TruyenFull.Me

Hoan Cao H Nhat Duoc Ban Trai Co Xuc Tu

Dùng tay giúp nó? Mặt Kiều Kiều đỏ bừng khi nghe vậy, hơi thở và nhịp tim bắt đầu không bình thường. Cô hiểu ngay ý hắn, là muốn cô dùng tay giúp hắn tự an ủi. Chàng trai này cũng quá sắc dục đi? Nhưng cũng không thể trách hắn hoàn toàn, dù sao người muốn xem xúc tu là chính cô. Nếu chỉ có tự an ủi mới nhìn thấy xúc tu, thì có lẽ chỉ có thể làm vậy...

Thế là cô đưa tay ra, run rẩy nắm lấy dương vật của hắn. Dương vật của hắn lúc này chỉ dài bằng ngón trỏ của cô, không mềm cũng không cứng hẳn, lớp da trên đó có vẻ hơi dài...

Cô hít sâu một hơi rồi bắt đầu vuốt ve. Chàng trai cũng rất căng thẳng, đứng đờ ra đó, không dám nhìn cô, nhưng dương vật của hắn lại không hề ngoan ngoãn, dần dần cứng lên dưới bàn tay nhỏ bé của cô.

Chẳng mấy chốc, khu vực tinh hoàn của hắn bắt đầu thay đổi, bốn cái xúc tu từ từ mọc ra. Kiều Kiều nhìn sang, thấy chúng hơi đỏ lên, khi chúng dài ra đến một mức độ nhất định, có thể thấy cả mạch máu và những hoa văn trên đó. Chẳng trách hôm qua khi chúng quấn lấy cô, cô cảm thấy thô ráp...

Kiều Kiều đang suy nghĩ thì bốn cái xúc tu đột nhiên cùng lúc hành động, quấn lấy cơ thể cô. Hai cái kéo cả người cô sát vào người chàng trai, hai cái còn lại một cái luồn vào quần đùi của cô, rồi chui vào quần lót, dính sát vào hạ thể cô, một cái luồn vào dưới áo thun của cô, vén áo ngực lên, đặt lên một bên ngực cô.

Động tác vuốt ve dương vật của cô lập tức dừng lại, cô trừng mắt nhìn chàng trai, hoảng hốt hỏi: "Anh làm gì vậy? Buông tôi ra!" Cô đương nhiên không quên giãy giụa, nhưng bốn cái xúc tu kia càng lúc càng mạnh, cô không thể thoát ra được.

"Xin lỗi, tôi không kiểm soát được chúng... Tôi... có thể ôm cô một cái được không?" Chàng trai lại đưa ra yêu cầu này vào lúc này. Thật ra cũng bình thường thôi, vì Kiều Kiều lúc này đang rất gần hắn, ngực cô đã cọ vào người hắn.

Hắn không đợi Kiều Kiều trả lời, đã đưa tay ôm chặt lấy cô. Dương vật của hắn được cô vuốt ve nên hơi cứng, không chút khách khí đỉnh vào bụng dưới của cô. Dâm thủy từ khe hở quy đầu chảy ra nhanh chóng làm ướt quần áo cô.

Hai cái xúc tu luồn vào quần áo cô đã bắt đầu hành động. Cái trên quấn lấy ngực cô, đầu xúc tu vuốt ve đầu vú non mềm. Đầu vú bị nó vuốt ve hơi nhô lên. Cái dưới thì sờ soạng hạ thể cô. Có lẽ vì không có kinh nghiệm, nó sờ loạn xạ, chưa phát hiện ra bí mật hai huyệt nhỏ của Kiều Kiều. Nhưng một lát sau thì khó nói, vì hai huyệt nhỏ của Kiều Kiều đang chảy nước, cái xúc tu đó sớm muộn gì cũng phát hiện ra dâm thủy chảy ra từ đâu.

