H Van Song Tinh Hai Lan That Thu
Hai chữ "bà xã" này quả nhiên có uy lực không bình thường, nháy mắt đã khiến Thời Dịch kinh sợ, phút chốc không biết nên phản ứng thế nào, kinh ngạc nhìn hắn.Diêm Hiệp thấy y không tin, đơn giản cúi người, ấn gáy y trực tiếp hôn lên.Cái hôn bình thản như thế có chút xa lạ đối với Diêm Hiệp, đương nhiên không phải vì bọn họ không hôn môi, mà là vì đa số thời điểm, Thời Dịch hôn hắn vô cùng chiếm hữu, tựa như muốn cắn nuốt hắn không còn một mảnh xương vậy.Nếu không phải vì yêu đương với y, Diệm Hiệp rất khó tưởng tượng nổi Thời Dịch ngày thường trông ôn hòa xa cách sẽ nhiệt tình đến thế.Nhưng cũng may là hiện tại y đang không rõ tình huống, thấy bộ dáng mờ mịt của Thời Dịch, Diêm Hiệp đùa giỡn cắn môi y, mềm mềm ngoan ngoan khiến hắn cực kì hài lòng.Diêm Hiệp nhìn vẻ mặt ngây ngốc của y, cười thấp giọng hỏi: "Trước kia chúng ta thường xuyên như thế, cậu có cảm giác ghê tởm chán ghét gì không?"Đầu lưỡi đỏ tươi theo bản năng liếm liếm môi, Thời Dịch chần chờ một chút bèn thành thật nói: "Hình như... không chán ghét, chúng ta thật sự là loại quan hệ này sao?""Đương nhiên." Diêm Hiệp dõng dạc, tay bám lên eo y, còn thuận tiện bóp bóp mông. "Lúc lên giường cậu luôn gọi tôi là ông xã, thế mà giờ lại quên mất, trở mặt không nhận người, đúng là bé dâm đãng không có lương tâm."Dường như Thời Dịch bị lời nói dầu mỡ của hắn làm cho ghê tởm một chút, vẻ mặt sượng ngắt, nghi ngờ hỏi: "Chúng ta quen nhau hơn hai năm rồi?"Diêm Hiệp gật đầu, ba hoa chích chòe một hồi lừa gạt Thời Dịch tới ngây người, hai mày nhíu chặt.Đợi đến khi chiếm đủ tiện nghi xong, trước khi rời đi Diêm Hiệp mới hôn lên mặt y một cái nói: "Bà xã ngoan, trước hết cậu cứ ngủ ở đây một đêm nhé, mai ông xã tới đón cậu về nhà."Thời Dịch bị ăn đậu hũ nguyên buổi trưa, nhìn bóng dáng hắn sung sướng rời đi, kiểu gì cũng thấy lộ ra vẻ đê tiện.Y lau lau gương mặt bị hôn, cứ cảm giác có gì đó không thích hợp.Không thể không thừa nhận, dù ý niệm chia tay vẫn luôn xoay tròn trong lòng Diêm Hiệp, nhưng vẻ ngoài xinh đẹp của Thời Dịch vẫn cực kì hợp khẩu vị hắn. Hiện tại mỹ nhân này lại mang vẻ cô vợ nhỏ mặc hắn đùa bỡn, quả thật không thể tuyệt vời hơn!Diêm Hiệp đã gấp không chờ nổi ảo tưởng về một tương lai tốt đẹp.Hắn ngân nga một bài hát, nhẹ nhàng bước về nhà, đúng hơn là ngôi nhà bọn họ ở chung.Cha mẹ Thời Dịch ly dị, mỗi người đều có gia đình riêng, cũng chẳng định cư trong nước, chủ yếu là bày tỏ sự quan tâm tới Thời Dịch bằng vật chất, ngay cả căn nhà này cũng sang tên cho Thời Dịch từ sớm.Thời Dịch không hận thù gì cha mẹ, y chỉ khách khí lẫn nhau, đưa y thì y lấy, bộ dáng vô cùng không sao cả.Diêm Hiệp vừa về tới nhà Thời Dịch, chuyện đầu tiên hắn làm chính là lấy hết chìa khóa trong nhà ra, gom một mớ đồ vật kì quái từ phòng ngủ chính sang phòng đọc sách, rồi trực tiếp khóa cửa lại.Thấy mấy thứ đồ kia hắn liền phản xạ có điều kiện ê răng nhũn chân, thầm mắng Thời Dịch tên biến thái chết tiệt.Ball gag*, vòng cổ, dây lưng, xích sắt, butt plug, roi da,...