Harudai Cam On Cau Rat Nhieu
Lá bài tarot thứ 3 nằm bên cạnh nạn nhân thứ 3. Và hung thủ dường như trở nên vô hình trong mắt cảnh sát
Thề luôn, sở cảnh sát mệt lắm rồi. Cái tên hung thủ đó cứ như người vô hình ý. Không dấu vết cũng không nhân chứng biết đâu mà lần- Thề có trời làm chứng luôn, ta khiến mi phải rục xương trong tù - Haru chỉ tay lên trời hét toNguyên một ngày cuộc đời được bỏ ra mà chả thu về được cái gì cả. Bộ hắn tính trêu ngươi cảnh sát hả.... Văn phòng làm việc của đội 3 ....- Thôi mà Kamei - Yumoto an ủi - Mất thì tìm, có gì đâu!Kamei đang sụt sùi khóc. Cậu ta đã rửa xong một bức ảnh về nàng Sacchan rồi mà thằng nào tâm lý thế nhỉ? Tranh thủ phòng không có ai, trộm luôn- Không, kết thúc rồi! - Kamei trầm cảmHaru thắc mắc, chỉ là một bức ảnh thôi mà, mất thì chụp lại thôi chứ có gì đâu!- Này, thanh tra Kato! - Daisuke gọi anh - Anh có nghĩ vụ án này thực sụ có mối liên hệ nào không?Haru nhìn Daisuke khó hiểu, hỏi thừa? Không liên hệ thì gây án kiểu gì, biết ai mà ngắm, cả cái nước Nhật này có đầy người, nhìn đâu cũng có còn gì" Cạch "- Daisuke - sama! Suzue đẩy cửa bước vào. Trên tay cô ấy là một bộ đồ Tây và một tấm thiệp mời- Anh có đi không? Bà gọi về để chuẩn bị đó!Haru tò mò liếc qua. Ặc, là dạ tiệc dành cho giới thượng lưu đó. Nghĩa là ở đó sẽ toàn các ông hoàng, tiểu thư, thiếu gia giàu nứt vách- À, anh cũng có thể rủ thêm một người nữa. Tối nay em bận không đi đượcDaisuke gật đầu một cái rồi kéo Haru ra ngoài. Ngay khi họ đi, cả phòng nhìn họ bằng khuôn mặt rất chi là thú vị (/¯◡ ‿ ◡)/¯ Suzue vui vẻ bước ra ngoài với chiếc máy quay trên tay. Sau khi cô đi, Okimura cũng xin lỗi cả phòng ra ngoài luôn( Chị Suzue định làm gì ấy nhỉ? )
Thề luôn, sở cảnh sát mệt lắm rồi. Cái tên hung thủ đó cứ như người vô hình ý. Không dấu vết cũng không nhân chứng biết đâu mà lần- Thề có trời làm chứng luôn, ta khiến mi phải rục xương trong tù - Haru chỉ tay lên trời hét toNguyên một ngày cuộc đời được bỏ ra mà chả thu về được cái gì cả. Bộ hắn tính trêu ngươi cảnh sát hả.... Văn phòng làm việc của đội 3 ....- Thôi mà Kamei - Yumoto an ủi - Mất thì tìm, có gì đâu!Kamei đang sụt sùi khóc. Cậu ta đã rửa xong một bức ảnh về nàng Sacchan rồi mà thằng nào tâm lý thế nhỉ? Tranh thủ phòng không có ai, trộm luôn- Không, kết thúc rồi! - Kamei trầm cảmHaru thắc mắc, chỉ là một bức ảnh thôi mà, mất thì chụp lại thôi chứ có gì đâu!- Này, thanh tra Kato! - Daisuke gọi anh - Anh có nghĩ vụ án này thực sụ có mối liên hệ nào không?Haru nhìn Daisuke khó hiểu, hỏi thừa? Không liên hệ thì gây án kiểu gì, biết ai mà ngắm, cả cái nước Nhật này có đầy người, nhìn đâu cũng có còn gì" Cạch "- Daisuke - sama! Suzue đẩy cửa bước vào. Trên tay cô ấy là một bộ đồ Tây và một tấm thiệp mời- Anh có đi không? Bà gọi về để chuẩn bị đó!Haru tò mò liếc qua. Ặc, là dạ tiệc dành cho giới thượng lưu đó. Nghĩa là ở đó sẽ toàn các ông hoàng, tiểu thư, thiếu gia giàu nứt vách- À, anh cũng có thể rủ thêm một người nữa. Tối nay em bận không đi đượcDaisuke gật đầu một cái rồi kéo Haru ra ngoài. Ngay khi họ đi, cả phòng nhìn họ bằng khuôn mặt rất chi là thú vị (/¯◡ ‿ ◡)/¯ Suzue vui vẻ bước ra ngoài với chiếc máy quay trên tay. Sau khi cô đi, Okimura cũng xin lỗi cả phòng ra ngoài luôn( Chị Suzue định làm gì ấy nhỉ? )
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me