Fanfiction A Starry Encounter
Ngay khi Tsubasa, Ellee, và Ageha được Majestic Chroniclon dịch chuyển đến căn chung cư cao cấp của Chiba Mamoru thì bất ngờ khi mọi người đều tề tựu đông đủ ở đây. Đập vào mắt họ là thiếu nữ Tsukino Usagi nằm bất tỉnh trên giường đang được một thiếu niên tóc bạch kim chữa thương, Mamoru và Chibiusa ở sát bên, còn Sora với Mashiro bị thương nặng đang ngồi nghỉ trên ghế."Mashiron! Sora!" Ageha hoảng hốt. "Small Lady!" Diana chạy đến bên tiểu Công nương của mình. Các tiểu tiên cũng đã về bên cộng sự của mình, cùng nhau quan sát tình hình. Ellee liền ngay lập tức sử dụng sức mạnh của Majestic Chroniclon chữa thương cho Sora và Mashiro:"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" "Câu đó phải hỏi các người mới đúng!" Minako phản bác, "Tại sao Usagi lại bị thương nặng như vậy?""Làm sao bọn tôi biết được! Bọn tôi bị kẻ thù tập kích ở đền Hikawa, mãi đến giờ mới về lại đây!" Tsubasa đáp trả trong sự giận dữ của mình, không nể nang chút nào đối phương. Khi nghe được ngọn ngành, hội Thuỷ Thủ mới biết rằng kẻ thù đã xâm nhập vào Trái Đất từ lúc nào họ không hay. "Nguy rồi! Hệ thống trong căn cứ của chúng ta không phát hiện ra sự hiện diện của bọn họ!" Luna hoảng hốt. "Giờ phải làm sao đây! Usagi vẫn còn đang bị thương như thế kia." Ami lo lắng. "Quả nhiên dính líu vào với Precure chẳng đem đến lợi ích gì." Haruka nói. "Này! Đừng có mà quá đáng!" Laura bực tức, "Đừng có quên bọn tôi đã giúp mấy chị một tay đấy!"Tiếng ồn khiến cho Arashi ở gần đó như muốn nghẹt thở và bộc phát toàn bộ cảm xúc bị dồn nén mấy ngày qua:"Mấy người im hết cho tôi! Chính tôi là người đã làm cho Sailor Moon bị thương đó! Chỉ vì tôi không tin tưởng bất cứ ai trong đám các người nên đã tự đưa mình vào tròng đó! Precure thì ngây ngô ngờ nghệch, còn Chiến binh Thuỷ Thủ các người thì tự cao, chỉ biết chăm chăm bảo vệ Công chúa Serenity y hệt kiếp trước. Chẳng có ai trong các người xứng đáng với sức mạnh để bảo vệ Trái Đất cả! Mấy người tưởng tôi vui vẻ lắm chắc! Tiểu thư không còn ở đây, thế giới giờ đã thay đổi, chả còn ai để mà tin tưởng được nữa!" Cậu nói rồi liền mở toang cánh cửa chạy ra khỏi căn hộ. Sora và Mashiro thấy vậy liền chạy theo. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh khiến cho không ai kịp hiểu gì. Mamoru thấy tình hình không được ổn nên đành buộc lòng phải mời mọi người rời đi. Tiếng đóng cửa vang lên, Chibiusa lúc này mới dám oà khóc:"Tất cả là lỗi của em! Nếu em không bất cẩn, chị Usagi đã không bị thương nặng như thế này.""Không phải lỗi của em. Chị biết em đã cố gắng hết sức rồi."