Hoan Snk Eruri The Note
Người dịch: Din Din/ princessrinyukiVui lòng không sao chép, repost, chuyển ver. Xin cảm ơn mọi người rất nhiều.-----"Thứ cậu đang tìm, phải chăng là một bộ hài cốt có vết đạn trong đầu gối trái?"Rivaille tức thì ngẩng đầu, vẻ kinh ngạc và nóng lòng không giấu diếm hiện ra. "!!! Làm sao anh —— ""Tôi sẽ nói cho cậu, với điều kiện bây giờ cậu đi ăn uống nghỉ ngơi.""Câm miệng, lập tức cho tôi biết mau.""Bây giờ cậu không có tư cách gì đòi hỏi tôi, trong tay cậu hiện giờ trừ chính bản thân mình ra, một chút lợi thế cũng không có.""...""Ở thế giới hiện đại, muốn cung cấp đủ chất dinh dưỡng cho người không muốn ăn cơm có rất nhiều cách thức, cậu sẽ không thích tôi áp dụng chúng lên người cậu đâu.""..."Cũng không biết vì lý do gì, Irvin có thể nhìn những phản ứng rất nhỏ nhặt của Rivaille mà tìm ra được cách đối phó với cậu ta.Rivaille đồng ý.Tuy người thắng cuộc là hắn cũng không thể vì thế mà cười nổi, bất quá lúc ôm lấy vai Rivaille, cậu ta cũng không đẩy ra là được rồi.————Irvin rất biết giữ chữ tín.Hắn đem bản bút ký tự mình đặt vào trong tay Rivaille.Kí hiệu trên bìa sổ đã sớm mất đi sắc lam bạc nguyên bản của nó.Tay Rivaille vuốt nhẹ trên ký hiệu cánh chim tự do kia —— tay y khẽ khàng run.Rivaille mở ra trang đầu tiên, đôi mắt đen tuyền liền sau đó lộ ra vẻ kinh ngạc cùng bi thương khó có thể che giấu, khiến Irvin gần như ngay lập tức biết được chủ nhân bút kí là ai.Cậu ta chăm chú nhìn mỗi một chữ viết trong đó, bút tích từ lâu đã khắc cốt ghi tâm khiến Rivaille ngạt thở.Tại chỗ kết thúc phần thứ hai trong bút ký có một chữ viết tắt rất nhỏ, ghi là E•S, Irvin lúc đó không chú ý tới ký hiệu này, hắn giờ đã biết tên đầy đủ của chữ viết tắt ấy.Có khi nào hơn nghìn năm trước, Rivaille cũng từng chán ngán ngồi bên cửa sổ phòng làm việc của người đó uống trà, nhìn hắn ta dùng ký hiệu ấy viết lên hết văn kiện này tới hồ sơ khác.Lẩm nhẩm đọc từng trang giấy, sự thật về cái kết cuối cùng đáng tuyệt vọng của nhân loại, qua nghìn năm thời gian, rốt cuộc cũng được chậm rãi đưa ra ánh sáng.[Tháng 8 năm 851, nhóm lương thảo cuối cùng cũng đã được vận chuyển ra ngoài thành, lương thực được chúng ta tận lực tích cóp cung ứng cho quân đội viễn chinh đủ để dùng ăn trong mười bốn tháng.][Tháng 9 năm 851, đoàn quân viễn chinh xuất phát. Đây là hy vọng cuối cùng của loài người, đám quý tộc đang bị giữ tại vương đô vẫn chờ mong có thể tìm ra được một hòn đảo nhỏ giữa biển khơi, y như trong truyền thuyết.][Đều là nói dối cả thôi, chúng ta không có hy vọng tìm được đảo nhỏ trong thần thoại, chuyến đi này chỉ là để bảo tồn lực lượng có khả năng chiến đấu cuối cùng trong nhân loại, tôi không muốn họ phải vì những tên vô dụng trong thành mà hy sinh vô ích.][Chạng vạng ngày 17 tháng 9 năm 851, để dọn đường cho đoàn viễn chinh, Binh đoàn đóng quân phái một trăm người ra ngoài tường trước, mục đích là để xử lý hết titan có mặt trong phạm vi một km, sau ba giờ toàn đội 100 người đều bị diệt.][Đêm 17 tháng 9 năm 851, quân tiên phong của đoàn viễn chinh xuất phát, vì phải giải phẫu đầu gối, tôi không tham gia nghi lễ tiễn biệt, nghi thức này thường đi kèm với nhạc đệm, người ta phát hiện một nhân viên cao cấp trong giáo hội trà trộn vào trong đoàn viễn chinh, sau đó hắn bị tống vào ngục giam.][Ngày 21 tháng 9 năm 851, quân viễn chinh đi qua Wall Maria, tin tình báo cho biết đã tổn hao một phần tư quân sĩ.][Ngày 15 tháng 10 năm 851, kho lương phía đông cháy, chuyện lén lút tiếp lương thực cho đoàn viễn chinh bị bại lộ, mười một vị trưởng thương hội và cả tôi đều bị nhốt vào ngục giam ở vương đô.][Tháng 10 năm 851, vương đô thu được tin tức của quân viễn chinh, bọn họ chuẩn bị băng qua một đồng tuyết. Đó là lần cuối cùng chúng tôi nhận được tin tức của bọn họ. Không có thuốc men, thương tích ở đầu gối trái của tôi