Guria Nham Mat Cho Qua
Những con thỏ, chuột hamster, và hình dán Maltese nhỏ xíu được sử dụng trong kkt.Những chú chó tai lớn bên giường, My Melody và Kuromi trên bộ pyjama.Cuộc sống của Ryu Min-seok dường như không có thứ gì là không đáng yêu – bao gồm cả chú gấu bông nhỏ đặt ngay trước chỗ ngồi làm việc của em ở công ty, và chú gấu lớn của em.Ở công ty, ban đầu em chỉ cần một ánh mắt là đã biết mình sẽ thành công, trở thành người duy nhất bên cạnh Lee Min-hyung mà ai cũng muốn bám víu.Có lần, ly cà phê từ phòng ban bên cạnh sau một cuộc họp đã được em đặt trên bàn suốt một tiếng đồng hồ, nhưng khi em đi vệ sinh rồi quay lại chỗ ngồi thì thấy đối phương đã ân cần thay bằng một ly trà sữa nóng.Kèm theo một tờ giấy ghi địa chỉ và thời gian của nhà hàng.Đây là cách những người trông khỏe mạnh và được yêu thích theo đuổi người khác sao? Thẳng thắn mà không mất lịch sự, thậm chí còn chẳng có rủi ro bị từ chối ngay trước mặt.Ryu Min-seok rất thích.Thế là, khi tan sở, Lee Min-hyung nhìn thấy trên bàn trong phòng trà có một chiếc cốc giấy đã trống rỗng, tờ giấy ghi chú màu vàng ban đầu đã được Ryu Min-seok thay bằng một nhãn dán màu hồng, phần không có keo được vẽ một trái tim bằng bút bi.Đầu nhọn của trái tim hướng về bên trái, được móc lên một nét đầy thành ý, giống như ánh mắt mà Ryu Min-seok đã dành cho hắn trong phòng họp hôm trước.Một bữa ăn thịnh soạn và vài bó hoa tươi, xác lập mối quan hệ trong biển đèn bình dị khi trăng lên, mọi thứ đều phù hợp với logic giao tiếp của người trưởng thành khỏe mạnh. Bao gồm cả việc sống chung, tình dục, đi dạo cuối tuần, đưa đón đi làm, và vẫn nhớ đừng quá lộ liễu, mỗi ngày để Ryu Min-seok xuống xe cách tòa nhà công ty hai dãy phố."Min-seok à, chuyện kỷ niệm ba trăm ngày này... nghe có vẻ trẻ con quá không?""...Hơi giống lần đầu yêu đương? Min-hyung là người thiếu kinh nghiệm đến vậy sao?"Miệng không nương tay, nhưng Ryu Min-seok nghe đề nghị của bạn trai thì trông thật sự quá hạnh phúc, nụ cười ngọt ngào đến mức khiến Lee Min-hyung phải nhíu mày."Nhưng Min-seok trông có vẻ rất mong đợi mà? Biết thế thì nửa năm trước đã làm gì đó rồi... hoặc là một trăm ngày... một tháng cũng được..."Chú gấu lớn trông có vẻ hơi hối hận, đáng yêu đến mức khiến người ta muốn trêu chọc."Min-hyung bây giờ mới hỏi, còn kịp chuẩn bị kỷ niệm không?""Anh đã chuẩn bị sẵn hết rồi, tan làm cứ đợi ở chỗ cũ là được."Giống như ba trăm ngày qua, hôm nay Lee Min-hyung cũng hoàn hảo đỗ xe sát lề, tao nhã vươn tay tháo dây an toàn cho Yoo Min-seok, rồi tính toán thời điểm, ngay khoảnh khắc Ryu Min-seok đeo ba lô quay người lại thì hắn đưa cho em một ly đồ uống nóng."Hôm nay là gì?""Sữa mật ong, hôm qua em nói muốn uống... ưm...!"Lee Min-hyung ngạc nhiên sờ sờ khóe miệng, người vừa để lại dấu ấn ấm nóng ở đó đã đóng cửa xe để kịp đèn xanh mười giây cuối cùng.Mặc dù còn năm phút nữa mới đến công ty, nhưng Ryu Min-seok luôn kiên quyết không làm chuyện này khi đi làm hoặc tan làm.Đây là nụ hôn đầu tiên của kỷ niệm ba trăm ngày đó.Kèm theo một bức ảnh tự sướng chưa qua chỉnh sửa, chụp từ dưới lên, bóng cây phía sau hơi mờ vì vừa đi vừa chụp. Ống kính chưa kịp lấy nét không theo kịp bước chân vội vã của Ryu Min-seok, cảnh tượng đó giống như Ryu Min-seok tỉnh dậy sớm hơn một chút vào buổi sáng, cúi đầu gọi anh dậy.Đã lưu lại rồi nhé.
Ngày thứ ba trăm cũng rất dễ thương đấy.Ryu Min-seok đọc tin nhắn nhưng không trả lời, giờ này có lẽ đang trong thang máy, mặt đỏ bừng lắc đầu không ngừng, luống cuống nắm lấy mái tóc hơi xẹp, rồi vụng về chào buổi sáng đồng nghiệp.Lee Min-hyung suýt nữa quên mất, góc độ của bức ảnh vừa rồi...Rõ ràng cảnh tượng đó cũng giống như khi Ryu Min-seok ngồi trên người anh và lắc lư.Vừa nghĩ đến chuyện này, ánh mắt cười vốn đầy tình yêu nồng nàn bỗng tối sầm đi vài phần, lần tiếp theo ngẩng đầu nhìn vào gương chiếu hậu, biểu cảm của anh đã bắt đầu trở nên tàn nhẫn.Lee Min-hyung biết mình không thể nhịn đến sau khi tan sở nữa.Cuối cùng cũng đỗ xe xong, anh vươn tay tìm kiếm trong ngăn chứa đồ dưới ghế lái. Một chiếc điện thoại mà anh chưa bao giờ sử dụng trước mặt Ryu Min-seok bật ra từ ngăn kéo.Màn hình sáng lên, thời gian khởi động cũng có vẻ quá dài.Chỉ cần nghĩ đến người có đôi má ửng hồng như vậy đang đi lại khắp công ty là Lee Min-hyung đã gần như phát điên. Môi dưới suýt chút nữa bị anh cắn rách, cửa sổ bên trái phản chiếu đôi môi tím đỏ của anh. Máu chảy trong đó có lẽ là màu đen, ẩn sau một lớp thịt mỏng mềm ở nơi Ryu Min-seok không thể nhìn thấy.Dòng chảy ngầm cuộn trào, vật lộn muốn xuyên qua da thịt, nhỏ ra dục vọng xấu xí.Nhập mật khẩu loạn xạ, có lẽ còn bấm nhầm vài lần, cuối cùng cũng mở được ứng dụng duy nhất trong chiếc điện thoại này ngoài các phần mềm mặc định.