Một thanh niên thoạt nhìn giống như một thiếu nữ xinh đẹp, mặc bộ kimono lộng lẫy sắc màu với bươm bướm bay và *hoa ngọc lan thon thả, yếu ớt giơ tay lên: "Thủ thư, xin hỏi manzai là...?"
 
*玉兰 chưa có tên Việt nên lấy bản dịch Hán Việt là hoa ngọc lan (nhưng nếu search tên này thì sẽ ra hoa khác), tên khoa học của nó là Magnolia denudata.
 

 
"Là một loại hình biểu diễn đứng trên sân khấu kể chuyện cười và chuyện thường, có thể hiểu là *rakugo hiện đại và nhẹ nhàng hơn, thông thường phải có từ hai người trở lên cùng nhau," Thủ thư cười tủm tỉm giải thích, "Tokoku-sensei không cần lo lắng, nếu bốc trúng thì thầy cứ dẫn Katai-sensei lên sân khấu là được, chẳng phải thầy ấy thỉnh thoảng vẫn tưởng thầy là con gái sao."
 
Rakugo - 落語 là loại hình kịch nói tạp kỹ của Nhật Bản. Khác với các loại hình khác cần nhiều người tương tác trên sân khấu cùng nhau để tạo nên câu chuyện, rakugo chỉ cần một người sử dụng câu chuyện của mình để thu hút khán giả. Người kể chuyện mặc một bộ kimono, ngồi theo tư thế seiza trong suốt buổi biểu diễn, đóng vai của một số nhân vật và diễn các cảnh khác nhau chỉ với một chiếc quạt giấy và một tấm vải nhỏ làm đạo cụ.
 

 
Kitamura Tokoku theo bản năng "ể" một tiếng: "Nhưng tôi muốn đi cùng Toson hơn..."
 
Kunikida Doppo: "Đừng tự động mặc định mình không may mắn chứ."
 
Shimazaki Toson: "Chắc đây không phải vấn đề vận may, mà là theo chiến lược của nhà kinh doanh, giải G thường được đặt nhiều nhất — tôi sẽ cố gắng chụp ảnh cho mọi người biểu diễn."
 
"Ra là vậy, định dứt khoát từ đầu không tham gia luôn?" Tokuda Shusei liếc nhìn cậu ta.
 
"Thật ra còn có giải S ẩn nữa," Thủ thư thâm trầm nói, "Là một bể nước khổng lồ nuôi *Wani. Nhưng vì chỉ có một cái, nên chỉ bỏ một quả cầu, không biết ai sẽ bốc được đây."
 
*Wani là tên riêng của con Kappa bên trên
 
Những người không biết "Wani" là gì: "..."
 
Những người biết "Wani" là gì: "…"]
 
"Một tiểu thư xinh đẹp như vậy... thế mà lại là đàn ông sao?" Dazai Osamu vẻ mặt tiếc nuối.
 
Cạn lời một hồi trước điểm mà Dazai Osamu chú ý, Nakajima Atsushi chuyển chủ đề: "Nói mới nhớ, lần này cuối cùng cũng thấy được đồng vị thể của Kunikida-san và Tayama-san."
 
Gã đàn ông quấn chăn có chút biến thái kia sao? Một số người quen biết Tayama Katai so sánh với Katai trong màn hình, cảm thấy khác biệt quá lớn.
 
"Kunikida kia thoạt nhìn cũng chẳng giống một nhà chủ nghĩa lý tưởng chút nào!" Kunikida Doppo Thư viện trông có vẻ là kiểu người có tính cách nhiệt tình khoa trương.
 
Kunikida nhiệt tình khoa trương... Người của Công ty Thám tử Vũ trang thử tưởng tượng đó là Kunikida Doppo bọn họ quen biết. Ừm... có chút chấp nhận không nổi.
 
Vậy nên không thể tùy tiện liên hệ đồng vị thể với đồng vị thể được! Tam quan sẽ nổ tung mất!
 
