Em Quan Trong Hon Tat Ca
💕💕Vào truyện luôn nha...💕💕
~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^
Lúc đến đây thì anh và cô đi cùng 1 xe... Nhưng giờ cô đã về trước rồi... Anh và Anh Minh cũng nhanh chóng về nhà....
Xe vừa về đến nhà, Anh và Anh Minh chạy nhanh vào nhà.... Vừa đến cửa anh liên tục nghe những tiếng thủy tinh rơi xuống đất... Anh liền chạy đến trước cửa phòng cô âm thanh càng rõ dần hơn..... Anh đưa tay lên gõ cửa phòng cô....
- Này đừ......#Minh vào sau chưa kịp nói hết câu thì....
*Cốc Cốc.....*
Anh Minh nhanh chóng kéo anh ra xa cánh cửa.....
*Bùm...* Anh thấy những mảnh thủy tinh nho nhỏ cùng nước chảy ra qua khe hở phía dưới cánh cửa.... Anh quay lại nhìn Anh Minh như đang hỏi: "Chuyện gì đang xảy ra...."
- Không sao đâu....#Minh
- Nhưng em ấy....#Anh
- 18 năm qua vẫn thế mà....#Minh
Anh nhớ lại lời nói của mẹ cô với anh..... "....đừng trang bị quá nhiều kính trong nhà..."...
- Thì ra lúc đó bác ấy nói thế....#Anh
- Đúng vậy... Những lúc như thế này thì đừng làm phiền con bé... Nó muốn một mình....#Minh
- Nhưng đối với tính cách hằng ngày của cô ấy thì hơi lạ....#Anh
- Từ lúc về đây thì con bé khá thay đổi rồi..... Từ nhỏ con bé vốn không có bạn bè nhiều... Nó lạnh lắm... Không thân thiện như bây giờ...#Minh
- Cũng đúng! Có những lúc nói chuyện với Vi Vi cô ấy rất khác khi nói chuyện với em...#Anh
- Từ trước đến giờ, em là người đầu tiên mà con bé nói chuyện nhiều như vậy, có thể thoải mái khi ở cạnh em và đặc biệt hơn *Minh quay sang nhìn anh* em là người đầu tiên mà con bé nói tiếng yêu.......#Minh
- Cô ấy cũng là người đầu tiên em thương...... Em hơi bất ngờ trước tính cách của cô ấy...*Anh chuyển sang giọng vui vẻ trở lại* Nhưng chả sao chẳng phải như thế rất hợp với em sao*Anh cười*....#Anh
- Hình như kết thúc rồi....#Minh
Bây giờ anh mới để ý... Những âm thanh gần như đã không còn.... Minh muốn chắc chắn....
*Cốc Cốc*... Đáp trả lại tiếng gõ cửa là sự im lặng kéo dài....
- An toàn rồi!!#Minh nói nhỏ với anh...
- Anh và Dương Dương vào được chứ....#Minh
- Có thể...#Cô
*Cạch*... Khung cảnh này...khiến anh khá bất ngờ thì phải....
Đồ đạc trong phòng gần như bị xáo trộn cả lên.... Mảnh vỡ thủy tinh ở khắp mọi nơi..... Kính vỡ, trái cây thì lăn lốc đủ chỗ.... Nhưng vấn đề quan trọng là.... Phòng của cô có chưa một căn phòng nhỏ... Căn phòng này để cô tập nhảy mà phòng tập nhảy thì có rấ là nhiều kính......=>.........
- Tay em....#Anh
- Không sao đâu...#Cô
Tay cô có vô vàng vết xướt nhỏ..... Nhưng quan trọng là.... Có một vết thương khá dài ở tay phải....
- Như thế này mà bảo không sao à....*Anh nắm tay cô lên*...#Anh
- Cũng chỉ là vết thương ngoài da...#Cô
Anh Minh nãy giờ đã nhanh chóng gọi những người giúp việc dưới nhà lên....
- Em sang phòng anh để họ còn dọn dẹp...#Anh
- Cũng được....#Cô
Nói rồi anh cùng cô sang phòng anh...
- Ở im ở đây....#Anh ra lệnh cho cô
Lát sau anh quay lại cùng hộp cứu thương trên tay... Anh đến gần cô... Ngồi cạnh cô...
- Đưa tay đây...#Anh nói... Cô đưa tay cho anh...
Anh lấy bông và nước rửa vết thương cho cô....
- Đã lớn thế này rồi.... Em còn làm anh lo lắng....#Anh
- Anh cũng nên quen dần như thế này chứ....#Cô
- Còn dám nói thế.....#Anh nhìn cô
- Anh thật sự lo lắng???#Cô
- Là rất lo lắng...#Anh
- Nếu là Vi Vi....#Cô
- Cô ta thì liên quan gì đến anh chứ....#Anh
- Cô ta thích anh...#Cô
- Nhưng quan trọng là 😜😜̀ANH THÍCH EM😜😜#Anh....
.
.
.