Âm thanh bật lên, đầu tiên là tiếng sột soạt.Không biết hôm nay Min-seok lại mang bao nhiêu thứ ra ngoài."Chào buổi sáng Min-seok? Em có khỏe không sao mặt đỏ thế?"Chết tiệt.Đôi nắm đấm siết chặt không biết đã bị anh kìm nén bao nhiêu lần, nếu không thì đã sớm giáng xuống mặt người đàn ông ngồi cạnh Ryu Min-seok rồi."À... mặt em đỏ lắm sao...? Không... không sao! Chỉ là hơi nóng thôi..."Lại có tiếng va chạm, có lẽ Ryu Min-seok đang đặt ba lô của mình lên ghế.Vậy thì camera có thể bật lên rồi.Một khung hình giống như cuộc họp video xuất hiện trên màn hình, đối diện với vị trí của Ryu Min-seok, cho phép Lee Min-hyung nhìn thấy rõ ràng và hoàn hảo khuôn mặt xinh đẹp đó, và nốt ruồi lệ mà mỗi lần nhìn thấy anh đều không kìm được muốn cắn mạnh.Đã chấm công, sếp chưa đến, nên Ryu Min-seok lấy tai nghe ra đeo vào một cách ngây ngô, sau khi sờ điện thoại có lẽ đã bật nhạc, trông có vẻ rất vui vẻ lắc đầu rồi lại vươn tay về phía camera, nhẹ nhàng điều chỉnh vài lần. Như thể biết mình đang bị quay, Ryu Min-seok khẽ vén mái tóc dài ra sau tai, chớp chớp mắt rồi có vẻ hơi xấu hổ.Và tất cả những điều này trong mắt Lee Min-hyung lại càng gợi tình hơn, bởi vì hắn biết trong góc nhìn của Ryu Min-seok, em chỉ đang làm điệu với chú gấu bông nhỏ trên bàn.Chú gấu nhỏ màu nâu sẫm mà Lee Min-hyung tặng Ryu Min-seok không lâu sau khi họ hẹn hò, lông không quá dài nên không dễ bám bụi, phần dưới được nhồi đầy bông, nặng trịch, giúp nó ngồi vững vàng trên bàn làm việc của Ryu Min-seok.Dưới chiếc mũi mờ là một nụ cười thêu nhạt, gọn gàng và ngoan ngoãn, chỉ có một con mắt sáng lấp lánh ẩn chứa camera mà Lee Min-hyung đã đặt sẵn.Dường như muốn phá hủy lý trí cuối cùng của hắn, Ryu Min-seok hoảng loạn nhìn trái nhìn phải, tranh thủ lúc không có ai đi qua thì vội vàng ôm lấy chú gấu nhỏ của mình.Lee Min-hyung mở to mắt, nhìn màn hình dần tiến gần đến khuôn mặt tinh xảo của Ryu Min-seok, sự rung lắc nhẹ khiến anh hơi choáng váng. Rồi đến đôi môi hồng hào đó, không phát ra tiếng động, nhẹ nhàng in lên nụ cười của chú gấu nhỏ, giống như nụ hôn mà Ryu Min-seok đã dành cho anh mười phút trước.Không thể nhịn được nữa.Dây kéo quần chỉ mở được một nửa, Lee Min-hyung đã vội vàng rút ra dương vật đang cương cứng của mình. Trong màn hình, Ryu Min-seok đã mở máy tính xử lý công việc vẫn giữ vẻ bình thản, còn Lee Min-hyung thì đang tưởng tượng mình bước vào văn phòng, thô bạo kéo em vào phòng trà.Tưởng tượng bàn tay nhỏ mềm mại hàng ngày nhận cốc giấy đang cố gắng xoa dịu mình, vừa nhẹ nhàng cầu xin hắn nhanh chóng xuất tinh, vừa lo lắng chú ý xem có ai đi qua cửa không.Rồi Lee Min-hyung sẽ tức giận véo má Ryu Min-seok, bắt em há miệng nuốt thứ của mình, vừa đưa vào miệng liền ấn mạnh vào sau gáy đẩy sâu xuống. Bởi vì Ryu Min-seok không tập trung, hắn muốn Ryu Min-seok chỉ có thể nhìn vào đôi mắt của mình, nhìn vào háng của mình, hoặc bị làm cho đến khi không thở được mà mất ý thức cũng không sao, với ánh mắt mơ màng lơ lửng chắc chắn sẽ rất sướng.Tốt nhất là có người đi ngang qua, hoặc cả công ty đều đến xem Min-seok yêu thích của họ bị chơi thành dáng vẻ dâm đãng như thế nào dưới thân hắn.Ryu Min-seok trong màn hình bây giờ trông làm việc nghiêm túc bao nhiêu, thì cảnh tượng trong đầu Lee Min-hyung lại quá đáng bấy nhiêu.Tay không thuận tiếp tục trượt, khuỷu tay va vào khung cửa một cách khó chịu và phiền toái theo động tác. Có lẽ khi hắn tăng tốc đã va chạm tạo ra một vết bầm tím nhỏ, nhưng hắn không hề cảm nhận được chút đau đớn nào ở phần đó, chỉ tập trung hoàn toàn vào Ryu Min-seok, tiếp tục thỏa mãn dục vọng thấp hèn của mình.Nghĩ đến việc Ryu Min-seok không hề hay biết gì về con người đáng sợ này của mình, trong lòng lại dâng lên một cảm giác đắc ý khó tả. Liếc nhìn đồng hồ, nếu không xuất tinh thì sẽ muộn mất."Ha... đến đây Min-seok... làm thêm gì nữa đi... đồ dâm đãng này..."Lee Min-hyung tăng tốc độ tay.Có phải là trùng hợp không? Khi Lee Min-hyung nói ra câu nói không nên để ai nghe thấy này, Ryu Min-seok cầm ly sữa mật ong lên nhấp một ngụm.Có vẻ uống quá nhanh, khóe miệng nhỏ giọt không ít chất lỏng trắng ngọt. Sau khi vội vàng rút một tờ giấy vệ sinh lau đi, em còn chu môi với chú gấu nhỏ, như thể đang phàn nàn với nó về sự vụng về của mình."