"Mà, có vẻ đồng vị thể của tôi và Kunikida-san vẫn là bạn bè nhỉ!" Tayama Katai nói từ trong chăn.
 
"Nói đi cũng phải nói lại, Wani là cái gì?"
 
Nakajima Atsushi: "Nếu có thể là giải S, chắc chắn là phần thưởng rất lợi hại!"
 
["Quá xảo quyệt rồi! Thủ thư!"
 
"Ahahaha, dù sao cũng là dịp bốc thăm năm mới quan trọng mà! Chẳng phải tốt hơn nhiều so với việc bốc phải *đại hung sao?"
 
*Khi rút quẻ omikuji, đại hung là quẻ không may mắn nhất
 
"Đúng rồi, mấy vị khách đặc biệt được mời, lần bốc thăm đầu tiên là miễn phí! Đến thử không?"
 
Nakahara Chuuya vẫn còn trợn mắt há mồm: "... Thủ thư-san, cái... hình thức tặng thưởng năm mới này của cô, nó không vi phạm luật kinh tế sao?"
 
Thật là một câu hỏi hay đi thẳng vào lòng người, Thủ thư trịnh trọng bày tỏ cô cũng muốn biết đáp án.
 
Ayatsuji Yukito bật cười: "Thủ đoạn bóc lột y như cờ bạc, nhưng lại không cần bất kỳ giấy phép sòng bạc nào, cô giỏi thật đấy."
 
Thủ thư: "Quá khen, tôi cũng là học theo một số người trong chính phủ thôi."
 
Edogawa Ranpo nhìn lướt qua bảng quy tắc bốc thăm cao ngất ngưởng: "... Vậy mà còn có cả phiếu thuốc lá một năm, ai mà muốn cái thứ đó... Ồ, mấy chục năm trước đã ngừng sản xuất rồi, thảo nào."
 
Cậu ta ngồi dậy, vươn dài tay sờ soạng Nakahara Chuuya đang ở không xa.
 
Chuuya đường đột bị sờ: "? Cậu làm gì vậy?"
 
"Ý là bái lạy đó," Ranpo nói qua loa, "Chủ tịch, cố lên! Giúp tôi bốc luôn phần của tôi đi."
 
Nakahara Chuuya: ??????
 
Cậu nhất thời không biết nên hỏi "Cậu từ đâu biết và tại sao biết tôi có thể có vấn đề" trước, hay là nên phản bác "Dù có bái Arahabaki cũng hoàn toàn vô dụng, cái tên đó nhìn thế nào cũng không phải là phúc thần" trước, Fukuzawa Yukichi đã bình tĩnh đứng dậy, thấp giọng hỏi Akiko vài câu, rồi trực tiếp đi lên lấy ra ba quả cầu.
 
"Ồ ồ, Fukuzawa-san dẫn đầu ra tay!" Không biết vị tiên sinh từng được in hình trên đồng yên ở thế giới khác này có vận may thế nào, Thủ thư tò mò nhanh chóng mở quả cầu nhựa: "Giải C! Giải B, lại là giải B, thật là một khởi đầu tốt đẹp!"
 
Lúc này, đến cả Ayatsuji Yukito cũng có vẻ suy tư nhìn về phía Nakahara Chuuya đang ăn bánh quy.
 
Những người khác trong Thư viện cũng có vẻ suy tư nhìn về phía bên này.]
 
Nakajima Atsushi: "Thủ thư-san lúc nào cũng trông vô cùng nghiêm túc mà cũng sẽ có ý đồ xấu như vậy sao..."
 
"Nhất định là bị mấy tên đáng ghét nào đó dạy hư rồi!" Trong nhóm xem phim đã có một số người kiên định ủng hộ Thủ thư.
 
Sakaguchi Ango: Chính phủ ở đây, hẳn không phải chỉ chúng ta đâu nhỉ...
 
Taneda Santoka: Chắc chắn không phải, chúng ta chưa bao giờ tổ chức hoạt động kiểu này!
 
Nhìn thấy cảnh sau, mọi người ở Mafia Cảng đều không nhịn được nhìn về phía Nakahara Chuuya.
 