Đáp lời lại Chibiusa lại là Ageha mà không phải Mamoru khiến cô bé bất ngờ."Sao chị lại còn ở đây?""Tụi chị lo cho Sora, Mashiro, và Arashi nên chưa rời đi được. Chắc họ chỉ ở ngay hành lang chung cư thôi. Em và Diana muốn ăn gì không? Để chị nấu cho." "Cái gì nhẹ nhẹ là được rồi ạ."Ageha xin phép Mamoru mượn phòng bếp để làm một nồi cháo nóng cho những đứa em. Ellee hớn hở kéo tay Chibiusa và Diana vào phòng bếp, còn Tsubasa thì chạy theo sau cố gắng không cô Công chúa bé nhỏ của cậu không nghịch ngợm gì. Helios lúc này đã hoàn thành việc trị thương cho Usagi và báo cáo với chủ nhân của mình: "Thưa Hoàng tử, việc trị thương cho Công chúa đã hoàn tất. Nhờ có Pha Lê Bạc bảo vệ nên cô ấy hiện tại chỉ hôn mê, cơ thể không có thương tích gì nặng. Tôi đã cố gắng hết sức, còn lại phải phụ thuộc vào ý chí của Công chúa và sức mạnh của Pha Lê Bạc." "Vất vả cho cậu rồi, Helios." Mamoru thở dài, "Cậu không định ở lại với Chibiusa sao?"Helios nhìn cô gái nhỏ với mái tóc màu hồng trong nhà bếp thì nở một nụ cười:"Elysion không thể bỏ trống, cần phải bảo đảm Trái Đất đủ sức mạnh để chống chọi lại cái ác. Với lại, những người thừa kế của Cure Noble năm xưa thích hợp ở bên cô ấy lúc này hơn." Helios gửi lời chào rồi biến mất vào không trung. Ageha mang một nồi cháo nghi ngút khói ra mời mọi người. Mùi vị mặn nồng của rong biển hoà vào không khí, tạo cho con người ta một cảm giác thèm ăn. Chibiusa đưa một thìa vào miệng, vị ngọt tan ra trong miệng khiến cô bé tấm tắc khen ngợi. Nhưng rồi, tiểu Công nương chuyển chủ đề:"Tớ thật sự rất ngưỡng mộ cậu đó, Ellee. Khi biến hình thành Cure Majesty, cậu vô cùng mạnh mẽ, uy nghiêm, rất ra dáng của một nàng Công chúa đích thực. Chả bù cho tớ, lúc nào cũng mắc lỗi." "Đừng nói như vậy, Chibiusa cũng đã làm rất tốt rồi mà. Tớ nhìn vậy thôi chứ cũng còn phải học hỏi rất nhiều từ những người xung quanh để có thể trở thành một Công chúa tài giỏi của Sky Land.""Nhưng mà... tớ... tớ đã từng có những thất bại, những sai lầm không thể tha thứ! Có lẽ tớ không phù hợp để làm một Chiến binh Thuỷ Thủ." "Anh em nhà Wright đã mất nhiều năm để tạo ra máy bay, thành công thực hiện ước mơ bay lượn của loài người. Đừng nản chí, hãy hết mình với con đường đã chọn!" Tsubasa đưa ra một lời khuyên đơn giản."Ai cũng có thất bại cả. Bọn chị cũng vậy đó, không chỉ " Ageha tiếp lời, "Nhưng nếu như biết vực dậy sau thất bại và rút ra được bài học cho mình thì sẽ vượt qua được mọi chông gai!" "Small Lady, chúng ta cùng nhau cố gắng nào!" Diana cũng động viên. "Vâng!" Chibiusa sau khi nhận được lời khuyên quý giá thì đã thành công vực dậy được bản thân, ăn sạch sẽ tô cháo do Ageha nấu, và quyết định mạo hiểm một lần với thứ sức mạnh vừa mới chớm nở trong con người mình. "Hỡi Pink Moon Crystal, hãy cho tôi sức mạnh để cứu lấy Sailor Moon!" Cùng lúc này, Sora và Mashiro tìm được Arashi ngồi gục đầu ở một góc gần thang máy ở hành lang. "Arashi, cậu ổn chứ?" Mashiro hỏi thăm."Mấy người vẫn còn bị thương mà..." Arashi bất ngờ, "Sao còn lại ra đây?""Nhờ có Majestic Chroniclon nên bọn tớ đã khoẻ rồi." Sora trả lời, "Bọn tớ lo lắng cho cậu." "Có chuyện gì cứ tâm sự cho bọn mình. