Hoi Phap Su World Watcher
Trụ sở hội pháp sư World Watcher, Drisel - Dacemolent...Sáng nay, một cái máy lạ được gửi đến nơi đây. Tất nhiên với tính tò mò hiếu kì của mình, tất cả thành viên World Watcher đã thực sự phải gánh chịu hậu quả. Mọi thứ sẽ lộn xộn hết lên như thế nào khi mà thân xác của mọi người đều bị hoán đổi._ What đờ hợi? Tại sao tớ không nhìn thấy mình trong gương ! Đừng đùa nhau, không lẽ tớ là Kao - chan á????_ Asato hét lên khi nhìn vào trong gương, các thành viên vừa nhờ cái gương mà bình thường vẫn bị bơ nặng để xác định xem mình là ai. Còn con Asato kia, nó đã một phen hú hồn khi nhìn thấy, à không, không nhìn thấy mình trong gương._ Vậy là tớ và Asa - chan hoán cho nhau à?_ Asato, à mà không phải, là Kaoru mới đúng đi đến vỗ vai cô nàng mặt vẫn đang đơ cả ra vì sự thật quá phũ phàng._ Tớ đề nghị mọi người đeo thêm cái bảng tên vào cho dễ nhận biết! Tớ sẽ đi làm ngay! Mika và Hami đi cùng nhé ~_ Sakura, trong thân xác của Rina hào hứng giơ tay phát biểu ý kiến, đồng thời kéo Mika trong lốt của Hami, và Hami trong lốt của Hunna đi. Ôi giời ơi, rắc rối muốn chết rồi.Mười phút sau, cả thảy 9 cái bảng tên đã sẵn sàng để tra tấn cái cổ của mỗi người. À... Tại sao lại là 9 mà là 10 chứ gì? Đơn giản là vì Yuki, theo 1 cách vô cùng vi diệu nào đó mà con Asato quyết định sau này phải học bằng được, đã không bị ảnh hưởng của phép thuật. Và suốt thời gian đó nó đã luôn tự dằn vặt bản thân vì tại sao ngay lúc ấy không biết sử dụng ma pháp vô hiệu hóa của mình.Tiếp ngay sau đó, cả mười con người nhướn mày ngắm mình trong gương. Phải kể đến Hunna - san, cô nàng mặt đen sầm đen sì liếc nhìn con bé đã nghĩ ra cái ý tưởng quái dị. Đeo vào thì rõ là vướng víu, lại động đến người có tính tình nóng nảy như vậy._ Ok! Mọi người chỉ cần nhớ tớ là ma, trong suốt, người ngoài không nhìn thấy được là ổn. Đeo cái này vào chỉ sợ tớ sẽ chết sớm. Thế thôi giờ tớ phải đi tìm tềnh yêu của đời mình đây ~~_ Nó vừa gỡ tấm bảng ra vừa phắn đi vào bếp ngay và luôn. Kaoru thì vội với tay theo nhưng không kịp ngăn cản:_ Ơ... Asa - chan...Trong bếp, một hiện thực phũ phàng xảy ra với nó. Ừ, món bánh socola mà nó cuồng đang trưng ra trước mắt, ở ngay kia kìa... Thế nhưng đừng quên bây giờ nó là Kao - chan, ôi mà hồn ma thì có ăn uống được quái đâu. Bây giờ mới hiểu được nỗi khổ của Kaoru khi mà phải trong hình dạng như thế này. Con bé chán nản đi ra ngoài mà lẩm bẩm một mình: "Thôi xong, một ngày không có bánh socola kẹp dâu, Cocada Amarela, Salzburger Norkerl, Bolus, vân vân và mây mây,... thì đời mình coi như héo cmnr... "Toàn những món bánh nghe rất lạ mà lại cực kì ngon miệng. Thực đơn đồ ngọt một ngày của con Asato chính là như thế. Phải rồi, đối với một đứa yêu ăn yêu ngủ như nó thì chuyện đó chẳng có gì là lạ cả. Nó một tay xoa xoa bụng, một tay kéo Kaoru đang trong thân xác mình đi ra ngoài._ Ai dô Asa - chan! Ta đang đi đâu vậy?