TruyenFull.Me

Hac Da Hanh

Màn sương đã tan. Mặt đất dưới chân đẫm máu và bụi tro. Jin được khiêng bằng bùa trôi nổi, Sam đang trầm lặng hơn bao giờ hết.

"Chúng ta đã thắng. Nhưng không ai vui cả." – Adonis nghĩ, mắt nhìn thẳng phía trước.
Thầy Hitoshi xuất hiện – vẫn lặng im như cái bóng. Nhưng lần đầu tiên, ông nở một nụ cười nhẹ.

"Các em... đã vượt qua bài kiểm tra đầu tiên."

Cả nhóm trở về Hắc Ảnh Hội. Tại phòng mật thất, Hitoshi mở một bản đồ cổ – thứ được truyền lại từ đời đầu của Hội.

"Dưới lòng đất của thế giới này, tồn tại những 'Hành Lang'. Chúng là vết nứt không gian nối liền cõi người và cõi quỷ."
"Hành Lang Vô Hồi" là một trong số đó – không ai đi vào mà quay trở lại. Nhưng chúng ta... cần phải tìm nó."
Adonis sững lại:

"Tại sao lại phải đi vào nơi không ai trở lại?"
Hitoshi đáp:

"Vì thứ đang trỗi dậy trong cậu, Adonis... sẽ sớm bị Hành Lang đó gọi tên."

Đêm đó, trong giấc mơ, Adonis thấy mình rơi vào vực đen vô tận.

Một giọng nói trầm vang lên:

"Ngươi bắt đầu nghe thấy tiếng gọi rồi phải không?"
Nox hiện ra – lần đầu tiên không bằng hình dáng quỷ dữ, mà là một bóng người mặc áo choàng đen, mắt đỏ, tóc trắng.

"Hành Lang Vô Hồi là nơi ta từng bị giam cầm. Là nơi đầu tiên... ta phản bội nhân loại."
Adonis gào lên:

"Tôi không muốn giống ông!"
Nox chỉ đáp:

"Vậy hãy mạnh hơn, trước khi Hành Lang mở cửa đón ngươi."

Cuối chương, thầy Hitoshi dẫn nhóm đến một cánh cổng đá lớn ẩn sâu trong hang núi phía Tây – khắc đầy ký tự cổ và bùa chú.

Cánh cổng tỏa ra hơi lạnh, nhịp tim của Adonis đập mạnh khi đến gần.

"Đây là cửa dẫn vào rìa Hành Lang Vô Hồi. Không ai được mở nó trừ khi định mệnh gọi tên." – Hitoshi nói.
Khi cả nhóm quay đi – cánh cổng khẽ rung. Một mắt quỷ lóe lên từ bên trong... rồi biến mất.

"Một cánh cổng đã niêm phong. Nhưng nếu định mệnh thực sự đang gọi, thì liệu ai có thể từ chối?"
— Hitoshi

[HẾT TẬP 8]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me