TruyenFull.Me

Geng25 X Kiin Sick

em không quay đầu đi đâu, em chỉ muốn thấy

hai ta yêu ở trong gương nồng say

ִֶָ𓂃 ࣪ ִֶָ🐇་༘࿐

người đầu tiên bước vào phòng sau khi dòng tin nhắn nhờ vả được gửi đi bất ngờ thay lại là chính là jeong jihoon. người mà trước đó hai tiếng vừa mới rời khỏi ký túc xá vì một số công việc cá nhân không tiện nhắc tên.

rõ ràng cậu chàng đã chuẩn bị cho bản thân tươm tất trước khi ra khỏi cửa nhưng giờ đây lại xuất hiện ở ngưỡng cửa gỗ cùng một bộ dạng hết sức lôi thôi. chiếc áo phông dài quá thắt lưng vạt cao vạt thấp, đến cả chiếc áo phao đen quen mắt cũng chưa được cài khoá đàng hoàng. đầu tóc vốn luôn được các nhân viên chăm sóc kỹ càng trước mỗi trận ra sân giờ bay tán loạn, loà xoà trông đến là khó coi. nếu không phải vì trên tay của người nhỏ tuổi hơn là hộp thuốc hạ sốt quen thuộc, kim kiin thật sự đã tin rằng nhân vật này vừa mới sống sót trở về sau một cuộc xử lý giang hồ ở một chỗ xó xỉnh nào đó ngoài đường.

- anh tưởng em đi có việc cơ mà?

- với lại sao em cứ cười mãi thế? gặp anh làm em vui đến vậy à?

tuyển thủ đường trên của đội tuyển vàng đen hỏi thăm vài lời cho có lệ giữa những tiếng ho ngắt quãng đầy khó chịu. anh cau mày, đôi mắt sáng lấp lánh tựa như vì sao trên bầu trời khuya di chuyển theo quỹ đạo từ cái túi trong suốt đến gương mặt đang tươi cười sáng lạn của jihoon. anh khó hiểu nghiêng đầu, tự hỏi chẳng biết điều gì đã khiến cậu trở nên vui vẻ như thế. đương nhiên, anh biết rõ rằng việc vào phòng của một đồng đội, đặc biệt lại còn là một thằng đàn ông chẳng có gì thú vị đến thế. ngoại trừ một vài lần bị đột nhập bất hợp pháp và thỉnh thoảng bị hù dọa đến muốn bay nửa cái mạng ra thì kiin hoàn toàn không thấy phòng mình có ma lực hấp dẫn gì cho cam.

nhưng mà, cái nụ cười tưởng như sắp biến thành chế độ mặc định trên gương mặt của đứa em anh vẫn luôn nuông chiều vừa tròn một mùa giải thật khiến bộ tản nhiệt của não bộ anh quá tải. có lẽ là vì cơn sốt đến quá đột ngột, hoặc là vì jihoon quá mức đẹp trai (điều anh sẽ không bao giờ chịu thừa nhận nếu đang còn tỉnh táo) mà bầu không khí xung quanh hai người dần trở nên ám muội một cách bất thường.

- thì đúng là em đi có việc thật nhưng anh bảo anh bị ốm còn gì, em phải đến ngay chứ.

chàng trai cao hơn hẳn anh một cái đầu ngồi xuống bên cạnh giường, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng đặt từng hộp thuốc xanh đỏ lên mặt bàn. không chỉ có vậy, cậu còn tự tay ghi lại những mảnh ghi chú đủ màu dán vào từng loại, sau đó không ngừng căn dặn đủ thứ trên trời dưới biển. kim kiin ngồi trên giường ngoan ngoãn gật đầu, cả người run lẩy bẩy vì cái lạnh lùa vào từ ngoài không khí, hai tai ù đi vì phản ứng phản kháng của cơ thể khiến cho lời nhắc nhở vang lên rè rè như thể một đoạn nội dung bị lỗi âm thanh.

- anh à, em nghĩ anh không ổn rồi, để em kiểm tra nhiệt độ cho anh nhé.

jeong jihoon cười thầm khi thấy tiêu cự của người anh lớn mất dần phương hướng. vành mắt anh dần đỏ lên như thể vừa bị ai bắt nạt một cách thậm tệ. và tất cả những điều đó đã thành công đánh thức chú chim kiêu hãnh trong lồng của chàng trai trẻ trở mình thức giấc. hướng ngồi của cậu hiện giờ khá khuất tầm mắt của anh. thậm chí là có thể thành công che giấu đi túp lều đã bắt đầu có dấu hiệu nhô cao nơi đũng quần.

ban đầu, cậu vẫn rất thật thà đưa cho anh chiếc nhiệt kế đã được chỉnh về nhiệt độ ban đầu, mọi thứ bình thường đến không thể bình thường hơn. thế mà, chỉ trong một khắc chú ếch xinh không để ý đến đôi bàn tay hư hỏng đang càn quầy dưới tấm chăn dày, một bên đùi xinh đã bị cái lạnh của những khớp tay uyển chuyển làm cho giật mình.

