Hoan Bh Savokiku Edit An Can Ngay Xua
Chương 8Editor: Tiểu NguyệtMối tình đầu của ta, cũng giống như mưa thu đông, theo trọng lực tự nhiên rơi xuống đất.Ngày qua ngày, Triệu Gia Mẫn không biết phải nhẫn đến bao lâu. Năm rồi lại năm, Cúc Tịnh Y không biết chờ đợi đến bao giờ.Mặc kệ qua bao lâu, khúc "Gió đêm" này mãi là ca khúc kinh điển của Cúc Tịnh Y. Lúc đó ánh sáng sân khấu chiếu vào Cúc Tịnh Y, cô tỏa sáng hơn bao giờ hết, trông cực kỳ xinh đẹp. Triệu Gia Mẫn nhớ lần đầu tiên nghe Cúc Tịnh Y hát chính là bài Gió đêm này. Năm đó Cúc Tịnh Y điềm tĩnh hát ca khúc này, sau này cũng vậy, khi hát cũng không có quá nhiều biểu hiện.Hiện tại so với trước kia, đương nhiên là đã thay đổi rất nhiều. Triệu Gia Mẫn ở phía sau sân khấu nhìn chằm chằm Cúc Tịnh Y, trong mắt tràn đầy ôn nhu. Cúc Tịnh Y ở dưới ánh đèn sân khấu tỏa sáng, trở thành tiêu điểm của tất cả mọi người ở hội trường, Triệu Gia Mẫn trong lòng cảm thấy vô cùng tự hào. Nhìn thấy người kia mỉm cười bước xuống, thật tự nhiên mà vỗ tay hoan nghênh. "Biểu diễn rất tốt.""Em cũng cố lên."Giới thiệu xong, Triệu Gia Mẫn theo team SII lên sân khấu. Cúc Tịnh Y tìm được thân ảnh Triệu Gia Mẫn trong mười mấy người."Trên sân khấu nhiều người như vậy mà ngươi chỉ có thể nhìn thấy em ấy sao?" Cúc Tịnh Y tự giễu nói.Cô vẫn chưa học được sự quyết đoán. Nhưng nhớ mãi không quên thì có thể thay đổi được điều gì? Bởi vì nguyên nhân sức khỏe, Phùng Tân Đóa vẫn lựa chọn tốt nghiệp.Lí Nghệ Đồng không thích không khí bi thương, ôm lấy cổ Phùng Tân Đóa, vỗ ngực nói. "Đại Đóa Đóa sau này nhớ đến tớ nha, tớ là thần tượng chính thống, tuyệt không để cậu hối hận.""Thôi đi, thần tượng chính thống là Vạn Lệ Na kìa!" Phùng Tân Đóa tỏ vẻ chán ghét, quyết không để Lí Nghệ Đồng chiếm tiện nghi mình."Hoặc là Đình Đình hay Tiểu Cúc đó, khi nào tới lượt cậu chứ!" Lục Đình ở một bên thêm dầu.Tuy rằng chỉ là nói giỡn nhưng Lí Nghệ Đồng cũng giả vờ bị tổn thương thật lớn. "Cái gì chứ! Lục Để cậu đây là đang phụ xướng phu tùy sao? Nguyên bản cậu đi tớ rất buồn, hiện tại không có nữa!"Lục Đình cũng lựa chọn tốt nghiệp cùng với Phùng Tân Đóa.Phùng Tân Đóa đã cự tuyệt, cô bảo cho dù tốt nghiệp thì từ đây cũng có rất nhiều biện pháp để kiếm tiền, không cần lo lắng cho cô. Lục Đình không cho là đúng, đúng vậy đó, tớ không lo lắng cho cậu, tớ lo lắng cho tiền thôi, nhiều tiền như vậy mà không có tớ quản làm sao được.Cho nên bên cạnh Phùng Tân Đóa, vẫn luôn có một Lục Đình."Thảm rồi, Đình Đình ma ma từ phó đội trưởng thành đội trưởng, đóng tiền càng nhiều đó!" Cung Thi Kì trông như sắp khóc đến nơi rồi.Cúc Tịnh Y đi qua nhéo nhéo mặt cô. "Vậy cậu và Gia Ái dậy sớm chút, đừng đi muộn nữa.""Nếu Đình Đình có thể dùng cách của Mạc Mạc thì nhất định sẽ có hiệu quả!""