_ Kaoru đơ mặt nhìn ngó xung quanh lơ ngơ hỏi._ Chúng ta đến nhà Ichi - kun... Sau đó tớ sẽ cho cậu biết cuộc sống sung sướng thế nào... Chỉ có 1 ngày để cậu hưởng thụ thôi đấy!Nó vẫn nắm chặt tay Kaoru mà đi vào một khu rừng đầy tre trúc. Ẩn hiện trong đó là một căn nhà đơn sơ được làm từ gỗ. Nó mồm to hét lên:_ Ichi - kun, Onii - san! Asato đến thăm hai người nè!!!Từ trong nhà, một thằng cha đạp cửa bay đến ôm chầm lấy Kaoru. Mặt thì phởn như chưa từng được phởn. Người còn lại thì cau có mặt mày tiếc thương cho cái cửa gỗ thân yêu của mình._ A... E-Em không phải là..._ Kaoru đỏ mặt lắp bắp nhìn sang nó đầy cầu cứu. Ngược lại, con bé mặt đầy sức phởn lôi cái máy ảnh màu vàng ra chụp lấy chụp để.Nhận thấy có "ánh sáng lạ" phát ra từ phía bên cạnh mình, Hashiji quay phắt sang. Kết quả là thấy cái máy ảnh lơ lửng trên không trung như đúng rồi. " M-Ma? " Anh mặt mày sa sẩm nhếch nhếch miệng nhìn chằm chằm vào cái máy ảnh. Còn nó thì vẫn hồn nhiên như con điên chạy tới chạy lui. Kết quả vẫn là Kaoru phải giữ lại và giải thích mọi chuyện. Tất nhiên, nghe xong anh và Ichijoji sốc không nói nên lời. Chợt Kaoru chợt nhớ ra cái gì đấy. Vỗ tay đánh đốp một cái, cô nàng hối hả chạy ngược về trụ sợ hội World Watcher làm cả đám ngớ người ra một lúc rồi mới chạy theo sau. Về đến phòng của mình, Kaoru cúi xuống, lôi cái hộp đã dính đầy bụi bẩn được cất kĩ dưới gầm giường ra rồi lẩm nhẩm đọc thần chú. Từ trong chiếc hộp, bay ra một chiếc lọ thủy tinh chứa một loại bột màu xanh lam. Nhanh chân chạy tới chỗ Asato đang đứng, cô vừa rắc bột lên người nó vừa giải thích:_ Đây là loại bột phép mà tớ xin được từ một thầy phù thủy. Có thể giúp tớ hiện về trong 10 tiếng. Asa - chan dùng thử nha ~_ Được thế thì còn gì bằng ~_ Nó tí ta tí tởn đứng yên cho cô rắc lên. Chưa đầy một phút sau, đập vào mắt mọi người là một cô gái tóc hồng nhẹ tết hai bím, với đôi mắt mang màu sapphire tuyệt đẹp. Nhìn nó như một tiên nữ giáng trần._ Em gái/ Bạn tôi đây ư?_ Cả hai thằng há miệng đứng nhìn con bé được con là em mình._ Đậu mùa! 2 người ngậm cái mồm vào đê. Đừng có hòng mờ soi mói thân hình của Kao - chan. Cẩn thận ăn táng sml đấy!_ Nó cầm tay Kaoru vừa đi vừa hất tóc kiêu hãnh như thể mình đẹp lắm ấy_ Tí nữa đi về đi nhá! Cấm có đi theo ~________________________ Hai lần rồi, hai lần bị con bé tăng động này lôi đi... Ấy thế mà cô còn cười được. Đúng thật sự là không hiểu nổi! Đang vừa đi vừa xuýt xoa nhìn cái bánh bao nóng hổi trên tay mà không ăn được, thì bỗng cả hai đứa va phải một đám người khác. Nó thì không sao, đơn giản là nó đủ nhanh để tránh sự va chạm mạnh ~ Còn Kaoru, trong thân hình của nó, căn bản vì chưa quen trong thân thể con người đã không thể tránh được mà ngã xuống. Đầu gối cô bắt đầu chảy máu, những vết xước bị cát bẩn bám vào trông thật khó coi!Nó chau mày nhìn đám con gái đang vênh mặt lên, đứa thì bĩu môi đứa thì che miệng thấy chỉ muốn đấm vỡ mặt. Con bé cầm đầu, một cô nương tóc vang hoe, hình như là bị cháy nắng... Ờ mà chắc không phải đâu, tự nhiên đấy ~ Chẳng qua là nó đang nhìn người mình ghét theo chiều hướng không tích cực mà thôi.
Author: Mamiya Asato - trangsakura1.
Credits: Yone Wanderer - YoneWandererThieford.
Original: World Watcher _ Ngôi Nhà Thân Yêi Của Tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me