TruyenFull.Me

Hoan Cao H Cha Dap Bac Si My Nhan Mong To Vo Dich Kiem Gia Dai Nu Vuong


Edit : Thanh Phong

Chương 10 - Bụng to bị chịch phun sữa, em bé chào đời, kết thúc ~

Bụng của Bạch Thanh Thủy càng ngày càng lớn nhờ vào sự dốc lòng chăm sóc của hai người. Cái bụng trắng nộn vừa căng vừa to tròn, tụt hẳn xuống dưới, như thể bị mắc kẹt giữa hai chân, bất cứ lúc nào cũng có khả năng rớt ra. Cặp vú nhỏ của anh cũng trướng cực kỳ, giống như hai cái bánh bao vừa to vừa mềm, còn mang vị ngọt thoang thoảng. Đầu vú cũng càng lúc càng lớn, càng ngày càng hồng, lỗ nhỏ trên núm vú thường xuyên không cẩn thận mà chảy sữa ra ngoài. Bởi vậy quần áo của Bạch Thanh Thủy thường bị sữa thấm ướt, chỉ có thể xấu hổ mà giữ chặt Hắc Long Bá, xin hắn giúp anh hút sữa ra. Hắc Long Bá nhìn anh bị hắn làm lớn bụng, ngay cả vú cũng trướng đau, thật hận không thể nắm anh ở trong lòng bàn tay mà dỗ dành, hắn trực tiếp ôm lấy Bạch Thanh Thủy, đặt côn thịt to bự ở trên tao huyệt ướt đẫm, sau đó ngậm lấy núm vú đỏ tươi rồi hút sữa ra.

Càng đến gần ngày dự sinh thì Bạch Thanh Thủy càng khó chịu, đứa nhỏ nghịch ngợm trong bụng rất quậy phá, phá đến nổi anh không thể nhịn được mà ôm bụng muốn khóc. Tiểu huyệt vẫn luôn ướt nhẹp, bình thường nếu Hắc Long Bá nhìn anh một cái thì nhục huyệt có thể phun ra một dòng dâm thủy, chân anh muốn mềm nhũn ra,căn bản không thể đứng được.

Hắc Long Bá xem ở trong mắt mà đau ở trong lòng. Bạch Thanh Thủy vì đứa nhỏ hư đốn kia mà không ngủ được, vậy thì hắn làm sao có thể ngủ chứ. Hắc Long Bá nghĩ đến ngày dự sinh, trong lòng liền sợ hãi, hắn cũng đã hơn ba mươi tuổi rồi, có chuyện đáng sợ gì mà chưa trải qua, nhưng bây giờ sinh một đứa con lại giống như đi qua quỷ môn quan, đứa nhỏ này lại còn to như vậy, hắn làm sao có thể không lo lắng. Hắn thường xuyên an ủi Bạch Thanh Thủy, nhưng chính hắn cũng bắt đầu hối hận vì cái gì lại muốn có đứa nhỏ này. Đôi khi còn hay gặp ác mộng, mơ thấy đã mười hai tháng rồi còn chưa sinh nó ra được, sợ tới mức cả người đều đổ mồ hôi lạnh, chỉ có thể ôm lấy bụng bầu của Thanh Thủy mà vuốt ve, cầu cho đứa nhỏ này đừng hành hạ vợ yêu của hắn nữa, có thể mẹ tròn con vuông một cách bình an .