người chơi đường giữa thở hắt ra khi cảm nhận được xúc cảm mềm mại nơi bắp đùi non khi da thịt trơn mượt của đàn anh cậu thầm mến tràn qua từng kẽ tay. cảm giác được toàn quyền quyết định số phận của một người đang mất dần đi nhận thức vì bị cơn nhức đầu hành hạ vẫn đủ khiến cậu thỏa mãn đến tột cùng. dù suy nghĩ kỹ lại thì đây chẳng phải cách thức quang minh chính đại nhất để có thể đè nghiến anh xuống tấm ga trải giường trắng phau và nhận được món quà là những tiếng rên rỉ ngắt quãng của người anh họ kim. nhưng có trời biết được rằng jeong jihoon đã đợi cái ngày cả kí túc xá vắng lặng và được ở cùng một cục bông mềm mại thiếu tự vệ như thế này trong bao lâu.

vì sự thật là cậu đã tình cờ phải lòng người anh lớn hơn mình ba tuổi cũng vào một ngày tĩnh mịch giống như vậy vào một năm về trước. ngày hôm đó, thiên tài của khu vực đường giữa ung dung trở về kí túc xá sau khi được người anh thân thiết son siwoo bao ăn. nguyên nhân dẫn có thể là vì cậu chàng đã chiến thắng một trò chơi vô bổ nào đó của đám con trai mới lớn (hoặc đã già) rồi danh chính ngôn thuận trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất ngày hôm đó cùng với cây kem đã khuyết mất một phần. cậu đã nghĩ rằng hôm nay cũng sẽ giống như hầu như những ngày bình thường khác. bởi vì cuộc sống của một game thủ suốt ngày cắm máy cày rank thì làm sao có thể biến động như sàn chứng khoán được.

vậy nhưng, cái suy nghĩ sẽ về phòng đánh một giấc đến tối lập tức tan thành mây khói ngay khi cậu bất chợt nghe thấy những tiếng nức nở kỳ lạ phát ra từ sau cánh cửa khép hờ của phòng bên cạnh.

- bên cạnh là phòng anh kiin mà nhỉ?

khoảng cách từ chỗ cậu đứng đến đoạn chưa đóng kín rất gần, và hình ảnh bên trong chân thực đến mức khiến cho cậu gần như đông cần tại chỗ. không một từ ngữ nào có thể diễn tả được mớ hỗn độn đang dâng trào nơi bụng dưới. giống như một cơn sóng thần đang càn quét qua não bộ của chàng trai trẻ, mọi suy nghĩ bây giờ chẳng còn gì ngoài việc kim kiin đang ngồi dưới đất cùng thân dưới đang lộ tẩy ra ngoài không khí. còn anh thì đang điều chỉnh cho cái thứ đồ chơi màu hồng kia ra vào lồn nhỏ rồi nghiền nát điểm sung sướng tận sâu bên trong lỗ nhỏ.

"anh kiin... anh ấy có một cái lồn."

và đó là tất cả những gì jihoon có thể nghĩ được sau khi chứng kiến cảnh tượng trần tục kia. hai chân cậu chôn xuống đất, đôi mắt thì dán chặt vào cảnh xuân đang tiếp tục diễn ra trong tầm mắt.

bình thường, cậu đã rất hay khen anh đường trên của mình là một chàng trai dễ thương, nhưng việc anh dễ thương đến mức có hẳn một bé sò không lông trên người thì đúng là thật quá sức tưởng tượng. ngày đấy, cậu đã bỏ qua việc sử dụng hình ảnh của anh để tự thoả mãn bản thân, mặc cho chính mình đã chứng kiến anh tự lên đỉnh đến tận ba lần. kết quả là gần hai tháng sau đó, chàng trai tuổi đôi mươi với sinh lực dồi dào đã liên tục mộng tinh. nguyên nhân là vì cậu đã mơ thấy giấc mơ được chịch thật mạnh vào con hàu đầy mời gọi được đến thưởng thức, thuộc về anh trai ở phòng bên cạnh.

- chết tiệt, anh ấy đúng là yêu nghiệt mà.

jeong jihoon nghiến răng chửi thề khi phải giặt tay chiếc quần boxer mới thay tối qua lần thứ ba trong tuần. cậu ngửa đầu nhìn lên trần nhà, cả người mỏi nhừ như thể vừa mới trải qua một cuộc làm tình thực thụ. đôi môi khô khốc không tự chủ được mà mím chặt, sự ham muốn tràn vào trong khí quản, thôi thúc cậu làm điều không đứng đắn.

và nếu ông trời đã không ngần ngại đưa cho cậu cơ hội để có được anh thì cậu cũng sẽ rất vui lòng mà nhận lấy.

•。ꪆৎ ˚⋅

- jihoon à, sao em lại đo nhiệt độ trong đùi anh?

kiin bật ra tiếng rên khẽ mỗi khi bị người nhỏ hơn bấu một cái bất chợt vào đùi trong, cơn đau nhẹ như gió thoáng được phóng đại khi đầu anh vẫn luôn lâng lâng như ở trên mây. quần đùi vì sự đụng chạm cùng di chuyển đã bị kéo lên một đoạn, rất thích hợp để kẻ đang tác oai tác quái tiếp tục hành vi sở khanh của mình.