*đồ bịt miệng có quả cầu tắc ở giữa ý Thời Dịch sắp xếp đồ vật rất ngay ngắn, vừa nhìn đã hiểu ngay, lúc lục ra hai cái khuyên vú đính đá, Diêm Hiệp kêu "đậu má" một tiếng, che ngực lại, thầm nghĩ mà sợ, tên Thời Dịch biến thái này thật con mẹ nó khủng bố!Thời Dịch về tới nhà mình, tuy rằng có nhiều thứ y vẫn chưa nhớ ra, song nơi này rất có cảm giác quen thuộc, giống như cảm giác đối với Diêm Hiệp vậy, không nhớ chuyện giữa bọn họ, lại có cảm giác rất thân thiết.Diêm Hiệp vừa mở cửa cầm hộp cơm, liền thấy Thời Dịch đang đứng trước cửa phòng sách đã khóa trái, hắn sợ tới mức run tay, lập tức bước đến kêu Thời Dịch đi ăn cơm.Thời Dịch tò mò hỏi: "Vì sao căn phòng này lại bị khóa?"Diêm Hiệp biên ngay không cần kịch bản: "Tôi cũng chịu, hồi trước cậu tự khóa mà.""Tôi?" Thời Dịch cười nói. "Nghe giống lão Râu Xanh* thế."*đồng thoại Pháp, có lão bá tước râu xanh đã kết hôn tới ba lần mà các phu nhân cứ mất tích, khi cưới người vợ thứ tư, lão có việc phải đi xa và dặn là không được mở căn phòng ở tầng trệt. Cô vợ tò mò mở ra và thấy xác của ba phu nhân cũ bị chặt thành từng khúc.Trong lòng Diêm Hiệp nhảy dựng, nghĩ tới nghĩ lui cũng thấy giống giống... Tóm lại không thể để Thời Dịch mở cánh cửa kia ra!Cũng may Thời Dịch không quá đòi hỏi đáp án, trực tiếp ngồi xuống ăn cơm.Dù thèm muốn thân thể Thời Dịch, Diêm Hiệp cũng không dám biểu hiện quá háo hức. Đối phương gặp biến cố, mất đi ký ức, là thời điểm yếu ớt nhất.Làm một người yêu đủ tư cách, Diêm Hiệp nhặt về kỹ năng liếm cẩu năm đó theo đuổi Thời Dịch, chiếu cố mỹ nhân trước mắt vô cùng cẩn thận tỉ mỉ.Thời Dịch tựa như một chú chim non vừa phá xác, ngây thơ mờ mịt xem Diêm Hiệp như chỗ dựa, không chút nghi ngờ những lý do thật giả lẫn lộn của hắn.Tuy đôi lúc đối mặt với mấy lời đùa giỡn đầy dầu mỡ của Diêm Hiệp, y cảm thấy hơi không khỏe nhưng vẫn chẳng nói tiếng nào, ngoan ngoãn mà người yêu nói gì nghe nấy.Này khiến Diêm Hiệp vui muốn chết!Cuối cùng, vào một buổi tối cuối tuần, hắn ôm Thời Dịch, bàn tay trên eo sớm có dự mưu trượt xuống dưới.Thời Dịch có vẻ hơi kinh ngạc, song không từ chối. Y cũng là một nam nhân tràn đầy tinh lực, dẫu quên đi nhiều chuyện nhưng vẫn rõ thường thức cơ bản.Diêm Hiệp làm người yêu y hơn hai năm, đương nhiên cực kì hiểu biết thân thể y. Hắn hôn lên gáy cùng vành tai Thời Dịch, cánh tay vòng qua eo y, năm ngón tay linh hoạt khiêu khích dục vọng.Thời Dịch