Hoan Tieu Anh Dao Giang Tieu Luc
Khoảng thời gian giữa bán kết và chung kết rất gần, chỉ cách nhau năm ngày.Mọi người trong đội không để ý nhiều đến tin tức trên mạng, đối với họ làm thế nào để đánh bại LK trong trận chung kết mới là điều quan trọng nhất.Bữa tối ăn mừng cũng đã trở thành một cuộc thảo luận chiến thuật. Xa Ly Tử chống cằm ngồi bên cạnh, cố gắng lắng nghe với đôi mắt mở to.Trong khi Tô Lập đang nói quan điểm của mình, Hạ Chí liếc mắt thấy Xa Ly Tử đang cố gắng lắng nghe.Anh không khỏi cong khóe miệng, vươn tay chọc vào đôi má bầu bĩnh của cô.Xa Ly Tử liếc xéo.Đôi đồng tử đen láy đầy bất mãn kia đặc biệt sáng ngời, giống như một đôi trân châu tuyệt đẹp dưới ánh đèn.Nụ cười trên mặt Hạ Chí càng mở rộng, anh véo véo đôi má trắng nõn mịn màng, hài lòng thu tay, đặt xuống dưới bàn rồi ôm chặt lấy cô.Xa Ly Tử bất lực liếc nhìn anh.Những người khác trong bàn đồng loạt thở dài.Như thường lệ, mọi người sẽ tập luyện đến tận nửa đêm, dù mới đánh thắng một trận quan trọng nhưng họ vẫn nhanh chóng tập trung hết sức mình, cống hiến hết mình cho trận chung kết tiếp theo.Xa Ly Tử đang ngủ mơ màng, chỉ cảm thấy khắp người càng ngày càng nóng.Cuối cùng cô cũng tỉnh dậy, phát hiện bàn tay của Hạ Chí đã luồn vào trong áo ngủ, dây áo mỏng manh tuột khỏi vai cô."Không mệt à?" Xa Ly Tử bị kích thích bừng tỉnh, vặn vẹo muốn tránh khỏi tay của anh. Hạ Chí đè lên người cô. Cơ thể cứng rắn, nóng bừng cùng mùi sữa tắm quen thuộc.Hơi thở nóng ẩm xen lẫn với giọng nói trầm thấp."Anh muốn em."Cả người mềm nhũn, Xa Ly Tử cắn một cái lên đôi môi anh như để trút bỏ bất mãn, nhưng trong nháy mắt đã bị anh giữ chặt, công thành chiếm đất.Quần áo đang dần rời xa cơ thể, thiếu niên điềm đạm trước kia nay đã thay đổi diện mạo, giống như mang theo dục vọng không cách nào phát ra, tất cả đều trút hết lên người cô.Xa Ly Tử thì thào nhẹ nhàng, trong lúc ý thức mơ hồ, cô nghĩ, chung quy vẫn rất kích động.Mặc dù anh giả vờ bình tĩnh hơn bất cứ ai khác, nhưng trong lòng vẫn tràn đầy niềm vui.Dù sao, đó là chiến thắng của một trận đấu quan trọng.Có cơ hội đối đầu với đối thủ cũ một lần nữa.Và trận đấu lần này còn long trọng, quan trọng và ý nghĩa hơn so với lần trước.Trận chung kết sắp diễn ra.Vào ngày 4 tháng 11, trận chung kết thế giới Liên Minh Huyền Thoại đã được tổ chức tại Sân vận động Quốc gia, lễ khai mạc bắt đầu lúc 2:30 chiều.Sau hơn một tháng tranh tài, cuối cùng nó cũng đi đến hồi kết.Địa điểm chật cứng người, những tiếng la hét sắp lật tung cả mái nhà, số lượng người xem trực tiếp đã lên tới hàng triệu người và chưa có dấu hiệu dừng lại. Đó là một cuộc đọ sức hấp dẫn, một trận đấu cực kỳ quan trọng.Các tuyển thủ đang ra trận. Mọi người rất phấn khích.Gần như không cần giới thiệu, khán giả đã nắm rõ thông tin về đội nhưng mọi người vẫn kiên nhẫn theo dõi không chớp mắt.Ván đầu tiên bắt đầu, các tướng tương ứng xuất hiện trên bản đồ, những người lính phân tán khắp nơi, từ lúc này trái tim mọi người bắt đầu được nhắc đến cổ họng.Hai bên giao thủ mấy đợt nhưng không ai chiếm được lợi thế. Bình luận viên