TruyenFull.Me

〖Hoàn/ABO〗Tuyệt Đối Câu Dẫn

Chương 66: Hết sữa mất thôi (H)

Hoa_Diec

"Ah...ha... Tuấn... Nhẹ thôi... Ưm ... hư ....."

"Tiểu Triết, em thật sự rất quyến rũ đó."

Từng lỗ chân lông, từng giọt mồ hôi, từng cái chau mày hay thậm chí là từng hơi thở mỏng manh đều có thể khiến người ta la hét trong điên cuồng, muốn nắm lấy người nọ dày vò và trêu chọc.

Trương Triết Hạn chính là mê hồn như vậy, Trương Triết Hạn chính là ngọt ngào như vậy.

Tư thế quỳ gối khiến côn thịt đi vào rất khó khăn, vách thịt lâu ngày không được khai phá trở nên vô cùng chật hẹp. Cung Tuấn cắn răng đè eo cậu lại, rướn người thúc mạnh về phía trước, nhằm muốn nông sâu độ rộng của cơ vòng. Trương Triết Hạn cứng người, tay chân run rẩy nắm chặt ga giường, cánh mông phấn nộn bị người kia hung hăng cọ xát, khe thịt bí ẩn bị nam căn len lỏi đến tận cùng.

Trương Triết Hạn đỏ mắt, áo tắm từ lúc nào đã nằm gọn dưới sàn. Bây giờ cả người cậu trần truồng như nhộng, đường nét hài hòa nhưng không kém phần tinh xảo. Côn thịt dữ tợn bị cơ vòng ôm chặt, Cung Tuấn nhíu mày nhịp nhàng đi vào, không khỏi khiến Trương Triết Hạn cảm thấy khó chịu.

"Tuấn, đau quá..."

"Không sao, kiên trì một chút."

Ngón tay thon dài ấn mở hai cánh mông, cúc huyệt vì thế càng được nới rộng. Dịch ruột non chảy xuống bắp đùi láng mịn, vô tình bôi trơn cho đường đi của côn thịt thô dài. Cung Tuấn thoải mái gầm nhẹ, ấn sâu bao quy đầu vào huyệt động kỳ vĩ.

"Ha... ..... Khó chịu...."

"Em ngồi xuống đi."

"Không được."

Khóe mắt Trương Triết Hạn ngập nước, cậu đỏ mặt lắc đầu trước lời kêu gọi gợi tình. Cung Tuấn yêu thương hôn lên má cậu, vừa xoa cánh thịt phấn nộn, vừa liếm lên bờ môi ướt át. Trương Triết Hạn khó khăn tiếp thu độ lớn của vật lạ trong cơ thể, Cung Tuấn vẫn giữ nguyên tư thế chen chúc này, không thay đổi.

Trương Triết Hạn cùng hắn hôn môi, nụ hôn kịch liệt như hút hết sinh khí. Cung Tuấn vừa hôn vừa càn quét tận gốc chân răng, làm thần hồn Trương Triết Hạn cuồng loạn đảo điên. Cậu thở dốc đẩy vai hắn ra, thế nhưng người kia sớm đã có chuẩn bị, hắn đè gáy cậu lại, vừa hôn vừa nhét côn thịt vào cúc huyệt.

"Ah ưm...."

Trương Triết Hạn kêu rên, người nọ vẫn kiên trì đưa đẩy, vách thịt trơn nhẵn cọ lên nam căn cứng như sắt đá, Trương Triết Hạn đau đớn đè bụng, nức nở khóc lóc.

"Đừng nhanh quá... Đau em... Ưmm...."

"Không nhanh đâu, đừng lo."

Cung Tuấn cẩn thận ấn Trương Triết Hạn ngồi xuống, cũng vì tư thế này mà côn thịt càng nép sâu vào bí động. Nơi tư mật của hai người khít chặt với nhau, da thịt ửng hồng vì nóng bỏng.

