TruyenFull.Me

Hoan Nakxbutt Ten Phan Quan Ngoc Cua Toi

Butterfly và Nakroth bắt tay vào xây dựng ngôi nhà cho Nakroth. Họ vui vẻ làm việc. Cuối cùng, sau một ngày vất vả họ cũng dựng xong một căn nhà gỗ nhỏ xinh được làm từ gỗ sồi. Phía bên cạnh ngôi nhà là một dòng sông chảy qua. Nakroth chạy đi lấy thêm gỗ để làm nội thất. Khoảng 5 giờ sáng hôm sau, họ đã hoàn thành đồ nội thất.
-Phù mệt thật đấy.-Nakroth thở dài.
-Đúng là mệt thật. Nhưng làm việc cùng với anh vui thật đấy.-Butterfly vui vẻ đáp.
-Thôi ta phải đi nghỉ đây. Mệt quá rồi.-Nakroth nói.-Ừm vậy ngày mai gặp lại nha.Butterfly nói.
Cô đi về Lâu Đài Khởi Nguyên với bộ dạng mệt mỏi. Về đến nơi, cô thấy họ đang ăn mừng thắng trận. Violet thấy cô liền hỏi:
-Cậu vừa đi đâu vậy? Vào quẩy với bọn tớ đi.-Violet nói.
-Cùng ăn mừng với chúng tôi đi.-Triệu Vân nói.
-Cô uống nước hoa quả hay rượu vang không?-Điêu Thuyền hỏi.
-Thôi tôi mệt quá rồi. Tôi xin phép cáo lui.-Butterfly mệt mỏi đáp.
Cô lê cái thân mệt mỏi về phòng và nằm lên giường ngủ.
-Dậy mau Butterfly. Cậu ngủ nướng quá đấy.-Violet gọi.
-Năm phút nữa đi mà...-Butterfly nói mớ.
-Cậu ngủ một ngày rồi đấy. DẬY MAU!!!-Violet la lên.
-Dạ vâng ạ...-Butterfly mệt mỏi đáp.
Butterfly đi vào nhà tắm. Cô đánh răng rửa mặt và thay bộ đồ mới và đi ngay vào Khu Rừng Chạng Vạng.
Đến nơi, cô ngạc nhiên vì căn nhà hôm trước chưa trang trí gì thì hôm nay nó đã được trang trí đẹp mắt và ấm cúng. Cô gõ cửa nhưng không thấy ai ra. Cô nghĩ chắc Nakroth đi vắng nên ngồi đợi. Khoảng 15 phút sau, một anh thanh niên chừng 25 tuổi mặc một chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần jean đen, mái tóc trắng, dài xoã ngang vai. Trên vai của anh có một con mèo con nhìn trông rất kute. Trông anh thật lạ mà vẫn thật quen. Anh tiến đến nơi cô đang đứng đợi Nakroth.