- sao thế? anh không thương em nữa à?

cậu biết anh lớn nhà mình là người dễ mềm lòng dẫu cho anh hay nói ra những lời dối lòng. bởi vì người ta nói, ánh mắt không biết nói điều không trung thực. nó sẵn sàng phản bội chủ nhân của mình để mong cầu nhiều hơn nữa sự đụng chạm một cách đầy khẩn thiết.

- anh thương em chứ không có thương cái tay đang ở giữa hai đùi anh đâu.

- thương em mà không cho em sờ, tệ.

mái đầu bông xù ngả vào người kiin mang theo cảm giác nóng hổi tràn vào lồng ngực. cánh tay săn chắc nhờ thường xuyên tập luyện ôm ghì lấy vòng eo bánh mỳ, thận trọng để lại từng bông hoa đỏ rực giữa tấc da trắng xoá màu tuyết. ngón tay không yên phận khẽ chạm vào bên viền chiếc quần lót ren, kích thích nhưng vẫn đủ khi dễ để lồn non nhả ra một chút nước sốt sóng sánh thấm ướt chiếc quần vướng víu.

jihoon là một con mèo tinh nghịch, cậu không từ mọi thủ đoạn để được thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn vốn đã được bày ra trước mắt. từng cái run nhẹ mỗi lần bị đụng chạm vào cấm địa đều được cậu thu gọn vào trong tầm mắt. mỗi lần anh nhẹ giọng rên rỉ khi tay cậu ấn nhẹ lên hột châu e ấp sau hai bên cánh hoa. dòng thác không ngừng chảy nước nên chẳng mấy chốc cậu đã cảm nhận được sự nhớp nháp kéo từ giữa chiếc quần tam giác bắt đầu thấm sang cả tay mình. bàn tay bình thường thô ráp nay lại nhẹ nhàng như lông vũ cứ như vô tình mà lại hữu ý lướt qua âm hộ nhạy cảm, đánh động đến bản chất có đôi phần phóng túng vốn đã ngủ quên. cơn sốt vì hành động tấn công bất ngờ không những không giảm bớt, mà còn khiến cơ thể anh nóng bỏng như một viên than hồng trong bếp lửa vẫn luôn cháy âm ỉ, thiêu đốt tất cả, kể cả lý trí của cả hai.

- thế này mà còn không cho em kiểm tra nhiệt độ, hư quá.

jeong jihoon ngồi ở mép giường, nửa đầu gối chạm thảm nhưng vẫn đủ gần để nhìn lên nơi anh như đang ngắm nhìn một kẻ thất thế trong chính trò chơi của mình. rồi bất chợt, cậu nghiêng người lên, một tay chống cạnh hông anh, tay còn lại luồn ra sau gáy đối phương. ngón tay cậu mang theo cái lạnh của thời tiết đầu đông, mơn man lưng tóc như đang chơi trò dỗ dành lặng lẽ. và rồi môi cậu áp xuống môi anh, dẫn dắt cả hai bước vào một nụ hôn kiểu pháp cuồng nhiệt. nụ hôn đầu tiên của cả hai không phải là một cơn gió nhẹ nhàng thoáng qua như kiin vẫn lầm tưởng. mà nó là một cú va đập ẩm ướt giữa hai nhịp thở hỗn loạn, và trong phút giây hoảng loạn nhất thời, chàng trai với khí thế áp đảo kia đã tìm được cách luồn lưỡi vào khoang miệng nóng ẩm của người thương. cậu như một đứa nhóc thèm ngọt, liên tục chạy đuổi theo chiếc lưỡi ngọt ngào pha chút thơm mát của kem đánh răng vị đào mới được sắm sửa đặt ở trong nhà vệ sinh. cậu dồn dập như một con thú săn mồi đã định vị được mục tiêu, vội vã và không khoan nhượng.

đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên khiến người nhỏ hơn luyến tiếc dừng lại hành động không minh bạch của mình. còn kiin thì vẫn đang bị cơn sóng tính đánh úp, cả người anh đỏ gay gắt như thể vừa mới trải qua một buổi xông hơi. đôi mắt sau lớp kính tròn ẩn hiện một tầng sương sớm.

anh níu lấy vạt áo của người tuyển thủ mà anh yêu thích như thể quyến luyến mà không muốn để cậu đi.

thấy vậy, jihoon liền đưa tay chỉnh lại chiếc quần xộc xệch cùng mái tóc đã không còn ngay hàng thẳng lối. trước khi đi ra khỏi phòng, cậu còn không quên đặt một nụ hôn nhẹ lên trán anh rồi thủ thỉ trấn an chú ếch nhỏ.

- yên tâm, minkyu sẽ chăm sóc anh tốt mà.

kiin tròn mắt nhìn cậu chàng cao lớn mở cửa bước ra rồi khẽ lách người qua để tạo một khoảng trống vừa đủ để em út của đội bước vào phòng.

⋆⭒˚.⋆ to be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me