[Faker x fangirl] Dịu dàng là em - Thanh xuân là anh
Chương 9: Giữa bão tố, tình yêu lên tiếng
Đêm đó, bóng tối như nuốt chửng những áp lực vô hình. Sau cuộc họp căng thẳng đến nghẹt thở với các đại diện cấp cao của Riot và ban tổ chức LCK, Sanghyeok trở về gaming house với một tâm trạng nặng trĩu hơn bao giờ hết. Những lời cảnh báo cứng rắn, sự lo lắng xen lẫn trách nhiệm từ thầy Kim và quản lý, cùng áp lực vô hình từ các nhãn hàng cứ đè nặng lên vai anh. Anh biết rõ, hành động "thả hint" bộc phát của mình đã gây ra một cơn địa chấn lớn hơn bất kỳ dự đoán nào. Nhưng điều khiến trái tim anh thắt lại không phải là sự nghiệp, không phải là những hợp đồng bạc tỷ mà là liệu Min Seo – người phụ nữ anh yêu hơn bất cứ điều gì – có đang phải đối mặt với những áp lực tương tự hay thậm chí còn lớn hơn từ phía công chúng và những ánh mắt soi mói.Anh không gọi điện. Giữa khoảnh khắc này, anh cần một cái ôm, một ánh mắt thấu hiểu, một sự hiện diện chân thật. Anh cần cô ở bên. Giữa màn đêm tĩnh lặng, chiếc xe của Sanghyeok lướt đi trên những con phố quen thuộc, hướng thẳng về căn nhà của hai người. Ánh đèn vàng ấm áp hắt ra từ ô cửa sổ quen thuộc dường như là ngọn hải đăng duy nhất, là chốn bình yên mà anh khao khát tìm về giữa tâm bão.Min Seo mở cửa. Ánh mắt cô thoáng chút bất ngờ khi thấy anh xuất hiện vào giờ này nhưng sự bất ngờ nhanh chóng nhường chỗ cho vẻ dịu dàng, thấu hiểu khi cô nhìn thấy vẻ mệt mỏi hằn sâu trên khuôn mặt anh. Cô không nói một lời nào chỉ nhẹ nhàng kéo anh vào nhà, rót cho anh một ly nước ấm, cử chỉ quen thuộc mà cô vẫn làm mỗi khi anh về muộn. Căn phòng chìm trong sự im lặng, chỉ có tiếng kim đồng hồ tích tắc, làm nền cho những cảm xúc hỗn độn đang cồn cào trong lòng mỗi người."Anh...anh xin lỗi" - Sanghyeok phá vỡ sự tĩnh lặng, giọng anh khàn đặc vì mệt mỏi và cả sự dày vò. "Chuyện anh công khai...có vẻ đã gây ra quá nhiều rắc rối cho em và cả đội." Anh cúi gằm mặt, không dám nhìn thẳng vào cô, sợ hãi khi phải đối diện với sự thất vọng hay nỗi buồn của người mình yêu.Min Seo ngồi xuống đối diện anh, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay to lớn, gân guốc của anh – bàn tay đã tạo nên vô vàn kỳ tích trên đấu trường nhưng giờ đây lại run lên vì lo lắng. "Em không sao. Em biết anh không có ý xấu" - cô trấn an nhưng giọng nói vẫn thoáng chút run rẩy. Cô ngừng lại một chút, ánh mắt đượm buồn và chất chứa bao điều muốn nói. "Thật lòng mà nói Sanghyeok...lúc trước, khi lần đầu tin tức chúng ta bị lộ ra, em đã từng nghĩ đến việc chia tay." - Lời thổ lộ của cô như một nhát dao vô hình cứa vào tim Sanghyeok khiến anh giật mình ngẩng đầu.Min Seo tiếp tục, từng lời như được dốc hết từ đáy lòng: "Em là một bác sĩ bình thường, một người chỉ quen với cuộc sống lặng lẽ, bình dị. Còn anh...anh là Faker, là Quỷ Vương của thế giới, là thần tượng của hàng triệu người. Em sợ mình quá nhỏ bé, quá yếu ớt để đứng cạnh ánh hào quang của anh. Em sợ mình sẽ trở thành gánh nặng của anh, sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp vĩ đại mà anh đã dành cả đời để xây dựng." Nước mắt cô chực trào nhưng cô vẫn cố giữ ánh mắt kiên định nhìn anh. "Nhưng rồi...em nghĩ lại. Nếu em bỏ đi thì anh sẽ ra sao? Anh sẽ đối mặt với tất cả một mình sao? Với những áp lực này, với những ánh mắt dò xét và cả những người fan cuồng nhiệt coi anh là của riêng họ, tấn công anh chỉ vì anh tìm thấy hạnh phúc?"Cô siết chặt tay anh, nỗi sợ hãi lớn nhất trong lòng cô bộc lộ rõ ràng. "Nên em quyết định ở lại. Ở bên anh, đồng hành cùng anh. Anh biết không, Sanghyeok? Em không sợ áp lực