Gio Xuan Qua Lau Ngoc
📚Truyện: Gió Xuân Qua Lầu Ngọc♡ Thể loại: Đam mỹ - Cổ đại - Xuyên thư - Ngọt sủng - Sinh tử văn - Cung đình - Bạo quân công x Con thứ thụ - - HE♡ Số chương dự kiến: ~60 - 70chương Văn án
____________
(1)
🌿Khi mở mắt ra, Hạ Tịch Dương đã nằm trong một cỗ kiệu lạnh lẽo, bị đưa vào cung như một món lễ vật.Từng mãnh ký ức luân phiên xuất hiện trong đầu, Hạ Tịch Dương biết được - cậu đã xuyên không . Xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cung đình mà đời trước chỉ đọc lướt vài chương - trong đó, bạo quân giết cha đoạt vị, tàn sát huynh đệ, máu lạnh vô tình, hậu cung không bóng người.Và y… chính là “vật hiến” sắp bị hắn giết để răn đe quan thầnNhưng y không chết.Ngược lại, hắn giữ y lại bên mình. Nhẹ nhàng một cách bất thường, như thể… chỉ riêng y là ngoại lệ trong thế giới đẫm máu của hắn.Còn y, càng lúc càng không dám rời đi—vì trong đôi mắt u ám ấy, Hạ Tịch Dương thấy được một người cô độc đến tận cùng.
___________
(2)
🌿 Người đời bảo, Tĩnh Dạ Hiên là một vị hoàng đế lạnh lùng, đoạt vị trong hỗn loạn, giết huynh - hại đệ, ngay cả sinh mẫu cũng không tha _ lên ngôi khi máu còn vương trên bậc thềm ngọc.Hắn không lập hậu, cũng chẳng nạp phi. Hậu cung quanh năm đóng cửa, chưa từng có bóng người.Cho đến khi có một người bước vào - Hạ Tịch Dương - thứ tử bị vứt bỏ của Hạ phủ, bị đưa vào cung như một phần lễ vật để cầu vinh cho gia tộc, chẳng ai đoái hoài. Thế nhưng, vị hoàng đế lạnh như sương kia—....Lại vì y mà mở cửa hậu điện.
Lại vì y mà phá lệ, lưu lại một chén trà chung bàn.
Lại vì y, mà lần đầu tiên lộ ra ánh mắt không giống mãnh thú , mà là… con người.Từ khi Tịch Dương vào cung, hoàng đế không còn phát bệnh như trước, cũng không còn câm lặng đến đáng sợ"Thần chưa từng thấy bệ hạ như vậy với bất kỳ ai."Hắn chưa từng cần một hậu cung, chỉ vì hắn chưa từng có người đáng để giữ.Nhưng giờ thì có rồi...
________
Lưu ý📌
• Bối cảnh hư cấu, không có thật, tất cả không theo một triều đại cụ thể nào hết
Lời tác giả:
• Đây là lần đầu mình tập tành viết truyện, còn nhiều thiếu sót trong cách hành văn, xây dựng tình tiết . Mong mọi người thông cảm và góp ý nhẹ nhàng để mình có thể cải thiện ở những chương sau.
• Mình viết truyện để giải tỏa đam mê, mình rất thích đọc truyện có thể loại này nhưng rất ít bộ hợp gu nên tự viết tự ăn luôn. ( Nếu có bạn nào biết truyện thể loại na ná vậy thì cho mình xin nhaa)
• Vì văn phong hạn hẹp nên sẽ có vài chi tiết cần thiết mình sẽ viết rồi nhờ chat gpt viết lại cho hay hơn nên nếu có gì cấn cấn... thì mong các bạn thông cảm (nếu bạn là người khó tính không thích kiểu này thì có thể không đọc ạ, xin đừng to6💗)
• Không có lịch ra chương cụ thể
____『Cảm ơn vì đã ghé đọc truyện của mình』_____CN_22/6
____________
(1)
🌿Khi mở mắt ra, Hạ Tịch Dương đã nằm trong một cỗ kiệu lạnh lẽo, bị đưa vào cung như một món lễ vật.Từng mãnh ký ức luân phiên xuất hiện trong đầu, Hạ Tịch Dương biết được - cậu đã xuyên không . Xuyên vào một cuốn tiểu thuyết cung đình mà đời trước chỉ đọc lướt vài chương - trong đó, bạo quân giết cha đoạt vị, tàn sát huynh đệ, máu lạnh vô tình, hậu cung không bóng người.Và y… chính là “vật hiến” sắp bị hắn giết để răn đe quan thầnNhưng y không chết.Ngược lại, hắn giữ y lại bên mình. Nhẹ nhàng một cách bất thường, như thể… chỉ riêng y là ngoại lệ trong thế giới đẫm máu của hắn.Còn y, càng lúc càng không dám rời đi—vì trong đôi mắt u ám ấy, Hạ Tịch Dương thấy được một người cô độc đến tận cùng.
___________
(2)
🌿 Người đời bảo, Tĩnh Dạ Hiên là một vị hoàng đế lạnh lùng, đoạt vị trong hỗn loạn, giết huynh - hại đệ, ngay cả sinh mẫu cũng không tha _ lên ngôi khi máu còn vương trên bậc thềm ngọc.Hắn không lập hậu, cũng chẳng nạp phi. Hậu cung quanh năm đóng cửa, chưa từng có bóng người.Cho đến khi có một người bước vào - Hạ Tịch Dương - thứ tử bị vứt bỏ của Hạ phủ, bị đưa vào cung như một phần lễ vật để cầu vinh cho gia tộc, chẳng ai đoái hoài. Thế nhưng, vị hoàng đế lạnh như sương kia—....Lại vì y mà mở cửa hậu điện.
Lại vì y mà phá lệ, lưu lại một chén trà chung bàn.
Lại vì y, mà lần đầu tiên lộ ra ánh mắt không giống mãnh thú , mà là… con người.Từ khi Tịch Dương vào cung, hoàng đế không còn phát bệnh như trước, cũng không còn câm lặng đến đáng sợ"Thần chưa từng thấy bệ hạ như vậy với bất kỳ ai."Hắn chưa từng cần một hậu cung, chỉ vì hắn chưa từng có người đáng để giữ.Nhưng giờ thì có rồi...
________
Lưu ý📌
• Bối cảnh hư cấu, không có thật, tất cả không theo một triều đại cụ thể nào hết
Lời tác giả:
• Đây là lần đầu mình tập tành viết truyện, còn nhiều thiếu sót trong cách hành văn, xây dựng tình tiết . Mong mọi người thông cảm và góp ý nhẹ nhàng để mình có thể cải thiện ở những chương sau.
• Mình viết truyện để giải tỏa đam mê, mình rất thích đọc truyện có thể loại này nhưng rất ít bộ hợp gu nên tự viết tự ăn luôn. ( Nếu có bạn nào biết truyện thể loại na ná vậy thì cho mình xin nhaa)
• Vì văn phong hạn hẹp nên sẽ có vài chi tiết cần thiết mình sẽ viết rồi nhờ chat gpt viết lại cho hay hơn nên nếu có gì cấn cấn... thì mong các bạn thông cảm (nếu bạn là người khó tính không thích kiểu này thì có thể không đọc ạ, xin đừng to6💗)
• Không có lịch ra chương cụ thể
____『Cảm ơn vì đã ghé đọc truyện của mình』_____CN_22/6
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me