TruyenFull.Me

Geminifourth Graue Liebe Tinh Yeu Mau Xam

Ngày hôm sau Gemini đem tấm thân đau nhức đi xuống phòng ăn, bình thường thì xung quanh Don nếu không có vệ sĩ thì trong biệt phủ vẫn sẽ có người giúp việc, quản gia hay gì đó nhưng hôm nay thì không thấy ai. Căn biệt thự rộng lớn bỗng trở nên yên lặng. Chỉ có phòng bếp là đang lạch cạch phát ra âm thanh

Gemini nhìn vào gian bếp rộng lớn, chỉ thấy bóng lưng quen thuộc, người đó còn đang đeo tạp dề, dải nơ nhỏ gọn ôm lấy eo thon, Gemini kinh ngạc la lớn : "Don! Anh làm gì ở đây?"

Fourth chỉ quay lại nhìn Gemini một cái rồi nhanh tay thuần thục nhấc chảo ra khỏi bếp

"Tỉnh rồi thì lấy chén ra đi, không đến mức không lấy được chén chứ?"

Gemini vẫn đứng yên như thể đây chỉ là một giấc mơ: "Tôi lấy được, nhưng khoan đã...tại sao anh lại nấu cơm. À không....tại sao anh lại biết nấu cơm?"

Fourth tự mình bưng hai đĩa đồ ăn gọn gàng đẹp mắt đến chiếc bàn nhỏ cạnh bếp, sau lại ngồi xuống nhìn chằm chằm vào Gemini. Gemini không nhận được câu trả lời thì thôi đành phải lủi thủi vào trong bếp đem chén ra

Gemini đặt chén xuống bàn rồi kéo ghế ngồi đối diện Fourth. Mùi thơm từ món ăn bốc lên làm kích thích chiếc bụng đói meo của Gemini, nhưng cậu vẫn giữ lại chút ít ỏi lý trí chưa động đũa mà chỉ nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mặt.

Fourth nhận lấy chén ăn một cách bình thản, động tác gọn gàng, chuẩn mực như thể trên bàn chỉ có mỗi hắn đang ăn cơm. Trong một thoáng, Gemini cảm thấy khung cảnh này có chút lạ lẫm nhưng lại không nói rõ được là lạ lẫm ở chổ nào.

Cậu cầm đũa, gắp một miếng thức ăn cho vào miệng, vừa nhai vừa nhìn Fourth. Hương vị vừa vặn, không quá đậm cũng không nhạt, hoàn toàn phù hợp với khẩu vị của cậu. Gemini nhướn mày, có chút bất ngờ.

"Anh biết nấu ăn thật nè!"

Fourth không ngẩng lên, chỉ nhàn nhạt đáp: "Ăn của em đi!"

Gemini cười cười, lặng lẽ ăn thêm vài miếng. Một lúc sau, cậu mới lên tiếng hỏi: "Mà...những người khác đâu? Như Dunk hay Joong ấy"

Fourth phải nhai nuốt hết thức ăn trong miệng thì mới hờ hững đáp: "Bay đến Nga trước để chuẩn bị cho cuộc họp"

Gemini tò mò : "Cuộc họp?"

Fourth buông đũa, chống một tay xuống bàn nhìn vào Gemini : "Em không học quy tắc nghiêm túc đúng không?"

Gemini cười hì hì, gãi gãi má : "Thì có ai cho học đâu, tôi bị đưa đi làm nhiệm vụ nè anh nhớ chưa?"

Fourth không nói gì, lại tiếp tục ăn. Căn phòng rơi vào yên lặng một lúc, chỉ còn tiếng bát đũa chạm vào nhau khe khẽ.

Gemini lùa xong chén cơm cuối cùng, đợi Fourth đặt chén xuống lần nữa, cậu lên tiếng : "Tôi hỏi một điều được không?"

Fourth liếc nhìn cậu, ra hiệu cho cậu tiếp tục : "Tên thật của anh là gì vậy?"

Fourth thoáng dừng lại một chút nhưng không có vẻ gì là bất ngờ. Anh đặt đũa xuống, tựa lưng vào ghế, bình thản đáp: "Đừng hỏi những gì em không nên biết."

Gemini không hề nao núng, ánh mắt vẫn hiện rõ sự tò mò muốn biết

"Chẳng phải bảo là nếu tôi có đủ khả năng thì tôi sẽ có được anh hay sao? Bây giờ ngay cả tên thật của anh, tôi cũng không biết thì làm sao tôi có được anh!"

Fourth im lặng nhìn cậu một lúc lâu. Trong đôi mắt sâu thẳm ấy có điều gì đó thoáng qua, nhưng rất nhanh, hắn dời mắt đi.

