Fanfiction Fourever You Project
- Ter, thở đi, mày đừng có mà chết trong đám cưới chứ. - North vỗ lưng thằng bạn cùng kí túc xá cũ trong bộ đồ cưới truyền thống của Thái.- Northhhhhh, mày ơiiiiiiii, tao chết mất. Tao không thở nổi. - Easter vừa vuốt ngực vừa nắm thật chặt tay North, cố gắng hít vào thật sâu. - Ở ngoài kia đang làm gì mà ồn ào thế, trời ơi tao nằm ra đây luôn mất. - Thì đang cổng vàng cổng bạc đó, không ồn ào mới lạ. - North trả lời.- Mày nghĩ anh Hill có qua được cổng vàng cổng bạc không. Nhỡ anh Hill không qua được thì sao huhu North ơiii, tao phải làm thế nào bây giờ, tao căng thẳng quá. - Ter nói liến thoắng.- Mày stress quá rồi mày sảng luôn hả, anh Hill mà không qua được cửa của thằng Meow với Phi Phung Tai ý hả, với có anh Tonfah, anh Jo với thằng anh Thit ở đó mà. Thằng anh Thit thì có khi chẳng giúp gì được đâu. Nhưng thằng Meow nó bị anh Fah nắm thóp cỡ đó, ảnh ngoắc cái là nó ngã liền chứ ở đấy mà cửa vàng với cửa bạc. Thằng Dao thì chắc là nó cũng chẳng làm khó gì đâu, mà làm khó mà làm gì cơ? Mà anh Hill đó mày, thấy mày lo bò trắng răng không à. - North thở dài rồi nói tiếp. - Tao nè, tao định kiếm gì khó khó cho ảnh làm, nhưng mà trông mày thế này chắc là tao cũng đòi 3 lần phong bì rồi thôi. Ter đánh thật mạnh vào tay North rồi cằn nhằn. - Mày lại còn dám mở mồm ra đòi phong bì nữa à?- Ơ, chả đòi thì sao, mấy ông anh này vung tiền cho đám cưới thì cứ phải gọi là, không tranh thủ đòi thì đợi bao giờ nữa? Mà cũng phải trả được cái giá cỡ nào thì mới cưới được bạn tao chứ. Lần trước tao còn bắt anh Tonfah ke đầu đó. Tao chỉ đòi mỗi chồng mày phong bì thôi là bớt bao phần khó xử rồi. Nhưng mà nói nhỏ nhé. Anh Tonfah hào phóng lắm. Trong cái phong bì phải nhét cả trăm nghìn ấy. Không biết anh Hill sao. - North vừa xoa chỗ tay bị đánh vừa cười.- Mày đấy, chỉ giỏi bày trò. - Ter giả bộ than phiền, nhưng nói thật là mấy trò đùa nhảm nhí của thằng North cũng làm cậu bớt căng thẳng hơn nhiều. - Đến tao rồi đó, tao là cửa cuối của tất cả mọi người, muốn cưới bạn tao thì cứ phải qua tao mới được. Đợi đi bạn, tao sẽ làm rạng danh tình bạn của chúng ta. - North vỗ ngực nói rồi đi ra ngoài. Không gian xung quanh chợt im ắng hẳn. Ter không biết trái tim trong lồng ngực mình đang đập liên hồi ngay lúc này là vì điều gì, vì hồi hộp, vì lo lắng, hay là vì chờ mong cuộc sống trong tương lai. Liệu mọi thứ có còn như trước đây sau khi hai người kết hôn không, hay có một điều gì đó sẽ thay đổi, nói thật là Ter cũng không biết nữa. Cánh cửa chợt bật mở làm Ter giật mình. Rất nhiều người cùng ùa vào trong phòng cùng một lúc nhưng Ter chỉ nhìn thấy người đang đứng ngay trước mặt mình. Hill quỳ thấp xuống ngẩng mặt nhìn Ter đang ngồi trên giường, anh nở nụ cười mà anh vẫn thường dành cho Ter, nụ cười dành riêng cho cậu. Rồi anh nâng đôi bàn tay đang run rẩy của Ter và nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đó trước khi nắm lấy tay cậu và dẫn cậu ra ngoài. Cứ thế Ter vô thức đi theo anh. Người trước mặt này, vì anh mà cậu đã từng vui vẻ, cũng vì anh mà cậu đã từng khổ đau rồi cuối cùng cũng vì anh mà cậu hạnh phúc rất nhiều. Người ta thường bảo mối tình đầu thường không đến được với nhau. Nhưng mà nhìn đi, cậu và tình đầu đã tiến vào lễ đường luôn rồi. Người sắp trở thành chồng của cậu là