Trương Triết Hạn nhíu mày cắn môi, cúc huyệt trướng đau do nuốt lấy phân thân quá dữ tợn, cậu vịn vai Cung Tuấn, tay chân run rẩy trước động tác lên xuống của người kia. Vầng trán Trương Triết Hạn rịn ướt mồ hôi, hai má hồng nhuận càng thêm câu dẫn nhân tình.

"Tiểu Triết, em thử động eo đi."

Trương Triết Hạn lắc đầu, cậu vẫn chưa thích ứng được với độ lớn của côn thịt này. Trương Triết Hạn chỉ biết ngồi im chờ đợi, không hề có ý định sẽ tự thân vận động. Cậu mím môi hít thở dồn dập, tay chân bủn rủn không biết nên đặt vào đâu.

Cung Tuấn ôm lấy eo cậu, cẩn thận nhấc nó lên rồi lại ấn mạnh xuống.

"Ah! Hức.... Ưc..."

Khoái cảm và đau đớn đồng loạt đánh tới khiến cậu nhịn không được rên rỉ. Trương Triết Hạn ngửa đầu, hai mắt mông lung như hồn lìa khỏi xác. Bây giờ trong đầu cậu ong ong một mảnh, cúc huyệt vì bị chèn ép bất ngờ mà kịch liệt co thắt chẳng có quy luật. Cung Tuấn thỏa mãn nhếch môi cười, ngón tay nhịn không được ấn nhẹ lên vòng eo nhỏ nhắn.

"Ưm... Hỗn đản!"

"Hôm nay em mắng anh à?"

"Anh không thể nhẹ nhàng hơn một chút sao?"

Trương Triết Hạn mím môi trừng mắt, tư thế cưỡi ngựa khiến cậu vô pháp giảm ma sát khi Cung Tuấn thúc côn thịt vào. Lực đạo của hắn tuy không mạnh nhưng với tư thế ngồi này, trọng lực cứ dồn hết về phía dưới, tạo điều kiện thuận lợi cho phân thân đi sâu vào tiểu huyệt.

Trương Triết Hạn nuốt nuốt nước bọt, tự rướn người lên rồi lại chậm rãi ngồi xuống. Động tác nhẹ nhàng tựa như đang khiêu khích Cung Tuấn, hắn chau mày bất mãn do khoái cảm không đủ, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống vì muốn Trương Triết Hạn cảm thấy thoải mái nhất.

Chỉ là, với một alpha động dục thì cái này chính là đang đòi mạng. Trương Triết Hạn cực kỳ cẩn trọng, cậu không dám ngồi mạnh, cũng không dám làm quá nhanh. Thế mà cơ vòng cứ liên tục co chặt, hung hăng xoa bóp côn thịt dữ tợn của hắn. Cung Tuấn nheo mắt nhìn người kia hành sự, chẳng biết làm sao với tiểu omega đang đề cao an toàn lên trên hết.

Làm tình chậm chạp, thúc đẩy được đếm theo từng phút từng giờ. Cung Tuấn đen mặt chán nản đến cực điểm, hắn đã nhịn lâu như vậy, đến khi hành sự cũng phải nhịn nữa sao? Không đời nào!

Đương lúc cẩn trọng di chuyển, thân người cậu đột nhiên bị ai kia đẩy ngã. Trương Triết Hạn cả kinh hét lớn, đợi đến khi cậu kịp hoàn hồn thì mọi chuyện đã bị đảo lộn. Trương Triết Hạn tròn mắt nhìn tên hung thần nào đó đang nhấc chân cậu lên, hắn ôm lấy bắp chân nõn nà, ép Trương Triết Hạn dang chân tiếp thu côn thịt của hắn.

Trương Triết Hạn một chân duỗi thẳng trên giường, một chân bị hắn ôm trong ngực. Cậu nằm nghiêng trên giường bị Cung Tuấn áp đảo, hai mắt trợn trừng hoảng loạn hét lên.

"Cung... Cung Tuấn! Ai nhập anh à?! Bỏ em ra!!"