"Nhìn tôi làm gì? Vận may của tôi tốt hay không mấy người phải rõ hơn chứ!" Nakahara Chuuya vội vàng quay đầu nhìn lại.
 
"Ế~ Con sên nhớp nháp còn có tác dụng này sao? Vậy lần sau dùng thẻ của Chuuya đi rút thăm thử nghiệm xem sao~" Con cá thu xanh đáng ghét nào đó lại lên giọng chế nhạo.
 
"Khốn kiếp! Dazai, mi mà còn trộm thẻ của ta nữa thì ta sẽ đập nát nhà mi!"
 
"Nhưng tôi sống tại căn nhà do Công ty Thám tử Vũ trang cung cấp đó~ Chuuya là muốn gây chiến giữa hai tổ chức sao?"
 
[Nakahara Chuuya đột nhiên nảy sinh dự cảm sẽ bị sờ trọc đầu: "…Vận may của tôi rất tệ có được không."
 
Cậu bình tĩnh đứng dậy, vươn tay, mở cầu, sau đó, không mấy bình tĩnh nhìn giải G trong lòng bàn tay.
 
...Bình thường cũng không tệ đến mức này!
 
Thủ thư suýt chút nữa cười ra tiếng: "Khụ khụ, thế này đi, cậu bốc thêm một lần nữa đi, tính cho cậu là hai người vào nhé."
 
Gì cơ, cậu vậy mà còn có thể hưởng ké hào quang của Arahabaki???
 
Nakahara Chuuya rất muốn từ chối, lại không hiểu sao không phục, không tin mình xui bốc thêm một lần nữa, may mắn, lần này ít nhất cũng được giải D ở giữa.
 
"Ừm, không tệ, nếu bốc thêm giải G lần nữa, tôi cũng sẽ đau... khụ, đau lòng," Thủ thư vừa nói vừa ra hiệu với cậu, "Nhưng đừng quên cậu vẫn phải bốc thăm ở hộp biểu diễn."
 
Cậu đen mặt rút ra một phiếu biểu diễn ảo thuật.
 
Ảo thuật, quá đơn giản, vậy thì biểu diễn đi bộ xuyên không gian vậy.]
 
"Tôi đã bảo là vận may của tôi chẳng tốt chút nào mà! Mấy người bái tôi cũng vô ích thôi." Nakahara Chuuya cam chịu nói, vận may tệ đến mức này cũng thật hiếm thấy.
 
Nhìn thấy màn biểu diễn ảo thuật phía sau, mọi người đều mang biểu cảm “chỉ có vậy thôi à".
 
Trong đó có tên bùn đen thành tinh nào đó vẻ mặt "trao nhầm chân tình rồi": "Kết quả lại dùng dị năng gian lận, uổng công tôi còn mong chờ màn biểu diễn phía sau!"
 
Tachihara Michizou: "Tôi nhớ Chuuya-san hát rất hay mà."
 
Trong số những người có mặt, có người nhớ lại giọng hát kinh kịch vang vọng không dứt trong sự kiện Shibusawa Tatsuhiko.
 
"Mấy người đủ rồi đấy! Có biểu diễn là tốt rồi, còn muốn kén chọn hả?"
 
[Kết thúc màn biểu diễn, mọi người vỗ tay như sấm, Nakahara Chuuya vừa mới chuẩn bị trở về tiếp tục ăn thì bị Thủ thư chặn lại.
 
Cậu nhìn đối phương thần thần bí bí, móc ra một chuỗi leng keng lỉnh kỉnh đầy những món đồ kim loại nhỏ lộn xộn, hạ giọng hỏi: "Giải D là móc khóa có khắc tên, vậy thì, cậu muốn khắc tên Rimbaud-sensei và hình chibi, hay là khắc tên Shimpei-sensei?"
 
Nakahara Chuuya, người phần lớn thời gian đều có thể đánh trời đánh đất, xẹp xuống như một quả bóng da bị xì hơi.
 
