Fanfic Chanbaek Open Arms
Đấy, kể từ hôm được Sehun mời đi ăn, Luhan bỗng trở nên hâm hâm dở dở cơ mà... Cậu vẫn chung thủy vs Baekhyun lắm, Sehun chỉ... gần bằng thôi.Đag mơ mơ màng màng, đi đứg thì quệt hết bên nọ đến bên kia thì bỗng. Ruỳnh... Bốp... Bịch - Ui da! - *đồg thanh kêu lên*- Tôi... Tôi xin lỗi!!! Xin lỗi xin lỗi...Luhan nằm chỏg chơ dưới đất, chưa kịp nhận định tình hình đã nghe thấy người kia xin lỗi ríu rít- Không sao a!! Lần sau đi đứng....Vừa ngửng mặt lên đã thấy tên kia chạy đi từ lúc nào. Luhan ngán ngẩm và cúi xuống nhặt đồ từ trong balô rơi ra và….Vãi!!!Trong cặp rơi ra toàn ảnh Baekhyun....Vừa đến trước cửa lớp, Luhan đã thấy Chanyeol khoanh tay đứng trực ở đấy, mặt hằm hằm như muốn ăn tươi nuốt sống cậu. Luhan làm mặt tỉnh bơ, thản nhiên đi vào lớp.- Mày đứng lại cho tao! - chanyeol túm quai cặp Luhan lại làm cậu đổ cả người về phía sau.- Ờ...hả.... hả...s.. sắp vào lớp rồi... mày.. mày... đứng đây làm gì?- Luhan lắp bắp nói- Để thanh toán mày đấy, thằng phản quốc!- Tao... tao... làm gì???- Nói! Bữa qua tao xỉu, mày đi đâu??? HẢ!Luhan's POVNói thế nào bây giờ? Nếu nói đi ăn với Sehun, nó sẽ nổi khùng mà giết mình mất. Còn nếu bảo là đi về chắc nó cũng cho mình lên tiên luôn. Phải làm thế nào?? Cái thằng chết bầm này, nhìn mặt nó kìa, thấy ớn quá đi!!End Luhan's POV- Mày có trả lời không?- Tao... ừ thì... tao.... đi..đi vệ sinh!- Mày đi vệ sinh từ lúc tao ngất đến lúc tao tỉnh dậy hả??- Thì, lúc đó, tao đau bụng quá- MÀY ĐI ĐÂU?? *gào vào mặt*- Thật ra, tao đứng cạnh mày suốt á, đến lúc mày gần tỉnh tao đau bụng quá nên....- Thật hả???- Ừ! Thật mà- Ôi thằng bằng hữu của tao. Tao đã trách lầm mày. Xin lỗi, ngàn lần xin lỗi... Chỉ có mày tốt với tao nhất, quả không phụ công tao đã nuôi dạy mày...*ôm hôn thắm thiết*- Thằng ngu.... Thằng dở người... Có bỏ ngay ra không! Mặt mày mà đòi nuôi dạy tao cái vẹo gì??- Chiều nay tao sẽ khao mày kem nhé?? Đồng ý hông??- Hả...hả...hở??? Mày vừa nói gì cơ? tao ko nghe rõ..- Điếc hả?- Ừ! À không... Thôi đi vào lớp điChanyeol khoác vai Luhan, khuôn mặt lại tửng như bình thườngLuhan bấm bụng cười thầm, thằng này dễ lừa quá đi. Khổ thân, nó định căng với ai? Luhan ta đây tài trí mưa cao, làm sao lại để nhục nhã mà chết dưới tay một kẻ như nó chứ??Nhìn mặt cháu nó đần đần, "teo tóp" thế kia cơ mà. Càng nghĩ, Luhan lại càng cười ngoác mồm ra hơn.Hai thằng vừa vào lớp thì chuông reo, thầy giáo lên bục giảng, gõ mạnh thước xuống mặt bàn, ra hiệu cho cả lớp trật tự- Hôm nay, lớp ta có thêm học sinh mới, các em ổn định nhanh nào.Từ ngoài cửa, một cậu con trai tóc vàng đi vào vs nụ cười ấm áp, khuôn mặt tuấn tú, ưa nhìn, quần áo vô cùng chỉnh tề, nhưng mỗi tội mặt cứ ngơ ngơ (nói đến đây chắc mọi người cx biết là ai rồi J )- A! LÀ CẬU HẢ?? - Luhan hét lên như chốn không người làm tất cả mọi người trong đó có học sinh mới kia phải giật mình- Luhan, có gì sao em??- A dạ... Không ạ!