Harry Potter[EDIT][BHTT] Together
Chương 163
"Ta có chuyện cần thông báo cho các trò."Tối thứ Năm, tất cả học sinh từ năm Tư trở lên của nhà Slytherin đều tụ tập trong phòng sinh hoạt chung, bao gồm cả những người mà mấy ngày nay vừa tan học đã biệt tăm, như Graham. Lý do rất đơn giản: hai hôm trước, họ đã thấy thông báo trong lớp học — Vị Viện trưởng nhà Slytherin, Giáo sư Snape, sẽ có chuyện muốn nói với họ tối nay.Không ai dám khiến Xà Vương phun nọc độc vào người mình, nên khi Snape khoác áo chùng đen, từ bức tường gần lò sưởi bước ra, tất cả học sinh đều buông bút lông chim xuống, nhanh chóng tụ tập lại."Như truyền thống của kỳ thi Tam Pháp Thuật, dịp Giáng Sinh sẽ tổ chức một buổi vũ hội," Snape cất tiếng. Giọng ông không lớn, nhưng trong căn phòng yên lặng, từng chữ vang rõ mồn một. "Chỉ học sinh từ năm Tư trở lên mới được tham dự, nhưng các trò có thể mời học sinh khóa dưới đi cùng."Pansy Parkinson lập tức bật ra một tiếng cười khúc khích, bị Jacqueline ngồi bên cạnh huých cùi chỏ khiến cô nàng vội vàng bụm miệng. Snape liếc Pansy một cái nhưng không trách mắng."Buổi vũ hội yêu cầu các trò mặc lễ phục – áo choàng chỉnh tề," Snape nói tiếp. "Vũ hội sẽ bắt đầu lúc tám giờ tối tại Đại Sảnh Đường và kết thúc lúc nửa đêm. Sau đó, như thường lệ, sẽ áp dụng lệnh cấm đi lại ban đêm. Ngoài các Dũng sĩ, những người khác có thể ra về bất cứ lúc nào. Ta thực sự rất vui vì không phải chứng kiến các trò liều lĩnh tìm đường tới cái chết."Ánh mắt Snape lướt khắp phòng; bầu không khí lập tức đông cứng lại."Đây là cơ hội cho các trò thư giãn đôi chút," Snape nhìn về phía các nữ sinh, "nhưng, nếu bất kỳ ai khiến nhà Slytherin mất mặt trong đêm đó..."Ông không cần nói hết câu. Tất cả đều nuốt nước bọt một cách căng thẳng."Ta sẽ cấm túc cho đến khi các trò tốt nghiệp. Có ai còn thắc mắc gì không?"Jacqueline lập tức giơ tay."Graham." Snape gật đầu."Thưa giáo sư, bọn em có thể... không tham gia không ạ?" Jacqueline dè dặt hỏi."Đó là quyền lựa chọn của trò," ánh mắt Snape sắc lạnh như có lửa giận, dù Jacqueline chẳng hiểu vì sao. "Nhưng giáo sư Graham đã ghi danh trò vào danh sách tham dự rồi."Jacqueline thấy hơi hoang mang, định hỏi thêm: "Vậy nếu...""Trò có thể tới nhà bếp," giọng Snape lạnh như băng, "nhưng ta không chắc lũ Gia Tinh có rảnh để phục vụ trò đâu. Tốt hơn hết, hãy tìm một bạn nhảy, để tránh làm mất mặt gia đình mình."Mặt Jacqueline nóng bừng, ruột gan cô như vặn xoắn lại.Snape quét mắt thêm một lượt rồi biến mất qua bức tường gần lò sưởi.Đợi đến khi chắc chắn Giáo sư không còn nghe thấy, cả phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin lập tức nổ tung như ong vỡ tổ.Nam sinh và nữ sinh tách thành hai nhóm, nhao nhao bàn tán xem sẽ mời ai hoặc hy vọng được ai mời."Biết tìm ai để mời bây giờ?" Jacqueline hoảng hốt hỏi. "Mà tớ chỉ quen mỗi Malfoy, Goyle, Crabbe và Zabini, nếu miễn cưỡng thì tính cả hai người Gryffindor— là nam sinh. Tớ thà đi mời Nam Tước Đẫm Máu còn hơn mời bọn họ.""Cậu cứ chờ người ta đến mời, rồi chọn ra một đứa cậu thích," Pansy thản nhiên nói. "Đừng lo, chắc chắn sẽ có người mời cậu. Còn tớ, tớ hy vọng mời Cedric Diggory hoặc Viktor Krum, dù tớ nghĩ Krum có vẻ thích Granger. Nếu mà Cedric...""Khoan đã," Jacqueline ngắt lời Pansy, "cậu vừa nói ai thích Granger cơ?""Krum," Pansy vẫy tay, "Chẳng lẽ cậu không nhận ra à? À, đúng rồi, dạo này cậu không hay ở thư viện. Krum mỗi ngày đều tới đó — chẳng làm gì đâu, chỉ là mượn vài cuốn sách rồi ngồi đọc gần Granger thôi. Kéo theo cả đám nữ sinh bu lại xem. Nhưng yên tâm, tớ nghĩ Granger sẽ không đồng ý đâu. Thôi, theo