cũng chuyển biến xấu, đứng thẳng có chút khó khăn.][Tháng 12 năm 851, do bị titan 10m liên tục công phá, Wall Sina xuất hiện vết nứt, có người yêu cầu Binh đoàn đóng quân phái người ra ngoài tường thành tu bổ lại, nhưng ba lần phái người đi cả đội đều bị diệt toàn bộ.][Tháng 3 năm 852, titan chủng đặc biệt xuất hiện trong thành, giết chết 21 quý tộc ở nhà hát, bốn tham vấn bao gồm cả nhà họ Reiss đều mất chức.][Tháng 4 năm 852, phía Tây Bắc tường thành xuất hiện lỗ hổng, bắt đầu có titan loại 1m xâm nhập.][Tháng 5 năm 852, lỗ hổng bị phá rộng ra, titan 3m cũng theo đó vào thành.][Ngày 7 tháng 5 năm 852, người trong vương đô bắt đầu đốt hết sổ sách, từ trong cửa sổ buồng giam cũng có thể thấy được một trời đỏ lửa. Hình như có một bộ phận người trong giáo hội tin rằng, lửa cháy từ sách vở chứa trí tuệ của người cổ đại có thể xua đuổi titan ngoài tường.][Ngày 8 tháng 5 năm 852, cháy lớn ban đêm lan tới chốt tiếp tế nhiên liệu, phát sinh một trận nổ, làm hỏa hoạn càng ngày càng to.][Ngày 9 tháng 5 năm 852, sáng sớm trong vương đô phát hiện titan, vào lúc mọi người tuyệt vọng điên cuồng trốn chạy, bức tường thành bọn họ hằng tin cậy giờ lại phản bội họ —— cửa thành không cách nào mở được. Tất cả trở thành thú hoang cùng đường, kể cả chúng tôi.][Đêm ngày 9 tháng 5 năm 852, tôi được yêu cầu chỉ huy tác chiến từ trong ngục, bấy giờ số người có thể tham chiến cũng ngang ngửa với số titan.][Ngày 10 tháng 5 năm 852, đây là ngày cuối cùng của nhân loại. Hiến binh đoàn cùng Binh đoàn đóng quân đã tử trận toàn bộ, lực lượng chiến đấu đặc biệt của Binh đoàn do thám đã leo lên được trên tường thành để mở cửa, nhưng đã không còn nơi nào để chạy, cũng không còn người nào cần chạy nữa.][Ở đây cũng sẽ chống đỡ không được bao lâu, đao và nhiên liệu đều đã cạn kiệt, muốn làm gì cũng không thể làm nữa.][Ngày 10 tháng 5 năm 852, tôi ghi lại trên này tên những người đã tham gia trận chiến cuối cùng. Mọi người ở đây đều đã hoàn thành sứ mệnh của chính mình, vì nhân loại mà dâng lên toàn bộ trái tim.]Rivaille mở ra trang giấy cuối cùng của quyển bút kí.
Đây là những giờ phút cuối cùng của Irvin trên trần gian.Chữ viết quen thuộc đã trở nên nguệch ngoạc như vậy.Rivaille tìm được trong mớ chữ viết lộn xộn tên của chính mình.Trên quyển sổ viết[Levi, sống sót.]Sát gần rìa trang giấy, là một chữ [yêu] còn đang viết dở chưa xong.————[Đây là mệnh lệnh của tôi, cậu phải đi, Levi.][Sau hai năm cuộc viễn chinh sẽ kết thúc, tôi ở vương đô chờ các cậu chiến thắng trở về.][Cậu không cần phải lo cho tôi, ngược lại, thứ lỗi cho tôi đã đem nhiệm vụ nguy hiểm như vậy đặt lên vai cậu.][Tôi hứa với cậu, dù chuyện gì xảy ra đi nữa, tôi vẫn sẽ sống.]—— Đó là lời nói dối anh ta giữ đến cuối đời.—— Lời giải thích cho người đã đến muộn một nghìn hai trăm năm.Rivaille cứ nhìn chằm chằm vào từng chữ, từng chữ một trên trang giấy như thế, thẳng đến lúc trước mắt mờ đi không thấy gì nữa.Y nghe được giọng của chính mình.Trong nghẹn ngào mà lặp đi lặp lại một cái tên.Cái tên của tên phản bội đó.Cái tên của tên lừa đảo đó.Bàn tay viết nên những dòng chữ ấy, đã từng cầm tay y, đem y đến một nơi có thể thấy được mặt trời.Bàn tay ấy, nhiệt độ cũng ấm áp như nắng sớm, đã từng bao bọc tay y.Cái tên ấy, đã từng biết bao nhiêu lần, vang lên trong cơn gió tự do.[AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ——————————————————]————Trong suốt ngần ấy năm, Irvin chưa từng nghe qua tiếng khóc thảm thiết đến vậy.Hắn biết mình đã sai rồi.Hắn từng mơ hồ cho rằng, sự tồn tại của mình có thể phần nào xoa dịu bi thương của Rivaille.Vậy mà bây giờ Rivaille đứng ở ngay đó, hai người họ cách nhau gần như vậy —— chỉ cần vươn tay là hắn có thể ôm lấy cậu ta.Nhưng bất kể là thứ gì,
Hắn hiện thời
Cũng làm
Không
Được.-tbc-
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me