Fb Hp Ke Hoach Cua Cam Newt Scamander
Newt lao vào tòa nhà đổ nát, đôi chân lướt nhanh qua những mảnh vỡ vương vãi trên sàn gạch sụp. Tim anh đập dồn dập không chỉ vì vội vã mà vì tất cả đang diễn ra quá nhanh, quá hỗn loạn.Mới sáng nay thôi anh vẫn còn đứng trên boong tàu HMS Temeresi, tay giữ chặt chiếc vali, lòng băn khoăn không biết khi đưa chim Sấm Sét về quê nhà xong liệu anh có đủ thời gian để ghé qua trại giống Appaloosa Puffskein như anh vẫn hy vọng.Vậy mà chỉ một cái liếc mắt về phía đám đông trên đường, nơi một người phụ nữ với vẻ mặt nghiêm khắc và giọng rao giảng đầy ám ảnh - Mary Lou gì đó đang thuyết phục mọi người về mối đe dọa từ phù thủy, đã kéo anh vào vòng xoáy không lối thoát.Một cái va chạm thoáng qua với một người phụ nữ lạ mặt tên là Tina Goldstein khiến anh khựng lại, chưa kịp hiểu chuyện gì thì một Muggle với ánh mắt ngơ ngác và chiếc vali đầy bánh xuất hiện va phải anh thêm một cái nữa. Vụ va vào nhau tưởng chừng vô hại đó đã khiến Teddy - con Niffler lém lỉnh trong vali anh trốn thoát, và thế là anh phải bắt đầu một cuộc rượt đuổi khắp ngân hàng.Trong lúc tìm kiếm anh đã đánh rơi một quả trứng Occamy mà không hề hay biết, còn người đàn ông Muggle mà anh đã va chạm lúc ban đầu, với lòng tốt tự nhiên của một người thợ làm bánh, lại nhặt nó lên, đến khi nó nứt ra thì mọi chuyện đã vượt khỏi tầm kiểm soát.Sự việc lại tiếp diễn theo chiều hướng tệ đi với một cú Độn thổ vào hầm ngân hàng, một cuộc đối đầu với người quản lý, một cú trói toàn thân và lời xin lỗi chưa kịp nói hết, rồi người đàn ông Muggle lại chạy trốn cùng chiếc vali không đúng, còn anh thì bị bắt gặp bởi Tina một lần nữa, lần này là kéo thẳng về MACUSA và đưa anh đến trước mặt Seraphina Picquery.Cuộc điều tra diễn ra chóng vánh đầy nghi ngờ, chiếc vali bị mở ra với những ổ bánh thay vì sinh vật và rồi tất cả chỉ còn là một mớ hỗn độn càng lúc càng phức tạp.Anh phải tìm ra chiếc vali của mình.Quay về hiện tại, Newt đã tìm thấy căn phòng đổ nát nhất, nơi có vẻ phù hợp nhất với hiện trường đầu tiên. Nó nằm trên tầng cao hơn, và anh phải leo thêm một đoạn cầu thang nữa mới tới được.Một nỗi sốt ruột dâng lên trong lòng khi anh nghĩ đến các sinh vật của mình đã thoát ra ngoài và chúng đang bị kẹt trong một địa hình xa lạ, bị bao vây bởi hàng triệu sinh vật nguy hiểm nhất trên hành tinh này - con người.Càng đến gần, Newt càng ngạc nhiên phát hiện ra bức tường đổ nát bên cạnh mình đang dần chuyển động. Từng mảnh vỡ, từng vết nứt như được hút về vị trí cũ và liền lại với tốc độ chóng mặt như thể có ai đó đang dùng phép thuật để sửa chữa. Sự việc diễn ra nhanh đến mức khiến anh phải sững sờ.Khi đứng trước cánh cửa, Newt gần như không tin vào mắt mình. Mọi thứ đã được phục hồi như chưa từng có vụ hỗn loạn nào xảy ra.Và rồi, anh nhìn thấy một thân ảnh vừa xa lạ vừa quen thuộc, Harry đang cúi người đóng lại chiếc vali của anh.Chỉ vài phút trước, Harry đang tản bộ trên phố thì tình cờ bắt gặp một đám đông đang tụ tập bàn tán náo nhiệt ở cuối con đường.Một sĩ quan cảnh sát thông báo rằng đây chỉ là một vụ nổ khí gas, lại thêm một trong chuỗi những vụ việc tương tự xảy ra gần đây. Harry nhớ mình đã đọc được tin này trên báo ngay ngày đầu tiên cậu đến thành phố.Nhưng giữa đám đông, một gã lang thang nồng nặc mùi rượu lại phản đối kết luận đó. Gã lẩm bẩm với vẻ nửa say nửa tỉnh rằng nguyên nhân không phải là khí gas mà là một con vật khổng lồ giống hà mã.Tiếng ồn ào xung quanh nhanh chóng nhấn chìm lời gã, chỉ có mình Harry đứng gần là nghe rõ.Linh cảm trỗi dậy. Harry cảm thấy sinh vật mà gã nhắc đến rất có thể có liên quan đến Newt.Không nói không rằng, cậu khẽ liếc nhìn gã và âm thầm thi triển một Bùa Quên Lãng.Ngay lập tức, ký ức