"Thôi thôi không trêu cậu nữa, coi như quà tặng thêm." Thủ thư nhịn cười cất móc khóa vào chiếc túi bạc mờ đục, dúi vào tay Nakahara Chuuya suýt chút nữa xoắn xuýt thành một cục, nói lời thấm thía: "Chuuya-kun, phải nhớ kỹ, lúc này phải quang minh chính đại nói ra, kẻ yếu mới lựa chọn, còn cậu thì phải lấy hết!"
 
Nakahara Chuuya: "…"
 
Mà *hàng đế châu Âu Fukuzawa Yukichi ở bên kia, dưới lời khuyên của Ranpo, đã chọn một bức tranh phong cảnh và hai món đồ chơi nhồi bông. Đồ chơi đương nhiên là hai đứa nhỏ mỗi đứa một con, còn ngài thì mở gói tranh phong cảnh ra, tò mò nhìn xem.
 
Hoàng đế châu Âu- 欧皇: Ám chỉ người chơi có vận may cao, thường trong các trò chơi gacha
 
Bằng vào ánh mắt của mình, nhìn thoáng qua liền thấy được trên một viên gạch ở tòa kiến trúc xa xa mà ngài chưa từng gặp, khắc hình con mèo và dòng chữ "Bảo tàng tưởng niệm *Soseki Sanbo" cực kỳ tinh tế.
 
*Trong chín năm cuối đời, Natsume Soseki sống trong một ngôi nhà ở Waseda Minamicho được gọi là "Soseki Sanbo". Đó là một ngôi nhà một tầng kết hợp phong cách Nhật Bản và phương Tây, với những cây chuối Nhật Bản lớn trong vườn và hành lang kiểu hiên hiện đại. Ngôi nhà đã bị thiêu rụi trong một cuộc không kích vào ngày 25 tháng 5 năm 1945.

 
Ngài lập tức úp bản in khắc gỗ xuống bàn.]
 
Izumi Kyouka: "Câu hỏi kia của Thủ thư-san giống như hỏi chọn bố hay chọn mẹ vậy!"
 
Mọi người: Cảm giác thiết lập của Thủ thư-san đã từ cô gái tốt bụng biến thành kẻ tệ hại rồi.
 
Nakajima Atsushi nghe những lời kế tiếp thì không nhịn được nói: "Đây là lời thoại *chunibyo gì vậy? Chỉ nghe thôi đã thấy rất xấu hổ rồi!" Vì vậy tại sao vẫn còn bắt nạt Chuuya-san vậy?
 
*Chunibyo (中二病/ Trung nhị bệnh) là một từ lóng xuất phát từ Nhật Bản, chỉ chứng tâm lý thường xảy ra với các thiếu niên đang trong tuổi dậy thì ở khoảng năm 2 của trung học Nhật Bản (tương đương lớp 8 ở Việt Nam). Cách nói "bệnh" trong "trung nhị bệnh" thực ra không chính xác, các yêu cầu nghĩa y học của bệnh hay rối loạn tâm thần là hoàn toàn độc lập với định nghĩa này. Tại Việt Nam, chunibyo đôi khi còn được gọi là "hội chứng tuổi dậy thì", "hội chứng tuổi teen" hay "hoang tưởng tuổi dậy thì".
 
Nakahara Chuuya bị bắt nạt liên tục uể oải nói: "Vậy nên vốn dĩ là do Chủ tịch Công ty Thám tử Vũ trang kia vận may tốt chứ có liên quan gì đến tôi đâu! Arahabaki và phúc thần cũng chẳng có quan hệ thân thích gì hết."
 
Fukuzawa Yukichi nhìn bức tranh phong thủy kia: Bảo tàng tưởng niệm Soseki Sanbo, cũng là thứ liên quan đến thầy sao?
 
Mori Ogai: Bức tranh liên quan đến đồng vị thể của thầy, tôi mới không nói là tôi rất ngưỡng mộ đâu!

---

Kitamura Tokoku


Kunikida Doppo:


Tokuda Shusei

Shimazaki Toson:


Tayama Katai:

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me