TruyenFull.Me

(H) My beautiful senpai asked for my seed

Chương 15: Wakamura

Haitenhaiten


Hôm nay là thứ bảy, tôi dậy sớm, sau một giấc ngủ sảng khoái. Kiểm tra giờ trên điện thoại, tôi chợt nhận ra có vài tin nhắn từ Fukushi-senpai mà tôi đã bỏ lỡ đêm qua:

Chúc ngủ ngon, Mikawa-kun.

Kèm theo biểu tượng trái tim bên cạnh. Sau đó là một tin nhắn trễ hơn lúc sáng sớm.

Tôi vui đến mức không ngủ được. Liệu hôm nay, tôi có thể gặp cậu không?

"Aaaaa!" 

Tôi hét lên và lăn lộn trên giường. Fukushi-senpai thật đáng yêu! Tin nhắn đáng yêu cũng như con người của cô ấy vậy! Nhận ra chuyện hôm qua là thật, không phải là mơ, tôi hạnh phúc đến mức muốn hất tung chăn và nhảy xuyên qua mái nhà! 

Tôi vội nhắn tin hồi đáp, sau khi cân nhắc lịch trình, chúng tôi đã hẹn sẽ gặp nhau tại địa điểm trước ga lúc 3 giờ chiều. Tôi cười không thể ngậm miệng lại, khi nghĩ đến một buổi hẹn hò cùng cô gái mình thích. Có lẽ hôm nay, mối quan hệ của chúng tôi sẽ chính thức làm rõ chăng? Tôi không thể đợi được!

------------------------------------------------------------------

Sau khi vệ sinh cá nhân và ăn sáng xong xuôi, tôi ra ngoài bắt xe buýt vào trung tâm thành phố. Điểm đến là cửa hàng tiện lợi nơi tôi làm việc bán thời gian. Hôm nay tôi có ca trực buổi sáng đến 11 giờ. Vào trong cửa hàng, tôi bắt gặp chị quản lí đang ngồi bên bàn làm việc, một khung cảnh quen thuộc như thường lệ.

"Chào buổi sáng, quản lí!"

"Chào buổi sáng, Mikawa-kun. Hôm nay em đến sớm quá nhỉ."

"Là vì hôm nay, em đang có tinh thần tốt!"

"Vậy sao, gắng lên nhé." Chị mỉm cười ấm áp, đưa lại tấm thẻ nhân viên cho tôi.

Tôi liền đẩy cửa vào phòng trong rồi nhanh chóng thay đồng phục. Sau đó tôi bắt đầu ca làm việc, kiểm tra các kệ và sắp xếp thêm đồ mới, cũng như hướng dẫn các khách hàng. 

Vì là ca trực buổi sáng nên lượng khách không quá đông đúc. Nếu xong việc hôm nay, tôi có thể đi gặp Fukushi-senpai vào buổi chiều. Tôi cười tủm tỉm một mình trước viễn cảnh đó, và có thêm động lực để làm việc.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, đã đến gần trưa, chỉ khoảng 40 phút nữa là hết ca trực. Vừa lúc có một khách hàng mới bước vào cửa hàng, tôi liền cúi đầu chào. 

"Chào mừng quý khách."

"..."

Nhưng khi ngẩng đầu lên và nhìn kỹ dung mạo người ấy, tôi choáng váng. Khuôn mặt quen thuộc của một cô gái, mặc một áo phông trắng kèm áo khoác jean, đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen. Bộ trang phục gọn gàng không cầu kỳ, khiến cô không mấy nổi bật trong khung cảnh này.

"Wakamura-san!?"

"Chào..."

Đó là "thợ săn ma cà rồng" tự xưng, Wakamura Yuriko, cô bạn học kì quái ngồi cạnh tôi trong lớp.

"Sao cậu lại ở đây?"

"Nhà tôi ở gần đây. Tôi đến để mua vài thứ nhu yếu phẩm, có gì lạ sao?" Cô nhướng mày tỏ ra khó chịu vì tôi hỏi một câu khá hiển nhiên.

"Vậy sao, thật là trùng hợp nhỉ. Không nghĩ là nhà Wakammura-san lại ở khu này."

"..."

Wakamura nhìn tôi không đáp lại, vẻ mặt lạnh lùng thờ ơ như thường lệ.

"Vậy, xin hãy thoải mái mua sắm." 

Tôi có cảm giác không ổn lắm, liền định rời đi để làm tiếp công việc.

"Mikawa-kun." Cô ấy chợt lẩm bẩm. "Hôm qua, cậu có ở cùng với Fukushi-san không?"

"Cái..."

Mồ hôi lạnh của tôi toát ra. Hôm qua tôi đã kiểm tra kĩ lưỡng rồi, không hề phát hiện Wakamura theo dõi. Lẽ nào tôi đã không chú ý đến cô ấy?

"Không. Sao cậu lại hỏi thế?"

"..."

Wakamura trầm ngâm một lúc như không chắc chắn về điều gì đó, khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Có lẽ cô ấy chỉ nói bâng quơ để kiểm tra tôi thôi, chứ thực ra hôm qua Wakamura không hề thấy chúng tôi đi cùng nhau. Chỉ cần tôi chối phắt là xong.

"Thôi bỏ đi, nói chuyện ở đây không tiện, lát nữa gặp tôi bên ngoài cửa hàng."

"Ơ... việc đó."

Không đợi tôi đáp lại, Wakamura quay lưng bỏ đi, bước đến khu thực phẩm và lựa vài món gì đó. Tôi nhìn theo mà hoang mang, không biết điều gì sẽ xảy ra lát nữa đây.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me