Haridgo Temori
-Cây này mà ông bán cho tôi tận 1500 yên á???
-À...ờ...cậu thông cảm, giá cả thị trường giờ mắc lắm...
-Thôi tạm ổn đi, mà ông có chắc đây là cây xịn nhất của hàng không vậy?
-Đảm bảo 100% với cậu đấy!À mà quên chưa giới thiệu, tôi tên là Shoyak Hernandez, 20 tuổi, bằng tuổi với Harid. Hiện tôi đang làm một thợ đánh bắt cá ngoài biển, tôi chỉ mới học đến lớp 10 nhưng có lẽ tôi có một khả năng trời cho là có thể xác định được mọi thứ trên bản đồ, xác định phương hướng và đặc biệt là có thể dự báo thời tiết vô cùng chính xác.Harid bước ra từ cửa hàng:
-Ô! Cậu dậy rồi à?
-Cậu mua được thanh kiếm mình mong muốn rồi sao?
-Cũng không phải cây tôi thích, nó mắc quá, đến 1500 yên...
Cậu ấy đứng so kiếm một cách chăm chú, nhưng điều gì đó đã xảy ra, bất ngờ cậu ấy chỉa thanh kiếm vào mặt tôi và nói:
-Cậu...sẽ là trợ lí của tôi
Tôi chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng ngay lập tức từ chối:
-Không...không đời nào, cậu nghĩ gì vậy Harid?
-Tôi không bị điên đâu, cậu sẽ là một trợ lí, một trợ thủ giúp đỡ tôi rất nhiều trong con đường Samurai. Chuyện là vì đêm qua khi tôi thức dậy đi vệ sinh thì đã thấy rất nhiều bảng đồ mà cậu đã sưu tập, cậu muốn có được tấm bản đồ có thể nhìn được mọi thứ trên thế giới, và nó phải thật lớn, chính vì vậy nên hôm nay tôi yêu cầu cậu làm trợ thủ cho tôi để có thể giúp tôi về vấn đề địa lý.
Nghe cậu ấy nói xong tôi mới hiểu chuyện, mặc dù tôi không thích cho lắm nhưng vẫn đồng ý, vì tôi chẳng có gì làm vào mỗi ngày cả, đi theo cậu ấy biết đâu tôi có thể thực hiện ước mơ. Tôi hỏi:
-Nhưng cậu đi bằng phương tiện gì vậy, tôi chưa từng thấy con tàu hay chiếc xe nào của cậu...?
-À, về vấn đề đó thì...tôi đi bộ thôi...
Tôi đứng hình mấy giây:
-Cậu...muốn...chinh phục thế giới mà đi bộ sao?
-Có vấn đề gì sao, tôi luôn làm như vậy mà, điều đó sẽ giúp ta khoẻ hơn rất nhiều.
-Nhưng cho tôi hỏi thêm, có rất nhiều nguy hiểm, tôi chỉ sợ là tôi không có sức mạnh nào để vượt qua cả...
-Đừng lo, tôi sẽ bảo vệ cậu bằng mọi giá, chỉ cần cậu đừng phản bội tôi, chúng ta sẽ luôn là đồng đội đích thực!!!
Nhìn vào ánh mắt cậu ấy khiến tôi có cảm giác rất yên tâm, cậu ấy nói rất cương quyết và cậu ấy có vẻ như không bao giờ bỏ cuộc...cho dù...là phải chết.
Harid là một người rất tốt, mạnh mẽ, tôi cũng không thể yếu đuối mãi được vì rất nhiều khó khăn phía trước khi đi cùng cậu ấy, vì vậy tôi đã tham gia một khoá học rèn luyện sức mạnh mà cậu ấy đã tự đặt ra:
-Cậu có biết mình mạnh về điểm gì trên cơ thể không, Shoyak?
-Hình như là.....tôi cũng chẳng biết nữa.
-Vậy thì chúng ta cần kiểm chứng xem nào...
Sau một loạt bài tập mà cậu ta đưa ra cho tôi thì cậu ta đã xác định được tôi mạnh ở điểm gì, mới đầu tôi nghĩ nó chỉ là vớ vẩn nhưng về sau mới thấy rất hợp lí.
-Koshoyaki à, cậu rất mạnh ở phần chân, chân của cậu có lực đá rất mạnh.
Tôi chợt nhớ ra rằng hồi nhỏ không ngày nào mà tôi bỏ đá banh với lũ bạn vào buổi chiều tan học, có lẽ vì vậy mà lực chân của tôi đã tăng lên rất nhiều.
Harid nói thêm:
-Cậu cần biết cách để phá huy nó.
Cậu ấy liền kêu tôi đá thẳng vào một cái cây có thân dày, thật sự chỉ có một kẻ điên rồ mới làm như vậy, nhưng cậu ấy đưa kiếm vào cổ tôi và ép buộc tôi, tôi không đá vào thân cây mà đá vào thanh kiếm của cậu ta, tôi chỉ vung chân bừa thật mạnh nhưng thanh kiếm đã bay vút đi với tốc độ khủng khiếp và sượt qua mặt của Harid chảy máu. Tôi còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra...
Harid nói:
-Tuyệt! Quá tuyệt! Lần đầu tiên tôi mới thấy một cú đá như thế này, cậu đúng là một chân khủng rồi, giờ thì có lẽ cậu không phải lo về việc gặp thú dữ hay kẻ thù nữa.
Tôi rất vui vì điều đó, đến tôi còn không tin về việc lực chân của tôi lại khủng khiếp như vậy.
Một ngày trôi qua, tôi và cậu ấy đã trò chuyện với nhau rất nhiều và hai người đã dần thân với nhau nhiều hơn. Sáng hôm sau, tôi và cậu ấy đã soạn đồ đầy đủ để chuẩn bị cho một cuộc hành trình rất rất dài và có thể không hồi kết ở phía trước, trước khi bắt đầu đi, cậu ấy hỏi tôi:
-Này, tại sao cậu lại đồng ý đi với tôi?
Lúc đó trong đầu tôi bỗng loé lên một câu nói khiến tôi trả lời ngay lập tức:
-Vì tôi muốn thực hiện ước mơ, và...chỉ muốn thách thức bản thân nhiều hơn thôi chứ sao.
Sau đó, tôi và Harid đã lên đường bắt đầu cuộc hành trình ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me