TruyenFull.Me

Geminifourth Graue Liebe Tinh Yeu Mau Xam

Pond bên này dẫn theo sáu người tính cả Phuwin, đoạn đường mà họ chọn so với đoạn đường từ phía Gemini thì khó nhằn hơn nhiều, phía bên này bởi vì dư chấn của vụ nổ ở phòng thí nghiệm mà phần lớn đường đi đã không còn được bằng phẳng

Chỉ cần họ có một chút lơ đãng không chú ý đến nhau, rất có thể họ sẽ bị kẹt tại nơi này mãi mãi. Và đương nhiên sau khi nhận được lời cảnh báo từ Gemini thì càng khiến họ cẩn thận hơn. Đột nhiên Pond dừng lại, Phuwin nhạy bén phát hiện sự tập trung cao độ của Pond, anh lùi về sau hai bước, đối lưng lại với Pond, rút dao găm bên hông ra

Hai thuộc hạ đi theo cũng nhanh chóng làm theo, bốn người đối lưng lại với nhau, im lặng hết mức để có thể phát hiện ra những vị chủ nhà nhỏ nhắn nhưng không mấy thân thiện

"Di chuyển và yên lặng thôi" - Pond ra lệnh và tiến lên phía trước

Về phía Gemini thì không khí càng tồi tệ hơn, vì đã tận mắt chứng kiến được thứ sinh vật kỳ lạ nên tâm trạng của nhóm người càng sợ hãi, càng đi sâu, nhiệt độ càng giảm, không khí đặc quánh lại như bị đông cứng bởi những tầng đất đá chồng chất phía trên đầu. Ánh đèn pin lắc lư theo từng bước chân vội vàng của Gemini.

"Còn bao xa nữa?" - Perth hỏi trong hơi thở gấp gáp, mồ hôi lấm tấm trên trán dù khí lạnh vẫn bủa vây.

Gemini không trả lời, căn bản hiện tại cậu không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh nào. Trong đầu Gemini chỉ có hình ảnh của Fourth, cậu biết hắn có thể làm tất cả mọi thứ, Fourth là một người đàn ông giỏi nhất Gemini từng gặp nhưng ngay lúc này đây...nỗi lo lắng bao trùm lấy Gemini,

Một tiếng động lớn vang lên phía trước giống như tiếng gió rít pha lẫn tiếng kim loại chạm vào đá, rồi ré lên như tiếng cào của một sinh vật đang bị chọc giận.

"Chết tiệt..." - Gemini biết đó là thứ gì, cậu tăng tốc, gần như bỏ mặc tiếng gọi của nhóm phía sau.

Lối đi cuối cùng kết thúc bằng một cánh cửa kim loại móp méo, nửa vùi trong đất đá, nửa hé mở. Tuy rằng lúc này Gemini rất muốn gặp hắn nhưng khi tay vừa chạm vào cánh cửa kim loại, Gemini lại run rẩy, cậu sợ khi cậu mở cánh cửa ra, người bên trong đợi cậu không phải là hình ảnh cậu suy nghĩ đến.

Santa đẩy vai Gemini, lúc này cậu mới hít hơi sâu len vào từ khe hở bên hông. Bên trong giống như một đống hỗn độn trắng xoá, vụ nổ làm tầng hang sập xuống, đá từ phía trên đè xuống rất nhiều máy móc, tuy vậy vẫn có thể nhìn thấy rõ những người làm thí nghiệm đang nằm la liệt ở dưới đất.

Gemini đảo một vòng mắt, một thân hình quen thuộc đang nằm nghiêng giữa đống đổ nát. Tóc hắn bết lại vì máu, phần hông bị kẹt dưới thanh sắt gãy từ trần phòng thí nghiệm

Gemini lao đến, hai tay cậu đẩy đi đống đổ nát đang đè lên cơ thể hắn, thanh sắt ghim ở phía eo làm cho Gemini cau mày, cậu không dám lay hắn mạnh, chỉ có thể cố gắng sơ cứu qua loa

"Gemini!"

Tiếng kêu thất thanh của Perth, tại phía khe cửa bị hở từng con bọ hung lần lượt tiến vào, lần này kích thước có phần nhỉnh hơn đôi chút, chúng len qua cửa muốn kéo cả đồng bọn tiến vào, lưng nó như vỏ thép cháy đen, phát ra ánh tím âm u. Những chiếc râu quét loạn như thể cảm nhận được hơi thở của một sinh vật đang hấp hối.

"Alex chặn cửa, giết chúng!"

Gemini lớn giọng ra lệnh, cậu đỡ Fourth dậy, đỡ hắn nằm lên phía cao trên chiếc bàn kim loại sáng bóng càng khiến vệt máu của hắn trông càng dữ tợn. Gemini không có thời gian quan tâm quá nhiều, cậu rút dao găm tiến về phía trước giúp những người còn lại giết đi những con bọ đã tiến vào được trong phòng

Cùng lúc Gemini liên hệ với Pond : "Đã tìm thấy Fourth, các anh quay đầu đi ra ngoài, tôi sẽ gửi toạ độ, tìm cách cứu chúng tôi từ trên đầu đi!"

"Tại sao?"

"Tình trạng của Don rất tệ vả lại...tôi nghĩ chúng tôi bị bao vây rồi"

Pond ngắt máy ngay sau đó và những người còn lại cũng nghe thấy âm thanh của Gemini, nhóm người nhanh chóng quay lưng

"Chúng ta vẫn chưa biết được hình dạng của con bọ, bây giờ phải làm thế nào?" - Phuwin đi ở phía sau lưng Pond hỏi

"Liên hệ cho Dunk, chúng ta sẽ dùng thuốc nổ"

"Thuốc nổ? như vậy quá nguy hiểm"

"Nếu không hiện tại càng nguy hiểm hơn, chúng ta sẽ không thể biết được họ có thể cầm chân những con bọ đang đói bụng đấy trong bao lâu"

Trong phòng thí nghiệm đổ nát, âm thanh của lũ bọ tràn vào như nước vỡ bờ. Những cặp chân chạm loạt soạt xuống nền đá vỡ, những chiếc râu ngo ngoe như dội thẳng vào tai người ta tiếng kim loại ma sát đầy ám ảnh.