"Đừng mà! Buông tôi ra!" Kiều Kiều van xin, nhưng giọng cô rất yếu ớt. Bốn cái xúc tu và dương vật của chàng trai như vậy, khiến cơ thể cô mềm nhũn.

"Xin lỗi... tôi... không kiểm soát được..." Chàng trai vẫn xin lỗi, nhưng động tác của hắn không dừng lại. Hai cái xúc tu hai bên tay khiến Kiều Kiều dính sát vào hắn hơn. Hắn không nhịn được cúi đầu, qua lớp quần áo liếm láp bầu ngực bị quấn lấy của cô. Vì ngực cô rất lớn, hắn không tốn mấy sức đã liếm tới. Cơ thể cô đột nhiên run lên.

"Buông tôi ra, anh quá đáng!" Kiều Kiều vừa xấu hổ vừa giận dữ, dùng đầu đập vào trán chàng trai. Một tiếng "bộp" vang lên, trúng đích. Đầu cô lập tức đau và choáng váng, chàng trai chắc chắn cũng rất đau.

"Ưm..." Chàng trai khẽ rên, bốn cái xúc tu ngoan ngoãn rụt lại, chỉ còn hai tay hắn ôm lấy cơ thể mềm mại của Kiều Kiều. Dương vật thô dài của hắn vẫn đỉnh vào bụng dưới cô, nhưng Kiều Kiều cảm nhận được nó đang mềm dần, lực đỉnh không còn mạnh như trước. Nhưng dù vậy, nó vẫn to và dài hơn dương vật của đàn ông bình thường.

Hắn không liếm ngực cô nữa, mà cúi đầu đứng đó, xấu hổ. Kiều Kiều liếc nhìn dương vật hắn, mặt đỏ bừng. "Có thể buông tôi ra được không? Đừng quên mặc quần vào."

"Tuân lệnh." Chàng trai ngoan ngoãn làm theo, hoàn toàn buông Kiều Kiều ra, lùi lại hai bước, dính vào cánh cửa. Lúc này, hắn mới giấu dương vật vào quần lót, rồi mặc quần vào.

Kiều Kiều quay người đi sửa lại quần áo. Tên khốn kiếp, vừa rồi xúc tu của hắn làm một loạt động tác khiến quần đùi của cô tụt xuống một nửa, áo thun thì càng tệ, còn dính dâm thủy từ dương vật hắn chảy ra, ngực thì dính nước miếng của hắn. Cô cần phải thay quần áo ngay.

Kiều Kiều tức giận trừng mắt nhìn hắn, để hắn đứng đó rồi đi thay quần áo. Lần này, cô thay quần jean bó sát và áo thun cổ nhỏ, để tránh chàng trai lại nổi thú tính.

"Nhà anh ở đâu?" Kiều Kiều hỏi.

Chàng trai cúi đầu, ảm đạm trả lời: "Tôi bị bố mẹ bỏ rơi từ lâu rồi, sau đó được một gia đình nhận nuôi. Tôi làm sai một chuyện, lại bị đuổi ra đường."

Vậy là Kiều Kiều đã nhặt được hắn trên cầu? Kiều Kiều nhìn chằm chằm hắn, tò mò hỏi: "Anh đã làm gì sai?"

Chàng trai im lặng, có vẻ không muốn nhắc đến chuyện đó. Nhưng một lúc sau, hắn vẫn nói thật: "Tôi vô tình nhìn thấy chị gái khỏa thân, xúc tu của tôi lập tức không nghe lời... Họ trước đây không biết tôi là quái vật..."

Vì là quái vật nên bị bỏ rơi sao? Kiều Kiều đột nhiên thấy đồng cảm với chàng trai, nhưng hành động của hắn vừa rồi với cô cũng quá đáng. Cô vẫn còn giận lắm, phải làm sao đây?

Kiều Kiều: "Vậy thì anh cứ ở lại đây trước đã, chịu trách nhiệm hết việc nhà, còn nữa... anh biết nấu cơm không?"

Chàng trai gật đầu, "Biết ạ."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me