Đúng đúng, phát đồ ăn sáng ấy mà, thể nào đám ham ăn này cũng tới phòng tập sớm nhất! Nhưng để Đình Đình làm chuyện này, chậc chậc, rất khó đó!"Dù sao Mạc Hàn cũng được cả nhóm công nhận là hiền thê lương mẫu. Mạc Hàn giống như mẹ của team SII, bình thường chiếu cố Triệu Gia Mẫn nhất. Cô ấy chú ý đến quãng thời gian tình cảm rối rắm này của Triệu Gia Mẫn nhưng vẫn không hỏi gì.Có một số việc có thể khuyên răn, nhưng cũng có một số việc không thích hợp. Tâm tình con người lúc gặp rắc rối tình cảm là yếu ớt nhất. Mạc Hàn có chút do dự, cô nhìn ra được Triệu Gia Mẫn có chuyện tình cảm phiền não. Khó có được một ngày nghỉ ngơi, Cúc Tịnh Y rủ Lâm Tư Ý đến vườn bách thú chơi cả ngày, tóm lại là chỉ cốt để nhìn con khỉ mà thôi!Hai người trở lại kí túc xá là đã gần nửa đêm."Nói cậu đừng ngừng lại mua thịt nướng cậu nhất định phải mua, may là trở lại trước khi đóng cổng đó, cậu thật là..."Lâm Tư Ý liên tục gật đầu nhận sai, Cúc Tịnh Y còn đang muốn nói tiếp lại nhìn thấy Triệu Gia Mẫn đang tựa vào trước cửa phòng mình, giật mình ngây ngẩn cả người.Lâm Tư Ý nhìn Cúc Tịnh Y rồi nhìn Triệu Gia Mẫn, rất thông minh mà vỗ vai Cúc Tịnh Y. "Nè, cậu nghỉ ngơi đi nha, tớ về phòng trước."Cúc Tịnh Y lấy lại tinh thần thì đi đến chỗ Triệu Gia Mẫn, mỗi bước đi là tim đập càng mãnh liệt.Triệu Gia Mẫn đưa gói đồ to đang cầm trên tay cho Cúc Tịnh Y."Tạ Ny đưa cho chị nhưng chị không có ở đây nên nhờ em đưa giúp.""Đợi lâu chưa?" Cúc Tịnh Y nhận lấy gói đồ, mở cửa, cố gắng làm cho động tác của mình tự nhiên một chút."Cũng không lâu lắm, mọi người nói chị cùng Tiểu Tứ ra ngoài, em chờ một chút là được.""Chị có mua Bách Hương Quả*, lại uống một chút?" Có trời mới biết lúc Cúc Tịnh Y nói những lời này, tay nắm cửa có bao nhiêu lạnh lẽo. Cô sợ Triệu Gia Mẫn từ chối.*Bách Hương Quả: tên một loại thức uống bên TQ, là nước trái cây đóng hộp thì phải."Không cần đâu, chị nghỉ ngơi sớm chút."Quả nhiên là sự từ chối đã được đoán trước.Cúc Tịnh Y buông mi mắt, khẽ cắn môi dưới. "Ừ... Ngủ ngon." Nói xong nhưng không đóng cửa.Triệu Gia Mẫn vẫn đứng đó không có ý nghĩ muốn về phòng, lặng lẽ liếc phòng Lâm Tư Ý một chút, bối rối dùng thanh âm nhỏ đến mơ hồ gọi."