rất nhanh đã có phản ứng, nhẹ nhàng thở ra tiếng. Giữa khoái cảm, y cảm nhận được có thứ gì cứng cứng cọ vào lưng, bèn xoay người lại mặt đối mặt với Diêm Hiệp, duỗi tay chủ động vuốt ve dục vọng của hắn.Diêm Hiệp nhanh nhẹn lột quần y ra quăng qua một bên, một lần nữa nhìn thấy thứ vũ khí đã từng tra tấn hắn không biết bao nhiêu lần. Dương vật Thời Dịch cũng tuấn tú như người y vậy, màu sắc thiên nhạt, hình dạng bình thường, chỉ có kích cỡ là khiến người khác phải chùn bước.Diêm Hiệp nhớ rõ thứ này đã từng khiến mình chết đi sống lại thế nào, theo bản năng có chút hoảng hốt.Thời Dịch lại chẳng hề hay biết, ngoan ngoãn dựa theo hắn, nâng đùi vòng lấy eo hắn, làm dương vật cả hai hoàn toàn dán vào nhau.Lông của Thời Dịch không nhiều, cặp chân dài trắng nõn rắn chắc kia câu lên eo hắn đúng là khiến người khác thèm rỏ dãi. Tay Diêm Hiệp lần lên đùi y sờ tới cánh mông, mấy ngày qua hắn sờ cũng không ít.Hắn to gan lớn mật vỗ vỗ mông y, thử thăm dò nói: "Trước kia chúng ta cũng thường xuyên như thế này, chút nữa cậu không cần làm gì cả, tôi sẽ khiến cậu sướng lên mây luôn."Thời Dịch cũng hiểu rõ nam nam làm tình thế nào, tuy trong lòng thấy hơi quái dị, nhưng mấy ngày qua y vẫn rất tin tưởng Diêm Hiệp, giờ phút này bèn không chút ý kiến gật gật đầu.Diêm Hiệp trừng mắt nhìn y, gương mặt vì quá hưng phấn mà nhiễm hồng, ngay cả lòng bàn tay cũng ướt mồ hôi.Lẽ nào khổ tận cam lai trong truyền thuyết là đây sao?Thời Dịch đang dựa vào lòng ngực hắn, chân dài câu lên eo hắn, gương mặt xinh đẹp tuấn tú dào dạt xuân tình, nghe lời hắn nói cũng đỏ mặt gật đầu, ngoan ngoãn đến kì lạ!Diêm Hiệp không nhịn được có chút lâng lâng, được một tác lại tiến một thước ấn gáy y xuống dương vật mình, mỉm cười tà ác nói: "Ăn dương vật của ông xã trước nhé?"Thời Dịch đè nén cảm giác không khỏe xuống, như cũ nghe lời cúi người, chẳng hề ghét bỏ há mồm liếm mút dương vật hắn.Cả người Diêm Hiệp đều hưng phấn tới mức run rẩy, làm Thời Dịch nghe lời, mặc mình muốn làm gì thì làm đúng là tuyệt vời!Hèn gì bình thường Thời Dịch cũng thích lăn lộn hắn đến khi không thể không nghe theo mới thôi.Hắn cũng đã từng khẩu giao cho Thời Dịch, thật ra y cũng không yêu cầu hắn làm thế, mà là hắn tự chủ động, bởi vì hắn rất sợ Thời Dịch sẽ chơi hư phía dưới của hắn mất – một cái hoa huyệt vốn không nên tồn tại, non nớt chưa từng bị ai chạm qua.Hắn nghĩ đến đây, bỗng cảm thấy nơi đó không nặng không nhẹ bị đụng vào, khoái cảm đã lâu không thấy nháy mắt theo tủy sống lan ra khắp người, khiến hắn nhũn ra không nhịn được thốt lên tiếng rên rỉ hoảng hốt: "Ha..."Thời Dịch dừng lại động tác liếm mút, tò mò xem phía dưới dương vật hắn: "Đây là thứ gì?"Diêm Hiệp căn bản ngăn không kịp, quần