...!"Lee Min-hyung thở hổn hển vài hơi, cúi đầu nhìn tinh dịch trên tay mình, rồi lại nhìn Ryu Min-seok đang tháo tai nghe chào hỏi cấp trên.Hắn đã chịu đựng được ba trăm ngày rồi.Mỗi lần nhẹ nhàng ra vào trong phòng ngủ và những cái ôm, sau đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm trong dục vọng sâu thẳm của Lee Min-hyung. Ryu Min-seok không thể biết hắn muốn thô bạo trói người đó lên giường làm cho đến khi ngất xỉu đến mức nào, muốn mạnh mẽ quất roi vào con cún nhỏ không nghe lời này, cả ngày và dựa quá gần đồng nghiệp khi làm từ phía sau đến mức nào.Nhìn túi đồ trong cặp, Lee Min-hyung tràn ngập tưởng tượng về việc bây giờ sẽ bắt Ryu Min-seok đi.Không sao, dù sao cũng chỉ là hoàn thành ca làm chết tiệt hôm nay, đeo lên chiếc mặt nạ hiền lành và thể hiện vẻ ngoan ngoãn chăm chỉ làm việc. Chẳng phải đó là điều Lee Min-hyung giỏi nhất sao? Tám tiếng đồng hồ trôi qua trong chớp mắt.Nhưng sau khi tan sở... thì thật sự, không thể nhịn được nữa.Thong thả chỉnh trang lại bản thân, Lee Min-hyung lại ném chiếc điện thoại chỉ dùng để giám sát Ryu Min-seok về góc tối mà nó nên được cất giữ.-May mắn là hôm nay là ngày làm việc nên ăn mặc khá chỉnh tề, Ryu Min-seok ngồi trong nhà hàng khách sạn đã ăn no uống say. Mặc dù tửu lượng của em không quá tệ, nhưng dưới ánh sáng mờ ảo và ánh mắt nóng bỏng ấm áp của Lee Min-hyung, em cũng vô thức uống quá chén."Min-seok...? Em có sao không? Có phải không thể uống nữa rồi không?""Ừm... nhưng không sao đâu... hi hi... Min-hyung không phải đã đặt phòng rồi sao? Dù bây giờ em có ngã ở đây anh cũng sẽ đưa em lên chăm sóc đúng không?"Biểu cảm của Lee Min-hyung vẫn dịu dàng như vậy, anh vươn tay qua đĩa ăn vuốt ve khuôn mặt trắng nõn của Ryu Min-seok.Ngay cả khi nhân viên phục vụ mang hóa đơn đến để Lee Min-hyung kiểm tra, hắn cũng không rút tay về. Không kịp từ chối nên đành để Lee Min-hyung tiếp tục trêu chọc, được bạn trai cưng chiều như vậy trước mặt người khác, cảm giác xấu hổ cùng với hơi men dâng lên não.Sau khi rời khỏi nhà hàng và vào phòng tắm, Ryu Min-seok vừa khoác áo choàng tắm của khách sạn, đi được vài bước đã cảm thấy choáng váng. Em loạng choạng ngã, ngồi xuống bên mép giường, Lee Min-hyung cũng lập tức đi đến. Anh nắm chặt hai tay Ryu Min-seok ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lên kiểm tra tình trạng của Ryu Min-seok."Min-seok...? Sao vậy?""...Em Không biết... có lẽ là uống quá nhiều rồi...""Vậy Min-seok nghỉ ngơi trước đi, anh tắm xong sẽ đến ngủ cùng em ngay.""Ừm... vậy anh phải nhanh lên nhé?"Mắt đã gần nhắm lại rồi mà vẫn nắm chặt bạn trai không buông, ánh mắt và hai tay đều dính chặt quá mức.Không biết đã bao nhiêu lần rồi, khi xảy ra tình huống như vậy ở nhà, Lee Min-hyung đều phải dựa vào việc tắm vòi sen để dập tắt dục vọng u ám của mình.Đó là bản năng đen tối từ sâu thẳm trái tim hắn, muốn chiếm hữu khuôn mặt xinh đẹp đó, muốn đổ đầy tinh dịch của mình lên đó. Muốn trói em lại, muốn không bôi trơn quá nhiều, cứ thế làm cho em vừa đau vừa sướng, muốn nhìn Ryu Min-seok cầu xin tha thứ với vẻ mặt hoảng sợ nhưng vẫn phải dang rộng hai chân để cảm nhận sự xâm phạm của mình.Vì vậy, Lee Min-hyung không ngừng điều chỉnh nhiệt độ nước lên cao, điều chỉnh thành nhiệt độ mà Ryu Min-seok thích.Nhìn thấy ánh mắt mơ màng của em vừa rồi, hắn biết mình không cần phải nhịn nữa. Gói thuốc bỏ vào rượu đang phát huy tác dụng, Ryu Min-seok lại uống nhiều hơn tưởng tượng rất nhiều, liều lượng bổ sung để đảm bảo an toàn đều theo từng ngụm rượu vang đỏ ngọt ngào thấm vào mạch máu của Min-seok.Lát nữa nếu cắn rách môi, liệu có nếm được máu của Min-seok không?Chỉ nghĩ đến đây thôi đã phấn khích đến mức muốn nôn. Có lẽ nhiệt độ nước quá cao khiến hắn ta hơi khó thở.Lee Min-hyung thực sự cảm nhận được sự bất thường của mình. Hắn luôn nổi tiếng trong công ty vì sự kỷ luật và hiệu quả. Sáng nay không phải là lần đầu tiên hắn nhìn Ryu Min-seok rồi tự xử qua camera trong con gấu bông trước khi đi làm, nhưng hình ảnh phản chiếu của chính mình trong cửa sổ xe lại hung dữ đến vậy. Lee Min-hyung không chắc đó là do adrenaline tăng vọt trước ngày trọng đại sắp đến hay có điều gì đó mà hắn chưa phát hiện ra đã ảnh hưởng đến mình.Vòi sen ngừng chảy, khăn tắm chỉ lau qua loa vài cái trên mái tóc ướt sũng rồi vắt lên vai.Nếu bước chân của thợ săn có thể vui vẻ và thong dong, có lẽ là vì họ tin chắc rằng con mồi của mình đã bị mắc kẹt chắc chắn trong bẫy và không thể thoát ra.Cửa vừa mở, Ryu Min-seok đã ở cách hắn khoảng hai mét, nằm sấp trên giường thở hổn hển cuộn tròn lại, nghe thấy tiếng Lee Min-hyung dần đến gần như một con thú non hoảng sợ đột ngột quay đầu lại."Min-hyung... Min-hyung... Em