Chương 6
【 L có sáu chú gấu nhỏ.】41.Chẳng biết qua bao lâu, tôi cảm thấy mình bị nhấc lên. Cách hắn xách tôi lên giường thô bạo hơn L nhiều, mặt gấu nhỏ suýt bị hắn bóp dẹp, nếu tôi kiểm soát được khuôn mặt bông của mình thì giờ phút này đã nhe răng trợn mắt."Anh lấy nó cho em rồi đây," tôi nghe bác sĩ nói với L: "Lát nữa uống thuốc rồi ôm nó ngủ một giấc nhé".Hồi lâu sau, L mới thều thào nói: "Bác sĩ, đặt nó lên bệ cửa sổ giùm tôi đi."Bác sĩ đặt tôi cạnh L rồi nằm đè lên người cậu, vừa hôn má cậu vừa hỏi tại sao.Lúc nãy bọn họ đang làm nửa chừng thì L khóc nức nở, nằng nặc đòi xuống giường ôm gấu bông, nhưng sau khi bác sĩ xách tôi lên giường thì L quay đầu đi không nhìn tôi nữa."Tôi mới giặt nó hồi chiều......" L nói: "Giờ mà ôm nó sẽ làm nó bẩn tiếp. Giặt mất công lắm, bác sĩ biết tôi không thích phiền phức mà."42.Bác sĩ ra ngoài lấy nước nóng cho L uống thuốc.Tôi hỏi L thấy thế nào.L nằm trên giường cười buồn, vùi mặt vào gối rồi nói với tôi: "Đây là lần đầu tiên tôi chảy nước mắt nhiều hơn nước dâm, trẻ con lắm đúng không?"Khi L nói đùa với tôi, tôi có cảm giác mọi nỗi đau cậu bộc lộ trên giường đều là giả.Nhìn cậu giống như một diễn viên hạng A có diễn xuất đỉnh cao, tiếc là sân khấu của cậu chỉ giới hạn ở căn hộ này, cũng chỉ có một khán giả duy nhất là tôi.L quay người sang, để lộ đôi mắt vẫn còn long lanh nước, trìu mến nhìn tôi nói: "X, bác sĩ sắp vào rồi, cậu nói với tôi thêm mấy câu nữa đi."Tôi suy nghĩ giây lát rồi hỏi cậu có nghe thấy tiếng khóc lúc nãy của tôi không.L lại cười buồn: "Chắc tại tôi khóc to quá nên không nghe thấy tiếng kêu như vịt của cậu."Tôi hỏi cậu: "L, vậy cậu có nghe thấy tiếng xoẹt xoẹt không?"L ngẩn ra: "Xoẹt xoẹt?""Khi trái tim thủy tinh vỡ vụn sẽ phát ra tiếng loảng xoảng," tôi giải thích với L: "Nhưng trái tim bằng bông thì khác, khi nó bị xé nát sẽ phát ra tiếng xoẹt xoẹt."Thấy L không có phản ứng gì, tôi nghĩ chắc do mình kể chuyện hài nhạt quá nên ngượng ngùng nói tiếp: "Xé bông chẳng có âm thanh gì cả, L không nghe thấy cũng đúng thôi."43.L nằm quay mặt về phía tôi. Dưới ánh trăng, tôi thấy nước mắt cậu âm thầm trào ra trong lúc nhìn tôi.Khi tiếng chân bác sĩ vang lên ngoài cửa, L cười nói với tôi: "X, tôi nghe thấy rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me