hắn nhanh chóng bị kéo xuống, cái khe hở nhỏ xinh dưới dương vật lập tức bại lộ trước mắt Thời Dịch.Thời Dịch kinh ngạc tò mò khảy khảy hai mép thịt căng phồng, gập ngón tay lại đẩy hai mảnh thịt mềm ra thọc vào, cẩn thận ngắm nhìn: "Đây là cơ quan sinh dục nữ?"Diêm Hiệp bị y thọc đến nhũn người, giãy dụa cự tuyệt động tác của y, eo liều mạng rụt về phía sau, lại bị Thời Dịch ôm lấy. Hắn ngoài mạnh trong yếu mắng: "Thời Dịch! A... Bỏ tay ra! Không được chạm vào nơi đó!"Nhưng Thời Dịch mắt điếc tai ngơ hỏi một vấn đề khác: "Trước kia chúng ta không dùng nơi này làm à?"Diêm Hiệp vội vàng phủ nhận: "Đương nhiên là không! Tôi là ông xã cậu, cậu vẫn luôn nằm dưới mà, không phải cậu rất thích hả? Chúng ta cứ như trước không được sao?!""Không đúng!" Ngữ khí Thời Diệp chợt trở nên lạnh lẽo, y xoay người ấn Diêm Hiệp xuống dưới thân mình, nhìn chằm chằm hắn, thanh âm như tuyên án tử hình nói: "Nơi này rõ ràng đã từng bị sử dụng, hóa ra lúc cùng tôi yêu đương cậu lại ngoại tình sao? Vì tôi không thỏa mãn được cậu nên cậu vẫn luôn đi kiếm tên đàn ông khác chịch nơi này?""Nơi này..." Giọng nói y không che giấu được sự tức giận, ngón tay cũng thô bạo quấy loạn trong hoa huyệt mềm mại nóng ướt. "Cái lỗ dâm cơ khát này rốt cuộc đã nuốt bao nhiêu cái dương vật dơ bẩn rồi hả? Cậu rốt cuộc đã bị bao nhiêu gã đàn ông chịch rồi hả? Hay nói cách khác cậu đã tìm bao nhiêu gã đến chịch cậu rồi?"Diêm Hiệp chết cũng không tưởng tượng nổi sự việc sẽ phát triển theo hướng này. Hắn đúng là người câm ăn hoàng liên, khổ mà không nói nên lời."Trả lời tôi!" Đối mặt với người yêu mình vốn tin tưởng lại "phản bội", Thời Dịch thật sự vô cùng phẫn nộ. Thái độ hùng hổ dọa người, khí chất cũng từ ôn hòa thường ngày trở nên nôn nóng tàn nhẫn.Bộ dáng y như thế Diêm Hiệp chẳng xa lạ gì. Lần đầu tiên hắn giấu Thời Dịch đi quán bar uống rượu suýt nữa thông đồng với một tên 0 dâm khác, kết quả lúc bị bắt quả tang, Thời Dịch đã lộ ra vẻ mặt y hệt thế này, sau đó...Diêm Hiệp run lập cập, khớp hàm nghiến chặt quyết không thừa nhận: "Vớ vẩn, tôi không hề!""Không có?" Thời Dịch cười lạnh nói. "Mẫn cảm đến mức chỉ chạm vào một chút đã chìm vào khoái cảm, ngay cả màng trinh cũng chẳng còn, còn nói không có?"Con mẹ nó, này không phải là vì cậu sao!Diêm Hiệp không dám nói, liều mạng giãy dụa muốn trốn khỏi ma trảo, lại bị Thời Dịch dùng sức đè vai xuống lạnh giọng chất vấn: "Chúng ta đã hẹn hò, vì sao cậu còn muốn ngoại tình? Những gã đàn ông khác có thể thỏa mãn cậu, tôi cũng có thể, tại sao cậu còn muốn tìm người khác?"Diêm Hiệp chột dạ hoảng hốt: "Tôi không có!"Thời Dịch nhìn hắn, đôi môi mở ra, gằn từng chữ một nói: "Cậu, lừa, tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me