của gã bị điều chỉnh. Gã ngơ ngác trong giây lát, rồi bắt đầu hăng hái nhập cuộc bàn luận về vụ nổ khí gas như chưa từng nói gì khác.Harry lúc ấy mới yên tâm rời khỏi đám đông và len lỏi tiến vào dãy nhà đang bị nghi ngờ là hiện trường vụ nổ.Trong căn phòng bị tàn phá nặng nề nhất, cậu phát hiện một người đàn ông đang ôm cổ rên rỉ bên cạnh một chiếc vali mở toang.Harry lập tức cúi xuống kiểm tra vết thương cho người đàn ông. Chính vì vậy, cậu đã bắt gặp kẻ gây rối, một con Chuột biển. Nó la hét gầm gừ rồi hung hãn tập kích Harry. Nhưng khi nó nhìn thấy Harry, bằng một thế lực nào đó, nó bỗng im thin thít và ngừng cựa quậy để yên cho cậu tóm nó đặt vào vali. Newt chạy đến nơi, thì vừa đúng lúc Harry đã hoàn tất việc đóng chốt chiếc vali.Nghe thấy tiếng động rất khẽ gần cửa, Harry cảnh giác ngẩng lên và khi thấy rõ người đang đứng đó là ai, một nụ cười rạng rỡ liền hiện ra trên gương mặt cậu."Newt!" cậu reo lên, giọng chứa đầy niềm vui mừng.Newt sững lại. Cảm xúc dồn nén suốt bao tháng ngày bỗng vỡ òa trong giây lát. Anh bước nhanh về phía trước, không chút do dự ôm chầm lấy Harry.Harry hơi khựng lại vì bất ngờ, nhưng rồi cậu cũng vòng tay ôm lại, thật chặt."Harry..." Newt khẽ thì thầm.Nhưng khoảnh khắc đó bị phá vỡ bởi tiếng hô cất lên từ phía sau."Chuyện gì đang xảy ra ở đây?"Tina xuất hiện nơi ngưỡng cửa, ánh mắt cảnh giác quét một lượt khắp căn phòng. Khi ánh mắt cô dừng lại ở Harry, giọng cô trở nên gay gắt: "Cậu là ai?"Newt lập tức buông Harry ra và bước lên một bước, đứng chắn giữa cậu và Tina. Anh bình tĩnh trả lời, "Cậu ấy là bạn tôi."Tina nhướng mày, không giấu được vẻ nghi ngờ: "Anh còn có cả đồng bọn?"Harry nhướn mày ngạc nhiên. Cậu mở miệng định nói gì đó thì một tiếng rên rỉ khẽ vang lên từ phía người đàn ông đang ngồi dựa vào tường.Người đàn ông đó đã bị lãng quên trong một lúc, giờ đây đang yếu ớt giơ tay vẫy nhẹ để nhắc nhở rằng anh ta vẫn còn ở đây và cần được giúp đỡ. Người đàn ông tên là Jacob Kowalski.Harry lập tức quay sang nói với Newt, "Anh ấy bị Chuột biển cắn. Tôi đã sơ cứu rồi, nhưng anh nên xem lại vết thương cho chắc chắn."Newt cúi xuống, nhẹ nhàng kiểm tra vết thương trên cổ Jacob. Vết cắn của Murtlap tuy đã được Harry sơ cứu tạm thời, nhưng khu vực đó vẫn sưng đỏ và có dấu hiệu viêm, cho thấy nọc độc vẫn chưa được trung hòa hoàn toàn."Tôi sẽ chế thuốc giải cho anh ta uống." Newt lẩm bẩm, tay đã lần tìm tới chiếc vali."Tôi sẽ xoá ký ức của anh ta sau khi chữa trị xong." Newt không quên nói với Tina. Nhưng Tina lập tức phản đối, giọng nghiêm khắc: "Không được."Newt ngẩng đầu lên, nhíu mày khó hiểu: "Nhưng lúc trên đường tới đây, cô còn trách tôi vì không xóa ký ức của anh ta.""Chúng ta cần anh ấy làm nhân chứng." Tina đáp lại, giọng lạnh như thép.Ngay khi lời vừa dứt, Jacob bất ngờ rên thêm một tiếng nữa hòng cắt ngang cuộc cãi vả của hai người."Chúng ta cần rời khỏi đây ngay." Tina nói một cách dứt khoát. Không chờ ai đồng ý, cô nắm lấy tay Jacob, rồi giật mạnh tay áo Harry ngay lúc cậu còn đang thả trôi linh hồn của mình theo một dòng suy nghĩ nào đó."Tôi có làm gì đâu?" Harry ngơ ngác, nhưng đôi mắt lại nhanh chóng lấy lại sự tỉnh táo."Nắm lấy anh Scamander đi, tôi sẽ độn thổ." Harry không do dự thêm giây nào nữa mà lập tức túm lấy cánh tay Newt và giữ chặt lấy như thể cậu sợ anh sẽ bị bỏ rơi nếu chậm một nhịp.Và thế là, trong tích tắc, cả bốn người biến mất.Không ai trong số họ để ý rằng, phía sau một bức tranh lệch lạc treo trên tường, có một hốc nhỏ đang phát ra ánh sáng nhấp nháy. Niffler đang say mê với kho báu tự tạo, đôi mắt nó lấp lánh như hai hòn đá quý khi nó nhét thêm một viên ruby đỏ vào cái túi không đáy của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me