cậu, nếu tớ mời Cedric thì cậu nghĩ anh ấy có đồng ý không?""Trước hết cậu phải để cho anh ấy biết cậu là ai đã," Jacqueline lầm bầm. Pansy buột miệng chửi thầm một câu."Thư viện? Mỗi ngày?" Jacqueline thì thầm, vẻ mặt ngây ngốc.Pansy nhún vai. "Ngủ sớm đi, Jacqueline. Bắt đầu từ ngày mai, Hogwarts sẽ thật sự náo nhiệt đấy. Cậu cũng biết mà, nếu muốn mời ai tham dự vũ hội, tốt nhất nên ra tay trước. Bằng không, cho dù có chắc chắn tới đâu, cũng dễ bị người khác nhanh tay cướp mất."Jacqueline nhìn Pansy, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác rất muốn về nhà. Mời người khác tham dự vũ hội ở Hogwarts sao? Cô thật sự không thể tưởng tượng nổi."Nếu có ai dám đứng ngay trước mặt mời mình đi dự tiệc..." Jacqueline nuốt khan, "Chắc mình sẽ lỡ tay ném cho hắn một bùa chú hiểm ác nào đó mất," cô lắp bắp nói, vẻ mặt hết sức hoảng hốt.Pansy nhìn cô chằm chằm rồi bật cười khanh khách.Jacqueline chợt cảm thấy như Hogwarts thu nhỏ lại, hoặc cũng có thể là do số lượng học sinh bỗng nhiên đông lên đột ngột.Hành lang, Đại Sảnh Đường, lớp học, thư viện, thậm chí cả phòng sinh hoạt chung Slytherin — nơi nào cũng chật kín học sinh, nhất là những nữ sinh ríu rít bàn tán về váy dạ hội. Mỗi khi một nam sinh xuất hiện, cả đám lại rú lên như vừa thấy quỷ. Không, Jacqueline nghĩ bụng, như thể vừa thấy Chúa tể Hắc ám thì đúng hơn."Đừng lo." Khi Jacqueline và Pansy cùng ngồi trong thư viện, còn Hermione và Harry thì đang chăm chú học tập ở chiếc bàn bên cạnh, Pansy khẽ an ủi, tưởng rằng Jacqueline đang lo lắng mình sẽ không được ai mời. "Sẽ có người mời cậu thôi," Pansy nói, liếc nhìn sang chiếc bàn bên cạnh nơi Granger đang cắm cúi học.Jacqueline rất muốn nói với Pansy rằng cô hoàn toàn không mong bị ai mời cả. Ăn mặc lễ phục, rồi cùng một chàng trai — cho dù là người quen hay người lạ — ngồi ăn tối, nhảy nhót? Không, ngay cả nếu là với một cô gái, cô cũng không thể nào tưởng tượng nổi cảnh tượng đó. Vậy nên, cảm ơn, nhưng mình không muốn tham gia vũ hội. Chỉ là... mình vẫn muốn đi ăn tối.Đúng vậy, Jacqueline lại quay trở lại thư viện. Không phải vì cô vui vẻ gì, mà bởi đó là nơi duy nhất tương đối yên tĩnh — dù sao thì cũng là thư viện, sẽ không ai dám ồn ào quá mức. Chỉ tiếc, vẫn có từng nhóm nữ sinh tụ tập, lén lút chuyền cho Krum hoặc Harry những mảnh giấy nhỏ màu hồng, đỏ, hay nhiều màu sắc khác nhau, mỗi tờ lại có đủ hình dạng kỳ quặc.
Jacqueline bị bọn họ làm cho căng thẳng đến phát điên, không ít lần cô đã suýt nhào thẳng vào văn phòng của Yuna, dùng lò sưởi phép thuật trong tường để trực tiếp trốn về nhà."Cậu thật sự không cần phải căng thẳng đâu," Pansy lại an ủi Jacqueline trong lúc ăn tối, "Nhất định sẽ có người tới mời cậu. Cậu không biết đâu, từ sau lần xà quái xuất hiện, cậu nổi tiếng đến mức nào trong trường. Thật đấy, chắc chắn sẽ có người tới mời."Jacqueline trừng mắt nhìn cô nàng, tay siết chặt lấy cái nĩa."Nếu không ai mời, tôi cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận." Malfoy ngồi bên cạnh vênh mặt nói. "Ít ra cậu trông còn đỡ hơn khối đứa, Graham."Nhưng thực tế là — số người muốn mời Jacqueline đi vũ hội nhiều hơn xa cô tưởng tượng. Một nam sinh năm ba nhà Ravenclaw, tóc đen, một người mà Jacqueline thề rằng cô chưa từng biết đến sự tồn tại của hắn, đã chủ động tới trước cửa Đại Sảnh mời cô cùng tham dự vũ hội. Jacqueline giật mình đến chết lặng, đứng đơ ra tại chỗ, cho tới khi Pansy cười khúc khích kéo cô đi mất. Việc này đủ để Pansy sung sướng cười suốt cả ngày.Sang hôm sau, lại có một nam sinh khác tới mời cô — lần này là một cậu lớp sáu nhà Hufflepuff.