Mặc kệ như thế nào, ngày dự sinh chung quy cũng tới. Hôm nay đại kê kê của Hắc Long Bá được cắm vào trong hoa huyệt của Bạch Thanh Thủy, nhẹ nhàng chọc vào miệng tử cung. Miệng tử cung bởi vì mang thai mà hơi hơi mở ra, ở bên trong rất trơn trượt mềm mịn, dâm thủy từng dòng từng dòng tưới lên côn thịt thô to. Bạch Thanh Thủy vừa chảy nước mắt vừa rên rỉ, bị đâm vào tử cung khiến anh sợ hãi mà đông cứng lại, toàn bộ tiểu huyệt vừa co rút vừa mát xa dương vật to lớn ở bên trong. Hắc Long Bá ôm eo Bạch Thanh Thủy, vuốt ve bụng bầu vừa tròn vừa to, căn thịt thô dày thì cứ nghiến lên miệng tử cung của anh, khiến nó co rút và siết chặt đại côn thịt, làm cho Hắc Long Bá sảng đến không chịu được. Bạch Thanh Thủy cảm thấy rất kích thích, dâm thủy dính đầy phần dưới của hai người, nhỏ giọt tích lên khăn trải giường. Đứa bé trong bụng còn đang đá vào bụng anh tỏ vẻ kháng nghị, Bạch Thanh Thủy xấu hổ đến nổi không có chỗ trốn, dâm thủy chảy càng nhiều.

Hắc Long Bá để Bạch Thanh Thủy cưỡi trên gậy thịt khổng lồ, đổi thành tư thế cưỡi ngựa, nhanh chóng đâm chọc ra vào. Hắn thấy Bạch Thanh Thủy theo từng động tác  của hắn mà hé mở đôi môi đỏ hồng, lộ ra đầu lưỡi nhỏ phấn nộn, mê loạn kêu lên. Núm vú nhỏ theo từng trận cắm rút của đại dương vật mà run rẩy, sau đó lỗ nhỏ trên vú hơi hơi mở ra, sữa liền phun ra ngoài, bắn tung tóe lên cơ ngực vạm vỡ màu đồng của Hắc Long Bá.

Hắc Long Bá thao được một tiếng, hắn cắn một ngụm lên đầu vú hồng hào của Bạch Thanh Thủy, sau đó lại đẩy vào trong. Bạch Thanh Thủy nhỏ giọng rên rỉ, thịt huyệt càng siết chặt hơn. Hắc Long Bá càng thao càng cảm thấy tao huyệt của anh quả thật là con suối nhỏ, dâm thủy đều chảy đầy tinh hoàn của hắn. Hắc Long Bá nghĩ rằng anh đã đạt cực khoái, nhưng vừa thấy nước mắt ứa ra từ khóe mắt của anh, cũng không có phản ứng khi cao trào. Hắc Long Bá chợt nghĩ hỏng rồi, hắn nhanh chóng rút đại dương vật ra thì mới phát hiện là đã vỡ nước ối.

Hắc Long Bá nhanh chóng bế Bạch Thanh Thủy chạy tới bệnh viện, lúc này anh mới phát hiện có gì đó không ổn, anh rúc vào trong lòng ngực của Hắc Long Bá, nghe hắn nhẹ nhàng an ủi, trong lòng cũng vô cùng khẩn trương.

Khi đến bệnh viện, Bạch Thanh Thủy nhanh chóng được đưa vào phòng giải phẫu. Bởi vì đứa bé quá lớn nên phải sẵn sàng lên phương án đẻ mổ. Hắc Long Bá chờ đợi mà trong lòng muốn phát cuồng, nhưng không ngờ lại thuận lợi sinh ra như thế. Bác sĩ vui mừng, Hắc Long Bá vui mừng, Bạch Thanh Thủy cũng rất vui mừng. Đứa nhỏ là một bé trai, sinh ra khá khỏe mạnh và suôn sẻ, bác sĩ vui vẻ nói rằng ngoài trừ việc em bé hơi lớn hơn bình thường thì không có vấn đề gì khác, nhưng Hắc Long Bá lại cảm thấy bọn họ đã sinh ra một tên nhóc rất quậy phá đây.

Em bé được giao cho vú nuôi được thuê tới, Hắc Long Bá chăm sóc cho Bạch Thanh Thủy. Một lát sau anh tỉnh lại, nhìn hắn mỉm cười.

Hắc Long Bá thấy sắc mặt của anh đã tốt hơn, cuối cùng cũng yên tâm, hỏi, "Em cảm thấy sao rồi?"