"Bảo bối, anh thật sự nhịn không nổi nữa. Nếu còn bắt anh ăn chay thì chính là đang đòi mạng."

"Ah...ưm.... Nhẹ... Nhẹ lại! Đau em ... ah ... hưm ..."

Trương Triết Hạn vùi mặt vào gối, côn thịt như được gắn động cơ không ngừng thúc mạnh vào nơi nhạy cảm nhất. Trương Triết Hạn nức nở la hét, hai mắt ướt lệ trước sự tấn công tàn bạo của người kia. Cung Tuấn cắn răng hít thở nặng nề, hắn cúi người liếm lên đầu nhũ, hưởng thụ dòng nước thơm ngọt đang chảy ra từ đó.

"Tiểu Triết, ngực em đang chảy sữa kìa."

"Câm miệng! Ah....ưmm.... Cung Tuấn, anh khốn kiếp! Ah~...."

"Bà xã thật đanh đá."

Cung Tuấn há miệng ngậm lấy đầu ngực đang cương cứng, dòng sữa trắng đục chảy vào khoang miệng khiến hắn càng thêm mê luyến. Cung Tuấn nắn nót đầu nhũ, dùng răng nanh cạ nhẹ lên đó, khiến Trương Triết Hạn vừa đau vừa sướng, la hét không dứt miệng.

"Thật ngon."

Phía trên bị người kia gặm nhấm, phía dưới bị người kia khai phá. Trương Triết Hạn nức nở lắc đầu, hoa mắt chóng mặt không còn phân định được thời gian. Cúc huyệt trướng đau co thắt kịch liệt, động tác vô thức này biến thành khiêu khích trong mắt người kia.

Cung Tuấn vừa nâng niu nhũ hoa mềm mại, vừa chuyên tâm hành sự khai phá động non. Từng tiếng bạch bạch nặng nề đều mang theo ám trầm che mờ đôi mắt. Trương Triết Hạn nhịp nhàng lên xuống theo động tác dữ tợn của Cung Tuấn. Hắn như hóa thành dã thú, điên cuồng gặm cắn thân thể cậu, không chừa một mảnh xương.

Trương Triết Hạn mơ hồ rên rỉ, cậu mệt mỏi nằm im bị người kia 'hành xác'. Côn thịt càng ngày càng lớn, gân xanh dữ tợn cọ mạnh vào vách thịt nóng bỏng. Cung Tuấn điên cuồng dùng tốc độ trấn áp Trương Triết Hạn, vừa đâm vừa liếm mút nhũ hoa.

Trước đây hai người từng hành xử bảy ngày, nhưng đó là thời kỳ phát tình có pheromone chi phối. Trương Triết Hạn chủ động giao hợp với hắn, còn bạo dạng động mông khiêu khích hắn. Bây giờ cả hai đều thập phần tỉnh táo, cảm giác mà hai người nhận được rõ đến từng lỗ chân lông. Trương Triết Hạn mím môi nuốt tiếng rên rỉ vào họng, Cung Tuấn lại không cho phép.

Hắn thúc côn thịt vào cúc huyệt, ép cậu nhịn không được kêu la giải phóng năng lượng. Trương Triết Hạn mê muội trước sự điên cuồng, hai má đỏ như quả cà chua càng nhìn càng thấy đáng yêu. Cung Tuấn động hông ép mạnh eo cậu, trên người Trương Triết Hạn bây giờ đỏ xanh một mảnh, vừa nhìn qua liền biết ban nãy có bao nhiêu kịch liệt.

"Ư.... Em mệt quá... Không được rồi.... Ưm.. Hức... Ưm.... Tha cho em đi.... Tuấn....ha..."

Trương Triết Hạn hữu khí vô lực cầu xin, lâu ngày không động khiến cậu rất dễ tuột sức. Vả lại hôm nay bận rộn cả ngày, Trương Triết Hạn cũng không còn dư hơi. Cậu mệt mỏi lẩm bẩm nói gì đó, Cung Tuấn gầm gừ cứ thúc theo bản năng, cơn khoái cảm như thủy triều nhấn chìm lí trí của cả hai.