xin lỗi... Em... Nóng quá... Lạ quá...""Min-seok, em tưởng mình uống quá nhiều rượu sao?""Hả?"Minseok mở to mắtVào ngày thứ ba trăm hẹn hò, Ryu Min-seok lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt hung dữ như vậy của Lee Min-hyung.Theo bản năng chui vào chăn, nhưng ngay lập tức bị Lee Min-hyung kéo tay ra. Lực mạnh đến nỗi Ryu Min-seok ngã thẳng xuống giường, gót chân vừa chạm đất chưa đứng vững, suýt chút nữa thì ngã cả người, may mắn được Lee Min-hyung đỡ tay mới lấy lại được thăng bằng."Cẩn thận một chút... bị thương thì sao?""Min-hyung? Sao lại thô lỗ vậy...?"Em vẫn nằm trong vòng tay của hắn, cơn say đã tỉnh hẳn sau cú ngã.Ngay khi em đang ngậm nước mắt quay đầu định làm nũng, Lee Min-hyung bất ngờ đẩy em ngã xuống giường. Nằm úp mặt xuống, may mắn là Ryu Yoo Min-seok cố gắng chống tay lên phần thân trên nên không bị đập cằm.Bàn tay phải luồn vào giữa hai chân hơi mở của Ryu Min-seok do tư thế quỳ, dịch dâm bất thường đã làm ướt đẫm những ngón tay thon dài của Lee Min-hyung."Chỉ có anh mới có thể làm em thôi, bé dâm... Em xem em kìa... Từ khi nào mà em còn học được cách chảy nước rồi?"Ryu Min-seok còn chưa nhìn rõ, Lee Min-hyung đã đưa tay trái từ phía sau ôm chặt lấy em, giữ cằm em như khi cho thú cưng uống thuốc, nâng lên, bóp mạnh vào má khiến cái miệng nhỏ tự nhiên mở ra trông rất cần được lấp đầy."Ư...""Min-seok có biết mình đã ăn gì không?"Bị ngã mạnh hai lần, lại còn bị người bạn trai vốn dịu dàng bóp cổ một cách tàn nhẫn như vậy, cảm xúc trong đôi mắt đẫm lệ của Ryu Min-seok đã chuyển từ sự kiêu ngạo được nuông chiều sang nỗi sợ hãi và sự bối rối đơn thuần."A...!"Thứ đột nhiên chọc vào lỗ nhỏ vừa thô vừa cứng, cảm giác đau đớn khi bị lấp đầy ngay lập tức khiếnem không kìm được mà run rẩy và giãy giụa. Tuy nhiên, Lee Min-hyung dường như càng hưng phấn hơn khi cảm nhận được sự phản kháng của Minseok, những động tác vốn còn hơi do dự giờ không còn chút ngập ngừng nào, như thể ngay từ đầu đã muốn đẩy Ryu Min-seok đến phát điên, trực tiếp bắt đầu thúc đẩy với tốc độ khiến người ta không thể thở nổi."Á á á...! Không... Không được...! Sẽ hỏng mất...! Hừm!""Hỏng sao? Không kịp rồi... Min-seok vừa uống rất nhiều rượu phải không? Đã nuốt hết những thứ sẽ làm em hỏng vào bụng rồi đó..."Như muốn xác minh điều gì đó, Lee Min-hyung còn vuốt ve và ấn vào bụng dưới của em,bụng nhỏ vốn đã bị lấp đầy bởi dương vật thô to làm sao có thể chịu được lực tác động như vậy."Ư... Quá đáng... Á! Ha á á á... Min-hyung... Là người xấu, xấu lắm.. Á á á... Biến thái... Ư ưm...""Họ nói với anh thứ này còn phải xem thể chất, ăn vào cũng chưa chắc đã chảy nước..."Nói xong liền dừng động tác liếm một cái vào vành tai của Ryu Min-seok, giọng điệu nặng nề lại ẩn chứa sự cuồng nhiệt nghe thật bệnh hoạn."Nhưng Min-seok, nhìn xem... Nhìn xem em ướt đến mức nào... Kẹp chặt đến vậy... Anh biết em nhất định có thể..."Được khen ngợi, vì có thể chất phù hợp để dùng thuốc kích dục à?"Không... Không phải... Ưm sâu quá...! Chậm một chút... Á... Rõ ràng là vì Min-hyung... Thường xuyên cho em ăn... Những thứ kỳ lạ... Mới thành ra thế này... Á á á á em muốn... Ưm...!"?Sau khi đạt cực khoái lần đầu tiên, Ryu Min-seok bị kéo ra thảm và lật ngửa, hai chân chưa khép lại bị nâng cao, ở cái tư thế mà có thể nhìn thấy mọi thứ khiến em không kìm được mà che mặt.Lee Min-hyung trông tỉnh táo hơn nhiều, sau khi lại chọc sâu vào bên trong thì không lập tức thúc đẩy."Min-seok vừa nói gì? Nói lại lần nữa.""Ha.. To quá... Sướng "Ryu Min-seok phớt lờ câu hỏi củahắn và tự mình lắc hông.Quá sướng, không tự chủ được mà buông tay xuống. Vẻ mặt dâm đãng lộ ra trước mặt Lee Min-hyung, hắn lúc này mới giật mình nhận ra vẻ mặt của Ryu Min-seok có vẻ hơi xa lạ.Gáy cọ vào thảm mang lại cảm giác tê dại run rẩy, giống như ánh mắt dò xét của Lee Min-hyung lúc này đang tìm kiếm điều gì đó khiến Ryu Min-seok càng thêm hưng phấn. Niềm vui và sự kích thích cùng lúc xâm chiếm, có lẽ là ham muốn phục tùng bẩm sinh hoặc cũng có thể là thuốc đang kiểm soát não bộ của anh ấy, Ryu Min-seok đột nhiên quyết định thú nhận với người đàn ông của mình."Anh thích cưỡng hiếp em khi em ngủ nhất phải không... Ưm... Rõ ràng chỉ cần nói với em một tiếng là được rồi mà... Sao lại bắt em ăn nhiều thứ kỳ lạ như vậy...""