Jacqueline nhìn cậu ta, cảm giác như thế giới sụp đổ dưới chân, hoàn toàn không hiểu nổi rốt cuộc mình đã làm sai cái gì. Và để tránh những năm tháng tiếp theo phải liên tục bị thầy Snape phạt cấm túc, cô bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ: không biết giữa việc sử dụng Stupefy hay Duro thì phương án nào sẽ tốt hơn.(Stupefy: Bùa này làm choáng mục tiêu)(Duro: Khiến mọi thứ hóa đá, kể cả là con người)"Thực xin lỗi, cô ấy đã có người hẹn rồi," Pansy lạnh lùng đứng bên cạnh lên tiếng.Nam sinh kia tiếc nuối rời đi. "Anh ta trông cũng không tệ mà." Pansy lẩm bẩm."Nhưng mình còn chẳng quen anh ta." Jacqueline hoảng hốt, "Mình thấy tốt nhất nên đến tìm Madam Pomfrey, nói mình bị bệnh rồi ở lại phòng y tế cho đến khi vũ hội kết thúc.""Cậu định nói mình bị gì? Bị bệnh sợ đi vũ hội sao?" Pansy hỏi lại."Hoa mắt, đau đầu, chóng mặt, mất trí nhớ nhẹ, buồn nôn... Không, Pansy, mình nghiêm túc đấy. Cậu không nhận ra dạo này sức ăn của mình giảm hẳn sao? Mình thực sự đang nghiêm túc cân nhắc chuyện mình bị bệnh đấy.""Merlin ơi, chẳng qua là cậu dạo này ngủ không ngon thôi.""Hoặc mình nên bàn với mẹ, bà ấy không thể quyết định qua loa như vậy. Chuyện này liên quan đến sự an toàn tính mạng của mình đấy.""Không đến mức đó đâu, Jacqueline. Đây chỉ là một buổi vũ hội thôi mà.""Đây là việc cùng một người mà mình không thể chấp nhận dành ra bốn tiếng đồng hồ đấy!" Jacqueline gần như gào lên.Pansy nhìn cô, "À, vậy nếu là một người cậu có thể chấp nhận, thì mọi chuyện sẽ khác hoàn toàn đúng không?""Hiện tại mình chưa nghĩ ra nổi người nào như vậy cả."Sau tiết Cổ ngữ Rune cuối cùng của học kỳ, Jacqueline quyết định tìm mẹ."Có vẻ như con có chuyện muốn tìm mẹ, Jacqueline." Yuna mỉm cười, gật đầu với cô."Con muốn xin về nhà ăn Giáng Sinh, mẹ ạ." Jacqueline nói.Yuna chớp chớp mắt, rồi nở nụ cười dịu dàng, "Tất nhiên rồi. Ta sẽ thông báo cho giáo sư Snape để thầy ấy phê duyệt."Jacqueline thở phào nhẹ nhõm."Chỉ có điều," Yuna tiếp lời, "mẹ sẽ không có về còn cha con.... mẹ cũng đã nói với ông ngoại con rồi, năm nay trường học có tổ chức vũ hội, nên ông ngoại và mọi người đều nhân cơ hội này đi thăm viếng khắp nơi. Họ cũng đã dặn Noam khóa chặt lâu đài lại. Đương nhiên, con vẫn có thể ở lại trên trấn, mẹ nghĩ Pitt và mọi người ở quán trọ chắc chắn sẽ rất vui lòng đón tiếp con. Hoặc con cũng có thể ở lại nhà cũ của chúng ta. Nhưng sẽ phải tự mình dọn dẹp đấy — nơi đó đã bỏ không hơn chục năm rồi.""Con hiểu rồi, mẹ," Jacqueline thở dài, "Con sẽ ở lại.""Mẹ chỉ mong con có thể giao lưu nhiều hơn với các bạn đồng trang lứa, Jacqueline," Yuna dịu dàng nhìn cô, "Rất hiếm có cơ hội như thế này."Jacqueline bĩu môi, kéo cặp sách rồi đi ra ngoài."À, suýt nữa quên," Yuna gọi với theo khi Jacqueline chuẩn bị ra khỏi cửa, "Có cậu nam sinh nào mời con đi vũ hội chưa?""Đều là những người con không quen biết," Jacqueline lắc đầu, "Nên dù có mời, con cũng không đồng ý.""Vậy con có muốn chủ động mời ai không?"Jacqueline sững người khi nghe câu hỏi đó. Cô cố gắng suy nghĩ, rồi lại lắc đầu.Yuna nhìn cô một lúc, đặt bút xuống, mỉm cười hỏi, "Thế khi nghe tin có vũ hội, cái tên đầu tiên hiện ra trong đầu con là ai? Dù là cậu trai ở nhà nào cũng được.""Không phải con trai," Jacqueline trả lời hơi lúng túng, "Con cũng không biết nữa, nói thật thì người đầu tiên con nghĩ tới lại là Hermione."Yuna cũng hơi sững lại, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên, dịu dàng hỏi tiếp, "Vậy con sẽ mời con bé chứ?""Dĩ nhiên là không," Jacqueline gần như bật thốt."Vì con bé là Gryffindor sao?""Vì cậu ấy là nữ sinh."Hai người đồng thanh.Rồi cả hai đều sững sờ."Làm sao con có thể mời một người bạn đi vũ hội được!" Jacqueline vội vàng nói, rồi chạy như bay ra ngoài. Yuna ngồi lại, nhìn