- Em tự giới thiệu mình đi! - *quay qua cậu kia*- Chào thầy, chào mọi người, tôi là...ừm...là...Lay's POVcái gì ý nhỉ??? rõ ràng là đã học thuộc lắm rồi mà, sao lại quên nhỉ?? nói gì bây giờ??? hình như là mình phải giới thiệu tên này, tuổi này... à không không! mình học cùg lớp chúng nó thì việc gì phải nói tuổi, mình đến từ đâu ý nhỉ??? à à Trung Qu…..- Này em!!!End Lay's POVLay đứng trên bục giảng, mồm lẩm bẩm, mặt nhăn nhó khó tả, thấy vậy, thầy liềm gọi. Lúc đó Lay mới giật mìh, mặt ngơ ngơ- Dạ??- Em giới thiệu tiếp đi chứ! Sao lại dừng lại vậy?- À à vâng ạ!!! Xin chào mọi người tôi là Lay năm nay tôi bằng tuổi các bạn tôi đến từ Trung Quốc tôi mới sang Hàn Quốc chưa lâu nên tiếng Hàn chưa rõ lắm mong mọi người giúp đỡ!!!Lay nói một tràng không ngừng nghỉ, nói xong mới há miệng thở dốc.- Nào! Em ngồi cạnh Luhan nhé! Cậu ấy cũng là người Trung Quốc- thầy giáo quay sang nói với Lay- Luhan là thằng nào??- HẢ?- À nhầm.. là bạn nào ạ???- Ngồi cuối lớp kia kìa, em ngồi cạnh bạn…- Ok ạ - *cắt ngang lời giáo viên*Lay đi xuống cuối lớp nhìn Luhan và ngồi vào cạnh- Mày có… à quên… cậu có nhớ mình không???- luhan toe toét quay sang bắt chuyện1s…2s…3s…- Không!(Luhan: *mặt đần*)- Chúng ta đã đâm vào nhau đó!- Thế à??- ừ thế đó! *chọt chọt*Chanyeol ngồi dãy bên cạnh cầm thước kẻ dài 30cm chọc chọc vào người Lay để gọi- Nào buồn!!- Lay bị chọc liền quay sang gào lên.- Ế hế!! xin chào xin chào ! mình là Chanyeol!- ừ chào!! Mình là Lay/- Chúng ta làm quen đi!- ừ!- *nói xong chảnh chó quay đi*(chanyeol: *mặt đần*)- Hắn bị ngơ hả?- Chanyeol lẩm bẩm)- À à Lay ơi – Luhan bỗng quay sang nói ông ổng lên- Ơi??- Cậu có biết một nhóm nhạc cực kì nổi tiếng đang học ở trường mình không???- ồ!! Vậy hả?- ừ! Vậy đó!! Biết đó là ai không?? LÀ ẾCH…- LUHAN LÊN BẢNG!Thầy giáo thấy thằng học trò ngồi trong giờ mồm nói không ngừng lại còn oang oang hết cả lên liền kéo nó lên bảng kiểm tra bài cũ. Luhan mặt nhăn nhó cầm quyển vở đi lên.- Thưa thầy em chưa học!- Thế hả??- Dạ vâng! Thế đó!- Vậy 1 nha em!!XxxxxxxxxxxxxxxxCuối giờ tan học, Luhan được thằng bằng hữu rủ đi ăn kem và nó cảm thấy như đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng trong đời mà thằng cột nhà ki bo kia chấp nhận rút tiền khao nó.“Quả là thằng ngu” =)))- Mày lại cười cười gì thế??- chanyeol đưa ánh nhìn rò xét quay sang hỏi- Đâu đâu, có gì đâu!!!- Dạo này mày mờ ám lắm nha…Hai thằng đến một quán kem gần trường học. chỉ cách đó một quãng mà thôi. Mở cửa đi vào, vừa kịp đặt mông xuống ghế, Luhan đã gào ầm lên.- ANH ƠI, CHỊ ƠI!! CHO EM GỌI ĐỒ- Em gọi gì vậy??- Cho em 1 kem bạc hà, 1 dâu, 1 vani, 1 socola, 1 chanh leo, 1 táo, 1 chuối, 1 xoài, 1 trà xanh, 1 cafe!!! Đấy, xong rồi, em chỉ gọi thế thôi a! chị ghi kịp không??? À -*quay sang Chanyeol*- Mày ăn gì??Chanyeol từ đầu đến cuối mắt trợn tròn, miệng há rộng, ngồi nhìn thằng bạn mà không nói nên lời. mãi sau mới cất tiếng…- Cho em một cốc nước lọc (?!)Luhan trong quá trình ăn uống thấy thằng bạn chỉ ngồi đối diện cắm ống hút mà hút lấy hút để, lòng cảm thấy thương xót cho số phận bi đát của nó đành động lòng mà cho nó….......1 thìa kem- Bỏ thìa tao ra, sao mày cứ ngậm thìa tao mãi thế?