...Em đều biết?"Lee Min-hyung nheo mắt, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Ryu Min-seok lại không hề phản cảm với sở thích tình dục tồi tệ của mình. Vẻ mặt hơi ngây người hoàn toàn trái ngược với vẻ thô bạo vừa rồi, đột nhiên trở lại vẻ chất phác thật thà thường ngày, tạo thành sự tương phản lố bịch với dương vật đáng sợ giữa hai chân hắn.Thế là Ryu Min-seok thuận thế đứng dậy, ngoan ngoãn quỳ xuống đối diện Lee Min-hyung."Min-hyung cũng giống như con gấu bông trên bàn em, giấu rất nhiều bí mật phải không? Thật trùng hợp... Em cũng có rất nhiều bí mật đó."Chớp chớp đôi mắt ranh mãnh, Ryu Min-seok khẽ cười"Ví dụ như... Em... Thích nhất là Min-hyung dùng sức làm em khi em ngủ, và... Mấy lần đều là giả vờ ngủ... Lần nào cũng sướng đến mức suýt nữa thì kêu lên, may mà Min-hyung không phát hiện ra..."Và, Lee Min-hyung lúc này mới nhận ra rằng cả ngày hôm nay hắn nóng nảy và bốc đồng có lẽ là điều thừa thãi rồiÀ, Min-hyung trông có vẻ tức giận nhỉ, thật tốt.".. đĩ."Ryu Min-seok lại cười, cười ranh như ma. Sau khi chủ động mở rộng hai chân còn banh rộng lỗ nhỏ, há miệng để nước bọt chảy dọc theo hàm, ngay lập tức biến mình thành một bé dâm."Nhịn lâu rồi phải không... Hay bây giờ anh lấy mấy viên thuốc trong túi ra, để em ăn hết rồi chúng ta tiếp tục làm?"Ryu Min-seok xấu hổ và mềm yếu trên giường suốt ba trăm ngày, Ryu Min-seok đòi hôn trên xe, và Ryu Min-seok luôn lẩm bẩm đòi mát xa vào buổi sáng, tất cả đều là mặt nạ của em.Sau khi tháo chiếc mặt nạ đã vỡ, em chỉ là một bé dâm điên, suốt ngày nghĩ cách ép bạn trai dùng thủ đoạn để làm mình.Nhưng vì người đàn ông mà em yêu nhất không định diễn nữa, vậy thìRyu Min-seok cần gì phải nhịn nữa?Lắc lắc hông, ngón tay dính dịch dâm lại véo vào núm vú của mình.Sau đó lại cắn rách môi dưới, liếm một ngụm máu tươi ngọt ngào, thè lưỡi há miệng về phía Lee Min-hyung."Min-hyung... Muốn chịch chết con đĩ của anh không?"
Ngày thứ ba trăm cũng rất dễ thương đấy.Ryu Min-seok đọc tin nhắn nhưng không trả lời, giờ này có lẽ đang trong thang máy, mặt đỏ bừng lắc đầu không ngừng, luống cuống nắm lấy mái tóc hơi xẹp, rồi vụng về chào buổi sáng đồng nghiệp.Lee Min-hyung suýt nữa quên mất, góc độ của bức ảnh vừa rồi...Rõ ràng cảnh tượng đó cũng giống như khi Ryu Min-seok ngồi trên người anh và lắc lư.Vừa nghĩ đến chuyện này, ánh mắt cười vốn đầy tình yêu nồng nàn bỗng tối sầm đi vài phần, lần tiếp theo ngẩng đầu nhìn vào gương chiếu hậu, biểu cảm của anh đã bắt đầu trở nên tàn nhẫn.Lee Min-hyung biết mình không thể nhịn đến sau khi tan sở nữa.Cuối cùng cũng đỗ xe xong, anh vươn tay tìm kiếm trong ngăn chứa đồ dưới ghế lái. Một chiếc điện thoại mà anh chưa bao giờ sử dụng trước mặt Ryu Min-seok bật ra từ ngăn kéo.Màn hình sáng lên, thời gian khởi động cũng có vẻ quá dài.Chỉ cần nghĩ đến người có đôi má ửng hồng như vậy đang đi lại khắp công ty là Lee Min-hyung đã gần như phát điên. Môi dưới suýt chút nữa bị anh cắn rách, cửa sổ bên trái phản chiếu đôi môi tím đỏ của anh. Máu chảy trong đó có lẽ là màu đen, ẩn sau một lớp thịt mỏng mềm ở nơi Ryu Min-seok không thể nhìn thấy.Dòng chảy ngầm cuộn trào, vật lộn muốn xuyên qua da thịt, nhỏ ra dục vọng xấu xí.Nhập mật khẩu loạn xạ, có lẽ còn bấm nhầm vài lần, cuối cùng cũng mở được ứng dụng duy nhất trong chiếc điện thoại này ngoài các phần mềm mặc định.Âm thanh bật lên, đầu tiên là tiếng sột soạt.Không biết hôm nay Min-seok lại mang bao nhiêu thứ ra ngoài."Chào buổi sáng Min-seok? Em có khỏe không sao mặt đỏ thế?"Chết tiệt.Đôi nắm đấm siết chặt không biết đã bị anh kìm nén bao nhiêu lần, nếu không thì đã sớm giáng xuống mặt người đàn ông ngồi cạnh Ryu Min-seok rồi."À... mặt em đỏ lắm sao...? Không... không sao! Chỉ là hơi nóng thôi..."Lại có tiếng va chạm, có lẽ Ryu Min-seok đang đặt ba lô của mình lên ghế.Vậy thì camera có thể bật lên rồi.Một khung hình giống như cuộc họp video xuất hiện trên màn hình, đối diện với vị trí của Ryu Min-seok, cho phép Lee Min-hyung nhìn thấy rõ ràng và hoàn hảo khuôn mặt xinh đẹp đó, và nốt ruồi lệ mà mỗi lần nhìn thấy anh đều không kìm được muốn cắn mạnh.Đã chấm công, sếp chưa đến, nên Ryu Min-seok lấy tai nghe ra đeo vào một cách ngây ngô, sau khi sờ điện thoại có lẽ đã bật nhạc, trông có vẻ rất vui vẻ lắc đầu rồi lại vươn tay về phía camera, nhẹ nhàng điều chỉnh vài lần. Như thể biết mình đang bị quay, Ryu Min-seok khẽ vén mái tóc dài ra sau tai, chớp chớp mắt rồi có vẻ hơi xấu hổ.Và tất cả những điều này trong mắt Lee Min-hyung lại càng gợi tình hơn, bởi vì hắn biết trong góc nhìn của Ryu Min-seok, em chỉ đang làm điệu với chú gấu bông nhỏ trên bàn.Chú gấu nhỏ màu nâu sẫm mà Lee Min-hyung tặng Ryu Min-seok không lâu sau khi họ hẹn hò, lông không quá dài nên không dễ bám bụi, phần dưới được nhồi đầy bông, nặng trịch, giúp nó ngồi vững vàng trên bàn làm việc của