TruyenFull.Me

Geminifourth Ngoanh Lai Ta Yeu Nhau

Gemini ở bệnh viện đã được hai tuần, hắn đã gấp đến độ muốn chạy đi tìm Fourth ngay, nhưng ba mẹ hắn không cho hắn xuất viện, một hai câu đều sợ bệnh của y sẽ tái phát. Gemini đã làm ba mẹ lo lắng quá nhiều, cho nên đành phải nghe theo.

Ba hắn thời gian này cũng đã vào công ty thay hắn giải quyết mọi việc, còn có Chimon ở bên cạnh phụ giúp.

Lúc được đưa vào bệnh viện, Gemini không hề biết rằng mình ở cùng bệnh viện với bé Pang, cho đến khi Phuwin nghe tin hắn nhập viện, cứ cách vào ngày, Pang lại được ba nó đặt lên xe đẩy, đẩy qua phòng thăm hắn, còn Pond tò mò nên đi theo sau.

Thằng bé vẫn không chấp nhận Pond, càng không muốn chú ý tới y, có lúc đang vui vẻ tươi cười bỗng nhìn sang y thì mặt sẽ xụ xuống. Pond cười gượng gạo, mặc dù hắn chưa được chấp nhận, nhưng hắn đã có lỗi với thằng bé nên luôn muốn dành tất cả yêu thương để bù đắp cho con.

—————
Hôm nay bé Pang lại được ba cho sang phòng của Gemini, bây giờ nhóc đang ngồi trên giường, dựa vào người hắn, dùng giọng mềm mại đáng yêu hỏi Gemini:

"Chú ơi, sao Fourth Fourth không đến thăm con vậy, Fourth Fourth không thích con nữa sao, con hỏi ba ba thì ba kêu không biết"

Gemini bỗng chốc cảm thấy khó xử, bản thân hắn cũng không biết cậu ở đâu làm sao trả lời thằng bé được, hắn cười cười, cứ nói dối nhóc trước đã.

"Bé Pang đáng yêu nhất, sao Fourth Fourth lại không thích con được, bởi vì gần đây Fourth Fourth mệt mỏi, muốn đi đâu đó nghỉ ngơi, sau khi chú khỏi bệnh sẽ đi tìm Fourth Fourth về cho con được không. Fourth Fourth nói với chú, muốn xin lỗi con vì không thể con đi công viên chơi được, sau này sẽ bù lại"

Nhóc Pang như đã hiểu, gật gật đầu, cậu nhóc cũng rất nhớ Fourth Fourth.

—————

Đến trưa, Phuwin bế bé Pang về cho nó ngủ trưa, nhóc nhìn chằm chằm vào Pond, Phuwin biết ý nên phất phất tay, muốn nói để thằng bé ngủ trưa xong thì hẵng quay lại.

Pond ủ rũ ngồi xuống ghế, Gemini bật cười, xem ra Pond muốn thuyết phục nhóc Pang cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Pond nhăn mặt: "Anh cười cái gì mà cười, để xem sau này Fourth làm sao tha thứ cho anh. Hứ..."

Gemini bỗng im bặt, hắn nghĩ nghĩ một chút rồi quay sang hỏi y: "Cậu thân với Fourth như vậy, cậu có biết lúc trước cậu ấy như thế nào không? Còn có....còn có nếu cậu ấy rời đi, khả năng cao nhất là đi đâu?"

"Bây giờ thì tôi hiểu tại sao Fourth lại bỏ đi rồi, anh không biết gì về cậu ấy cả"

Gemini ủ rũ lắc đầu: "Là vì tôi nhận ra tình cảm của mình quá trễ, đến khi tôi nhận ra, muốn bù đắp yêu thương cho cậu ấy, cậu ấy lại rời đi. Tôi thật sự hận chính bản thân mình...."

Pond gật gật rồi cũng ngồi kể cho hắn nghe những chuyện Fourth đã từng trải qua.