"Giết bọn chúng, không được để một con nào lại gần Don!" - Gemini hét lên, ánh mắt lạnh như băng, cậu đứng bên cạnh chiếc bàn, không ngừng vút dao

Santa giẫm lên một con bọ, dao găm đâm xuyên qua đầu nó. Máu đen đặc lập tức bắn tung tóe, nhưng con tiếp theo đã kịp bò sát đến gót chân Santa. Perth dùng súng điện chích mạnh, khiến sinh vật lăn ra co giật, nhưng vẫn không chết hẳn.

Chúng không dễ để chết

Gemini liếc nhanh về phía bàn nơi mà Fourth vẫn đang nằm, ngực hắn đang phập phồng nhẹ, đôi mắt chỉ còn hé mở. Hắn đang tỉnh, nhưng quá yếu. Quá yếu để chiến đấu và cũng quá yếu để đứng dậy.

"Anh phải sống cho tôi" - Gemini thì thầm như tự nói với chính mình: "Bây giờ anh đã không chết, thì tương lai tôi cũng sẽ không để anh chết"

Thời gian trôi qua không biết bao lâu, bọn họ cũng miễn cưỡng giết sạch được số bọ hung có thể chui vào từ khe cửa nhưng không một ai dám lơ là cảnh giác

"Chuẩn bị thuốc nổ" - Pond dừng lại trước lối vào của kim tự tháp

Phuwin bấm máy liên lạc: "Dunk, bọn em cần thuốc nổ loại nhẹ, loại dùng ở hang động, kích nổ trên cao, không ảnh hưởng tầng dưới"

Dunk đáp lại chỉ sau vài giây ngắn ngủi: "Gửi tọa độ, 90 giây tới."

Pond nhìn đồng hồ: "Phải đếm từng giây." - Rồi anh quay lại phía nhóm người: "Sau khi mở mái hang, chúng ta sẽ thả cáp xuống. Phuwin liên lạc báo cho Gemini mở bộ đàm liên tục, bảo bọn họ cố thủ đến lúc ấy."

Trở lại phòng thí nghiệm

Miễn cưỡng giết hết chứ không phải hết hoàn toàn, một con bọ lớn nhất đang dùng tốc độ nhanh nhất bò thẳng đến bàn kim loại. Nó phát ra âm thanh rít ré lên kỳ lạ, như thể nó đang phát tín hiệu cho đồng bọn. Những cái chân dài, sắc nhọn như móng vuốt cào lên cạnh bàn, nơi Fourth đang nằm.

Gemini lập tức thấy nó, cậu lao đến không do dự, Gemini nhảy qua đống đổ nát, cắm con dao vào lưng sinh vật. Máu bắn ra, con bọ xoay ngoắt lại, rít gào, lăn lộn cùng Gemini trên mặt đất.

Perth hét lớn: "Gemini!"

Gemini ghì con dao sâu thêm một lần nữa, xoay ngược lưỡi dao...rồi đâm vào nơi giao giữa cổ và thân bọ, nơi duy nhất không có giáp cứng. Thứ sinh vật ấy ré lên một tiếng chói tai, nó giãy mạnh rồi bất động

Gemini gượng dậy, môi rớm máu vì cắn chặt khi bị va đập, cậu đi lại gần phía Fourth, siết chặt lấy tay hắn.

"Anh phải sống cho tôi! Chuyện của chúng ta còn chưa xong đâu"

Fourth nắm lại tay Gemini một cách yếu ớt, nhưng đủ để cậu cảm nhận được hắn còn ý chí sống.

Bỗng phía trên đầu một tiếng rầm vang lên, trên đầu từng vết nứt hiện ra, ánh sáng ban ngày len qua tầng bụi dày.

Rồi giọng Pond vang lên qua bộ đàm: "Chuẩn bị đặt thuốc nổ, 45 giây giữ vị trí!"

"Nghe rõ..." - Gemini gác tay Fourth lên vai, xiết chặt lấy eo hắn: "Tôi sẽ đưa anh ra khỏi đây."

Cả đám người tiến về phía góc của hang động, Gemini nhìn đồng hồ bấm giờ, cánh tay săn chắc bao bọc lấy cơ thể của Fourth

"Gemini! Con bọ!" - Fifter gào lên

"Chết tiệt! Pond nhanh lên!"

Gemini hét lớn vào bộ đàm, cùng lúc là âm thanh đếm ngược của Phuwin, Fifter và Alex thủ vòng ngoài, đã bắt đầu vung dao giết những con bọ nhanh chân tiến lên trước

Rồi âm thanh của Phuwin biến mất, thay vào đó là tiếng nổ ầm ầm như một đợt sấm dữ dội, tầng đá nứt ra, đổ xuống như thác nước, khói bụi mù mịt không thể nhìn rõ

"Bảo vệ Don!"

Gemini càng ôm Fourth chặt hơn, cậu quay Fourth vào phía tường, lưng bản thân thì hướng ra ngoài, bao bọc Fourth trong vòng tay rộng lớn của Gemini. Dưới những giây phút cuối cùng, Fourth mở mắt, bàn tay yếu ớt vòng lên, nhẹ nhàng choàng lên vai cậu

"Chào mừng em...đã đến bên cạnh tôi"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me