từ truyền thông, em không sợ những lời nói ác ý từ dư luận. Em chỉ sợ anh bỏ em một mình. Em chỉ sợ anh là người sẽ từ bỏ trước em, từ bỏ tình yêu của chúng ta chỉ vì những khó khăn này." - Lời nói của cô như một lời thề vừa yếu mềm vừa mạnh mẽ khiến trái tim anh đau nhói.Nhìn những giọt nước mắt lăn dài trên má Min Seo, chứng kiến sự dằn vặt và nỗi sợ hãi chân thật trong ánh mắt cô, trái tim Sanghyeok như bị bóp nghẹt. Anh chưa bao giờ thấy cô yếu đuối nhưng cũng mạnh mẽ và kiên cường đến vậy. Anh đặt tay lên má cô, nhẹ nhàng lau đi những giọt lệ. Cổ họng anh nghẹn lại, một giọt nước mắt hiếm hoi lăn xuống từ khóe mắt anh – giọt nước mắt đầu tiên kể từ khi anh đạt được mọi vinh quang, anh rơi lệ vì một điều không liên quan đến game, một giọt nước mắt của sự thấu hiểu, của nỗi đau và cả tình yêu."Ngốc ạ..." - Giọng anh run run, khàn đặc cảm xúc. "Em không phải gánh nặng của anh. Em là cả thế giới của anh, là nơi anh tìm thấy bình yên duy nhất." Anh hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh, nhìn thẳng vào đôi mắt ướt đẫm của cô. "Anh biết anh đã gây ra rắc rối và anh xin lỗi vì điều đó. Nhưng anh chưa bao giờ hối hận về quyết định công khai. Em có biết vì sao không?"Min Seo mín môi chờ đợi câu trả lời từ anh."Vì anh không muốn em phải che giấu chồng của em là ai"- Lee Sanghyeok nói, từng lời như khắc sâu vào không khí, đầy kiên định và mạnh mẽ. "Anh không muốn chúng ta cứ mãi lén lút gặp nhau, không thể thoải mái đi cùng nhau đến bất cứ đâu, không thể nắm tay nhau dạo phố. Anh muốn em có thể tự hào nói với cả thế giới rằng em là vợ của anh, là chị dâu mà mọi người vẫn đang tìm kiếm. Anh muốn chúng ta có thể công khai hẹn hò, công khai yêu nhau mà không cần phải che giấu bất cứ điều gì, không phải sống trong bóng tối." - Anh nắm chặt tay cô hơn, truyền đi sự ấm áp và quyết tâm. "Anh muốn em được hạnh phúc, được là chính mình khi ở bên anh, chứ không phải một người phải sống trong lo sợ hay che giấu."Sự chân thành đến nghẹt thở và những lời nói từ tận đáy lòng của Sanghyeok khiến Min Seo vỡ òa. Cô vòng tay ôm chặt lấy anh, vùi mặt vào hõm vai anh mà khóc nức nở. Mọi nỗi sợ hãi, mọi áp lực, mọi nghi ngờ trong lòng cô dường như tan biến hết khi cô cảm nhận được tình yêu kiên định, không gì lay chuyển nổi của người đàn ông này. Anh không sợ mất đi hình ảnh, không sợ đối mặt với cả thế giới, chỉ sợ cô phải chịu thiệt thòi.Sau những giây phút yếu lòng, Min Seo ngẩng đầu lên, ánh mắt cô giờ đây đã khô ráo, chỉ còn lại sự kiên định và tình yêu cháy bỏng. Cô lau đi những giọt nước mắt còn vương trên mi, mỉm cười qua làn nước mắt. "Được rồi, em hiểu rồi. Em sẽ không bỏ cuộc. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua."Sanghyeok ôm cô vào lòng, nhẹ nhõm như trút được gánh nặng lớn nhất. "Anh biết em sẽ nói vậy mà." - Anh hôn lên trán cô, một nụ hôn đầy hứa hẹn. "Chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với thế giới. Nhưng lần này, chúng ta sẽ có chiến lược rõ ràng. Không 'thả hint' bừa bãi nữa. Chúng ta sẽ từ từ, từng bước một, để mọi người chấp nhận và hiểu được không? Anh sẽ bảo vệ em."Min Seo gật đầu, lòng cô tràn đầy sự tin tưởng tuyệt đối. Tối nay, giữa bão tố của truyền thông và sự nghiệp, tình yêu của họ đã được thử thách đến tận cùng và trở nên mạnh mẽ, bền chặt hơn bao giờ hết. Họ hiểu rằng tình yêu thật sự không phải là né tránh những khó khăn, không phải là từ bỏ khi sóng gió ập đến mà là cùng nhau đối mặt với thế giới cùng nhau vượt qua mọi thử thách, nắm chặt tay nhau đi đến cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me