đang bình luận rất hào hứng, phân tích một cách say sưa ngon lành. "Chiến thuật của EDA lần này có vẻ hơi kỳ lạ, hoàn toàn khác so với những lần trước. Có chút mánh lới, đây có phải là thứ mà EDA cố tình tạo ra không? Hiệu ứng cuối cùng sẽ như thế nào? Chúng ta—""A, trời ạ! Hạ Thần dành được giọt máu đầu tiên! Anh làm như thế nào, chúng ta cùng xem lại."Trong sân đột nhiên nóng lên, nhưng sau khi Hạ Chí hạ một cái đầu đã lựa chọn nhanh chóng rút lui, nấp trong bụi cỏ.Lần này không chỉ khán giả bối rối mà bên kia LK cũng thấy mơ hồ.Họ do dự một vài lần, sau đó tiếp tục tấn công theo thói quen và chiến lược ban đầu của họ.Một đám người đột nhiên xuất hiện trong bụi cỏ, như từ dưới đất chui lên, giết chết LK bất ngờ, chưa kể mất hai đầu, tháp phòng ngự cũng thừa cơ bị đẩy ngã.Trong một trận đấu như thế này, một sai lầm nhỏ nhất cũng sẽ bị giết chết.LK bị đàn áp trước, sau đó đến cuối trận không cầm thế chủ động được nữa.Không ngoài dự đoán, EDA đã thực sự giành được chiến thắng ván đấu đầu tiên.Không thể tin được, khán giả ồ lên vì kích động.Thật đáng tiếc khi LK đã nhanh chóng điều chỉnh chiến thuật của mình trong ván đấu thứ hai, đề phòng người chết, thi đấu thận trọng và tinh tế. Sức mạnh tổng thể của EDA luôn yếu hơn, nhanh chóng bị đối phương ghi bàn.Điều này tương tự như kết quả phân tích của họ đêm qua, chiến thuật bất ngờ chỉ có thể được sử dụng một lần, đối thủ chắc chắn sẽ có phòng bị trong ván thứ hai.EDA đã chọn một lối chơi quyết liệt trong ván thứ ba.Trực tiếp tấn công, người đi đường giữa giống như một con dao sắc bén, chém chết đối thủ một cách không thương tiếc, đối thủ liều chết chiến đấu. Hạ Chí dành được một chút ưu thế, dùng tàn huyết đại giới thu hoạch được một đầu người. Toàn bộ tình huống tiếp theo đều là loại tiết tấu này, nhưng là đối đầu trực tiếp không có chiến thuật. Đối thủ không giống như EDA luôn để ý tứ phương, nhưng vẫn bị sự phối hợp của Hạ Chí và Tô Lập làm gián đoạn. Chiến thắng ván thứ ba!Trong ván thứ tư, LK ngay lập tức rút ra bài học cho mình, với sức mạnh và bản lĩnh quyết liệt của mình họ đã chiến thắng ván đấu này một cách đầy khó khăn.Cuối cùng cũng đến ván quyết định.Màn trình diễn của EDA hôm nay có thể nói là ngoài mong đợi, họ đã chuẩn bị sẵn sàng để bị ép xuống đất 1: 3, nhưng không ngờ lại có thể tồn tại đến phút cuối cùng.Dấu vết may mắn trong đáy lòng được phóng đại vô số lần, nó từ từ bùng cháy như ngọn lửa, cuối cùng càng lúc càng mạnh.Hai chữ "vô địch" đang đập loạn xạ trong lồng ngực, đáy mắt, mi tâm.Người hâm mộ không khỏi nín thở.Hiệp thứ năm bắt đầu.Cả đám không khỏi nuốt nước miếng.Từ những ván đấu trước có thể thấy EDA đang dựa vào kỹ năng và thủ đoạn để chơi bất ngờ, nhưng đã bước vào thời khắc cuối cùng LK chắc chắn sẽ phải đề phòng. Bên cạnh đó, những chiến thuật đó hẳn cũng đã dùng hết...Trái tim dường như đặt ở hai cực, có lúc nóng lúc lạnh, háo hức mong chờ chiến thắng nhưng lại sợ kỳ vọng quá lớn, kết quả cuối cùng không như ý.Không mong chờ, nhưng cũng không thể kìm chế sự trào dâng trong lòng.Lòng bàn tay lấm tấm mồ hôi, mở to hai mắt sợ lỡ một giây, hơi thở bất giác trở nên chậm rãi.Trận này EDA chơi rất ổn định, phát triển chậm, điều khiển binh tướng ổn tới mục LK cảm thấy hơi khó tin.Cho đến khi--Hạ Chí bắt đầu tấn công.Như là một ám hiệu, mọi người núp trong bụi cỏ đều chờ thời cơ. LK luôn đề phòng trong suốt quá trình, bình tĩnh đáp trả khi nhìn thấy.