Full Quyen 2 Toi Streamer Bang Nhan Sac Donate Di
Sau khi kết thúc hoạt động, Lâm Tuế ra khỏi hội trường.Cô dùng điện thoại trên nền tảng Âm Phù của mình, báo bình an cho fan hâm mộ trong nước.Sau đó, cô nhìn hai anh em trước mặt, không hiểu sao sắc mặt có chút kỳ lạ."Sao thế? Em vừa làm trò hề trên sân khấu à?" Lâm Tuế có chút khó hiểu hỏi.A Phục không nói gì, Phù Khê giật giật khóe miệng, "Em còn lo làm trò hề trên sân khấu á?"Chuyện tấu hề em làm có ít đâu!"Khụ..." Lâm Tuế khẽ ho một tiếng, vỗ vỗ mặt mình, "Dù sao ra nước ngoài là mang theo quốc tịch rồi, con gái phải giữ mặt mũi chứ!"Phù Khê: "..."Thật sự không ngờ Lâm Tuế lại nghĩ như vậy.Trong nước làm gì cũng được, ra nước ngoài phải đặc biệt chú ý hình tượng.Điều này cũng khiến fan hâm mộ thấy được một mặt khác của Lâm Tuế.Phải nói là, cô có thể hot đến bây giờ, quả thật là xứng đáng.Phù Khê huých khuỷu tay vào A Phục bên cạnh, nhỏ giọng nhắc nhở, "Em nói gì đi chứ!"A Phục đẩy hắn một cái, "Đi nhanh thôi, tài xế đợi lâu rồi."Phù Khê: "..."Đồ gỗ mục không khắc nổi!...Trên xe, Lâm Tuế ngồi ở ghế phụ, nghịch điện thoại, dường như đang nhắn tin với ai đó.Phù Khê và A Phục ngồi ở ghế sau nhìn nhau.Không ngồi yên được, Phù Khê hơi nhổm người, vươn cổ muốn nhìn trộm xem Lâm Tuế đang nhắn tin với ai.A Phục đỡ trán, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, có chút không nỡ nhìn thẳng.Hắn biết Phù Khê lo lắng chuyện của mình, nhưng cũng không cần lo lắng đến vậy.Cảm giác hoàn toàn là hóng hớt không chê chuyện lớn.Tài xế ở phía trước nhắc nhở: "Sếp, coi chừng đầu."Lâm Tuế đột nhiên quay đầu nhìn Phù Khê đang nhìn trộm màn hình điện thoại của mình.Sợ đến mức Phù Khê theo bản năng đứng thẳng người, đầu trực tiếp đụng vào nóc xe.Phù Khê: "..."Nghiệp chướng thật!Lâm Tuế lấy làm lạ, "Anh người nhà... cũng muốn vào nhóm?"Phù Khê: "?"Trên điện thoại của Lâm Tuế dán miếng chống nhìn trộm, hắn không nhìn thấy gì cả.Nhưng cô đã nói như vậy, chứng tỏ cô đang nhắn trong nhóm chat.Vậy thì tốt, không phải đang nhắn tin riêng với người lung tung là được.Hắn hắng giọng, ngồi trở lại vị trí, nghiêm chỉnh nói: "Tuy rằng vì công việc, anh không thường xuyên đến phòng livestream của em, nhưng mỗi lần đến phòng livestream của em, anh đều donate không ít đúng không? Có phải em nên kéo anh vào nhóm từ lâu rồi không?""Hmmmm..." Lâm Tuế mím môi, đảo mắt, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ gì đó.Phù Khê thấy vẻ mặt này của cô, lập tức hăng hái, "Anh không được vào?"A Phục bên cạnh vỗ hắn một cái, dường như muốn nhắc nhở gì đó.Phù Khê bất mãn nói: "Em vỗ anh làm gì? Chúng ta nói chuyện bằng lương tâm nhé, mỗi lần vào phòng livestream của em bị em dụ donate, anh có nói gì đâu. Lần trước em và Phong Lưu hợp lại lừa tiền của anh, anh cũng không tìm các em tính sổ! Bây giờ bảo em kéo anh vào nhóm, em còn do dự? Em tự nói xem, như vậy có đúng không?"Lâm Tuế gãi đầu, "Đúng là không đúng lắm, vậy em kéo anh vào nhé.""Vậy còn được."Phù Khê hừ nhẹ một tiếng, lấy điện thoại của mình ra, liếc nhìn WeChat."Nhóm chat ở đâu thế?"Lâm Tuế: "Ở trong hòm thư Âm Phù.""Ồ, còn bảo vệ sự riêng tư WeChat của mình ghê cơ."Phù Khê mở phần mềm Âm Phù trong nước của mình, trong hòm thư nhìn thấy một tin nhắn.