Goc Ngua Tay
Xin chào, vẫn là tớ đây! :D Chà...Cảm giác như thể đã lâu lắm rồi mừn mới quay lại chốn đây. A, vừa kiểm tra xong, tròn 1 tháng luôn này :D Nhân một ngày không nắng, lắm mưa, tuy không thiếu chuyện để làm nhưng chẳng biết thế lực nào xui khiến, tớ lại đi dọn dẹp ổ cứng và nhặt nhạnh được một ít điều thú dị. Có một sự thật của kiếp cầm cọ đấy là khi xem lại tác phẩm của mình từ một khoảng thời gian tương đối trước hiện tại, trong lòng sẽ trồi lên một cảm giác vô cùng khó tả. Kiểu vừa thấy buần cười vừa hơi tự xấu hổ vì trông nét vẽ cách đây dù chỉ vài tháng của mình bao giờ cũng dì dị, meo méo, sai sai. Kiểu sao lúc trước mình nhớ mình vẽ anh này đẹp trai mắt nai lắm chả hiểu sao giờ nhìn lại con đậu con bay :)) Nên phần này phải nói trước là ảnh thì ít mà chữ thì nhiều.Nhưng cũng có một số trường hợp, hiếm hoi thôi, làm mình bị bất ngờ vì trông cũng tử tế ra phết, hoặc ít ra là nhìn nó không sai như mình tưởng :) Và đây chính là các trường hợp cá biệt nói trên đến từ buổi đầu ngứa tay. Chuyện là trước khi sa lầy, tớ thực sự chưa từng vẽ fanart của người thật việc thật. Không hiểu sao dù thích cách mấy cũng cảm thấy không cách gì xuống tay, còn bây giờ thì...thôiiii, miễn bàn. Thế nên ban đầu cũng vậy, tớ chịu chết không thể vẽ được. Tuy nhiên trong lòng có một thôi thúc ghê gớm muốn được bùng cháy, vậy là tớ đã lấy một ý tưởng mình đã có từ trước và ghép các trais vào rồi tự nhủ mình hông có vẽ fanart :)) Nguyên gốc đại loại là câu chuyện nhảm nhí, mô típ gái giả trai cũ kĩ, bối cảnh chắc là vài thế kỉ trước, về một đám học sĩ, nho sinh. Nhưng sau đó đã được biến tấu thành một đội quân tinh nhuệ, kiểu cấm vệ quân hay gì đấy để cho phù hợp và ngầu hơn :))
(Cảm hứng đến từ Warriors của EchoOfForest. Cá nhân tớ nghĩ dù có là fic hay không thì bản thân nó đã là một câu truyện độc lập rất hay rồi.)
Đây là vì tự thấy 2 quả mắt điẹp ghê ahihi :))
Còn đây là vì anh gì đấy trông đột nhiên deep try xuất thần :))
(Quen quen nhờ? Vẫn là một mẩu từ Nhiều hơn bao nhiêu? của Ghi.)
Thôi, hết sồi. Đem vào tủ. Khóa.
Linh tinh lang tang như thế về cơ bản là do mừn lười làm bài và đang nghĩ về trận đấu ngày mai :)) Và cuối cùng, vì mừn là đứa hay thích tỏ ra nạnh nùng nên mừn sẽ không nói rằng mừn đăng để mượn cớ nói là anh gì ơi, mừn thấy hơi bị nhớ bóng dáng anh trên sân rồi :">
-Luulyishe.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me