theo bóng Jacqueline như thể đang trốn chạy, nhẹ nhàng thở dài:"Lại thêm một Gryffindor nữa..."Sau đó, trong tiết Chăm sóc Sinh vật Huyền bí cuối cùng trước kỳ nghỉ, Hagrid đang trò chuyện với Harry, Ron và Hermione."Nói thật với mấy đứa," Hagrid nói khi bọn họ đang tập trung cho Quái Tôm Đuôi Nổ ăn, "ta không nghĩ bà ta thật sự yêu thích sinh vật huyền bí."Hagrid ám chỉ Rita Skeeter — nhà báo phiền phức đó.Cả nhóm Harry cũng đang nói chuyện về bài phỏng vấn."Bà ta chỉ muốn ta nói xấu con, Harry," Hagrid thở dài, "Ta thì nói thẳng với bả rằng, từ ngày ta bế con ra khỏi nhà Dursley, chúng ta đã là bạn tốt rồi. 'Suốt bốn năm, chưa từng bị cậu ta gây phiền toái sao?' bà ta hỏi. Ta trả lời: 'Không'. Thế là bả có vẻ rất thất vọng. Cô ta cứ như hy vọng ta sẽ vạch trần chuyện gì đó về con vậy.""Chắc chắn là thế rồi," Harry cười nhạt, "Nếu không thể viết rằng con là người anh hùng bi kịch giàu có, thì cô ta cần tìm góc độ mới mà.""Đúng vậy," Ron hóm hỉnh, vừa lột trứng cháy xà vừa thêm, "Phải viết Harry là một thiếu niên nổi loạn mới được!""Nhưng thằng bé đâu có thế!" Hagrid hoảng hốt phản đối."Thế thì bà ta nên đi phỏng vấn Snape ấy," Harry lầm bầm, "Ông ta chắc chắn sẽ đứng ra cáo buộc con phạm luật. Potter từ khi vào tường này chưa lần nào tuân thủ nội quy trường học...""Ông ấy từng nói thẳng thế cơ mà," Hagrid ngớ người, Ron và Hermione phá lên cười. "Nói thật, con cũng có trái luật chút chút đấy Harry, nhưng thành tích vẫn luôn rất ổn, đúng không?""Cảm ơn bác, Hagrid," Harry cười khẽ."À đúng rồi, Giáng Sinh này bác cũng tham gia cái vũ hội ngớ ngẩn đó chứ, Hagrid?" Ron hỏi."Ta nghĩ thuận tiện đi xem một chút," Hagrid giọng khàn khàn nói, "Ta cảm thấy hẳn sẽ rất náo nhiệt. Vũ hội là do mấy con khai vũ đúng không, Harry? Con sẽ dẫn ai theo?""Còn chưa có ai cả." Harry đáp, cảm giác mặt mình lại đỏ lên. Hagrid không hỏi tiếp."Vậy hai đứa thì sao?" Hagrid quay sang hỏi, "Ta đoán chắc hẳn có rất nhiều người tranh nhau mời con, Hermione. Dù sao con cũng là học sinh đứng hạng hai mà.""Đúng là có vài người." Hermione liếc về phía Jacqueline đang cắt đồ ăn, "Nhưng có người con muốn tự mình hỏi trước.""Cậu nên đi tìm giáo sư Graham nói chuyện ác mộng gần đây của cậu mới đúng." Pansy thấp giọng nói.Jacqueline trừng mắt nhìn cô nàng, trong lòng vẫn còn bực bội vì bị Yuna hố. Cứ nghĩ đến Yuna, cô lại nhớ tới cuộc nói chuyện về vũ hội hôm trước.Có nữ sinh nào sẽ đi mời nữ sinh khác cùng đi vũ hội sao? Jacqueline thầm nghĩ.Nhưng... nếu là bạn thân thì chắc cũng không sao. Đúng vậy. Jacqueline gật gù tự nhủ. Bạn bè mà! Với lại, nếu nói thế, người đầu tiên cô nên mời phải là Pansy mới đúng."Pansy, cậu muốn đi cùng tớ dự vũ hội không?" Jacqueline nhỏ giọng hỏi.Pansy ngẩn ra, "Cậu nói gì cơ?""Vũ hội ấy." Jacqueline nói, "Cậu đi cùng tớ nhé?""Blaise vừa mới mời tớ lúc ăn trưa rồi mà." Pansy trợn to mắt, "Cậu quên rồi sao?""Cậu ta đã hỏi sao?" Jacqueline càng thêm kinh ngạc."Cậu còn cười đùa với Malfoy nửa ngày kìa, tớ bảo tớ sẽ suy nghĩ mà." Pansy căng thẳng nhìn cô, "Jacqueline, chẳng lẽ cậu không nhớ? Cậu thật sự không sao chứ?""Tớ không sao." Jacqueline lắc đầu, tiếp tục cắt đồ ăn, "Chắc tại gần đây vũ hội làm tó rối loạn quá. Bất kể đi đâu cũng có người hỏi mời ai. Đôi khi tớ thật sự muốn rút thăm cho xong. Nhưng yên tâm đi, qua vũ hội rồi sẽ ổn thôi.""Vậy cậu định đi một mình sao?" Pansy hỏi dè dặt."