Đó là một cuộc thi đấu thẳng thắn, tốc độ tay của Hạ Chí và Tô Lập dường như ở mức cao nhất, các ngón tay trên bàn phím gần như tạo ra dư ảnh, các chiêu thức trên màn hình càng thêm chói mắt.Bình luận viên trông có vẻ hơi luống cuống, nhưng anh ấy vẫn ổn định và cố gắng hết sức để giải thích tình hình hiện tại trên sân.Trận đấu này rất khó khăn, mấy lần EDA xuýt bị đánh bại, nhưng họ đã lật ngược tình thế vào giây phút cuối cùng.Hai bên giằng co lúc lâu, trên trán mỗi đội viên đều bắt đầu xuất hiện những hạt mồ hôi nhỏ.Giống như một trò chơi kéo co, hai cặp ăn miếng trả miếng từng chút một. Theo thời gian tình thể thay đổi, bên LK có người không chống cự nổi. Đối với họ mà nói, EDA chỉ là kẻ thua cuộc, thắng hai trận đầu là nhờ may mắn và thủ đoạn, nhưng lúc thực sự đấu với nhau thì đó vẫn sân nhà của họ.Lần này cũng không ngoại lệ.LK đã dẫn đầu trong việc lao về phía trước, EDA đang chờ đợi khoảnh khắc này.Như đã hiểu ngầm, mọi người trong EDA đồng loạt hành động, cắt đứt đòn tấn công của LK, rồi đột ngột tạo thành một vòng vây, thu hoạch hai đầu của người.Ngay khi họ còn yếu, đội EDA đã nhân cơ hội tấn công vào khu đất cao của đối thủ và đẩy trụ phòng thủ xuống.Sau đó, giao tranh trở nên dễ dàng hơn. EDA luôn ở thế chủ động tấn công, trong khi LK buộc phải phòng thủ, bại lộ từng chút một, cuối cùng thì trụ cũng vỡ tung.EDA chiến thắng!Một cảnh tượng không thể tưởng tượng được dường như đã được diễn đi diễn lại hàng nghìn lần trong tâm trí hiện ra trước mắt. Nước mắt chảy dài, khán giả hò reo như sấm.Trong các tòa nhà dân cư bình thường, có thanh niên ngồi ở trước máy tính nắm chặt tay phấn khích, trong lớp học các học sinh tụ tập nhìn chằm chằm màn hình điện thoại vui mừng nhảy múa, có nữ sinh cầm điện thoại đi trên đường đột nhiên nhảy dựng kêu lên.Như thể cả thế giới đang vỗ tay tán thưởng họ.Sân khấu khổng lồ, ánh đèn, lễ đài, hoa giấy vàng bay trong không trung, khẽ khàng, như những cánh bướm vàng, tạo nên khung cảnh có một không hai của thời khắc này.Một nhóm nam sinh mặc đồng phục xanh trắng, hào hứng cầm chiếc cúp vàng khổng lồ ở giữa, hò reo, nhảy nhót, ôm nhau cười.Những tràng pháo tay, cổ vũ cứ văng vẳng bên tai rồi biến thành một bản nhạc nền sôi động, khó quên.Bài quốc ca được cất lên chậm rãi, nhóm nam sinh đứng đó khoác quốc kỳ, tay cầm cúp, mỉm cười tự hào và hãnh diện.Sau nhiều năm, cảnh tượng này vẫn còn đọng lại rất rõ trong lòng nhiều người.Đó không chỉ là chức vô địch mà còn là vinh dự của đất nước, là niềm mong ước bấy lâu nay của vô số người hâm mộ thể thao điện tử.EDA đã hoàn thành ước mơ của rất nhiều người chơi.Kể từ giờ phút này, đó là ước mơ của tất cả mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me