Hieuthuhai X Phap Kieu Khong Dat Duoc Khong Cong Khai Pt 2
我肯定在几百年前就说过爱你
只是你忘了 我也没记起
我肯定在几百年前就说过爱你
只是你忘了 我也没记起
走过 路过 没遇过
回头 转头 还是错
你我不曾感受过 相撞在街口
相撞在街口
你妈没有告诉你
撞到人要说对不起
本来今天好好的
爱人就错过
爱人就错过
我肯定在几百年前就说过爱你
只是你忘了 我也没记起
我肯定在几百年前就说过爱你
只是你忘了 我也没记起
走过 路过 没遇过
回头 转头 还是错
你我不曾感受过 相撞在街口
相撞在街口
你妈没有告诉你
撞到人要说对不起
本来今天好好的
爱人就错过
爱人就错过
走过 路过 没遇过
回头 转头 还是错
你我不曾感受过 相撞在街口
相撞在街口
你妈没有告诉你
撞到人要说对不起
本来今天好好的
爱人就错过
爱人就错过
走过 路过 没遇过
回头 转头 还是错
你我不曾感受过 相撞在街口
相撞在街口
你妈没有告诉你
撞到人要说对不起
本来今天好好的
爱人就错过
爱人就错过
走过 路过 没遇过
回头 转头 还是错
你我不曾感受过 相撞在街口
相撞在街口
你妈没有告诉你
撞到人要说对不起
本来今天好好的
爱人就错过
爱人就错过
(爱人错过 - 告五人)
---
Tôi chắc chắn rằng mấy trăm năm trước đã nói yêu em
Chỉ là em đã quên mất, tôi cũng không nhớ ra
Tôi chắc chắn rằng mấy trăm năm trước đã nói yêu em
Chỉ là em đã quên mất, tôi cũng không nhớ ra
Đi qua ngang qua nhưng chưa từng gặp
Quay đầu ngoảnh lại, vẫn là sai
Em và tôi chưa từng cảm nhận cái gọi là chạm mặt nơi góc phố
Chạm mặt nơi góc phố
Mẹ em không nói cho em biết
Đụng phải người khác phải nói lời xin lỗi
Vốn dĩ hôm nay vẫn rất tốt
Đã vụt mất người mình yêu
Em chắc chắn rằng mấy trăm năm trước đã nói lời yêu anh
Chỉ là anh đã quên mất, em cũng không nhớ ra
Em chắc chắn rằng mấy trăm năm trước đã nói lời yêu anh
Chỉ là anh đã quên mất, em cũng không nhớ ra
Đi qua ngang qua nhưng chưa từng gặp
Quay đầu ngoảnh lại, vẫn là sai
Anh và em chưa từng cảm nhận cái gọi là chạm mặt nơi góc phố
Chạm mặt nơi góc phố
Mẹ anh không nói cho anh biết
Đụng phải người khác phải nói lời xin lỗi
Vốn dĩ hôm nay vẫn rất tốt
Đã vụt mất người mình yêu
Đi qua ngang qua nhưng chưa từng gặp
Quay đầu ngoảnh lại, vẫn là sai
Anh và em chưa từng cảm nhận cái gọi là chạm mặt nơi góc phố
Chạm mặt nơi góc phố
Mẹ anh không nói cho anh biết
Đụng phải người khác phải nói lời xin lỗi
Vốn dĩ hôm nay vẫn rất tốt
Đã vụt mất người mình yêu
Đi qua ngang qua nhưng chưa từng gặp
Quay đầu ngoảnh lại, vẫn là sai
Anh và em chưa từng cảm nhận cái gọi là chạm mặt nơi góc phố
Chạm mặt nơi góc phố
Mẹ anh không nói cho anh biết
Đụng phải người khác phải nói lời xin lỗi
Vốn dĩ hôm nay vẫn rất tốt
Đã vụt mất người mình yêu
Đi qua ngang qua nhưng chưa từng gặp
Quay đầu ngoảnh lại, vẫn là sai
Anh và em chưa từng cảm nhận cái gọi là chạm mặt nơi góc phố
Chạm mặt nơi góc phố
Mẹ anh không nói cho anh biết
Đụng phải người khác phải nói lời xin lỗi
Vốn dĩ hôm nay vẫn rất tốt
Đã vụt mất người mình yêu
(Somewhere in time - Accusefive)
---