Ryu Min-seok.Dưới chiếc mũi mờ là một nụ cười thêu nhạt, gọn gàng và ngoan ngoãn, chỉ có một con mắt sáng lấp lánh ẩn chứa camera mà Lee Min-hyung đã đặt sẵn.Dường như muốn phá hủy lý trí cuối cùng của hắn, Ryu Min-seok hoảng loạn nhìn trái nhìn phải, tranh thủ lúc không có ai đi qua thì vội vàng ôm lấy chú gấu nhỏ của mình.Lee Min-hyung mở to mắt, nhìn màn hình dần tiến gần đến khuôn mặt tinh xảo của Ryu Min-seok, sự rung lắc nhẹ khiến anh hơi choáng váng. Rồi đến đôi môi hồng hào đó, không phát ra tiếng động, nhẹ nhàng in lên nụ cười của chú gấu nhỏ, giống như nụ hôn mà Ryu Min-seok đã dành cho anh mười phút trước.Không thể nhịn được nữa.Dây kéo quần chỉ mở được một nửa, Lee Min-hyung đã vội vàng rút ra dương vật đang cương cứng của mình. Trong màn hình, Ryu Min-seok đã mở máy tính xử lý công việc vẫn giữ vẻ bình thản, còn Lee Min-hyung thì đang tưởng tượng mình bước vào văn phòng, thô bạo kéo em vào phòng trà.Tưởng tượng bàn tay nhỏ mềm mại hàng ngày nhận cốc giấy đang cố gắng xoa dịu mình, vừa nhẹ nhàng cầu xin hắn nhanh chóng xuất tinh, vừa lo lắng chú ý xem có ai đi qua cửa không.Rồi Lee Min-hyung sẽ tức giận véo má Ryu Min-seok, bắt em há miệng nuốt thứ của mình, vừa đưa vào miệng liền ấn mạnh vào sau gáy đẩy sâu xuống. Bởi vì Ryu Min-seok không tập trung, hắn muốn Ryu Min-seok chỉ có thể nhìn vào đôi mắt của mình, nhìn vào háng của mình, hoặc bị làm cho đến khi không thở được mà mất ý thức cũng không sao, với ánh mắt mơ màng lơ lửng chắc chắn sẽ rất sướng.Tốt nhất là có người đi ngang qua, hoặc cả công ty đều đến xem Min-seok yêu thích của họ bị chơi thành dáng vẻ dâm đãng như thế nào dưới thân hắn.Ryu Min-seok trong màn hình bây giờ trông làm việc nghiêm túc bao nhiêu, thì cảnh tượng trong đầu Lee Min-hyung lại quá đáng bấy nhiêu.Tay không thuận tiếp tục trượt, khuỷu tay va vào khung cửa một cách khó chịu và phiền toái theo động tác. Có lẽ khi hắn tăng tốc đã va chạm tạo ra một vết bầm tím nhỏ, nhưng hắn không hề cảm nhận được chút đau đớn nào ở phần đó, chỉ tập trung hoàn toàn vào Ryu Min-seok, tiếp tục thỏa mãn dục vọng thấp hèn của mình.Nghĩ đến việc Ryu Min-seok không hề hay biết gì về con người đáng sợ này của mình, trong lòng lại dâng lên một cảm giác đắc ý khó tả. Liếc nhìn đồng hồ, nếu không xuất tinh thì sẽ muộn mất."Ha... đến đây Min-seok... làm thêm gì nữa đi... đồ dâm đãng này..."Lee Min-hyung tăng tốc độ tay.Có phải là trùng hợp không? Khi Lee Min-hyung nói ra câu nói không nên để ai nghe thấy này, Ryu Min-seok cầm ly sữa mật ong lên nhấp một ngụm.Có vẻ uống quá nhanh, khóe miệng nhỏ giọt không ít chất lỏng trắng ngọt. Sau khi vội vàng rút một tờ giấy vệ sinh lau đi, em còn chu môi với chú gấu nhỏ, như thể đang phàn nàn với nó về sự vụng về của mình."...!"Lee Min-hyung thở hổn hển vài hơi, cúi đầu nhìn tinh dịch trên tay mình, rồi lại nhìn Ryu Min-seok đang tháo tai nghe chào hỏi cấp trên.Hắn đã chịu đựng được ba trăm ngày rồi.Mỗi lần nhẹ nhàng ra vào trong phòng ngủ và những cái ôm, sau đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm trong dục vọng sâu thẳm của Lee Min-hyung. Ryu Min-seok không thể biết hắn muốn thô bạo trói người đó lên giường làm cho đến khi ngất xỉu đến mức nào, muốn mạnh mẽ quất roi vào con cún nhỏ không nghe lời này, cả ngày và dựa quá gần đồng nghiệp khi làm từ phía sau đến mức nào.Nhìn túi đồ trong cặp, Lee Min-hyung tràn ngập tưởng tượng về việc bây giờ sẽ bắt Ryu Min-seok đi.Không sao, dù sao cũng chỉ là hoàn thành ca làm chết tiệt hôm nay, đeo lên chiếc mặt nạ hiền lành và thể hiện vẻ ngoan ngoãn chăm chỉ làm việc. Chẳng phải đó là điều Lee Min-hyung giỏi nhất sao? Tám tiếng đồng hồ trôi qua trong chớp mắt.Nhưng sau khi tan sở... thì thật sự, không thể nhịn được nữa.Thong thả chỉnh trang lại bản thân, Lee Min-hyung lại ném chiếc điện thoại chỉ dùng để giám sát Ryu Min-seok về góc tối mà nó nên được cất giữ.-May mắn là hôm nay là ngày làm việc nên ăn mặc khá chỉnh tề, Ryu Min-seok ngồi trong nhà hàng khách sạn đã ăn no uống say. Mặc dù tửu lượng của em không quá tệ, nhưng dưới ánh sáng mờ ảo và ánh mắt nóng bỏng ấm áp của Lee Min-hyung, em cũng vô thức uống quá chén."Min-seok...? Em có sao không? Có phải không thể uống nữa rồi không?""