TruyenFull.Me

Freenbecky Nghiet Duyen

_ Thả đứa nhỏ ra khi tôi vẫn còn bình tĩnh nói chuyện với cô
_ Cô...

Khí thế của Freen khiến người phụ nữ có phần dè chừng mà trao trả "đồ" về bên "chủ" của nó.

_ Umm, tới nhà chưa aaaa

Beck ở trong lòng cô mà cứ nói bóng nói gió, linh tinh đủ điều.

Giờ "xử" sao đây? Freen đặt em trong lòng mà cứ muốn chửi cho một trận rồi đánh cho mấy phát nhưng thôi...nhóc con giờ đã 18, cái tuổi bốc đồng và hời hợt nhất đời nên khó tránh bị cám dỗ bởi những thứ ăn chơi xa xỉ, cứ từ từ mà dạy dỗ.

Về nhà, cô ân cần bế đứa nhỏ về giường, thay cả đồ rồi đắp chăn lại cho em. Định bước khỏi giường thì một lực kéo cực mạnh khiến Freen mất thăng bằng ngã nhào vào lòng người đang say men kia.

Nhìn đứa trẻ lúc ngủ cùng gương mặt xinh đẹp kia cứ như quyến rũ mời chào người khác vậy. Vô thức Freen đỏ ửng mặt ngượng ngùng vì bây giờ 2 đứa đang ở rất gần nhau, nhích thêm một ít là môi chạm môi mất.

_ Aaaa

Lực mạnh khủng bố kia một lần nữa đè nén cả người khiến cô chỉ trong phút chóc đã nằm yên vị bên dưới đứa nhỏ kia. Becky càng lớn càng cao to rắn rỏi, thêm cái lực tay quá mạnh khiến Freen không tài nào chống lại được.

_ Umm...!!!

Nhanh như một cơn gió, Becky cúi gập người gặm nhắm lấy đôi môi của cô mà mút mát. Freen dùng sức bật lại, dãy nãy nhưng đều bất thành. 2 tay đều bị người kia khoá chặt cả rồi. Cứ thế cô bị cưỡng hôn liên tục, hết mút môi thì lại đưa lưỡi vào liếm láp rồi dần xuống cả cổ và tai. Cơ thể bị khiêu khích khiến Freen nóng đến tột độ, mô hồi của lấm tấm trên trán

Bất lực không thể làm gì hơn, cô đưa chân đá một cú vào bụng khiến Becky trong men say đau đớn mới chịu buông tha cho cánh môi đã sưng tấy tự bao giờ

_ Xin...xin lỗi nhóc....

Freen ngượng chín mặt đưa tay che đi vì quá xấu hổ. Không dùng biện pháp mạnh không biết bây giờ đã tiến đến đâu nữa
-------------------------------------------
[ Sáng hôm sau ]

_ Aaaaa đauuu

Hành động vô thức của bản thân đêm qua tất nhiên Becky không thể nào nhớ nỗi. Đầu cứ nhứt không thôi vì uống rượu quá nhiều đã vậy cái bụng cũng đau theo từng cơn khiến em mới mở mắt đã như người liệt toàn thân vậy

_ Này nhóc uống đi

Freen mang đến cho nhóc con một ly trà gừng giải rượu và cả thuốc giảm đau cho cái bụng do chính bản thân mình gây nên. Becky không nghi ngờ hay hỏi han gì vì từ trước đến nay em luôn tin tưởng mọi điều di mang đến cho mình mà ngoan ngoãn uống cả nước và thuốc

_ À mà dì Freen

Becky theo phản xạ nắm lấy tay cô kéo lại gần. Sự đụng chạm này làm Freen nhớ đến cảnh tượng đêm qua nên ngại ngùng rút tay lại.

_ C-chuyện gì...?
_ BecBec về đây bằng cách nào vậy ạ?
_ À...dì đưa nhóc về
_ Sao lại là dì? Heng đâu?

Đêm qua mang theo tâm trạng sốt ruột nên Freen bám đuôi chiếc xe của Heng tới quán bar, thấy Becky bị người phụ nữ kia dẫn đi thì đã nhanh chóng đưa em về nhà mà quên để ý đến Heng.

_ Um vậy thôi giờ cháu sửa soạn đến trường
_ Xuống ăn sáng đã, dì chuẩn bị cho BecBec cả rồi
_ Aaaaa dì Freen mãi đỉnhh!!

-------------------------------------------
Từ trước đến nay là vậy. Freen luôn là người dì dịu dàng, ân cần quan tâm chu đáo hết mực cho em. Tuy nhà không khá giả mấy nhưng Freen luôn dành trọn những điều tốt đẹp nhất cho đứa cháu của mình.

Bữa sáng thức dậy liền có đồ ăn, chiều về có sẵn nước ấm để tắm và một bàn đồ ăn thịnh soạn. Tối về phòng thì được dì dọn dẹp ngăn nắp sạch sẽ tự bao giờ.