"Nếu em thực sự muốn có được ta như thế..." - Fourth chậm rãi lên tiếng: "Khi không có ai khác, em có thể gọi ta là Fourth - Fourth Nattwat Jirochtikul."

Gemini chớp mắt, như không tin vào tai mình: "Cho tôi biết thật hả?"

Fourth nhấc ly nước lên, nhấp một ngụm: "Tùy vào em có muốn gọi hay không"

Gemini mỉm cười. Một cái tên... một bí mật nhỏ, nhưng cũng đủ khiến lòng cậu dâng lên một cảm giác kỳ lạ.

"Fourth hả?" - Gemini lặp lại, rồi cười tít mắt: "Nghe cũng không tệ."

Fourth chỉ liếc cậu một cái rồi đứng lên khỏi bàn ăn, như thể chuyện này chưa từng xảy ra. Nhưng Gemini biết, có điều gì đó vừa thay đổi, giống như một sự tin tưởng nhỏ bé, mà cậu chắc chắn sẽ trân trọng.

Gemini đuổi theo Fourth : "Fourth! Chúng ta luyện bắn súng đi, ở đây có chỗ để luyện không?"

Fourth nhìn cậu một lúc lâu, như đang đánh giá xem câu nói này có bao nhiêu phần nghiêm túc. Rồi hắn đứng dậy: "Đi theo!"

Cả hai đi ra sân vườn phía sau biệt thự, phía sau có một chiếc lồng kính trong suốt, không gian rộng lớn, thoáng đãng, gió nhẹ thổi qua làm lay động những tán cây nhỏ xung quanh. Fourth bước đến một chiếc bàn gỗ dài, nơi có sẵn một khẩu súng lục và vài viên đạn, hắn nhấc khẩu súng lên, xoay nhẹ nó trong tay rồi đặt xuống trước mặt Gemini.

"Thử xem"

Gemini hí hửng nhớ lại những gì đã được học, đúng quy trình theo bao tay, tai nghe chống tiếng ồn, kính bảo hộ rồi lại đứng nghiêm ở một tư thế quen thuộc. Gemini bắn những phát súng đầu tiên

Fourth nhìn Gemini rồi lại đi đến chiếc bàn bên cạnh, không biết tự bao giờ đã có người làm đứng bên cạnh sẵn sàng rót trà

Gemini bắn lần lượt mười mấy phát nhưng có lẽ kết quả không tốt cho lắm, trong đầu cậu quả thật là không thể tập trung nổi, bên tai chỉ có thể nghe thấy giọng nói trầm ấm của Fourth giống như một tách trà nóng đang lặng lẽ rót vào tai

Cuối cùng Gemini ngồi phịch xuống đất, vứt cả tai nghe và mắt kính sang một bên, nhìn về phía Fourth vẫn đang nhàn nhã uống trà: "Không giúp đỡ nhau chút nào sao?"

"Tưởng em không cần"

Lúc này, Fourth mới đứng dậy, tiến lại gần với Gemini. Không nói gì, Fourth vươn tay kéo Gemini đứng thẳng ra từ phía sau, bàn tay to lớn bao lấy tay cậu, điều chỉnh lại tư thế cầm súng.

Gemini cứng người lại, hơi thở Fourth gần đến mức cậu có thể cảm nhận được làn hơi ấm áp của hắn.

"Thả lỏng vai." - Giọng Fourth trầm thấp vang lên bên tai: "Đừng căng thẳng."

Bàn tay anh nhẹ nhàng điều chỉnh cánh tay Gemini, chỉnh lại cách đặt ngón trỏ trên cò súng. "Đừng bóp cò vội. Hãy cảm nhận nhịp thở của mình trước, có nhớ lần trước chúng ta bắn trúng không."

Gemini nuốt khan, khẽ gật đầu.

Fourth tiếp tục: "Nhớ lại cảm giác khi đó, không cần phải vội. Hít vào... giữ hơi... rồi bắn."

Đoàng!

Viên đạn rơi nòng và đương nhiên mỗi lần được Fourth cầm tay thì viên đạn của Gemini sẽ hướng về phía tâm. Gemini thoả mãn nhưng còn chưa kịp vui thì Fourth đã quay về phía bàn trà

"Tiếp tục đi, cho em thêm 30 phút tập luyện"

"Làm sao?"

"Vì một tiếng nữa chúng ta sẽ đến Nga"

_________________

Vẫn chưa đến giai đoạn ngọt ngào nên lúc nào có cơ hội ngọt ngào thì sốp phải tranh thủ ngọt ngào cho mấy chị miếng~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me