À, tớ tính hỏi Hermione nếu Krum, Potter hoặc Weasley chưa mời cậu ấy. Cậu biết đấy, không ai cấm tớ mời bạn đi cùng cả."Pansy im lặng.Ngay lúc đó, giọng Hermione vang lên ngay phía sau Jacqueline:"Cậu sẽ tham gia vũ hội chứ?"Jacqueline giật bắn người, suýt nữa ném luôn con dao nhỏ."Cậu sẽ tham gia chứ?" Hermione nhấn mạnh, giọng rõ ràng mang theo chút tức giận, khiến mấy người xung quanh cũng tò mò ngẩng đầu nhìn.Jacqueline ngước lên, thấy Hagrid, Harry và Ron cũng nhìn chằm chằm. Cô hít một hơi, rồi sảng khoái gật đầu:"Đương nhiên. Không được về nhà thì chỉ còn cách tham gia thôi. Trừ khi tớ muốn trốn trong phòng nghỉ của Slytherin chờ chết đói." Cô cố gắng nói đùa, "Nghe nói các gia tinh bảo tiệc ăn sẽ có đủ món từ Anh, Pháp tới Bulgaria nữa. Nói đến gia tinh có phải cậu với mấy người Harry đi xuống nhà bếp không, lần trước Dobby..."Hermione ngắt lời cô, rõ ràng không hứng thú:"Trừ ăn uống ra, cậu định đi với ai? Bạn nhảy của cậu là ai?""Chưa có." Jacqueline vội nhìn Hermione rồi cúi đầu, mặt hơi đỏ. Hermione dường như thở phào nhẹ nhõm."Có vài người mời tớ, nhưng tớ không hứng thú. Tớ cũng không thích khiêu vũ lắm. Vừa rồi còn tính rủ Pansy đi cùng, để tránh Snape giáo sư lại nói tụi mình làm mất mặt nhà mình. Nhưng rõ ràng là cậu ấy đã được người khác mời rồi. Còn cậu thì sao?" Jacqueline cúi đầu, nhìn chằm chằm xuống đất, rồi thấp giọng hỏi, "Cậu sẽ đi chứ? Ý tớ là, ngoài Slytherin ra, chắc ai cũng muốn mời cậu đi cả. Nếu không có ai mời... chúng ta có thể đi cùng nhau, như bạn bè." Jacqueline khẽ bổ sung.Hermione siết chặt tay, khẽ đáp:"Krum mời tớ. Tớ còn đang suy nghĩ.""Tớ nghĩ cậu nên đồng ý." Jacqueline ngẩng lên, giọng hơi khô khốc, "Anh ta là thần tượng của cậu mà, đúng không?"Hermione có vẻ sửng sốt, "Cậu thật sự nghĩ vậy sao?"Jacqueline và Hermione đối mắt một thoáng, rồi cùng quay đi."Đúng vậy." Jacqueline cười gượng, "Ăn diện xinh đẹp, đi cùng thần tượng, không phải rất vui sao?""Có lẽ." Hermione cau mày suy nghĩ, "Chắc là như vậy" rồi nhìn Jacqueline, nhẹ giọng hỏi, "Đến hôm đó, cậu cũng sẽ mặc lễ phục, đúng không?""Đương nhiên." Jacqueline bật cười, "Chẳng lẽ bọn họ cho mặc đồng phục tới dự à?""Vậy thì tốt quá rồi." Hermione thở phào, "Tớ sẽ trả lời anh ấy."Jacqueline gật đầu, nhưng trong đầu cô giờ trống rỗng, chẳng nghĩ được gì nữa.___________Tác giả có lời muốn nói:Trước khi Hermione bị nói, tác giả xin giải thích:
Lúc này đang làm bạn bè, tung hint nói thích Jacqueline là chuyện bình thường chỉ có mình Pansy biết được việc này. Nhưng việc mời Jacqueline cùng dự vũ hội thì lại hoàn toàn khác — đây sẽ thành một tuyên bố ngầm trước tất cả mọi người. Mà lúc này, Hermione còn chưa đủ can đảm để làm vậy. Cho nên, nếu Jacqueline từ chối đi vũ hội, Hermione có thể cũng sẽ không đi. Nếu Jacqueline đồng ý với lời mời của nam sinh khác, Hermione ngoài việc tức giận ra, cũng chỉ có thể chấp nhận.Editor: Chưa có danh phận làm gì cũng khó hé mấy bạn :((
Jacqueline bị bọn họ làm cho căng thẳng đến phát điên, không ít lần cô đã suýt nhào thẳng vào văn phòng của Yuna, dùng lò sưởi phép thuật trong tường để trực tiếp trốn về nhà."Cậu thật sự không cần phải căng thẳng đâu," Pansy lại an ủi Jacqueline trong lúc ăn tối, "Nhất định sẽ có người tới mời cậu. Cậu không biết đâu, từ sau lần xà quái xuất hiện, cậu nổi tiếng đến mức nào trong trường. Thật đấy, chắc chắn sẽ có người tới mời."Jacqueline trừng mắt nhìn cô nàng, tay siết chặt lấy cái nĩa."Nếu không ai mời, tôi cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận." Malfoy ngồi bên cạnh vênh mặt nói. "Ít ra cậu trông còn đỡ hơn khối đứa, Graham."Nhưng thực tế là — số người muốn mời Jacqueline đi vũ hội nhiều hơn xa cô tưởng tượng. Một nam sinh năm ba nhà Ravenclaw, tóc đen, một người mà Jacqueline thề rằng cô chưa từng biết đến sự tồn tại của hắn, đã chủ động tới trước cửa Đại Sảnh mời cô cùng tham dự vũ hội. Jacqueline giật mình đến chết lặng, đứng đơ ra tại chỗ, cho tới khi Pansy cười khúc khích kéo cô đi mất. Việc này đủ để Pansy sung sướng cười suốt cả ngày.Sang hôm sau, lại có một nam sinh khác tới mời cô — lần này là một cậu lớp sáu nhà Hufflepuff.
