ENGLOT - XUYÊN KHÔNG THÀNH TRA A VƯỜN TRƯỜNG TRONG SÁCH [ABO]
Chương 62
Gamon Waraha tâm loạn như ma, trong đầu có cả ngàn cái giả thiết, nàng đã hai mươi tuổi rồi, đã bỏ lại việc học biết bao năm, nàng thực sự còn có thể thi lên đại học sao? Có khi nào vì ước mơ không thật của mình mà khiến tỷ tỷ và mẹ mang nhiều gánh nặng không? Có khi nào thi vào đại học không được còn làm mất nhiều tiền hơn không? Còn khiến cho tỷ tỷ thất vọng?Engfa Waraha nhìn cô bé bối rối cũng biết là cô bé thích đi học, cô cười khẽ một tiếng nói với Gamon Waraha: "Thấy Gamon bối rối như vậy, chắc chắn là trong lòng còn muốn đọc sách rồi?""Tỷ tỷ, nếu như em thi không đậu thì sao? Không chỉ mất tiền, còn khiến tỷ tỷ và mẹ lo lắng cho em." Gamon Waraha bối rối hỏi.Engfa Waraha thấy cô bé dao động, mở điện thoại đưa số dư hơn một triệu baht tới trước mặt cô bé, để nàng xem, sau đó thì giải thích, để cô bé biết mình thực sự kiếm được tiền, không nên để tiền trở thành chướng ngại trên đường tương lai."Vấn đề tiền Gamon không cần lo lắng, em xem đi số dư của tỷ tỷ là bao nhiêu đây?" Engfa Waraha đưa di động tới trước mặt cô bé.Gamon Waraha nghi ngờ nhìn tỷ tỷ, mắt lại nhìn vào điện thoại một chuỗi số không, cô bé đếm hai lần mới dám xác nhận tài khoản của tỷ tỷ mình có bảy chữ số.Hơn một triệu nói nhiều cũng không nhiều, nhưng đối với Gamon Waraha mà nói cũng là một khoản tiền lớn rồi, mỗi tháng lương của nàng chỉ có ba ngàn baht, kiếm một triệu là chuyện nàng chưa từng nghĩ tới.Hai mắt cô bé tròn lên nhìn về phía Engfa Waraha, khiếp sợ rồi nhìn Engfa Waraha khoa tay, nhỏ giọng nói: "Bảy chữ số?"Engfa Waraha cười với em gái, gật đầu nói: "Phải, bảy chữ số, cho nên Gamon không cần lo chuyện học phí, tỷ tỷ sẽ nuôi em."Cô bé dường như sợ người khác biết tỷ tỷ mình có một triệu, nhỏ giọng nói với Engfa Waraha: "Tỷ tỷ, làm sao tỷ tỷ lại có nhiều tiền như vậy?"Engfa Waraha cười nói với tiểu cô nương: "Yên tâm đi, tỷ tỷ đi khắc ngọc tự kiếm được, đều là tiền sạch, Gamon đừng lo lắng, vậy bây giờ chúng ta có thể đi học chưa?"Gamon Waraha trả di động cho tỷ tỷ, có chút ngại ngùng hỏi Engfa Waraha: "Tỷ tỷ à, hiện tại em đã lớn tuổi rồi quay lại học có được không? Hơn nữa tìm trường có phải rất phiền không?"Engfa Waraha cười một cái nói: "Việc này em đừng lo, ở Phuket có nhiều trường bổ túc lắm, bổ túc kiến thức ba năm liền đầy đủ cả, nên học viên không thiếu, đi học chắc không tệ, học tịch thì trường bổ túc cũng sẽ hỗ trợ mình, chỉ cần Gamon đồng ý, rất nhanh sẽ đi học."Trong lòng Gamon Waraha tim đập nhanh một cái, vậy là mình có thể đi học như tỷ tỷ đã nói sao?Cô bé đỏ mặt nhìn Engfa Waraha một chút, gật đầu.Engfa Waraha vui vẻ đưa tay xoa đầu cô bé: "Đúng vậy, có một số việc chỉ cần muốn bắt đầu thì sẽ mãi mãi không muộn, Gamon có thể có dũng khí này, tỷ tỷ tự hào vì Gamon." Engfa Waraha vẻ mặt ôn nhu nhìn cô bé.Đời trước cô không có người thân, nên không có em gái mềm mềm ngoan ngoan như vậy để lo lắng, viền mắt cô bé đỏ lên, đi học là chuyện nàng từng muốn, nhưng chỉ dám mơ, điều kiện thực tế lại không cho nàng đi học được, nhưng bây giờ tỷ tỷ muốn cho nàng đi học, cổ vũ nàng, Gamon Waraha nhịn không được chảy nước mắt.Engfa Waraha vội lấy khăn ra dỗ cô bé: "Gamon vui vì chuyện này nên khóc sao? Ngoan nào, chúng ta không khóc được không?"Cô bé hít nước mũi, âm thanh nghẹn nghẹn: "Dạ, tỷ tỷ, là khóc vì vui vẻ.""