Ừm... nhưng không sao đâu... hi hi... Min-hyung không phải đã đặt phòng rồi sao? Dù bây giờ em có ngã ở đây anh cũng sẽ đưa em lên chăm sóc đúng không?"Biểu cảm của Lee Min-hyung vẫn dịu dàng như vậy, anh vươn tay qua đĩa ăn vuốt ve khuôn mặt trắng nõn của Ryu Min-seok.Ngay cả khi nhân viên phục vụ mang hóa đơn đến để Lee Min-hyung kiểm tra, hắn cũng không rút tay về. Không kịp từ chối nên đành để Lee Min-hyung tiếp tục trêu chọc, được bạn trai cưng chiều như vậy trước mặt người khác, cảm giác xấu hổ cùng với hơi men dâng lên não.Sau khi rời khỏi nhà hàng và vào phòng tắm, Ryu Min-seok vừa khoác áo choàng tắm của khách sạn, đi được vài bước đã cảm thấy choáng váng. Em loạng choạng ngã, ngồi xuống bên mép giường, Lee Min-hyung cũng lập tức đi đến. Anh nắm chặt hai tay Ryu Min-seok ngồi xổm xuống, ngẩng đầu lên kiểm tra tình trạng của Ryu Min-seok."Min-seok...? Sao vậy?""...Em Không biết... có lẽ là uống quá nhiều rồi...""Vậy Min-seok nghỉ ngơi trước đi, anh tắm xong sẽ đến ngủ cùng em ngay.""Ừm... vậy anh phải nhanh lên nhé?"Mắt đã gần nhắm lại rồi mà vẫn nắm chặt bạn trai không buông, ánh mắt và hai tay đều dính chặt quá mức.Không biết đã bao nhiêu lần rồi, khi xảy ra tình huống như vậy ở nhà, Lee Min-hyung đều phải dựa vào việc tắm vòi sen để dập tắt dục vọng u ám của mình.Đó là bản năng đen tối từ sâu thẳm trái tim hắn, muốn chiếm hữu khuôn mặt xinh đẹp đó, muốn đổ đầy tinh dịch của mình lên đó. Muốn trói em lại, muốn không bôi trơn quá nhiều, cứ thế làm cho em vừa đau vừa sướng, muốn nhìn Ryu Min-seok cầu xin tha thứ với vẻ mặt hoảng sợ nhưng vẫn phải dang rộng hai chân để cảm nhận sự xâm phạm của mình.Vì vậy, Lee Min-hyung không ngừng điều chỉnh nhiệt độ nước lên cao, điều chỉnh thành nhiệt độ mà Ryu Min-seok thích.Nhìn thấy ánh mắt mơ màng của em vừa rồi, hắn biết mình không cần phải nhịn nữa. Gói thuốc bỏ vào rượu đang phát huy tác dụng, Ryu Min-seok lại uống nhiều hơn tưởng tượng rất nhiều, liều lượng bổ sung để đảm bảo an toàn đều theo từng ngụm rượu vang đỏ ngọt ngào thấm vào mạch máu của Min-seok.Lát nữa nếu cắn rách môi, liệu có nếm được máu của Min-seok không?Chỉ nghĩ đến đây thôi đã phấn khích đến mức muốn nôn. Có lẽ nhiệt độ nước quá cao khiến hắn ta hơi khó thở.Lee Min-hyung thực sự cảm nhận được sự bất thường của mình. Hắn luôn nổi tiếng trong công ty vì sự kỷ luật và hiệu quả. Sáng nay không phải là lần đầu tiên hắn nhìn Ryu Min-seok rồi tự xử qua camera trong con gấu bông trước khi đi làm, nhưng hình ảnh phản chiếu của chính mình trong cửa sổ xe lại hung dữ đến vậy. Lee Min-hyung không chắc đó là do adrenaline tăng vọt trước ngày trọng đại sắp đến hay có điều gì đó mà hắn chưa phát hiện ra đã ảnh hưởng đến mình.Vòi sen ngừng chảy, khăn tắm chỉ lau qua loa vài cái trên mái tóc ướt sũng rồi vắt lên vai.Nếu bước chân của thợ săn có thể vui vẻ và thong dong, có lẽ là vì họ tin chắc rằng con mồi của mình đã bị mắc kẹt chắc chắn trong bẫy và không thể thoát ra.Cửa vừa mở, Ryu Min-seok đã ở cách hắn khoảng hai mét, nằm sấp trên giường thở hổn hển cuộn tròn lại, nghe thấy tiếng Lee Min-hyung dần đến gần như một con thú non hoảng sợ đột ngột quay đầu lại."Min-hyung... Min-hyung... Em xin lỗi... Em... Nóng quá... Lạ quá...""Min-seok, em tưởng mình uống quá nhiều rượu sao?""Hả?"Minseok mở to mắtVào ngày thứ ba trăm hẹn hò, Ryu Min-seok lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt hung dữ như vậy của Lee Min-hyung.Theo bản năng chui vào chăn, nhưng ngay lập tức bị Lee Min-hyung kéo tay ra. Lực mạnh đến nỗi Ryu Min-seok ngã thẳng xuống giường, gót chân vừa chạm đất chưa đứng vững, suýt chút nữa thì ngã cả người, may mắn được Lee Min-hyung đỡ tay mới lấy lại được thăng bằng."Cẩn thận một chút... bị thương thì sao?""Min-hyung? Sao lại thô lỗ vậy...?"Em vẫn nằm trong vòng tay của hắn, cơn say đã tỉnh hẳn sau cú ngã.Ngay khi em đang ngậm nước mắt quay đầu định làm nũng, Lee Min-hyung bất ngờ đẩy em ngã xuống giường. Nằm úp mặt xuống, may mắn là Ryu Yoo Min-seok cố gắng chống tay lên phần thân trên nên không bị đập cằm.Bàn tay phải luồn vào giữa hai chân hơi mở của Ryu Min-seok do tư thế quỳ, dịch dâm bất thường đã làm ướt đẫm những ngón tay thon dài của Lee Min-hyung."Chỉ có anh mới có thể làm em thôi, bé dâm... Em xem em kìa... Từ khi nào mà em còn học được cách chảy nước rồi?"Ryu Min-seok còn chưa nhìn rõ, Lee Min-hyung đã đưa tay trái từ phía sau ôm chặt lấy em, giữ cằm em như khi cho thú cưng uống thuốc, nâng lên, bóp mạnh vào má khiến cái miệng nhỏ tự nhiên mở ra trông rất cần được lấp đầy."