Mắt thấy Cung Tuấn lại muốn uống sữa, Trương Triết Hạn nhảy dựng đẩy đầu hắn ra, mềm mại nói, "Anh còn uống nữa thì Dành Dành sẽ không có sữa mất."

Omega nam có ít sữa hơn omega nữ. Vả lại Dành Dành là alpha nên sức ăn vô cùng lớn. Cậu sợ nếu Cung Tuấn cứ uống như vậy thì sẽ không còn sữa cho con trai. Cung Tuấn nhíu mày tỏ vẻ đáng thương.

"Em suốt ngày chỉ lo cho Dành Dành, anh nhịn lâu như vậy, em không thấy xót sao?"

"Không phải bây giờ anh đã được ăn rồi sao?" Trương Triết Hạn không hiểu vì sao người kia lại bất mãn, cậu nhất quyết đẩy đầu hắn ra, buồn bực nói, "Anh mà còn cứng đầu, em nhất định sẽ cho anh nhịn nửa năm."

Cung Tuấn nghe vậy liền nhướng mày, hắn buồn cười đè cổ tay cậu lại, ma mị hỏi, "Em không xem bây giờ mình đang ở đâu? Trên giường đó, hơn nữa còn nằm dưới thân anh."

"Anh!"

Cung Tuấn đột nhiên thúc mạnh khiến Trương Triết Hạn không thể nói thành lời. Cậu hít một ngụm khí lạnh, hai má ửng hồng trước động tác vuốt ve phân thân mình của người kia. Khoái cảm lan tràn mọi ngóc ngách trong cơ thể, Trương Triết Hạn rùng mình như có dòng điện hung hãn xẹt qua đầu óc, cậu co quắp ngón chân trước sự trêu đùa ác ý, môi mím lại không nói nên lời.

Trương Triết Hạn thở dốc nặng nề, lồng ngực phập phồng không còn theo trật tự. Cung Tuấn vẫn tiếp tục liếm nhẹ đầu nhũ cậu, nhưng hắn không uống sữa, chỉ đơn giản là muốn trêu chọc cậu thôi. Trương Triết Hạn bị kích thích tứ phương, phân thân cũng bị hắn thao túng trong tay, rất nhanh đã mất đi lí trí, không còn kháng cự.

"Ah.... ..... Khó chịu quá...."

"Ngoan..."

Dịch ruột non chảy xuống khe mông chật hẹp, thấm lên ga giường trắng tinh không tia dơ bẩn. Cung Tuấn chuyên chú ra vào vách huyệt, hai tay vẫn không quên nhiệm vụ an ủi phân thân của người kia. Động tác càng ngày càng nhanh, áp lực đè ép cũng càng ngày càng dữ dội, Trương Triết Hạn rùng mình căng cứng cơ thể, hai mắt lộp độp rơi lệ.

"Nhanh quá..... Hức..... Ưm.... Ha..... Tuấn à...."

"Sắp xong rồi."

Cung Tuấn đột nhiên bế xốc cậu lên, Trương Triết Hạn chỉ thấy trời đất quay cuồng, côn thịt dưới mông vẫn không chịu rút ra, cậu thấy Cung Tuấn bế cậu đi đâu đó, đoạn đường tuy không quá xa nhưng cũng đủ khiến Trương Triết Hạn bồn chồn. Đợi đến khi choàng tỉnh thì cậu đang ngồi trên ghế sô pha, mà người kia thì đang đè lên cậu, côn thịt vẫn thô to như cũ, tư thế vẫn ám muội như cũ.

"Anh làm gì?"

"Đổi tư thế."

"Không phải nói sắp xong rồi sao?!" Trương Triết Hạn gần như hét lên, chỉ là người kia không chịu tiếp thu, cầu xin nói.

"Một lần nữa thôi, cho anh đi mà."

"Ah...ư..."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me