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm cách giải quyết." Mashiro an ủi.Cả hai ngồi xuống bên cạnh cậu thiếu niên tóc xanh lục, không nói gì, không thúc ép, chỉ im lặng vỗ về. Arashi chầm chậm cất giọng kể về quá khứ xa vời nhưng vẫn rõ một mồn trong tâm trí cậu như chỉ mới xảy ra ngày hôm qua: "Tôi vốn là nô lệ của một nhà giả kim tên Obsidian. Hắn ta bắt cóc những đứa trẻ mồ côi về, biến họ thành những con rối cho những thí nghiệm điên rồ của gã. Vì sở hữu nô lệ là bất hợp pháp ở Vương quốc Trái Đất thời bấy giờ nên Obsidian bị triều đình truy nã gắt gao. Cuối cùng hắn đã bị bắt còn tôi được tiểu thư Rosaline cưu mang. Tiểu thư từ nhỏ đã phải gánh trên vai trọng trách bảo vệ lãnh thổ phương Bắc của Trái Đất và để có thể giúp được người, tôi đã học tập chăm chỉ để trở thành quản gia, đồng hành cùng người khắp nơi.""Cậu giỏi lắm đó, Arashi! Quản gia chắc phải học nhiều lắm." Sora cảm thán."Cũng không có gì đặc biệt đâu. Tiểu thư mới là người phi thường cơ."Arashi trả lời đơn giản rồi tiếp tục câu chuyện: "Xinh đẹp, mạnh mẽ, nhân ái, hoà đồng, và có trách nhiệm. Người luôn nỗ lực hết mình vì mọi người. Kể cả khi được Rainbow Jewel ban sức mạnh thành Cure Valkyrie, tiểu thư vẫn chiến đấu vì hoà bình và công lý đến cùng. Đến bây giờ, tôi vẫn không quên được khoảnh khắc tiểu thư bị đưa lên giàn hoả thiêu. Bị người người ném đá, bị ả Beryl hành hạ đến mức cơ thể đầy máu, bỏ đói đến gầy trơ xương, và tất cả những gì người gầy dựng đổ sông đổ biển..."Arashi nghẹn ngào, đôi mắt đã nhoè đi từ lúc nào không hay. Hình ảnh ngọn lửa của địa ngục oan uổng nuốt chửng người thiếu nữ lương thiện chỉ mới ở tuổi đôi mươi vẫn in rõ trong tâm trí cậu. "Đến tận phút cuối cùng, tiểu thư Rosaline vẫn luôn lo lắng cho tôi, lo lắng cho Công chúa Serenity, Hoàng tử Endymion, và cả tương lai của Trái Đất. Còn tôi thì không thể làm được gì cho người trong giây phút đó!" Cảm xúc dâng trào khiến cậu thiếu niên tóc xanh lục oà khóc."Mọi thứ hiện tại thật quá xa lạ, tôi không biết tại sao tôi không chết đi, còn ở lại đây để làm gì nữa? Tôi không muốn bị bỏ lại một mình như trước đây!" Sora và Mashiro không nói gì, liền tự động ôm chầm lấy Arashi, truyền cho cậu chút hơi ấm nhỏ nhoi. "Thời gian qua, đã vất vả cho cậu rồi." Mashiro nói. "Cảm ơn cậu, đã chia sẻ điều này với bọn tớ." Sora cũng an ủi. Arashi bất ngờ với cái ôm ấm áp của hai cô gái. Điều này khiến cậu nhận ra rằng chỉ mới gặp nhau được vài ngày nhưng không chỉ hai thiếu nữ này mà còn có cả những người khác vẫn luôn quan tâm, dang rộng đôi tay chào đón cậu, giống như tiểu thư và các bạn của người trước kia. Precure ở thời đại này cũng rất tốt. "Ở một khía cạnh nào đó... hai người rất giống tiểu thư... dịu dàng nhẹ nhàng nhưng cũng rất mạnh mẽ hiên ngang." Sora và Mashiro nở một nụ cười tươi như câu trả lời rằng cảm ơn vì lời khen, không cần khách sáo, đó là việc nên làm, và từ bây giờ chúng ta sẽ sát cánh với nhau để bảo vệ Trái Đất.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me