Gtop Chiem Doat
Buổi sáng tinh mơ của một ngày mới lạnh lẽo bao trùm lên vạn vật. Ji Yong, khẽ cựa mình, nhíu đôi mắt nặng trĩu vươn vai ngáp một cái thật dài trước khi quan sát mọi thứ xung quanh_Seung HyunCậu mỉm cười nhìn cái vật ấm nóng kế bên đang say giấc mộng, từng hơi thở đều đều và đôi mi cong vút lâu lâu lại nhấp nháy từng đợt. Co ro như chú mèo hoang cố ủ mình trong hơi ấm hiếm hoi. Tay của cậu ta đang đặt trên ngực cậu, ngay vị trí trái tim đang nhịp nhàng chuyển động _Ư..._Seung Hyun đêm qua cậu ngủ ở đây sao_Hở...ừ tôi sợ cậu có chuyện gì. _Cậu lo cho tôi à_Ừ tôi lo cho cậuJi Yong hạnh phúc, một thứ cảm giác trào lên trong lòng, bất ngờ như những cơn sóng, ào ào đánh nhẹ vào trái tim_Cảm ơn nhé _...Seung Hyun im lặng, tiếp tục chìm vào với giấc mơ của cậu ta, chẳng biết mơ thấy gì nhưng khóe miệng cứ tủm tỉm cười "A....hạnh phúc chết mất"Ji Yong ôm chặt lấy cái gối cố che đi cái khuôn mặt đỏ ửng của mình. Ngoài trời sau đợt tuyết dữ dội vừa rồi, trời bắt đầu có mây, và bắt đầu chầm chậm những tia nắng đầu tiên _Dậy rồi àYongBae đón cậu với khuôn mặt tươi tỉnh, dường như cu cậu này cũng đang rất vui_Chuyện gì mà cậu vui thế YongBae_Tớ đã chính thức trở thành BẠN TRAI CỦA DARA đấy nhé. Yong Bae cười ồ lên, trước cái mồn chữ O đang mở to của cậu _Thật hả_Ai nói xạo cậu làm gì, đêm qua khi hai cậu trở về phòng, Dami đã nói gì đó với Dara mà cuối cùng cô ấy cũng chấp nhận tớ. Thật là...tớ biết ơn chị cậu lắm đấy_Thế giờ Dami...sao rồi _Về rồi_Về rồi á, khi nào _Sáng sớm, lúc vẫn còn tuyết rất nhiều Cậu chỉ "Ừ" một tiếng nhẹ lòng thật là một tin tuyệt vời cho Yong Bae, còn gì hạnh phúc hơn khi người mình yêu cũng đáp trả tình cảm của mình. Yong Bae là một chàng trai tốt và tất nhiên cậu cũng thầm chúc mừng cho cả hai_Này Yong Bae đừng bao giờ cho Dara nấu ăn nhé_Uầy tớ sẽ nguyện ăn hết _HahaMột trận cười lớn xóa đi bao mệt mỏi của buổi sáng tinh mơ, Seung hyun động đậy, nhăn mặt vì tiếng cười của ai đó khiến cậu ta không thể ngủ tiếp _Này_Dậy rồi à Seung Hyun_Ji Yong, tớ đói_Chưa có thức ăn đâu_Tớ muốn ăn _Đợi chút đi Seung HyunCậu ta xìu mặt, như con mèo con lâu ngày bỏ đói, chỉ khác là lần này tiến hóa lên thành khỉ rồi _Đói chết mất Ji YongCậu ta cứ réo tên cậu suốt, vẻ mặt cam chịu nhìn cậu làm cậu cười òa lên _Bingu Top_Im đi Ji YongVâng...đó có thể coi là một chút hạnh phúc của một ngày giá lạnh. Ji Yong chỉ cần ở cạnh Seung Hyun, chỉ cần thấy trong mắt cả hai có nhau cảm tưởng như tất cả mọi thứ xung quanh đều trở nên vô hình. Chỉ cảm thấy tội cậu Yong Bae _Thức ăn xong rồiDara cười tươi bước vào, trông cô nàng khá dễ thương trong cái tạp dề hồng nhạt_Ở đâu có thức ăn vậy Yong Bae hỏi dành cho cô ánh mắt trìu mến_Em nấu đấy _..._...Tất cả mọi người đều trở nên im lặng, 5 giây rồi 10 giây trôi qua...Ji Yong nuốt nước bọt, trong đầu cậu vẫn chưa quên được cái món ăn lúc trước của Dara, cái mớ kinh khủng khiếp đó nhớ lại còn thấy rùng mình _Tôi...không ăn đâu _Tôi chưa đói_Anh có việc bận_Này Seung Hyun đừng có điêu, lúc nãy ai nói là đói bụng hả_Tôi nói đùa thôi...hết đói rồi Cậu ta cười hề hề, thấy rõ cả giọt mồ hôi trên đó_TÔI KHÔNG CẦN BIẾT, CẢ BA NGƯỜI XÁCH ĐI RA NGOÀI ĂN HẾT CHO TÔI _KHÔNGGGGGGGTiếng kêu thảm thiết của những con người sắp bước vào điện ngụcSau bữa ăn khủng bố của Dara, mọi người ra ngoài chơi trượt tuyết, sau trận bão, tuyết đã dày và nhiều hơn rất nhiều . Yong Bae và Seung Hyun vẫn tiếp tục thi thố nhau cái gì đó, và kết quả là Seung Hyun thua, cái cảnh cậu ta quỳ gối xin lỗi Yong Bae thật là hiếm có, Ji Yong chỉ quan sát, vì cái chân đau mà cậu chẳng muốn làm gì, chỉ ngồi đó và nhìn Seung Hyun của cậu, chỉ thế thôi cũng khiến cậu hạnh phúc _Nước ép nhé Dara đưa cho cậu một lon nước cà chua ép lạnh rồi ngồi xuống kế bên _Xem bạn trai cậu đang trừng phạt Seung Hyun kìa Dara chỉ cười và không nói gì, ánh mắt cô giờ đây cũng như cậu, tràn ngập hạnh phúc _Cô bắt đầu thích Yong Bae lúc nào thế Dara, chẳng phải lúc trước cô từ chối cậu ta à_À, từ tối qua, nói thích thì không hẳn, đúng là tôi chưa thật sự thích Yong Bae nhưng tôi cũng muốn thử cảm giác khi hẹn hò với ai đó ra sao_Chăm sóc tốt cho Yong Bae nhé, cậu ta thích cô lắm đấy_Còn anh, cũng thích Seung Hyun rất nhiều đúng không Ji Yong hơi chựng lại trước câu nói đó, thở dài nhưng đành phải chấp nhận, chắc là Dara đã biết tất cả sau tối hôm quả _Ừ tôi thích Seung Hyun nhưng tôi không muốn làm khổ cậu ấy _Yêu thật là mệt mỏi nhỉDara cười đùa, giựt lon nước ép từ cậu rồi uống một hơi đến hết _Này nước ép của tôi mà _Mặc kệ anh_Thật không công bằng _Ji Yong, tôi cũng có một người anh trai và anh ấy là một người đồng tính _...Dara_Nhưng may mắn anh ấy đã được gia đình chấp nhận và tháng sau anh sẽ kết hôn với người mình yêu _Thật tuyệt, không phải ai cũng may mắn như anh cô, cô biết đấy đồng tính ở đất nước này vẫn còn là "căn bệnh"_Đừng từ bỏ Câu nói của Dara một phần đã tiếp thêm dũng khí cho cậu
.
.
_A tôi chả thắng Yong Bae một trận nào cả_Rồi rồi, khăn này, chơi đến tím tái cả môiJi Yong lau lau cái mớ tóc bết tuyết của cậu, choàng một cái khăn khác qua cái cổ đang run cầm cập _Lạnh quá Ji Yong_Ai biểu cậu ham chơi Seung Hyun run run, gió lại thổi một tràn đến, mang cái lạnh phả vào từng thớ thịt _Ách xì...ách xì...ÁCH XÌKì này Seung Hyun mà không bị cảm thì cũng là điều kì diệu Ji Yong thở dài rướn người truyền hơi ấm vào cái thân hình đang run lẫy bẩy đó, choàng tay qua cổ, áp sát mặt vào đôi vay gầy mấp mé từng hơi thở đều đều Ji Yong ôm Seung Hyun Dịu dàng và bình yên biết baoNghe tiếng tim đập của cả hai trong lòng ngực Nghe rõ cả hơi thở từ từ gấp gáp của Seung Hyun_Ji Yong tôi..._Ấm không _Ấm...ấm lắm _Vậy thì tốt Chẳng qua chỉ là một cái ôm, lại khiến ai đó rạo rực _Này Seung Hyun, tôi sẽ không từ bỏ đâu _Hả cậu nói gì _Tôi sẽ không từ bỏ dù chỉ là một chút _Cậu nói gì khó hiểu vậy Ji Yong_Đừng để ý, cứ việc ôm tôi điĐó...chỉ cần thế thôi
.
.
Điện thoại của Seung Hyun reo liên tục : 15 cuộc gọi nhỡ và 4 tin nhắn, tất cả đều đến cùng một số "Chị hai"Người ta nói cầu vồng thường đến sau cơn mưa, đúng chứ...
.
.
.
.
_A tôi chả thắng Yong Bae một trận nào cả_Rồi rồi, khăn này, chơi đến tím tái cả môiJi Yong lau lau cái mớ tóc bết tuyết của cậu, choàng một cái khăn khác qua cái cổ đang run cầm cập _Lạnh quá Ji Yong_Ai biểu cậu ham chơi Seung Hyun run run, gió lại thổi một tràn đến, mang cái lạnh phả vào từng thớ thịt _Ách xì...ách xì...ÁCH XÌKì này Seung Hyun mà không bị cảm thì cũng là điều kì diệu Ji Yong thở dài rướn người truyền hơi ấm vào cái thân hình đang run lẫy bẩy đó, choàng tay qua cổ, áp sát mặt vào đôi vay gầy mấp mé từng hơi thở đều đều Ji Yong ôm Seung Hyun Dịu dàng và bình yên biết baoNghe tiếng tim đập của cả hai trong lòng ngực Nghe rõ cả hơi thở từ từ gấp gáp của Seung Hyun_Ji Yong tôi..._Ấm không _Ấm...ấm lắm _Vậy thì tốt Chẳng qua chỉ là một cái ôm, lại khiến ai đó rạo rực _Này Seung Hyun, tôi sẽ không từ bỏ đâu _Hả cậu nói gì _Tôi sẽ không từ bỏ dù chỉ là một chút _Cậu nói gì khó hiểu vậy Ji Yong_Đừng để ý, cứ việc ôm tôi điĐó...chỉ cần thế thôi
.
.
Điện thoại của Seung Hyun reo liên tục : 15 cuộc gọi nhỡ và 4 tin nhắn, tất cả đều đến cùng một số "Chị hai"Người ta nói cầu vồng thường đến sau cơn mưa, đúng chứ...
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me