"Fourth rất đáng thương, năm 10 tuổi mất cả ba lẫn mẹ, họ hàng thì lấy hết tiền bảo hiểm của ba mẹ cậu ấy sau đó đưa Fourth vào cô nhi viện tự sinh tự diệt. Fourth nói với tôi, khoảng thời gian 6 năm ở cô nhi viện là khoảng thời gian đáng sợ nhất trong đời cậu ấy. Đến năm tròn 16 tuổi, còn kém tuổi trưởng thành 2 năm thì quyết định rời khỏi đó, lúc đó Fourth đã phải cố gắng rất nhiều, việc gì cũng làm để kiếm tiền đóng học, cậu ấy từ trước đến giờ chỉ có một mình thôi, ngoài tôi ra cậu ấy không có một người bạn nào hết..."

Gemini cúi đầu, không ngờ một mình cậu ấy lại chịu nhiều đau khổ đến vậy, thế mà hắn lại còn làm tổn thương cậu, Gemini càng nghĩ càng hối hận.

Ngừng một chút rồi Pond nói tiếp: "Gần đây Fourth có hẹn tôi ra ngoài, nói với tôi hãy chúc phúc cho cậu vào Phu Phu, vẻ mặt của cậu ấy không dấu nỗi sự đau khổ chua xót, cậu ấy còn nói với tôi, bảo tôi đừng quá đau lòng, cậu rất yêu Phu Phu, sẽ làm em ấy trở thành người hạnh phúc nhất trên đời này. Lúc đó tôi bị lung lay một chút....bởi vì tôi đã làm Phu Phu chịu khổ quá nhiều. Rồi Fourth nói sẽ đi đâu đó, không muốn ở lại nơi này nữa, nhưng tôi nghĩ, ngoài Phuket là nơi cậu ấy từng sinh sống trước đây ra thì cậu ấy chẳng còn nơi nào có thể đi được"

Gemini nghe đến đây lập tức nắm lấy cánh tay Pond: "Cảm ơn cậu, tôi có tìm được cậu ấy không đều là nhờ ở cậu"

Pond giật ra, phủi phủi tay: "Hừ, anh chắc chắn là phải tìm được cậu ấy, cho dù không tìm ra cũng đừng có về giật Phu Phu với tôi"

Sau đó cúi xuống nhìn đồng hồ: "Được rồi, tôi về đây, con trai tôi chắc đã ngủ rồi, tôi phải về trông thằng bé, chắc anh không biết cảm giác có con sung sướng như thế nào đâu nhỉ"

Đợi Pond bước ra khỏi cửa, Gemini nguých mặt, hừ, tưởng có con là hay chắc, đợi sau này tìm được Fourth, sẽ sinh nguyên đội bóng rổ cho coi.

———-

Quên nói đến Perth, gần đây hắn vẫn luôn đi tìm Fourth, không nói đến chuyện hắn tự mình chạy đi, còn có chủ nợ Gemini dsnag ở bệnh viện không đi được, liền uỷ thác cho anh ta chạy đi tìm từ sáng đến tối.

Perth không nhớ nổi bản thân đã đi lạc bao nhiêu lần, hắn mới đến đây không bao lâu, sau có thể đi tìm người được, mỗi sáng lại chạy đi, mỗi lần hắn mệt mỏi muốn gào lên với Gemini, đều nhận được cái liếc mắt cùng với chiếc điện thoại của Gemini quơ quơ trước mặt.

Perth nuốt nước mắt vào trong, tại sao đến bây giờ anh trai hắn vẫn không mở lại thẻ cho hắn, bây giờ hắn trả nhà và xe lại cho Gemini còn kịp không??

Bỏ qua chuyện Gemini xem hắn như chân sai vặt, Perth gần đây lấy chuyện trêu chọc Chimon làm niềm vui, mỗi ngày sau khi không tìm được Fourth, đều phải chạy đến NT chọc cho cậu xù lông, rồi mới về nhà ngủ ngon được.

Những lần như thế, Chimon đều nổi đoá lên, không nói đến những lần hắn trêu chọc cậu, cậu đi đâu hắn liền theo đó, đến nổi đến lúc đi vệ sinh hắn còn bám theo. Khỏi nói cũng biết Chimon tức giận như thế nào, cậu gào lên nói hắn biến thái, hắn lại cười ha hả, Chimon bất lực, có cách nào tống hắn đi chỗ khác được không??

_________

Nay sốp kéo co về cái ốm co giò luôn:)))) cú tui cú tui☺️

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me