...Tiểu Cúc."Cúc Tịnh Y cảm giác được sự khác thường của Triệu Gia Mẫn, bước lại gần cô ấy. "Làm sao thế?""A... Không có gì..." Triệu Gia Mẫn mới thôi ngây người, lui về phía sau từng bước.Cúc Tịnh Y nhíu mày, lại bước về phía trước. "...Tự chăm sóc bản thân." Tay Tịnh Y bất giác chạm vào tóc Gia Mẫn. Ngươi lui về phía sau một bước, ta có thể tiến về phía trước một bước, nhưng từng bước này khiến người ta cảm thấy mệt mỏi quá, Savoki.Cúc Tịnh Y, ta hy vọng ngươi luôn vui vẻ, cho dù người khiến ngươi vui vẻ không phải là ta.Nếu có đồng đội tốt nghiệp, ai là người ngươi hy vọng không rời đi nhất? Đối mặt với câu hỏi của MC, Triệu Gia Mẫn gãi đầu ấp úng nói ra những lời nhẹ nhàng nhất. Quan hệ giữa mọi người đều rất tốt, không hy vọng có người rời đi. Câu trả lời nếu khó lựa chọn, thì Triệu Gia Mẫn sẽ không lựa chọn. Nhưng trong lòng cô vốn dĩ có sẵn đáp án rồi.Buổi tối trở về kí túc xá, tâm tình Gia Mẫn liền buồn bực. Mạc Hàn mang trái cây vào phòng Triệu Gia Mẫn."Mau tới ăn nè, vừa mới lấy đó.""Mạc ma ma thật tốt." Triệu Gia Mẫn cười cười nhận lấy."Quả nhiên lúc người ta không vui thì ăn trái cây sẽ vui lên."Triệu Gia Mẫn sửng sốt, cười lúng túng nói. "Vậy sao? Em có không vui đâu.""Em đó, còn lừa chị sao?... Vì sao lại không vui, có thể nói chị nghe không?" Mạc Hàn thử hỏi."Có một lựa chọn, em chọn không được." Triệu Gia Mẫn buông nĩa xuống."Là một lựa chọn rất khó khăn sao?""Đúng vậy...""Nếu vậy thì tùy vào cảm giác của em thôi.""Chính vì vậy mới không thể lựa chọn."Mạc Hàn trầm mặc thật lâu, cuối cùng mới nói một câu. "Hai chọn một, nếu có một cái không thể chọn, vậy thì Savo, chuyện này em có thể chọn sao?"Giống như đề toán, ngươi tính đúng một đáp án rồi, nếu phải chọn một trong hai đáp án, nếu ngươi đã biết đáp án chính xác thì ngươi sẽ chọn cái đáp án sai kia sao?Không thể chọn, đúng không? Bởi vì là đáp án sai cho nên không thể chọn. Cho dù toàn bộ thế giới có chấp nhận, thì người thân duy nhất của Triệu Gia Mẫn cũng sẽ không chấp nhận. Vậy nên, không thể chọn.Ngày hôm đó, giữa hai người thật lâu chưa gửi tin cho nhau, Cúc Tịnh Y hỏi Triệu Gia Mẫn, nếu có một ngày chị rời đi thì em sẽ thế nào? Triệu Gia Mẫn không hồi đáp, bởi cô cảm thấy chuyện đó là chuyện cô không thừa nhận được.Mỗi ngày trôi qua rất yên bình, Triệu Gia Mẫn không thể cho Cúc Tịnh Y được một sự ngạc nhiên vui vẻ."Em biết rõ chị ấy không phải là lựa chọn chính xác nhất, thích hợp nhất, nhưng em rất muốn lựa chọn." Những lời này Triệu Gia Mẫn không có nói với Mạc Hàn, nhưng cô tự nói với bản thân mình không dưới một trăm lần.Cho dù ngươi không phải lựa chọn tốt nhất, thì ta cũng muốn lựa chọn ngươi. Nhưng mà quyền lựa chọn không nằm trong tay ta. Ta chỉ có thể trơ mắt nhìn ngươi rời xa ta. Nếu đã không thể nắm giữ được đoạn tình cảm này, chẳng bằng đừng bao giờ bắt đầu.~~~~~~~~~~~~~~Đã hết hàng dự trữ rồi :'( Mọi người nhớ để lại comment làm động lực cho Nguyệt nha, yêu mọi người nhiều~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me