-Oa! Đẹp trai quá*Butterfly nghĩ thầm*
-Cô tới rồi à?-Anh thanh niên hỏi.
-Ủa? Anh biết tôi à?-Butterfly hỏi.
-Tôi là Nakroth nè-.-Anh thanh niên đưa cho cô chiếc mặt nạ sắt.
-Anh là Nakroth thật à?-Butterfly kinh ngạc.
-Chứ không lẽ giả-.-Nakroth trả lời.
-Anh đẹp trai thật đấy.-Butterfly nói.
-Ukm^^cảm ơn.-Nakroth nói.
-Mà con mèo trên vai anh là của ai vậy?-Butterfly tò mò.
-À nó là thú nuôi của tôi đấy. Nó tên là
Abyss.
-^^Nó dễ thương quá!!!-Butterfly thốt lên.
-Cô muốn bế nó không?-Nakroth hỏi.
-Có chứ.><-Butterfly mừng rỡ.
Cô bế nó trên tay nựng nịu vuốt ve nó đủ kiểu.
-Chào em Abyss. Chị là Butterfly.-Butterfly nói với con mèo.
-Cô thích nó hả?-Nakroth hỏi.
-Thích chứ^^-Butterfly nói.
-Mà sao anh lại có con mèo này vậy?-Butterfly hỏi.
-À tôi nuôi nó trước cả khi vào Lực Lượng Sa Đoạ, tôi tìm thấy nó trong một lần đi bắt oán linh. Lúc đó trời mưa to, tôi lại thấy con mèo bị thương tích đầy mình. Tôi thấy tội quá nên đem về nuôi.-Nakroth kể.
-Mà thôi ta hãy vào nhà nói chuyện đi.-Nakroth nói.
Vào nhà, Nakroth vào bếp pha trà và lấy bánh quy ra. Anh đem ra để trên chiếc bàn gỗ. Anh nhìn Butterfly đang nựng nịu con mèo cưng của anh.
-Thế hôm nay cô đến đây làm gì vậy?-Nakroth hỏi.
-À tôi nghĩ rằng anh cảm thấy cô đơn nên mới qua chơi với anh.-Butterfly trả lời.
-Bây giờ chúng ta làm gì bây giờ?-Nakroth chán nản.
-Hay là đi săn đi. Lâu lắm rồi tôi không đi săn.-Butterfly đề xuất.
-Ừ cũng phải có cái để nấu ăn nữa.-Nakroth đồng tình.
Vậy là họ cầm vũ khí lên. Nakroth mặc bộ giáp của mình lên và phi ngay vào rừng. Do Nakroth quá nhanh nên Butterfly phải cắp đít mới chạy theo được.
-Tôi sẽ săn bên phía Tây. Cô săn bên phía Đông đi.-Nakroth nhìn vào Butterfly, tay anh chỉ về phía Đông.
-^^Okie.-Butterfly vui vẻ đáp.
Cô đi về phía Đông. Trên đường đi tìm thú rừng, cô bỗng thấy một con hươu màu trắng. Trên đầu nó có một ngôi sao màu trắng. Nó chạy trước mặt cô và phi thẳng vào một bụi rậm. Cô vội chạy theo và thấy nó đi vào một phần tối của khu rừng. Cô định chạy vào thì có một bàn tay giữ cô lại và kéo cô ra xa chỗ đó.
-Cô làm gì vậy hả sao lại chạy vào Rừng Tối?-Nakroth gắt.
-Ơ...-Butterfly ngạc nhiên chưa hiểu gì thì Nakroth nói tiếp:
-Cô có biết rằng Rừng Tối nguy hiểm lắm không hả. Nếu cô có mệnh hệ gì thì ta biết sống sao?-Nakroth nói xong liền  kí đầu Butterfly một cái.
-Đồ ngốc.-Nakroth mỉa mai.
-Ui da. Sao anh dám kí đầu tôi. Muốn chết hay s...-Butterfly đang nói giữa -chừng thì Nakroth tháo mặt nạ ra và hôn vào chỗ vừa kí Butterfly.
-Đấy được chưa?-Nakroth cười.
Butterfly lúc này mặt đỏ như trái cà chua chín. Cô không dám nhìn Nakroth vì sợ anh sẽ cười cô.
-Ừm thôi không sao.-Butterfly nhỏ nhẹ đáp.
-Thôi chúng ta về đi. Tôi vừa bắt được một con thỏ này. Tối nay tôi sẽ trổ tài đầu bếp cho cô xem.-Nakroth cười. Anh đeo mặt nạ và phi đi.
Butterfly khựng lại một lúc. Cô không hiểu tại sao Nakroth lại làm vậy. Cô chỉ biết hành động này của anh đã khiến cô     xao xuyến và càng thích anh thêm mà thôi.
-Giá mà mình đủ can đảm để nói câu "Em yêu anh" với anh ấy.*Butterfly nghĩ thầm*
-Này cô không về à?-Nakroth giục.
-À tôi đến đây.-Butterfly cắp đít chạy theo anh.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me