Đôi lúc, Becky ngốc nghếch từng nghĩ chỉ mới là cháu mà đã được sắp xếp chu toàn thế này không biết làm "nữa kia" sẽ trông thế nào nhỉ?

-------------------------------------------
_ Dì Freen nè
_ Hm?

Becky đang dùng bữa sáng ngon lành thì như nhớ được thứ gì đó mà lên tiếng hỏi

_ Dì cũng hơn 30 rồi, định nuôi BecBec tới già ạ?
*Nhăm nhăm nhăm, đồ ăn ngon quáaa
_ Hm?
*Nay lạ vậy ta? Không phải muốn cưới mình sao?

Freen cười khúc khích, vờ để tay lên cằm nhìn ra nơi khác suy nghĩ đăm chiêu khiến Becky ngồi trong sốt ruột

_ Dì đã có phần còn lại của đời mình rồi ấy chứ
_ Hả!?

Em giật nãy người, chiếc muỗng đang cầm trên tay cũng theo đà rơi xuống bát.

_ Hì hì có điều hiện tại người ấy không thể ở bên dì
_ Sao...sao dì không nói cho BecBec biết?
_ Nhóc có hỏi dì bao giờ ?

Freen tủm tỉm cười trong khi Becky cứ chau mày lại khó chịu. Rồi thoắt cái nó dừng dùng bữa mà lấy cặp phóng tót ra ngoài đi học. Người ta dỗi thật rồi!!

-------------------------------------------
Keng Keng

Cùng lúc đó, một chiếc xe đen bí ẩn đang lao với vận tốc kinh ngạc phóng thẳng đến hướng nhà Freen và Becky....

" Sau đây là bảng tin thời sự buổi sáng

Đêm hôm qua, một vụ hoả hoạn có quy mô vô cùng khủng bố đã làm đỗ sập cả một khu chung cư ở phố Chiang Mai và không ai có thể thoát thân được.

Sau khi điều tra sơ bộ cảnh sát kết luận đây không phải chỉ là một tai nạn thông thường mà là do một người lạ mặt gây nên

Đêm qua tên thủ phạm này vô tình để lọt mình vào camera. Vì là ban đêm, thêm cả việc hắn mặc cả trang phục màu đen nên rất khó nhận diện. Điều duy nhất chúng tôi có thể tin chắc rằng hắn ta có một vết sẹo ngay tay trái khi vô tình để lộ trong lúc di chuyển

Ngoài ra theo thông tin được biết, tình trạng này rất giống với vụ cháy của 12 năm trước tại một khu chung cư, kết quả tất cả người dân sinh sống ở nơi ấy cũng đều không toàn thay. Duy chỉ có một đứa trẻ còn sống nhưng đến giờ vẫn không biết tung tích ra sao.

Cảnh sát nghi ngờ rằng, có phải thủ phạm bí ẩn của vụ cháy 12 năm trước lại quay trở lại rồi hay không? "

Xẹt xẹt

Cạch

_ Chậc, một đám ngu ngốc

Cái người ngồi trên chiếc xe bí ẩn kia lên tiếng trách móc
-------------------------------------------

_ Chị đại, chị biết tin gì chưa?

Trong trường, Becky cả buổi như người mất hồn suy nghĩ mãi về chuyện hôm sáng. Rốt cuộc người nào khiến dì yêu say đắm đến độ đợi chờ ngần ấy năm?

_ Đêm qua có cháy đó chị!
_ Cháy!???

Giờ lại có thêm một tin tức sốt dẻo khác được Nam truyền miệng đến khiến em vô cùng chăm chú lắng nghe. Cả đám bạn còn lại cũng nhiều chuyện tụ lại hóng hớt...
-------------------------------------------
Cành cành cành

Cành

Chiếc xe bí ẩn cuối cùng cũng đến nơi mà nó cần. Một người phụ nữ lạ mắt bước đến, cô ta không bấm chuông mà gõ tay vào cửa khiến nó phát ra những âm thanh vô cùng khó chịu.

Freen đang dọn dẹp nhà cửa thì tháo vác được điều bất thường. Tiến lại cửa, cô không trực tiếp mở cửa mà áp mắt vào lỗ kính nhỏ trên cửa để xem dung mạo của kẻ bí ẩn kia.

_ Cái!??? Quái!???

Một người nào đó khiến cô giật mình đến độ mất đà té bệch xuống đất. Người bên ngoài nghe được tiến động thì lại sốt sắn gõ cửa mạnh và nhanh hơn.

Freen cố trườn người dậy mở khoá thì kẻ kia liền lao vào thật nhanh, khoá cửa lại rồi ôm trầm cô vào lòng. Cô có hơi sợ hãi, đôi mắt long lanh muốn khóc nhưng không cự tuyệt sự động chạm này.

_ Chị...còn sống...!?

Mọi người tutu đợi tui nha, tui vẫn chưa biết cốt truyện nó sẽ đi về dou nữa=))))))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me