Jacqueline nhìn cậu ta, cảm giác như thế giới sụp đổ dưới chân, hoàn toàn không hiểu nổi rốt cuộc mình đã làm sai cái gì. Và để tránh những năm tháng tiếp theo phải liên tục bị thầy Snape phạt cấm túc, cô bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ: không biết giữa việc sử dụng Stupefy hay Duro thì phương án nào sẽ tốt hơn.(Stupefy: Bùa này làm choáng mục tiêu)(Duro: Khiến mọi thứ hóa đá, kể cả là con người)"Thực xin lỗi, cô ấy đã có người hẹn rồi," Pansy lạnh lùng đứng bên cạnh lên tiếng.Nam sinh kia tiếc nuối rời đi. "Anh ta trông cũng không tệ mà." Pansy lẩm bẩm."Nhưng mình còn chẳng quen anh ta." Jacqueline hoảng hốt, "Mình thấy tốt nhất nên đến tìm Madam Pomfrey, nói mình bị bệnh rồi ở lại phòng y tế cho đến khi vũ hội kết thúc.""Cậu định nói mình bị gì? Bị bệnh sợ đi vũ hội sao?" Pansy hỏi lại."Hoa mắt, đau đầu, chóng mặt, mất trí nhớ nhẹ, buồn nôn... Không, Pansy, mình nghiêm túc đấy. Cậu không nhận ra dạo này sức ăn của mình giảm hẳn sao? Mình thực sự đang nghiêm túc cân nhắc chuyện mình bị bệnh đấy.""Merlin ơi, chẳng qua là cậu dạo này ngủ không ngon thôi.""Hoặc mình nên bàn với mẹ, bà ấy không thể quyết định qua loa như vậy. Chuyện này liên quan đến sự an toàn tính mạng của mình đấy.""Không đến mức đó đâu, Jacqueline. Đây chỉ là một buổi vũ hội thôi mà.""Đây là việc cùng một người mà mình không thể chấp nhận dành ra bốn tiếng đồng hồ đấy!" Jacqueline gần như gào lên.Pansy nhìn cô, "À, vậy nếu là một người cậu có thể chấp nhận, thì mọi chuyện sẽ khác hoàn toàn đúng không?""Hiện tại mình chưa nghĩ ra nổi người nào như vậy cả."Sau tiết Cổ ngữ Rune cuối cùng của học kỳ, Jacqueline quyết định tìm mẹ."Có vẻ như con có chuyện muốn tìm mẹ, Jacqueline." Yuna mỉm cười, gật đầu với cô."Con muốn xin về nhà ăn Giáng Sinh, mẹ ạ." Jacqueline nói.Yuna chớp chớp mắt, rồi nở nụ cười dịu dàng, "Tất nhiên rồi. Ta sẽ thông báo cho giáo sư Snape để thầy ấy phê duyệt."Jacqueline thở phào nhẹ nhõm."Chỉ có điều," Yuna tiếp lời, "mẹ sẽ không có về còn cha con.... mẹ cũng đã nói với ông ngoại con rồi, năm nay trường học có tổ chức vũ hội, nên ông ngoại và mọi người đều nhân cơ hội này đi thăm viếng khắp nơi. Họ cũng đã dặn Noam khóa chặt lâu đài lại. Đương nhiên, con vẫn có thể ở lại trên trấn, mẹ nghĩ Pitt và mọi người ở quán trọ chắc chắn sẽ rất vui lòng đón tiếp con. Hoặc con cũng có thể ở lại nhà cũ của chúng ta. Nhưng sẽ phải tự mình dọn dẹp đấy — nơi đó đã bỏ không hơn chục năm rồi.""Con hiểu rồi, mẹ," Jacqueline thở dài, "Con sẽ ở lại.""Mẹ chỉ mong con có thể giao lưu nhiều hơn với các bạn đồng trang lứa, Jacqueline," Yuna dịu dàng nhìn cô, "Rất hiếm có cơ hội như thế này."Jacqueline bĩu môi, kéo cặp sách rồi đi ra ngoài."À, suýt nữa quên," Yuna gọi với theo khi Jacqueline chuẩn bị ra khỏi cửa, "Có cậu nam sinh nào mời con đi vũ hội chưa?""Đều là những người con không quen biết," Jacqueline lắc đầu, "Nên dù có mời, con cũng không đồng ý.""Vậy con có muốn chủ động mời ai không?"Jacqueline sững người khi nghe câu hỏi đó. Cô cố gắng suy nghĩ, rồi lại lắc đầu.Yuna nhìn cô một lúc, đặt bút xuống, mỉm cười hỏi, "Thế khi nghe tin có vũ hội, cái tên đầu tiên hiện ra trong đầu con là ai? Dù là cậu trai ở nhà nào cũng được.""Không phải con trai," Jacqueline trả lời hơi lúng túng, "Con cũng không biết nữa, nói thật thì người đầu tiên con nghĩ tới lại là Hermione."Yuna cũng hơi sững