TruyenFull.Me

Hong Mien

Chẳng mấy chốc cũng đến ngày nghỉ. Mấy hôm rồi thì công việc cũng không có gì khác. Chỉ là, tinh hoa của nàng lại có sự tiến bộ nha. Ít nhất thì giờ nàng cũng vận được mấy tụ tinh hoa bé bé nè. Tính ra tuổi nàng giờ cũng hai trăm ba mươi cộng lên rồi mà được có tầm này. Mà thôi, Hồng Miên của bây giờ so với Hồng Miên bảy ngày trước cũng xem như khác đi mà. 

Dù hôm nay là ngày nghỉ, Hồng Miên vẫn dậy sớm do thói quen. Nàng vẫn ra giặt quần áo của Khuynh Diệp và nàng. Quét sân, dọn cỏ và thổi cơm. Mấy việc này cũng thường thức thôi chứ không phải nặng nhọc gì. Nếu là ngày nghỉ vẫn có thể làm để thư giãn mà. Đấy là nàng định như thế thôi. Sáng dậy, nàng đã thấy Khuynh Diệp thổi cơm. Quần áo ướt đã treo lên sào tre. Cỏ vườn đã sạch rồi, còn lu nước thì đầy. Thường thì nàng không cần làm đầy lu nước di Khuynh Diệp bảo nặng nhọc, chỉ cần bảo ngài ấy dùng ít tinh hoa kéo nước lên từ suối là được rồi.

Hồng Miên có chút ngạc nhiên, nghi vấn nhìn ngài ấy.

- Hôm nay, tôi cũng được nghỉ phép nên vận động tay chân cho thư thả đầu óc ấy mà.

Nghe ngài ấy giải thích, nàng cũng không có ý kiến gì. Nàng bắt đầu đi xung quanh xem có việc gì khác để làm không. Nàng vào phụ ngài ấy lặt rau. Hôm nay, Khuynh Diệp còn tự tay nấu ăn nữa chứ. Nhìn Khuynh Diệp trổ tài, nàng thầm nghĩ ngài ấy cũng thạo nấu ăn đấy chứ.

Nàng lau bàn, dọn bát đĩa ra thì Khuynh Diệp đã bưng bát canh nóng hổi ra. Nàng cũng vào bê các bát thức ăn khác, đặt lên bàn. Mới mấy hôm mà nàng đã thích nghi với "tập tục” nhà này, nàng thấy Khuynh Diệp ngồi vào bàn rồi thì cũng ngồi theo. Phân chia bát đũa xong, thấy Khuynh Diệp ăn thì nàng cũng bắt đầu đọng đũa. Khuynh Diệp trông nàng thật buồn cười nhưng cũng không bình luận gì, cứ thế mà ăn.

- Chiều tôi có mở tiệc nhỏ, cô muốn dự không.

Đang ăn mà được hỏi, Hồng Miên ngẩng lên, gật đầu. Khuynh Diệp bảo lát nàng sang nhà nhắn Ngọc Thố và Thạch Tử trong phủ tối qua chơi giúp ngài ấy luôn. Nàng lại gật đầu. Ngài ấy lại chuyện trò vài chuyện. Khuynh Diệp cũng đang xem xét ngày nghỉ sẽ làm gì đây. 

Sau khi phối hợp dọn bát lau bàn, cả hai mạnh ai nấy về phòng của mình. Xem đi xem lại, Khuynh Diệp vẫn là xem đồng công văn còn lại để sắp xếp công việc cho tuần sau. Còn Hồng Miên kiểm tra lại tinh hoa để biết bản thân đã đến đâu rồi. Từ lúc tụ hình được tinh hoa đến giờ, mỗi ngày nàng giở ra xem chắc cũng năm lần hơn. Nói chung là lúc vận khí cũng chỉ duy trì được trong chốc lát mà thôi. Nàng thử tịnh tâm xem có tăng thời gian lên được không vì tụ tinh hoa vẫn chưa kịp vững để tiến đến hóa hình được. Nhưng nàng không biết do đâu mà không thành. 

Đành vậy, nàng đi ra chuẩn bị sang nhà hàng xóm. Nàng cũng tiện tay mang theo ít hoa hái ở suối phía sau. Hồng Miên đã bó thành một bó, đang ngâm nước, dễ dàng mang đi. Lúc nàng gõ cửa, một Thạch Tử ra đón nàng vào. Thạch Tử này là một cậu bé, đang ở dạng thanh niên. Cậu ấy không mặc đồng phục như nàng mà vận một bộ trang phục màu xanh dương nhạt. Để tiện vận động, cậu bé có quấn vải ống tay và thắt đai vải ở eo. Tiếng cậu bé rơm rả dẫn nàng vào nhà, báo cho Ngọc Thố có người sang thăm. Ngọc Thố từ trong đi ra, khoác chiếc áo ngoài, buộc đai hờ ở lưng eo. Tóc nàng ấy còn chưa vấn nhưng xem là có chảy qua. Trông nàng ta có vẻ còn ngái ngủ. Hôm nay chắc là ngày nghỉ, nên giờ này nàng ấy chỉ mới thức giấc đây thôi. Phía sau nàng ấy là một chị gái. Nàng ấy cũng không mặc đồng phục như cậu bé lúc nãy. Dáng vẻ cô ấy khá gọn gàng lại nhìn đoan chính. Cô ấy có mang một cốc trà hoa lài ra đón tiếp nàng. Nàng cũng cảm ơn rồi chuyển lời của Khuynh Diệp.