anh Hill đó, là anh Hill mà tất cả mọi người đều mơ ước, người lúc nào cũng đứng đầu, giỏi thể thao, là hội trưởng hội sinh viên, là trăng của trường. Rốt cuộc là sao mọi chuyện lại có thể diễn ra thế này được nhỉ, nghĩ tới nghĩ lui Ter cũng không thấy mình có gì đặc biệt để có thể trở thành người đứng bên cạnh anh. Nhưng Daotok từng bảo cậu với anh Hill là định mệnh của nhau. Chắc hẳn là thế rồi, chắc chắn là do định mệnh nên hai người mới có được hạnh phúc như thế này, phải đi làm công đức nhiều thêm thôi, cảm ơn định mệnh nhiều lắm. - Ter... - Giọng của Hill khẽ gọi kéo Ter về với thực tại. Hai người đang ngồi trên bàn lễ để chuẩn bị cho lễ trao nhẫn. Ông bà và bố mẹ hai bên đã ngồi đằng sau hai người từ lúc nào. Trời ơi ngại quá, cậu cứ mải suy nghĩ miên man suốt mà mình đang đi đâu làm cái gì cũng không biết luôn. Hôm nay còn là lễ cưới của bản thân nữa chứ. - Có chuyện gì sao em? - Hill hỏi.- Dạ không ạ. - Ter nhỏ giọng đáp lời. Anh Hill hôm nay đẹp trai quá đi mất, bình thường cũng đẹp trai rồi nhưng mà hôm nay là đặc biệt đẹp trai. Chết dở, cậu lại suy nghĩ linh tinh nữa rồi. Hill lấy một chiếc nhẫn trong hai chiếc được đặt trên chiếc khay vàng bên cạnh. Anh nâng tay trái của Ter lên rồi đeo nhẫn vào ngón áp út của cậu. Ter cũng làm điều tương tự rồi cậu chắp hai tay vái thấp xuống đùi của anh để thể hiện sự tôn trọng. Hill cười nhẹ, anh cũng khép hai tay rồi cúi thấp người xuống định vái lại Ter. Ter luống cuống không biết làm sao, cậu biết anh lúc nào cũng trân trọng mình, nhưng Ter không muốn anh vái ngược lại mình như thế này, cậu đành giang hai tay ôm lấy anh thật chặt. Ter nghe thấy tiếng cười trầm thấp của anh ngay bên tai mình. - Anh yêu em nhé Ter. - Anh nói làm hai tai của cậu đỏ rực, nóng bừng như gặp lửa. - Em cũng yêu anh ạ. - Ter nhỏ giọng đáp lại.Tiếp theo đó là lễ rót nước. Hill và Ter ngồi cạnh nhau trên bục lễ được bày sẵn. Một nhà sư đội lên đầu hai người hai vòng hoa được nối liền với nhau rồi chậm rãi rót nước từ một vỏ ốc xà cừ lớn trong khi đọc kinh chúc phúc. Ông bà và bố mẹ hai bên cũng rót nước vào tay hai người và nói những lời tốt đẹp chúc mừng mối quan hệ của cả hai. Thường thì lễ rót nước sẽ được thực hiện bởi nhà sư và người lớn hai bên, nhưng Ter nghĩ rằng dù sao cũng là một nghi lễ mang ý nghĩa tốt đẹp, Ter cũng muốn bạn bè của mình và bạn bè của anh Hill, những người đã chứng kiến hai người thành đôi cũng làm lễ này để chung vui với hai người. Hill có vẻ không vui lắm, nhưng vì Ter đã muốn thế nên anh cũng không nói gì phản đối. Nhưng Johan và Arthit thì vui ra mặt.- Chúc mừng mày nhé bạn. Chúc cho hai người sẽ yêu nhau và ở cạnh nhau thật lâu. - Tonfah cầm tay Typhoon cùng nhau rót nước lên tay của Hill và Ter. - Hôm nay trông bạn tao đẹp quá trời quá đất luôn, chúc mừng mày nhé. - Phoon hân hoan nói. - Chúc mừng mày. Crush từ cấp 2 luôn nhé, bây giờ thì được thoả lòng mong ước rồi chứ gì. - Johan vừa rót nước vừa cười. - Mày giả vờ nghiêm túc cái gì, đừng tưởng tao không đọc được gì từ cái bản mặt mày. Mày đang đắc ý lắm đúng không. Thôi đấy, mãi mới lấy được đến tay, chúc cho hai đứa yêu nhau dài lâu nhé. - Hạnh phúc nhé bạn tao. Kết hôn rồi thì nghĩ ít thôi, có gì để anh Hill nghĩ hộ cho, dung lượng não ảnh lớn hơn dung lượng não mày nhiều, chia bớt ra cho nhẹ nợ chứ cứ cái gì cũng ôm vào mình hoài làm chi. - North tươi cười nói.