Genshin Impact Reader Chuyen Ve Ban Va Anh
Warning: Có ẩn ý nói về hành động NSFW._____________"Ch*t rồi à?"Wanderer giật tung cánh cửa phòng em, nói với giọng thản nhiên sau một hồi lâu gõ cửa mà không ai trả lời.Hôm nay em không đến giáo viện.Cái tên độc mồm này tuy thường ngày bảo em không cần suốt ngày bám lấy hắn, nhưng khi không thấy em lại chạy khắp giáo viện đi tìm. Rồi mới nghe tin hôm nay em không đến. Cũng may là không phải em trốn hắn... Khoan, hắn đã nghĩ vậy à?Đảo mắt quanh căn phòng, Wanderer có chút ngớ người khi bắt gặp bộ dạng nhếch nhác như vừa từ cửa tử về của em. Đồ đạc thì bừa bộn... Vừa đánh nhau hả?"Ch*t thật đấy à?" Anh vừa lẩm bẩm vừa vội đến gần em, điệu bộ không tin được. Thuận mồm tí thôi mà? Wanderer đưa tay đỡ em đang nằm trên sàn dậy, lay người em. Giờ hắn mới nhìn rõ, má em sưng tấy, đỏ lên. Khoan... Còn cái màu đỏ này..."Máu...?"Hắn hoảng rồi."Này! Dậy đi! Chết tiệt, gì thế? Chậc, Y/N!"Hắn quát, gọi em nhưng bất thành. Vô thức nhìn xung quanh tìm gì đó. Nhà em cách xa thành Sumeru, dù hắn có bay cũng không đến đó ngay để tìm thầy thuốc được.Rồi ánh mắt hắn va vào hộp cứu thương được để trên đầu tủ. Ừ nhỉ, phải có chứ. Không chậm một giây, Wanderer đỡ em lên giường rồi nhanh chóng sơ cứu và băng bó vết thương cho em. Vừa thầm mong rằng em sẽ ổn."Đồ sâu bọ này... Không lẽ đi rồi đập đầu vào tường à?"Độc mồm thế thôi, nhưng hắn biết rõ là có người gây ra chuyện này. Có người đã tấn công người của hắn...___Y/N nheo mắt, một cơn đau như búa bổ ập vào đầu em. Rồi em nhìn thấy một gương mặt quen thuộc đang áp sát vào mặt em..."W- Wanderer!?" Em đỏ mặt, vội bật dậy rồi xuýt xoa vì đau đầu."La cái gì chứ?" Wanderer lùi lại, khoanh tay. Nhìn chằm chằm vào em như đợi lời giải thích. Nhưng thật ra đang vui mừng vì em đã tỉnh dậy."...Sao anh lại ở đây?""Tìm cô, chứ cô nghĩ tôi rảnh đến nỗi đi lung tung rồi "đi nhầm" vào nhà cô à?""À ừ nhỉ..." Em gãi đầu, cũng đoán đại khái được rằng anh đến tìm vì không thấy em xuất hiện ở giáo viện. Cũng có chút... Vui..."Đừng có "à ừ nhỉ"! Trả lời, ai đã tấn công cô?"Vừa nói, Wanderer vừa túm cằm em nâng lên, đối diện với gương mặt đang ghé sát của anh. Khiến em đỏ mặt."À... Ừm... À."Mất một lúc để Y/N thoát khỏi cảm giác được crush "skinship" và nhớ ra câu trả lời cho câu hỏi của anh. Còn Wanderer thì cau mày khi em cứ ấp úng không tập trung."Chỉ là cha tôi "ghé thăm" thôi ấy mà. Chuyện này diễn ra cũng thường xuyên thôi, tôi quen rồi."Em gãi đầu, cố diễn đạt với anh rằng "đây là chuyện bình thường". Nhưng đời nào anh chấp nhận?"Cha?" Thiếu niên nhíu mày suy nghĩ, cũng hiểu được đại khái. Rồi không hiểu sao, anh càng nghĩ lại càng tức."Cái gì là "tôi quen rồi" cơ? Cô bị hâm à? Chậc."Anh bỏ em ra, tặc lưỡi. Nhìn xung quanh như suy tính gì đó. Rồi anh lại nhìn em một lúc."Ờ, sao cũng được."Y/N thở phào, tưởng anh định phát tiết đòi solo 1:1 với cha em hay gì đó. Chắc em nghĩ nhiều rồi."Nhưng mà." Wanderer lại lần nữa ghé sát em, khiến cô giật mình."Từ giờ cô phải ở với tôi.""Hả?"_____"Wanderer, có tin này-""Ồ, Y/N!"Nahida bất ngờ khi thấy bạn ra mở cửa. Nhưng sao quần áo bạn lại xộc xệch cả lên, mặt còn đỏ bừng nữa vậy?"Thì ra là bạn ở cùng với Wanderer, hèn gì dạo này tôi thấy anh ta cứ vui vẻ hẳn lên. Ra là nhờ công của bạn.""A, đâu có..." Bạn gãi đầu, có hơi ngại.Rồi đột nhiên một bàn tay vòng qua eo bạn, kéo bạn vào lòng anh ta."Ngài đến làm gì vậy? Sao không báo trước với tôi?"Giọng nói mang theo một tia trách móc, nhưng không nhiều. Vừa nói, Wanderer vừa dụi mũi vào tóc bạn. Hít lấy mùi hương nhẹ trên mái tóc. Kì lạ là, quần áo anh ta cũng không được chỉnh tề là bao. Như mặc đại vào để ra ngoài kéo bạn vào trong lại vậy.Bạn đỏ mặt trước hành động tự nhiên như ruồi của anh. Sống chung mấy tháng, dần rồi chẳng còn tí liêm sỉ nào."Xin lỗi nha, ngài Nahida. Chúng tôi đang dở việc..."Bạn ngại ngùng, ngài ấy mà biết cả hai đang làm gì thì ngại chết mất. Nhưng bạn đâu biết vị Thảo thần này có thể đọc suy nghĩ của cả hai."À, vậy thôi hai bạn cứ tiếp tục đi! Chuyện thì nói sau cũng được! Tạm biệt!"Nahida cười tươi rồi chạy đi như một cơn gió. Lạ thật, ngài ấy muốn rời đi càng nhanh càng tốt thì phải. Bạn thầm nghĩ."Ngớ người ra làm gì? Tiếp tục thôi chứ nhỉ..." Wanderer cười nham hiểm, không kịp để bạn phản ứng mà đóng cửa hành sự._________________Note: Y/N bị cha bạo hành, sau khi đưa Y/N rời khỏi nhà cũ Wanderer đã "xử lí" rồi nha.乁| ・ 〰 ・ |ㄏ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me