- Tôi biết rồi, cô về bảo với hắn là tối tôi kéo anh em qua ăn hết của nhà hắn.

Hồng Miên cũng vâng lời, về sao nguyên y chang lời Ngọc Thố nói. Khuynh Diệp cười cười rồi cảm ơn Hồng Miên. Nói đoạn, ngài ấy dọn dẹp bàn rồi đi ra chuẩn bị buổi tối. Nàng thấy ngài lấy còn lấy thêm ra mấy bình rượu. Ngài ấy bảo là rượu trái giác hay gì đó.

Lên voi được, xuống chó được. Đi làm được, thì về nấu ăn được. Không biết Khuynh Diệp lấy cái châm ngôn này đâu ra mà giờ đang thực thi chuẩn chỉnh cái khẩu hiệu đó. Hồng Miên chỉ phụ được sơ chế thôi. Còn lại xào nấu, nêm nếm, thổi bếp là của Khuynh Diệp lo tất.

Sau đó, nàng dọn đồ ăn ra. Do hôm nay sẽ đông người nên không dọn trên bàn nữa mà dọn ra nhà chính, chỗ mái hiên. Rượu ngon canh ngọt thì khách cũng vừa tới. Mọi người cũng chào hỏi nhau qua lại rồi vào tiệc. Do tiệc ngồi chủ yếu là ăn uống nói chuyên nên cũng khá thoải mái. Hồng Miên ngồi ngay nồi cơm để tiện xới cơm cho mọi người. Quay qua thấy nàng chưa ăn uống gì mấy, Khuynh Diệp và Ngọc Thố cứ gắp vào mãi khiến bát nàng bị vung lên. Cậu bé bên nhà Ngọc Thố cũng nhõng nhẽo muốn được gắp cho, còn chị gái lại tập trung uống rượu. Hai người này đều là Thạch Tử của Ngọc Thố. Nhóc tên Khôi, còn chị tên Nguyên. 

- Mai tôi cho hai bây qua phủ Lý ở bây giờ.

Miệng thì hù dọa nhưng tay nàng ấy vẫn gắp thức ăn bỏ vào bát cho Khôi. Phủ Lý là phủ bên hướng Nam. Không phải ai cũng đối xử với Thạch Tử như Ngọc Thố và Khuynh Diệp. Phủ Lý là một điển hình nên thường bị Ngọc Thố lấy ra khịa hai Thạch Tử nhà mình. Mà trông cái dáng vẻ khó ở đó so với ngoại hình thiếu nhi của nàng ta trông thật buồn cười.

- Nào đi, tôi gửi nhỏ Miên đi luôn với.

Khuynh Diệp cười cười nhìn tôi. Hôm nay là lần đầu ngài ấy gọi tên nàng mà đã đòi đá nàng đi. Hồng Miên ghim rồi, có ngày nàng sẽ trả thù ngài ấy đấy nhá.

Cuộc vui cứ thế đến đêm. Trông nhóm này, Hồng Miên là người duy nhất không có hơi men trong người. Nguyên đã đưa Khôi và Ngọc Thố ra về. Nguyên uống nhiều nhất nhưng cũng không thấy thấm vào đâu. Quay sang Khuynh Diệp cũng uống không ít đang đòi dọn bát xuống nhưng đi còn loạng choạng thì Hồng Miên chỉ có thể thở dài. Nàng định dắt ngài ấy về phòng rồi trở ra dọn dẹp nhưng ngài ấy nhất quyết không chịu. Thế là, nàng đành phải để ngài ấy ngồi lại, xem mình dọn dẹp. Hồng Miên chỉ dọn sơ qua thôi, sáng mai mới rửa bát sau. Nàng đưa Khuynh Diệp về phòng. Nói là đưa chứ Khuynh Diệp cũng không say tới nỗi lú như Ngọc Thố và Khôi đâu, chỉ là đi đứng không vững thôi chứ tinh thần còn tỉnh táo. Giờ này cũng khuya rồi, đêm đã lạnh mong là ngài ấy không bị cảm. Đắp chăn cho Khuynh Diệp kỹ càng rồi nàng mới trở về phòng. Không quên bật tu luyện thụ động rồi mới an tâm đi ngủ.

...

Mong cả nhà ủng hộ, cảm ơn các tình yêu nhiều.

Đăng tải trên Đêm buồn: ThanhHằng170204 với tên Hồng Miên - Moon Đỗ.

Đăng tải trên NovelToon với tên Hồng Miên.

Đăng tải trên facebook trang Ngừ nghèo viết truyện.

Chúc mọi người một ngày tốt lành.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me