Bạch Thanh Thủy yếu ớt nằm ở trên giường, đôi mắt mở to nhìn Hắc Long Bá nói "Cũng ổn", sau đó khóe miệng cong lên, nhíu mắt nói "Đứa nhỏ cuối cùng cũng được sinh ra nên em thấy tốt hơn rồi, con mình đâu? Cho em nhìn con một cái...."

Hắc Long Bá nhanh chóng ẵm em bé lại rồi nói "Nó lớn thật đó, nhưng lại có chút xấu xí."

Bạch Thanh Thủy trừng hắn, nói "Có ai lại nói con mình xấu xí chứ?"

Bạch Thanh Thủy ở lại bệnh viện một tuần, sau đó anh cùng ông xã và con trai về nhà. Sau khi về nhà thì Bạch Thanh Thủy phải nghĩ dưỡng cho lành vết mổ, Hắc Long Bá muốn chăm sóc cho anh nhưng lại bận rộn công việc nên đành nhờ vú nuôi tới lo cho Bạch Thanh Thủy. Khi anh đã ở cữ xong, trong nhà vú nuôi có việc nên xin nghỉ, Bạch Thanh Thủy nghĩ là mình cũng ở cữ xong rồi nên chắc không có vấn đề gì, anh cho vú nuôi nghỉ rồi cùng Hắc Long Bá chăm sóc cho em bé.

Kết quả khi Bạch Thanh Thủy thay tã cho con thì thấy con trai của mình lại không có tiểu chít chít, tưởng tượng đến thân thể của mình, Bạch Thanh Thủy gần như sợ chết khiếp, anh lập tức gọi Hắc Long Bá, "Hắc Long Bá! Hắc Long Bá! Anh lại đây! Anh nhìn con mình đi!"

Hắc Long Bá nhanh chóng chạy lại, ôm lấy Bạch Thanh Thủy hỏi, "Sao vậy em?"

Môi của Bạch Thanh Thủy run rẩy, trong mắt chứa đầy nước mắt, bắt lấy cánh tay của Hắc Long Bá rồi chỉ cho hắn xem "Ông xã...... Em bé không có dương vật..... Làm sao đây..... Trời ơi......."

Hắc Long Bá nhìn con của mình, im lặng một chút rồi nói, "Thanh Thanh à, em đừng kích động, chắc nó không phải là con trai rồi ......"

Bạch Thanh Thủy cảm thấy mình như sắp chết, anh quát lại Hắc Long Bá, "Không phải là con trai ? Vậy con của em đâu? Anh trả con trai lại cho em!!!"

Hắc Long Bá ôm Bạch Thanh Thủy đang kích động vào trong ngực, nói, "Thanh Thanh, nó không phải là thằng nhóc, mà là con nhóc......"

Bạch Thanh Thủy lập tức ngây ngẩn cả người, lại nhìn con của mình, đúng rồi, không phải là con gái hay sao, sau khi mình tỉnh dậy lại không hỏi giới tính của em bé, cứ cảm thấy nó là con trai, hai người vẫn luôn chỉ gọi em bé là bảo bảo, ngay cả vú nuôi căn bản cũng không phát hiện ra cái gì không đúng.... Bạch Thanh Thủy dở khóc dở cười, lúc mang thai thấy em bé to như vậy thì cứ khẳng định là bé trai, từ trước tới nay cũng chưa từng hoài nghi, anh lại suy nghĩ, cảm thấy không đúng, vì thế tức giận nói," vậy sao anh lại không nói cho em biết ? "

Hắc Long Bá cười khổ một tiếng, nói, "Anh cũng cứ tưởng nó là con trai, to đùng như vậy cơ mà, chẳng lẽ lại không phải là con trai sao, lúc nó  được sinh ra anh cũng chưa hỏi y tá, trên hộ khẩu cứ để là nam thôi ."

Em bé đang nằm trên chiếc giường nhỉ xíu, mở to mắt nhìn cha mẹ đang lo lắng, bé cảm giác cái tã giấy dưới mông vẫn còn ướt, vì thế mà bé vận hết sức lực hét lớn một tiếng, khóc vang đến tận trời.

~ HOÀN ~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me