- Chúc mừng đám cưới hai người nhé Ter. Mình đã nói Ter với anh Hill là định mệnh của nhau rồi nhỉ? Hãy yêu thương và che chở nhau thật nhiều nhé. - Đây là lời chúc phúc của Daotok. - Ái chà bạn tao, hốc.. à nhầm cua em nó từ cấp ba rồi lại lấy vợ cuối cùng. - Arthit cười lớn trong khi rót nước như đang hắt thẳng vào tay vợ chồng đứa bạn. - Thôi đi được đến bước này thì cũng hết sức chúc mừng cho mày. Mong hai người hãy ở bên nhau thật lâu nhé. Cả cái khoa y khoá bọn anh phải đội ơn em Ter đấy. Thằng Hill nó tập trung tán em nó bớt học đi chứ cái hồi năm nhất môn nào nó cũng cứ 98 99 mãi anh tưởng anh phải thở oxy đến nơi rồi. Đây là cuộc hôn nhân được cả khoa y đại học Chiang Mai tán thành. Nhất mày đấy bạn. Sau khi làm lễ rót nước. Hill và Ter quỳ trước mặt người lớn trong nhà để lạy tạ. - Chúc cho hai đứa hạnh phúc. - Bà nội đặt phong bì tiền mừng vào tay Ter rồi nói tiếp. - Cảm ơn Ter nhé, nhờ có con mà cuộc sống của cháu trai bà mới dễ thở hơn nhiều. Bà chúc mừng hai đứa.- Cái này... cái này là của ông. - Ông nội cũng đặt phong bì tiền mừng và nói. Bà nội đẩy nhẹ tay ông. - Lời chúc mừng thì sao.- À... à... chúc cho hai đứa có nhiều hạnh phúc, không cãi cọ và giận dỗi nhau. Nhớ thường xuyên về nhà chơi nữa. - Ông tiếp lời.- Dạ ông nội. - Ter nở một nụ cười ngọt ngào với người đàn ông lớn tuổi. Lông mày đang cau lại của ông cũng giãn ra, có vẻ trước đó ông cũng căng thẳng không kém hai nhân vật chính đang quỳ bên dưới.- Cuối cùng cũng được ông nội chấp thuận nhỉ, khó khăn biết bao nhiêu. - Tonfah cảm thán.- Mẹ, ông già khó tính bỏ mẹ. Nói thật nhé, tao vẫn không ưa ông nội thằng Hill. Gì chứ bố tao còn không chửi tao như ổng chửi tao nữa. Một con người bên ngoài đẹp trai bên trong nhiều tiền, địa vị xã hội cũng không có điểm nào để chê như tao mà có gì ổng còn không hài lòng không biết mà cấm thằng Hill chơi với tao. Cháu lên đại học rồi còn cấm chơi với người này người kia, kì thấy mẹ. - Johan than phiền. - Cái nết của ổng mà không sửa sớm đi thì đúng là tích nghiệp cho con cháu sau này.- Tao thấy cái mồm mày nghiệp hơn nữa đấy thằng Jo. - Arthit bật cười. - Mày đang rủa bạn bè đấy à. Mày bảo nghiệp tích hết lên người thằng Hill đúng không?- Không, tích hết lên người mày đó thằng Thit. - Johan lườm thằng bạn.- Chúc phúc cho bạn chứ. Bạn mình đâu có dễ dàng gì đâu. - Tonfah cười nói. - Trường hợp này có phải như người ta nói không nhỉ, từ đồng phục đến lễ phục ý, đúng lãng mạn luôn. Chúc mừng bạn mình được như ý. Nói thật là lúc trước tao thấy lo cho nó. Tưởng như là lúc nào nó cũng có thể phát nổ được, giờ thì tốt rồi. - Thằng Hill với vợ nó là từ đồng phục đến lễ phục, còn mày với vợ mày thì sao thằng Fah, từ quần thủng đít đến lễ phục à. Nghe chẳng lãng mạn tí nào. - Arthit nói làm cả hội cùng bật cười.Cuối cùng thì lễ thành hôn của Hill và Easter cũng diễn ra trong tiếng cười va lời chúc phúc của tất cả quan khách đặc biệt là của những người thương yêu của hai người. -------------------------------------------Lời Author:Trả bài trả bài :)))))) Chúc mừng ngày lễ lớn của dân tộc. Tui thì khum có về coi concert quốc gia được nên lại ngồi gõ chữ zậy :DChúc các bà nghỉ lễ zui zẻ ha.
-
-
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me