~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^
💕💕Giờ Au phải End rồi Au phải đi học...... 💕💕
Poái Poai
*Moa* *Moa* 😘 😘
~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^
Lúc đến đây thì anh và cô đi cùng 1 xe... Nhưng giờ cô đã về trước rồi... Anh và Anh Minh cũng nhanh chóng về nhà....
Xe vừa về đến nhà, Anh và Anh Minh chạy nhanh vào nhà.... Vừa đến cửa anh liên tục nghe những tiếng thủy tinh rơi xuống đất... Anh liền chạy đến trước cửa phòng cô âm thanh càng rõ dần hơn..... Anh đưa tay lên gõ cửa phòng cô....
- Này đừ......#Minh vào sau chưa kịp nói hết câu thì....
*Cốc Cốc.....*
Anh Minh nhanh chóng kéo anh ra xa cánh cửa.....
*Bùm...* Anh thấy những mảnh thủy tinh nho nhỏ cùng nước chảy ra qua khe hở phía dưới cánh cửa.... Anh quay lại nhìn Anh Minh như đang hỏi: "Chuyện gì đang xảy ra...."
- Không sao đâu....#Minh
- Nhưng em ấy....#Anh
- 18 năm qua vẫn thế mà....#Minh
Anh nhớ lại lời nói của mẹ cô với anh..... "....đừng trang bị quá nhiều kính trong nhà..."...
- Thì ra lúc đó bác ấy nói thế....#Anh
- Đúng vậy... Những lúc như thế này thì đừng làm phiền con bé... Nó muốn một mình....#Minh
- Nhưng đối với tính cách hằng ngày của cô ấy thì hơi lạ....#Anh
- Từ lúc về đây thì con bé khá thay đổi rồi..... Từ nhỏ con bé vốn không có bạn bè nhiều... Nó lạnh lắm... Không thân thiện như bây giờ...#Minh
- Cũng đúng! Có những lúc nói chuyện với Vi Vi cô ấy rất khác khi nói chuyện với em...#Anh
- Từ trước đến giờ, em là người đầu tiên mà con bé nói chuyện nhiều như vậy, có thể thoải mái khi ở cạnh em và đặc biệt hơn *Minh quay sang nhìn anh* em là người đầu tiên mà con bé nói tiếng yêu.......#Minh
- Cô ấy cũng là người đầu tiên em thương...... Em hơi bất ngờ trước tính cách của cô ấy...*Anh chuyển sang giọng vui vẻ trở lại* Nhưng chả sao chẳng phải như thế rất hợp với em sao*Anh cười*....#Anh
- Hình như kết thúc rồi....#Minh
Bây giờ anh mới để ý... Những âm thanh gần như đã không còn.... Minh muốn chắc chắn....
*Cốc Cốc*... Đáp trả lại tiếng gõ cửa là sự im lặng kéo dài....
- An toàn rồi!!#Minh nói nhỏ với anh...
- Anh và Dương Dương vào được chứ....#Minh
- Có thể...#Cô
*Cạch*... Khung cảnh này...khiến anh khá bất ngờ thì phải....
Đồ đạc trong phòng gần như bị xáo trộn cả lên.... Mảnh vỡ thủy tinh ở khắp mọi nơi..... Kính vỡ, trái cây thì lăn lốc đủ chỗ.... Nhưng vấn đề quan trọng là.... Phòng của cô có chưa một căn phòng nhỏ... Căn phòng này để cô tập nhảy mà phòng tập nhảy thì có rấ là nhiều kính......=>.........
- Tay em....#Anh
- Không sao đâu...#Cô
Tay cô có vô vàng vết xướt nhỏ..... Nhưng quan trọng là.... Có một vết thương khá dài ở tay phải....
- Như thế này mà bảo không sao à....*Anh nắm tay cô lên*...#Anh
- Cũng chỉ là vết thương ngoài da...#Cô
Anh Minh nãy giờ đã nhanh chóng gọi những người giúp việc dưới nhà lên....
- Em sang phòng anh để họ còn dọn dẹp...#Anh
- Cũng được....#Cô
Nói rồi anh cùng cô sang phòng anh...
- Ở im ở đây....#Anh ra lệnh cho cô
Lát sau anh quay lại cùng hộp cứu thương trên tay... Anh đến gần cô... Ngồi cạnh cô...
- Đưa tay đây...#Anh nói... Cô đưa tay cho anh...
Anh lấy bông và nước rửa vết thương cho cô....
- Đã lớn thế này rồi.... Em còn làm anh lo lắng....#Anh
- Anh cũng nên quen dần như thế này chứ....#Cô
- Còn dám nói thế.....#Anh nhìn cô
- Anh thật sự lo lắng???#Cô
- Là rất lo lắng...#Anh
- Nếu là Vi Vi....#Cô
- Cô ta thì liên quan gì đến anh chứ....#Anh
- Cô ta thích anh...#Cô
- Nhưng quan trọng là 😜😜̀ANH THÍCH EM😜😜#Anh....
.
.
.
~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^~^
💕💕Giờ Au phải End rồi Au phải đi học...... 💕💕
Poái Poai
*Moa* *Moa* 😘 😘
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me