Hoan Bhtt Nhat Ky Hau Cung Phu Sat
Chương 69-2: Hoa lê trắng trong cung Trữ Tú [Hạ]
- Nương nương! Hoàng hậu nương nương, người bình tỉnh lại!Nước mắt ta rơi khỏi mi mắt như mưa. Ta siết tay Anh Lạc đến phát đau- Anh Lạc, Ninh Hinh... nàng ấy sẽ không nói một lời nào mà đi như vậy... Anh Lạc, nàng ấy sẽ không cứ như vậy mà bỏ ta lại... Ninh Hinh sẽ không bỏ ta ở lại...Ta ngã nhào xuống đất, thở khó khăn. Anh Lạc sỡ hãi run rẫy ôm ta: - Nương nương, người làm sao vậy? Nương Nương! Minh Ngọc, mau gọi thái y. Gọi thái y!- Nhĩ Tình, không phải Cao Ninh Hinh... Nhĩ Tình, ngươi nói...- Nương nương, Nhĩ Tình cũng chỉ là nghe báo lại, Cao Quý Phi trước khi chết có để lại một bức di thư nhận hết mọi tội lỗi đã hại chết đứa con trong bụng của người, nay không còn mặt mũi nhìn hoàng thượng nên lấy cái chết để tạ tội!Có cái gì cuộn lên trong cổ họng, ngực đau như muốn vỡ tung. Ta mở miệng muốn hỏi nhưng mùi máu tươi tanh nồng ập đến dữ dội.Anh Lạc hoảng hốt xoa đến cái lưng đang gấp xuống của ta. - Nương nương...nương nương... người đừng làm Anh Lạc sợ. Anh Lạc vẫn ở đây, vẫn ở bên cạnh người. Còn có nô tài, nương nương! - Anh Lạc... ta... khó thở... bổn cung không thở được... Anh Lạc...- Ngươi đâu mau gọi thái y... Hoàng hậu nương nương thổ huyết rồi! Minh Ngọc! Minh Ngọc! Mau gọi Diệp Thiên Sỹ...
- Nương nương! Hoàng hậu nương nương, người bình tỉnh lại!Nước mắt ta rơi khỏi mi mắt như mưa. Ta siết tay Anh Lạc đến phát đau- Anh Lạc, Ninh Hinh... nàng ấy sẽ không nói một lời nào mà đi như vậy... Anh Lạc, nàng ấy sẽ không cứ như vậy mà bỏ ta lại... Ninh Hinh sẽ không bỏ ta ở lại...Ta ngã nhào xuống đất, thở khó khăn. Anh Lạc sỡ hãi run rẫy ôm ta: - Nương nương, người làm sao vậy? Nương Nương! Minh Ngọc, mau gọi thái y. Gọi thái y!- Nhĩ Tình, không phải Cao Ninh Hinh... Nhĩ Tình, ngươi nói...- Nương nương, Nhĩ Tình cũng chỉ là nghe báo lại, Cao Quý Phi trước khi chết có để lại một bức di thư nhận hết mọi tội lỗi đã hại chết đứa con trong bụng của người, nay không còn mặt mũi nhìn hoàng thượng nên lấy cái chết để tạ tội!Có cái gì cuộn lên trong cổ họng, ngực đau như muốn vỡ tung. Ta mở miệng muốn hỏi nhưng mùi máu tươi tanh nồng ập đến dữ dội.Anh Lạc hoảng hốt xoa đến cái lưng đang gấp xuống của ta. - Nương nương...nương nương... người đừng làm Anh Lạc sợ. Anh Lạc vẫn ở đây, vẫn ở bên cạnh người. Còn có nô tài, nương nương! - Anh Lạc... ta... khó thở... bổn cung không thở được... Anh Lạc...- Ngươi đâu mau gọi thái y... Hoàng hậu nương nương thổ huyết rồi! Minh Ngọc! Minh Ngọc! Mau gọi Diệp Thiên Sỹ...
[Không nên có GIF hoặc video ở đây. Cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để xem nó.]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me