[Lâm Tuế mời bạn tham gia nhóm "Lâm Trứng Bự" thích mặc đồ nữ.]Phù Khê: "?"Giây tiếp theo, giọng điệu trêu chọc của Lâm Tuế phía trước truyền đến, "Em không ngờ, anh lại thích đồ nữ đấy, thì ra anh người nhà là như vậy."Lời này vừa nói ra, tài xế bên cạnh cũng ném cho sếp nhà mình ánh mắt kinh ngạc.Phù Khê: "... Em đang nói gì trong nhóm của người ta vậy!"Hắn còn tưởng là nhóm fan của cô chứ.Lâm Tuế giải thích: "Gần đây không phải đang hoạt động ở nước ngoài sao? Anh Trứng cũng muốn mở rộng thị trường nước ngoài, cho nên bàn sơ qua về trang phục tham gia hoạt động."Cô với Lâm Trứng Bự hợp tác bao lâu rồi, có nhóm chat nội bộ của công ty hắn thì có gì lạ đâu?A Phục bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở: "Em ấy không có nhóm fan."Trước kia có một cái đều đã giải tán rồi.Bây giờ có thể thêm vào cơ bản đều là mấy nhóm chat công việc.Vừa rồi đã muốn nhắc nhở hắn rồi.Trong WeChat thì có một nhóm bạn bè thân thiết, tiếc là Lâm Tuế không phải chủ nhóm, cô không kéo người được.Phù Khê nghiêng đầu nhìn A Phục: "Vừa nãy sao em không nói?"A Phục: "..." Sao hắn lại có một người anh trai không thèm nói lý như vậy chứ!Lâm Trứng Bự trong nhóm thấy Phù Khê được mời vào, đã từ kinh ngạc ban đầu biến thành bình tĩnh.Sau đó bắt đầu hoan nghênh Phù Khê, đồng thời hỏi có khả năng hợp tác một phen không?Dù sao công ty của Phù Khê ở nước ngoài mà.Phù Khê: "..."Đám người này đúng là túm được hắn là vặt lông.Nhưng vừa rồi hắn không kích động như vậy, cũng sẽ không xảy ra chuyện này.Trước cứ cứng đầu ứng phó hai câu đã....Phù Khê cho Lâm Tuế ở nhờ biệt thự riêng của mình, còn mình và A Phục ở trong khu chung cư bên cạnh.Hai người đưa Lâm Tuế đến trước cửa biệt thự trước, sau đó mới chuẩn bị về nhà.Sau khi Lâm Tuế xuống xe, Phù Khê đẩy A Phục xuống theo.A Phục lảo đảo một cái, suýt chút nữa quỳ xuống trước mặt Lâm Tuế.Hắn quay đầu trừng mắt nhìn Phù Khê đang ngồi trên xe, đã khóa cửa xe lại.Quá đáng lắm rồi!"Đã bảo không cần đưa, sao còn đi xuống theo?" Lâm Tuế đỡ hắn một cái.A Phục có chút xấu hổ, không ngẩng đầu lên nói: "Anh nói cho em mật mã mở khóa."Lâm Tuế nhướng mày, "Ồ, quên mất cái này."Hai người đến trước cổng biệt thự.Phù Khê và tài xế trong xe đều ghé vào cửa sổ xe, vươn cổ nhìn về phía đó.Phù Khê: "Anh thấy A Phục lần này có tỏ tình được không?"Tài xế nghiêm túc phân tích, "Tôi thấy khó đấy."Phù Khê liếc hắn một cái, "Miệng quạ đen!"Tài xế: "Chủ yếu là... với tính cách của thiếu gia, bên cạnh có người nhìn, chắc chắn là cậu ấy không nói ra được."Phù Khê: "Ý anh là tôi cản trở hả?"Tài xế đính chính: "Không phải sếp, là chúng ta."Phù Khê: "..."Hắn im lặng một lát, đột nhiên ngồi trở lại vị trí, "Đi, về nhà."Tài xế kinh ngạc, "Bây giờ?""Chính là bây giờ!"Vì có thể để A Phục thoải mái bày tỏ tâm ý của mình, đến hóng hớt Phù Khê cũng không thèm.Một người anh trai tốt như hắn tìm đâu ra?Tài xế: "..." Tội nghiệp thiếu gia quá...."Anh có tìm được đường về nhà anh trai anh không?"A Phục đang mở mật mã cổng lớn, đột nhiên nghe thấy Lâm Tuế hỏi mình như vậy.Hắn theo bản năng trả lời: "Sao thế?"Lâm Tuế: "Anh của anh lái xe đi rồi.""???" A Phục đột ngột quay đầu lại.Đến bóng xe bên đường cũng không thấy.Cái tên Phù Khê này...Quá đáng lắm rồi!"Anh... anh ấy là người như vậy, em đừng để ý..." A Phục mấp máy môi, vẫn giúp Phù Khê giải thích một câu.Lâm Tuế bình tĩnh nói: "Phù hợp với ấn tượng rập khuôn của em về anh ấy, ngứa đòn ghê."Cô và A Phục đến hôm qua, tối qua ở khách sạn, lần đầu tiên nhìn thấy Phù Khê, hắn còn ra vẻ lắm.Một bộ dáng tổng tài bá đạo lịch sự đối đãi với người khác.Lâm Tuế còn suýt chút nữa cho rằng mình nhận nhầm người rồi.Hôm nay hắn trở lại bình thường, ngược lại khiến Lâm Tuế có một chút cảm giác quen thuộc.Không hố em trai thì không phải là anh người nhà rồi.A Phục: "..."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me