lại, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên, dịu dàng hỏi tiếp, "Vậy con sẽ mời con bé chứ?""Dĩ nhiên là không," Jacqueline gần như bật thốt."Vì con bé là Gryffindor sao?""Vì cậu ấy là nữ sinh."Hai người đồng thanh.Rồi cả hai đều sững sờ."Làm sao con có thể mời một người bạn đi vũ hội được!" Jacqueline vội vàng nói, rồi chạy như bay ra ngoài. Yuna ngồi lại, nhìn theo bóng Jacqueline như thể đang trốn chạy, nhẹ nhàng thở dài:"Lại thêm một Gryffindor nữa..."Sau đó, trong tiết Chăm sóc Sinh vật Huyền bí cuối cùng trước kỳ nghỉ, Hagrid đang trò chuyện với Harry, Ron và Hermione."Nói thật với mấy đứa," Hagrid nói khi bọn họ đang tập trung cho Quái Tôm Đuôi Nổ ăn, "ta không nghĩ bà ta thật sự yêu thích sinh vật huyền bí."Hagrid ám chỉ Rita Skeeter — nhà báo phiền phức đó.Cả nhóm Harry cũng đang nói chuyện về bài phỏng vấn."Bà ta chỉ muốn ta nói xấu con, Harry," Hagrid thở dài, "Ta thì nói thẳng với bả rằng, từ ngày ta bế con ra khỏi nhà Dursley, chúng ta đã là bạn tốt rồi. 'Suốt bốn năm, chưa từng bị cậu ta gây phiền toái sao?' bà ta hỏi. Ta trả lời: 'Không'. Thế là bả có vẻ rất thất vọng. Cô ta cứ như hy vọng ta sẽ vạch trần chuyện gì đó về con vậy.""Chắc chắn là thế rồi," Harry cười nhạt, "Nếu không thể viết rằng con là người anh hùng bi kịch giàu có, thì cô ta cần tìm góc độ mới mà.""Đúng vậy," Ron hóm hỉnh, vừa lột trứng cháy xà vừa thêm, "Phải viết Harry là một thiếu niên nổi loạn mới được!""Nhưng thằng bé đâu có thế!" Hagrid hoảng hốt phản đối."Thế thì bà ta nên đi phỏng vấn Snape ấy," Harry lầm bầm, "Ông ta chắc chắn sẽ đứng ra cáo buộc con phạm luật. Potter từ khi vào tường này chưa lần nào tuân thủ nội quy trường học...""Ông ấy từng nói thẳng thế cơ mà," Hagrid ngớ người, Ron và Hermione phá lên cười. "Nói thật, con cũng có trái luật chút chút đấy Harry, nhưng thành tích vẫn luôn rất ổn, đúng không?""Cảm ơn bác, Hagrid," Harry cười khẽ."À đúng rồi, Giáng Sinh này bác cũng tham gia cái vũ hội ngớ ngẩn đó chứ, Hagrid?" Ron hỏi."Ta nghĩ thuận tiện đi xem một chút," Hagrid giọng khàn khàn nói, "Ta cảm thấy hẳn sẽ rất náo nhiệt. Vũ hội là do mấy con khai vũ đúng không, Harry? Con sẽ dẫn ai theo?""Còn chưa có ai cả." Harry đáp, cảm giác mặt mình lại đỏ lên. Hagrid không hỏi tiếp."Vậy hai đứa thì sao?" Hagrid quay sang hỏi, "Ta đoán chắc hẳn có rất nhiều người tranh nhau mời con, Hermione. Dù sao con cũng là học sinh đứng hạng hai mà.""Đúng là có vài người." Hermione liếc về phía Jacqueline đang cắt đồ ăn, "Nhưng có người con muốn tự mình hỏi trước.""Cậu nên đi tìm giáo sư Graham nói chuyện ác mộng gần đây của cậu mới đúng." Pansy thấp giọng nói.Jacqueline trừng mắt nhìn cô nàng, trong lòng vẫn còn bực bội vì bị Yuna hố. Cứ nghĩ đến Yuna, cô lại nhớ tới cuộc nói chuyện về vũ hội hôm trước.Có nữ sinh nào sẽ đi mời nữ sinh khác cùng đi vũ hội sao? Jacqueline thầm nghĩ.Nhưng... nếu là bạn thân thì chắc cũng không sao. Đúng vậy. Jacqueline gật gù tự nhủ. Bạn bè mà! Với lại, nếu nói thế, người đầu tiên cô nên mời phải là Pansy mới đúng."Pansy, cậu muốn đi cùng tớ dự vũ hội không?" Jacqueline nhỏ giọng hỏi.Pansy ngẩn ra, "Cậu nói gì cơ?""Vũ hội ấy." Jacqueline nói, "Cậu đi cùng tớ nhé?""Blaise vừa mới mời tớ lúc ăn trưa rồi mà." Pansy trợn to mắt, "Cậu quên rồi sao?""Cậu ta đã hỏi sao?" Jacqueline càng thêm kinh ngạc."Cậu còn cười đùa với Malfoy nửa ngày kìa, tớ bảo tớ sẽ suy nghĩ mà." Pansy căng thẳng nhìn cô, "Jacqueline, chẳng lẽ cậu không nhớ? Cậu thật sự không sao chứ?""Tớ không sao." Jacqueline lắc đầu, tiếp tục cắt đồ ăn, "Chắc tại gần đây vũ hội làm tó rối loạn quá. Bất kể đi đâu cũng có người hỏi mời ai. Đôi khi tớ thật sự muốn rút thăm cho xong. Nhưng yên tâm đi, qua vũ hội rồi sẽ ổn thôi.""Vậy cậu định đi một mình sao?" Pansy hỏi dè dặt."