Gfriend Ngoi Nha Nho Cua Chung To Na By Hwangb 0412
*
Trước khi kết hôn, Eunbi đến thăm nhà tôi, tuy nhiên sự việc không mấy suôn sẻ lắm thì phải. Mẹ tôi thì niềm nở, từ "con rể" cứ treo trên miệng khiến người nào đó đắc ý đến suýt ngất đi, đang cười ngốc thì bắt gặp ánh mắt sưng sỉa từ bố tôi và... chị Sojung. Mặc dù tôi đã lựa lời năn nỉ hai người họ đừng làm khó Eunbi quá nhưng dường như không có kết quả. Sau khi tra hỏi vô vàn thứ, từ sở thích của tôi cho đến "Yewon có mấy nốt ruồi", cuối cùng Eunbi cũng qua ải. Nhưng mà, ai ngờ được đâu, bố tôi lại hỏi thêm "Tại sao cô biết con gái tôi có mấy nốt ruồi?", rất nhanh sau đó, tôi bị một ánh mắt sắc lẹm từ ngài và được chị Sojung mời ra nói chuyện.Tôi biết cậu ấy sẽ bị chị Sojung đánh cho xem, và chắc chắn không dám đánh trả. Đang định chạy đi can ngăn hai người họ thì Eunbi gửi cho tôi một ánh mắt trấn an."Yewon, vào phòng riêng nói chuyện với ta!" Bố tôi nghiêm nghị.Tôi rất lo lắng cho Eunbi, chẳng còn tâm trạng nào mà nghe lời bố trách mắng nữa. Ông nhìn tôi, chỉ thở dài: "Haiz, đứa con ngốc này, ra ngoài đi!"Như được đặc xá, tôi chạy đến khu đất trống quen thuộc, cậu ấy như đang chờ tôi, chỉ nở nụ cười tươi tắn cùng vết máu bầm nơi khóe miệng."Có đau lắm không Eunbi?" Tôi xót xa hỏi."Đau lắm luôn, không ngờ chị Sojung ra tay mạnh vậy luôn ấy!""Thế... Tớ xin lỗi... Eunbi... để tớ đi lấy dụng cụ y tế!" Tôi đang định chạy đi thì bị tên ngốc ấy níu lại, rơi vào lồng ngực quen thuộc. Cậu ấy thì thầm bên tai tôi."Vợ làm tớ bớt đau được mà!" Nói rồi nhẹ nhàng đặt xuống một nụ hôn, trân quý, dịu dàng.*
Ngày vợ tôi mang thai 30 tuần, bụng cô ấy đã lớn lắm rồi. Chưa bao giờ trong cuộc đời tôi thấy mình hạnh phúc đến vậy, cảm giác như mọi sự tủi thân thời thơ ấu đều được bù đắp từ người vợ yêu dấu của mình vậy.
Lúc mang thai, Yewon thay đổi rất nhiều, suy nghĩ nhiều hơn, nhạy cảm hơn, dựa dẫm vào tôi nhiều hơn, điều đó khiến tôi vô cùng hưởng thụ.
Cho đến một ngày, đang đưa vợ đi dạo thì cô ấy bỗng dưng quay sang tôi, giọng bắt đầu cáu kỉnh: "Fan cũ của chồng kìa!"
Cô ấy chỉ vào một cô gái tôi - không - hề - quen - biết gần đó.
"Ai cơ vợ? Chồng nào có fan gì đâu?" Tôi bắt đầu hoảng loạn, tôi không hề dính dáng gì đến người phụ nữ khác à nha!
"Hừ, lúc cô ấy tặng quà chồng còn nhận nữa cơ!"
Gì vậy, hồi nào? Trí nhớ tôi trở về lúc xa xăm, đúng thật là hình như hồi trẻ trâu tôi cũng có fan thì phải? Bỗng cảm thấy bầu trời xám xịt thế này!
"Chồng thật sự không biết cô ấy, vợ ơi..." Vợ tôi không quan tâm khiến tôi như bị tước đi vài phần sức lực. Điều đó còn đáng sợ hơn khi cô gái kia bắt đầu bàn luận về chúng tôi.
"Này, biết gì không, Kim Yewon vậy mà kết hôn với Hwang Eunbi đấy, nghĩ mãi mà vẫn không thể tin nổi!" Vợ tôi bắt đầu lắng tai nghe, trời đang có mây mù.
"Đúng đấy, chẳng phải Eunha mới là người Eunbi yêu từ bé sao, tự dưng lại nhảy vào một Yewon bánh bèo yếu ớt, chẳng xứng với Eunbi chút nào!" Vợ bắt đầu biến sắc, bầu trời đen kịt.
"Này, hay là Yewon đó dùng bùa mê gì đó, haha, nhìn kiểu người cô ta thế thôi chứ ai biết được..." Vợ tôi nổi quạu, mà tôi cũng không chịu nổi nữa rồi! Thật quá đáng!
Tôi nhanh chóng đeo túi vợ lên vai, bế cô ấy lên theo kiểu công chúa, đứng trước mặt của hai người không biết tốt xấu kia. Gương mặt của họ dần biến sắc khi chúng tôi đi tới.
"Eun... Eunbi...?"
"Tôi không biết cô là ai nhưng mà thật đáng thương! Không có ai thương yêu để phải nói ra những lời như vậy! Fuck you! Đồ đáng thương!" Nói rồi ôm vợ nghênh ngang mà đi.
Nhìn Yewon úp mặt vào người mình, tôi chỉ cảm thấy xót xa kinh khủng, càng muốn ôm cô ấy như thế này mãi mãi không buông tay.
"Vợ yêu này..."
Đôi mắt vợ đỏ hoe như con thỏ nhỏ, ngước lên nhìn tôi trông đáng yêu cực kỳ!
"Không đạt được những gì bạn mong muốn, đôi khi lại là sự may mắn tuyệt vời. Đó là một câu nói mà chồng rất thích. Cảm ơn vợ, may mắn của chồng!"
Nghe xong câu nói của tôi, mũi cô ấy nghẹn ngào, không kiêng dè gì nữa mà òa khóc lên trong lòng tôi như một đứa trẻ.
"Về quỳ bàn phím 2 tiếng!" Cô ấy vừa nấc vừa dọa tôi.
"Tuân lệnh vợ yêu !"
Thật tuyệt vời, khi người yêu tôi, tôi cũng yêu người ấy, hạnh phúc và viên mãn đến không tưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me