Tôi chỉ là một nhân vật trùng sinh nhỏ bé, gặp lại em, ở lần trùng sinh thứ năm mươi mốt.Mẹ em không nói cho em biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ tôi không nói cho tôi biết, thấy được người sắp đụng mình thì phải tránh xa.Chúng ta đều như vậy, quay đầu hay bước tiếp thì kết quả vẫn có một, vẫn là sai, vẫn là không đúng thời điểm, vẫn là tôi chưa đủ tốt, vẫn là em chưa đủ duyên.Cái góc phố ẩm ương ấy, có quay đầu đủ một nghìn lần, thì cũng như câu chuyện của cô bé Sadako, sẽ chẳng thể có được một điều ước, sẽ chẳng thể khoẻ mạnh trở về nhà.Little Boy không thể bay ngược trở lại, Enola Gay không thể trở lại miền đất cờ hoa nơi nó được tạo ra.Tôi và em cũng vậy, đã vụt mất người mình yêu.Vốn dĩ ngày hôm nay vẫn rất tốt, vậy mà vì chút muộn phiền này, tôi suy sụp hoàn toàn.---
Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ em không nói cho em biết, bớt nhiều lời một chút có thể cuộc sống sẽ bớt muộn phiền.Anh tuấn tú như vậy, em lỡ một nhịp tim khi nhìn thấy anh.Anh lạnh lùng như vậy, càng khiến em một bước muốn tiếp cận.Vậy mà anh cũng lạnh lùng quá rồi, không từ mà biệt, gặp tai nạn giao thông, hôn mê suốt một năm, đến khi tỉnh lại, điều duy nhất anh chọn quên chính là em.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Em một chút cũng không khóc, mỉm cười lắc đầu khi anh hỏi em "Cậu là ai ?".---
Mẹ chúng ta không nói cho chúng ta biết, đụng người khác phải xin lỗi.- Chị có một câu hỏi hơi tế nhị một xíu.- Dạ.
- Em có dự định khi nào sẽ lập gia đình không ?Tôi mỉm cười, nhìn thẳng vào vị dẫn chương trình.- Em đã lập gia đình rồi.Tôi giơ ngón áp út trái bóng loáng một chiếc nhẫn hẹn ước.- Chỉ là, suốt nhiều năm nay, em ấy chưa từng quay đầu lại, chưa từng để em theo đuổi dù chỉ một lần.Quay đầu ngoảnh lại, vẫn là sai.Mẹ em không nói cho em biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ anh không nói cho anh biết, đụng người khác phải xin lỗi.Mẹ chúng ta không nói cho chúng ta biết, một người chạy - một người chờ là câu chuyện hoá vòng tròn.Chỉ cần "Trần Minh Hiếu, anh có nhớ em là ai không ?" hoặc "Rốt cuộc người tôi đã quên là ai ?", thì kết cục đã rất khác.Con chó trung thành của thời gian, vết mổ heo khắc chằng chịt trên cơ thể, quá nhiều trừu tượng như vậy, đến cuối cùng cũng chỉ để chứng minh một điều.Bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, có gỡ gạc lại cũng chỉ mèo hoàn mèo."Tôi quên thật, nhưng em lại giả vờ như không biết tôi. Em theo đuổi tôi lâu đến như thế, rốt cuộc vẫn bỏ tôi mà đi."Giá như em cố chấp một chút, chấp niệm em biết nói, thì chuyện đã không đến ngày hôm nay.Đâu đó trong dòng thời gian, rồi ta sẽ gặp lại, ở góc phố ẩm ương ấy, nhưng em vẫn vậy, tôi vẫn vậy.Mẹ chúng ta không nói cho chúng ta biết, đụng người khác phải xin lỗi.
---
"Mẹ anh/em không nói cho anh/em biết, đụng người khác phải xin lỗi."
Là câu là chữ, nhưng lại nặng hơn tạLà ý là niệm, lại khắc sâu trên da.
23|08|2025|Lluvia
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me