*ngơ ngơ*10p sau, Luhan đã thanh toán xong thìa kem cuối cùng.- Chị ơi tính tiền!- Ai trả vậy?- chị bán hàng ngơ ngác nhìn 2 thằng.- Thằng này!- *chỉ qua Chanyeol*- Em hào phóng ghê cơ, bữa nay kem ở cửa hàng toàn loại mới, bạn em gọi mấy vị đắt nhất đó!! ừm, của em hết…..Giá tiền vừa được chị phục vụ thốt ra khiến Chanyeol xỉu lâm sàng- Ê mày!! Dậy dậy, dậy ngay, trả tiền kem! Nhanh – Luhan hốt hoảngChanyeol kiệt quệ rút nốt mấy tờ tiền ăn vặt của mình, run rẩy đưa cho chị phục vụ. Bà chị kia thì không thèm đếm mà còn đang mải ngắm Luhan (=.=). Trên đường về, chanyeol mãi mới mở mồm ra nói được 1 câu- Tao cảm thấy hối hận!- Về việc gì??- Mời mày đi ăn kem!- Mày…mày…mày thật là ích kỉ, ki bo, tao mới ăn được 10 cốc mà đã tính toán bủn xỉn, tao thật thất vọng về mày…*chan yeol mắt rơm tớm*Sau đó thấy điều gì đó không đúng ở đây!- Mày vừa nói gì cơ thằng chó?- chanyeol thay đổi ngay thái độ, mặt hằm hằm sắn tay áo- À..à…à…tao..tao nói gì cơ??- Tao hỏi là mày vừa nói gì??- Tao vừa nói gì cơ??- Tao đang hỏi mày đấy- ừ tao có nói gì đâu.- Mày muốn chết hả?- ừ! Mày muốn chết không??- Bố đấm mày đừng kêu nhé!- ẤY ẤY… anh zai bình tĩnh. Bình tĩnh, đừng manh động, em xin lỗi, xin lỗi. XIN LỖI, AAAAAAAAAAAAAAAA……Chanyeol mới chỉ đặt hai tay lên vai luhan thôi mà nó đã gào ầm cả lên- Tao đã làm gì mày chưa??- Tao xin lỗi- Hơ hơ hơ.. xin lỗi cái gì, tao chỉ đùa mày thôi! Tao đây mà ki bo ích kỉ như mày nói chắc tao cho mày ở đấy rửa bát từ lâu rồi- *cười nham nhở*- Hay ghê! Làm tao hết hồn- Sao??? Mày làm gì sai trái hả??- Không!! Không cóXxxxxxxxxxxxxxxxxxĐó là một buổi tối sấm chớp đùng đùng, mây đen bao phủ (?!), gió thổi mạnh, giật cấp 10, cấp 11, biển động dữ dội.Khi đó…Chanyeol đang ngồi cho 2 chân lên bàn, một tay cầm kẹo mút, một tay di di chuột trên FC EXO.- ảnh Baek đẹp vãi!! Mới preview đã đẹp thế này, có HQ sống sao?? *ôm mặt khóc, tay nhấn chuột không ngừng save ảnh*Và kéo chuột xuống nữa- ủ uôi!!!! Jongin lộ hàng!! *heart attack*Rồi lại kéo xuống nữa. Và…- Gì thế này???“[Fantaken] 131012 Sehun went out with his friend last night”- Ra ngoài ăn với bạn sao?? Chà, đập trai quá đi!!- *miệng lẩm bẩm, tay save ảnh* - Ớ! Khoan… xem nào.. gì thế này… thằng… thằng… thằng…này..là….Chanyeol tia vào từng góc cạnh của thằng lạ mặt kia. Sau một hồi, người nó giật đùng đùng, chân tay run lẩy bẩy.Thằng đó chính là…Đùng…. Đùng… ĐOÀNG!Rẹt… rẹt… bụpTrong nhà tối om, đèn máy tính bỗng tắt ngóm, chỉ còn lại những ánh chớp cứ xẹt qua xẹt lại trên bầu trời, thấp thoáng đôi mắt không lòng đen của Park Chanyeol =))))End chap 5
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me