Được, là vui vẻ mà khóc." Engfa Waraha cố gắng dỗ dành, rồi nói với Gamon Waraha: "Tỷ tỷ đã liên hệ với trường bổ túc rồi, Gamon xin nghỉ làm ở nhà hàng được không?"Cô bé gật đầu: "Dạ được, đúng lúc cũng cuối tháng rồi.""Ừ, mấy ngày nữa trường liên hệ lại với tỷ tỷ, thì sẽ đón Gamon tới trường, nhưng mà đồ ăn ở trường bổ túc không ngon, Gamon chịu được không?" Engfa Waraha hỏi."Được mà tỷ tỷ." Nàng chỉ muốn đi học, mặc kệ đồ ăn dở cũng không sao, điều kiện tệ hơn nàng cũng đồng ý."Được, vậy mai tỷ tỷ sẽ liên hệ với họ liền." Engfa Waraha cười nói: "Được rồi, mau lau nước mắt đi rồi uống nước lạnh này, nếu không đá tan hết đó.""Dạ, em sẽ dừng khóc." Cô bé hít mũi một cái, lúc này ngoan ngoãn uống đồ lạnh.Sự kiện kể về cô bé trong quyển sách ở trong đầu Engfa Waraha dần bị xóa đi, thay vào đó là những phát sinh hiện tại của cô bé.Em gái tốt như vậy, nguyên thân sao lại độc ác đến như vậy? Engfa Waraha đến giờ cũng không hiểu nổi, nhưng mà với trình độ cặn bã của nguyên thân mà nói, mặc kệ chuyện sống chết của em gái cũng là trong dự liệu rồi.Nguyên thân không biết quý trọng, vậy chính mình sẽ quý trọng cô em gái này.Hai người ra khỏi quán nước, Engfa Waraha dẫn cô bé đi dạo quanh sân trường, sau đó nghỉ một chút rồi gọi hai người bạn cùng phòng xuống chúc mừng.Engfa Waraha ở trong trường vốn cũng nổi danh, lúc này có không ít người bu xem Engfa Waraha và Gamon Waraha."Ồ, Engfa Waraha lại thay bạn gái?""Không phải chứ? Hồi sáng tui thấy cô ta nắm tay Charlotte Austin mà, chiều đã đổi người rồi à?""Không thể nào? Đổi người nhanh vậy?""Ai biết được? Ai kêu người ta xinh đẹp như vậy chứ?""Omega này vóc dáng đẹp đó nha, cũng đáng yêu nữa, tui thích rồi nha.""Thích thì có ích gì? Mấy người cũng đâu có được khuôn mặt đó."Bà tám trong trường buôn chuyện rất nhanh, chỉ một lát sau đã thành đủ loại tình tiết.Lúc Charlotte Austin đi trong hành lang lấy nước lọc, thì nghe thấy người múc nước gần đó nghị luận."Eh mấy người nghe gì chưa? Buổi chiều Engfa Waraha lại đổi bạn gái rồi kìa.""Hả? Cô ta và Charlotte Austin không phải hòa hợp rồi sao? Không thể nào, Engfa Waraha cặn bã vậy sao?""Đứa bạn khoa tiếng Anh nói tui biết á, nói là hai người đang tản bộ ở sân trường kìa.""Đã có bạn gái xinh như Charlotte Austin rồi, Engfa Waraha còn quanh minh chính đại theo người khác? Vậy thì quá đáng rồi đó."Hai người thảo luận nhiệt tình, hoàn toàn không để ý cách họ vài máy có người trong câu chuyện đang đứng đó.Charlotte Austin lấy nước xong, đúng lúc đi ngang qua hai người, bình tĩnh mà đi.Để lại hai nữ sinh còn đang buôn chuyện mắt trố miệng chu ngạc nhiên."Cái định mệnh, Charlotte Austin đứng bên cạnh sao mấy người không nói tui biết?""Tui đâu có thấy cô ấy, tiêu rồi, cái này đúng là xấu hổ quá."Charlotte Austin về phòng ký túc, để bình nước xuống, trong lòng nghĩ đến chuyện Engfa Waraha đi tản bộ với người khác, bất quá nàng cảm thấy Engfa Waraha sẽ không nhanh như vậy có bạn gái, dù sao lúc trưa hai người ăn cơm cũng đã nói sẽ không tìm bạn gái rồi mà.Charlotte Austin nghĩ Engfa Waraha đi tản bộ với Omega khác, trong lòng cũng có chút khó chịu, nhìn điện thoại nghĩ nếu mình gọi cho Engfa Waraha hỏi thì hơi kỳ, dù sao hiện tại cũng chỉ là bạn bè, nếu Engfa Waraha có bạn gái thật thì mình cũng không thể làm gì được.Nhưng trong lòng vẫn luôn nghĩ chuyện này, không muốn làm gì khác.