Ư...""Min-seok có biết mình đã ăn gì không?"Bị ngã mạnh hai lần, lại còn bị người bạn trai vốn dịu dàng bóp cổ một cách tàn nhẫn như vậy, cảm xúc trong đôi mắt đẫm lệ của Ryu Min-seok đã chuyển từ sự kiêu ngạo được nuông chiều sang nỗi sợ hãi và sự bối rối đơn thuần."A...!"Thứ đột nhiên chọc vào lỗ nhỏ vừa thô vừa cứng, cảm giác đau đớn khi bị lấp đầy ngay lập tức khiếnem không kìm được mà run rẩy và giãy giụa. Tuy nhiên, Lee Min-hyung dường như càng hưng phấn hơn khi cảm nhận được sự phản kháng của Minseok, những động tác vốn còn hơi do dự giờ không còn chút ngập ngừng nào, như thể ngay từ đầu đã muốn đẩy Ryu Min-seok đến phát điên, trực tiếp bắt đầu thúc đẩy với tốc độ khiến người ta không thể thở nổi."Á á á...! Không... Không được...! Sẽ hỏng mất...! Hừm!""Hỏng sao? Không kịp rồi... Min-seok vừa uống rất nhiều rượu phải không? Đã nuốt hết những thứ sẽ làm em hỏng vào bụng rồi đó..."Như muốn xác minh điều gì đó, Lee Min-hyung còn vuốt ve và ấn vào bụng dưới của em,bụng nhỏ vốn đã bị lấp đầy bởi dương vật thô to làm sao có thể chịu được lực tác động như vậy."Ư... Quá đáng... Á! Ha á á á... Min-hyung... Là người xấu, xấu lắm.. Á á á... Biến thái... Ư ưm...""Họ nói với anh thứ này còn phải xem thể chất, ăn vào cũng chưa chắc đã chảy nước..."Nói xong liền dừng động tác liếm một cái vào vành tai của Ryu Min-seok, giọng điệu nặng nề lại ẩn chứa sự cuồng nhiệt nghe thật bệnh hoạn."Nhưng Min-seok, nhìn xem... Nhìn xem em ướt đến mức nào... Kẹp chặt đến vậy... Anh biết em nhất định có thể..."Được khen ngợi, vì có thể chất phù hợp để dùng thuốc kích dục à?"Không... Không phải... Ưm sâu quá...! Chậm một chút... Á... Rõ ràng là vì Min-hyung... Thường xuyên cho em ăn... Những thứ kỳ lạ... Mới thành ra thế này... Á á á á em muốn... Ưm...!"?Sau khi đạt cực khoái lần đầu tiên, Ryu Min-seok bị kéo ra thảm và lật ngửa, hai chân chưa khép lại bị nâng cao, ở cái tư thế mà có thể nhìn thấy mọi thứ khiến em không kìm được mà che mặt.Lee Min-hyung trông tỉnh táo hơn nhiều, sau khi lại chọc sâu vào bên trong thì không lập tức thúc đẩy."Min-seok vừa nói gì? Nói lại lần nữa.""Ha.. To quá... Sướng "Ryu Min-seok phớt lờ câu hỏi củahắn và tự mình lắc hông.Quá sướng, không tự chủ được mà buông tay xuống. Vẻ mặt dâm đãng lộ ra trước mặt Lee Min-hyung, hắn lúc này mới giật mình nhận ra vẻ mặt của Ryu Min-seok có vẻ hơi xa lạ.Gáy cọ vào thảm mang lại cảm giác tê dại run rẩy, giống như ánh mắt dò xét của Lee Min-hyung lúc này đang tìm kiếm điều gì đó khiến Ryu Min-seok càng thêm hưng phấn. Niềm vui và sự kích thích cùng lúc xâm chiếm, có lẽ là ham muốn phục tùng bẩm sinh hoặc cũng có thể là thuốc đang kiểm soát não bộ của anh ấy, Ryu Min-seok đột nhiên quyết định thú nhận với người đàn ông của mình."Anh thích cưỡng hiếp em khi em ngủ nhất phải không... Ưm... Rõ ràng chỉ cần nói với em một tiếng là được rồi mà... Sao lại bắt em ăn nhiều thứ kỳ lạ như vậy...""...Em đều biết?"Lee Min-hyung nheo mắt, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Ryu Min-seok lại không hề phản cảm với sở thích tình dục tồi tệ của mình. Vẻ mặt hơi ngây người hoàn toàn trái ngược với vẻ thô bạo vừa rồi, đột nhiên trở lại vẻ chất phác thật thà thường ngày, tạo thành sự tương phản lố bịch với dương vật đáng sợ giữa hai chân hắn.Thế là Ryu Min-seok thuận thế đứng dậy, ngoan ngoãn quỳ xuống đối diện Lee Min-hyung."Min-hyung cũng giống như con gấu bông trên bàn em, giấu rất nhiều bí mật phải không? Thật trùng hợp... Em cũng có rất nhiều bí mật đó."Chớp chớp đôi mắt ranh mãnh, Ryu Min-seok khẽ cười"Ví dụ như... Em... Thích nhất là Min-hyung dùng sức làm em khi em ngủ, và... Mấy lần đều là giả vờ ngủ... Lần nào cũng sướng đến mức suýt nữa thì kêu lên, may mà Min-hyung không phát hiện ra..."Và, Lee Min-hyung lúc này mới nhận ra rằng cả ngày hôm nay hắn nóng nảy và bốc đồng có lẽ là điều thừa thãi rồiÀ, Min-hyung trông có vẻ tức giận nhỉ, thật tốt.".. đĩ."Ryu Min-seok lại cười, cười ranh như ma. Sau khi chủ động mở rộng hai chân còn banh rộng lỗ nhỏ, há miệng để nước bọt chảy dọc theo hàm, ngay lập tức biến mình thành một bé dâm."Nhịn lâu rồi phải không... Hay bây giờ anh lấy mấy viên thuốc trong túi ra, để em ăn hết rồi chúng ta tiếp tục làm?"Ryu Min-seok xấu hổ và mềm yếu trên giường suốt ba trăm ngày, Ryu Min-seok đòi hôn trên xe, và Ryu Min-seok luôn lẩm bẩm đòi mát xa vào buổi sáng, tất cả đều là mặt nạ của em.Sau khi tháo chiếc mặt nạ đã vỡ, em chỉ là một bé dâm điên, suốt ngày nghĩ cách ép bạn trai dùng thủ đoạn để làm mình.Nhưng vì người đàn ông mà em yêu nhất không định diễn nữa, vậy thìRyu Min-seok cần gì phải nhịn nữa?Lắc lắc hông, ngón tay dính dịch dâm lại véo vào núm vú của mình.Sau đó lại cắn rách môi dưới, liếm một ngụm máu tươi ngọt ngào, thè lưỡi há miệng về phía Lee Min-hyung."Min-hyung... Muốn chịch chết con đĩ của anh không?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me