À, tớ tính hỏi Hermione nếu Krum, Potter hoặc Weasley chưa mời cậu ấy. Cậu biết đấy, không ai cấm tớ mời bạn đi cùng cả."Pansy im lặng.Ngay lúc đó, giọng Hermione vang lên ngay phía sau Jacqueline:"Cậu sẽ tham gia vũ hội chứ?"Jacqueline giật bắn người, suýt nữa ném luôn con dao nhỏ."Cậu sẽ tham gia chứ?" Hermione nhấn mạnh, giọng rõ ràng mang theo chút tức giận, khiến mấy người xung quanh cũng tò mò ngẩng đầu nhìn.Jacqueline ngước lên, thấy Hagrid, Harry và Ron cũng nhìn chằm chằm. Cô hít một hơi, rồi sảng khoái gật đầu:"Đương nhiên. Không được về nhà thì chỉ còn cách tham gia thôi. Trừ khi tớ muốn trốn trong phòng nghỉ của Slytherin chờ chết đói." Cô cố gắng nói đùa, "Nghe nói các gia tinh bảo tiệc ăn sẽ có đủ món từ Anh, Pháp tới Bulgaria nữa. Nói đến gia tinh có phải cậu với mấy người Harry đi xuống nhà bếp không, lần trước Dobby..."Hermione ngắt lời cô, rõ ràng không hứng thú:"Trừ ăn uống ra, cậu định đi với ai? Bạn nhảy của cậu là ai?""Chưa có." Jacqueline vội nhìn Hermione rồi cúi đầu, mặt hơi đỏ. Hermione dường như thở phào nhẹ nhõm."Có vài người mời tớ, nhưng tớ không hứng thú. Tớ cũng không thích khiêu vũ lắm. Vừa rồi còn tính rủ Pansy đi cùng, để tránh Snape giáo sư lại nói tụi mình làm mất mặt nhà mình. Nhưng rõ ràng là cậu ấy đã được người khác mời rồi. Còn cậu thì sao?" Jacqueline cúi đầu, nhìn chằm chằm xuống đất, rồi thấp giọng hỏi, "Cậu sẽ đi chứ? Ý tớ là, ngoài Slytherin ra, chắc ai cũng muốn mời cậu đi cả. Nếu không có ai mời... chúng ta có thể đi cùng nhau, như bạn bè." Jacqueline khẽ bổ sung.Hermione siết chặt tay, khẽ đáp:"Krum mời tớ. Tớ còn đang suy nghĩ.""Tớ nghĩ cậu nên đồng ý." Jacqueline ngẩng lên, giọng hơi khô khốc, "Anh ta là thần tượng của cậu mà, đúng không?"Hermione có vẻ sửng sốt, "Cậu thật sự nghĩ vậy sao?"Jacqueline và Hermione đối mắt một thoáng, rồi cùng quay đi."Đúng vậy." Jacqueline cười gượng, "Ăn diện xinh đẹp, đi cùng thần tượng, không phải rất vui sao?""Có lẽ." Hermione cau mày suy nghĩ, "Chắc là như vậy" rồi nhìn Jacqueline, nhẹ giọng hỏi, "Đến hôm đó, cậu cũng sẽ mặc lễ phục, đúng không?""Đương nhiên." Jacqueline bật cười, "Chẳng lẽ bọn họ cho mặc đồng phục tới dự à?""Vậy thì tốt quá rồi." Hermione thở phào, "Tớ sẽ trả lời anh ấy."Jacqueline gật đầu, nhưng trong đầu cô giờ trống rỗng, chẳng nghĩ được gì nữa.___________Tác giả có lời muốn nói:Trước khi Hermione bị nói, tác giả xin giải thích:
Lúc này đang làm bạn bè, tung hint nói thích Jacqueline là chuyện bình thường chỉ có mình Pansy biết được việc này. Nhưng việc mời Jacqueline cùng dự vũ hội thì lại hoàn toàn khác — đây sẽ thành một tuyên bố ngầm trước tất cả mọi người. Mà lúc này, Hermione còn chưa đủ can đảm để làm vậy. Cho nên, nếu Jacqueline từ chối đi vũ hội, Hermione có thể cũng sẽ không đi. Nếu Jacqueline đồng ý với lời mời của nam sinh khác, Hermione ngoài việc tức giận ra, cũng chỉ có thể chấp nhận.Editor: Chưa có danh phận làm gì cũng khó hé mấy bạn :((
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me