Đứa bé trong nôi đang chơi tai thỏ bông nhỏ, không biết vì sao chơi đến vui vẻ, chọc cho bản thân cười ha ha.Charlotte Austin nhìn xuống bảo bảo, suy nghĩ, bảo bảo thấy mẹ nhìn nàng thì nàng lắc lắc cái tay nhỏ nhìn mẹ mình.Charlotte Austin cong môi cười, bế bảo bảo lên, hỏi bảo bảo còn chưa tới năm tháng: "Tiểu Waan có muốn nói chuyện với tên cặn bã kia không? Là tên xấu xa cho con ngọc heo nhỏ đó?"Nói rồi cầm heo ngọc nhỏ lên đưa cho bảo bảo xem.Bảo bảo thấy mẹ cầm ngọc heo nhỏ của mình, chỉ chỉ ngọc heo nói "a a a a""Ừ, mẹ biết là ngọc heo nhỏ của con." Charlotte Austin tự dịch ngôn ngữ của bảo bảo.Thấy ngọc heo gây chú ý với bảo bảo, Charlotte Austin lại lắc lắc ngọc heo trong tay hỏi bảo bảo: "Có phải Tiểu Waan nhớ cô ta rồi không?""Nha nha." Bảo bảo nghe cũng không hiểu, nhưng lại bị ngọc heo nhỏ hấp dẫn, muốn tự tay chơi ngọc heo nhỏ.Charlotte Austin lại tự phiên dịch: "Ồ, Tiểu Waan của chúng ta lại nhớ cô ta rồi a, mẹ gọi điện cho tên xấu xa kia được không? Tiểu Waan nói chuyện với cô ta nha.""Nha nha?" Bảo bảo nghi hoặc nhìn mẹ, không biết mẹ muốn làm gì.Bên này Charlotte Austin đã nhấn số của Engfa Waraha.Engfa Waraha và Gamon Waraha đi bộ một chút, lúc này đang ngồi ghế ven đường nghỉ ngơi, Engfa Waraha thấy di động mình vang lên, thấy Charlotte Austin gọi đến, Engfa Waraha cong môi.Vội nghe máy, sau đó thì nghe thấy tiếng bảo bảo trong máy: "Nha nha nha, a a, nha nha nha ~"Engfa Waraha bị tiếng bảo bảo chọc cười, nói: "Tiểu Waan của chúng ta nhớ mommy? Hửm? Muốn nói chuyện với mommy sao?""Nha nha nha ~" Bảo bảo không biết điện thoại là gì, nhưng nàng từng thấy mẹ dùng qua, mẹ dùng cái này để nói, bảo bảo cũng học theo nha nha vào điện thoại, thì nghe thấy có tiếng người bên trong nói chuyện với nàng, bảo bảo càng vui hơn.Ôm điện thoại nhìn màn hình liền nói: "Nha nha nha, a a a, ah, nha nha nha, ứ, nha nha. ~"Vẻ mặt Engfa Waraha càng dịu dàng nói với bảo bảo: "Ừ, mommy biết Tiểu Waan nhớ mommy, chờ qua một thời gian nữa, mommy cố gắng hơn rồi chúng ta sẽ sớm gặp Tiểu Waan của chúng ta được không?""Nha nha." Bảo bảo bên kia đáp lời.Charlotte Austin nghe bên cạnh Engfa Waraha không có động tĩnh, hơn nữa bảo bảo bên này cũng đã làm nền đủ rồi, liền đưa ngọc heo nhỏ cho bảo bảo, lấy di động trong tay bảo bảo cầm lên, thuận tiện đưa bảo bảo cho Lalita Aprasa bên cạnh, ý bảo Lalita Aprasa trông bảo bảo một chút.Bảo bảo bắt đầu chơi với Lalita Aprasa, liền quên cái di động, chơi ngọc heo nhỏ.Charlotte Austin cầm di động rồi bắt đầu bối nồi cho bảo bảo: "Vừa rồi Tiểu Waan nhấn lung tung trên di động của tôi, vô tình nhấn vào đó.""Không sao đâu, nếu lần sau con muốn chơi điện thoại thì cứ gọi cho mình, Tiểu Waan thật đáng yêu." Engfa Waraha cười nói."Ừ, cô đang ở đâu đó? Tôi nghe thấy chỗ cô hơi ồn." Charlotte Austin như vô tình hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me